chương 30 sự thật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Châu thi vũ chạy tới phòng dụng cụ của bệnh viện, trốn trong đó mà nức nỡ khóc.

Cô không tin, làm sao có thể, vương dịch làm sao có thể...

- nói dối, tất cả đều là nói dối, vương dịch em mau ra đây cho tôi!!!

Châu thi vũ đột nhiên nhớ tới dáng vẻ lúc nãy của thẩm mộng dao, trong lòng liền nghĩ tới việc có thể biết được sự thật từ cô ấy.

Sau đó liền không màn chân trần, chạy tới phòng làm việc của thẩm mộng dao trong thời tiết lạnh giá.

- ra ngoài! - dao dao vừa nhìn thấy người bước vào là châu thi vũ liền trực tiếp yêu cầu.

Mà hành động tiếp theo của châu thi vũ lại khiến thẩm mộng dao ngạc nhiên đến mức đứng bật dậy.
Châu thi vũ quỳ xuống rồi!

- cô làm gì vậy? mau đứng lên!

- bác sĩ thẩm, cầu xin cô, để tôi gặp vương dịch có được không?

- cô đứng lên trước đi!

- tôi không đứng, nếu cô không đồng ý tôi sẽ quỳ ở đây cho tới khi cô đồng ý!

Thẩm mộng dao không thể tin được, một tiểu thư cao cao tại thượng như châu thi vũ lại không ngần ngại bỏ hết tôn nghiêm của bản thân vì vương dịch.

Cô né tránh ánh mắt đẫm lệ kia rồi hỏi.

- chẳng lẽ châu phu nhân không nói với cô về chuyện vương dịch gặp tai nạn lỡ đất sao?

- đó chỉ là lời nói dối của họ, tôi biết vương dịch vẫn còn sống, xin cô để tôi đến gặp em ấy! - châu thi vũ lắc đầu nói.

Thẩm mộng dao cười một tiếng, đúng là không thể che giấu được.
- châu thi vũ cô thật sự muốn gặp vương dịch tới như vậy sao? Vậy được thôi, đi theo tôi!

Châu thi vũ nghe thấy lời này liền đứng lên đi theo thẩm mộng dao, nhưng cô ấy lại dẫn cô tới trước một cái gương lớn.

- nhìn thẳng vào trái tim trên ngực của cô, Vương dịch đang ở đó!

Châu thi vũ còn đang mơ hồ thì thầm mộng dao lại nói tiếp.

- vốn dĩ tôi không muốn nói, nhưng tôi lại không cam lòng nhìn vương dịch ra đi không minh bạch như vậy...

Châu thi vũ cô bị bệnh tim hơn 20 năm, chẳng lẽ cô không cảm thấy kì lạ khi đột nhiên có người hiến tim sao?

- nhìn thẳng vào trái tim trên ngực của cô, trái tim ấy chính là vương dịch!

Châu thi vũ đặt tay lên ngực, trong phút chốc hiểu ra.

- vương dịch thật ngốc, tại sao lại có thể vì cô mà cả mạng cũng không cần, còn cô lại vì tính khí trẻ con mà làm hại thân thể do em ấy dùng mạng để đổi cho cô!

- châu thi vũ nếu cô thật sự yêu vương dịch, thì nên trân trọng mạng sống này, bởi vì mạng sống này thuộc về vương dịch!

- Đi theo tôi! - dao dao nói rồi dẫn châu thi vũ tới tủ sách, lấy ra một hộp gỗ.

- em ấy nói, thứ này không nên giữ lại, nhờ tôi hủy đi, nhưng tôi cảm thấy nên giao nó cho cô, cô muốn giữ lại hay hủy đi cũng được!

Châu thi vũ cầm lấy, không nói lời nào liền rời đi.

châu thi vũ vừa đi tới gần phòng bệnh đã nghe tiếng hét của phí thấm nguyên.

- châu thi vũ cô ra đây cho tôi, mau trả vương dịch lại cho tôi!

- châu thi vũ, cô là đồ sao chổi, cô hại chết vương dịch rồi, tôi sẽ không tha cho cô!

- cô ra đây cho tôi châu thi vũ!

Châu phu nhau cùng vệ sĩ ở bên ngoài ra sức cản lại, cũng không dám làm lớn chuyện, sợ châu thi vũ biết được nên càng khiến phí thấm nguyên lấn tới.

Châu thi vũ ôm chặt hộp gỗ, quay đầu đi về phía phòng dụng cụ.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net