Chương 18: Những lưu ý nhỏ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người nắm vị trí thứ nhất là số 096, Sun Hee nhìn đôi giày hắn ta vừa cởi ra thắc mắc cực kì 'lấy nó ném đi không được à?' nhưng chưa kịp hỏi đã thấy nhảy lên mặt kính bên trái.

"096, nhảy bên phải!"

Ji-yeong hét lên, làm những người coi phim như VIPs giật mình. 096 do dự, cuối cùng nhảy lên mặt bên phải. Safeeeeeee u là trời 096 cảm ơn Ji-yeong từ tận trái tim, và anh trai này cũng tèo vì phán đoán bên trái right.

"Thứ tự bất định, cô cứ tim theo con tym."

Sun Hee nói vậy, cô ấy lại nhảy bên trái, out game. Tiếp đến là anh chàng còn trẻ trẻ nhảy hẳn 4 bậc kính rồi cũng đi đời nhà ma. Và người nhảy kế tiếp khiến ai đi sau cũng phải sôi máu lên vì ngồi lẩm bẩm đọc kinh thánh cầu siêu con mẹ nó.

"Tạ ơn Chúa-ahhhhhh"

"Tuyệt vời, cho hắn ta chết đi."

Ji-yeong đứng bên cạnh 456 hào hứng nói, cô bé là chúa ghét những kẻ cuồng tín. Và bây giờ cũng gần đến lúc những con số cuối lên sàn rồi. Cô bé nhảy lên bên trái, cười hì hì nhìn Sae-byeok đứng mặt bên phải.

"Số 8 đã chết và số 9 ngồi lỳ không chịu qua trong khi còn 8 phút?"

Nàng đứng lên bậc kính nói, tên yang hồ này sợ chết à? Còn tới 6 mặt kính, 10 người chơi vậy nếu theo số liệu một người một kính thì có thể 4 người còn sống sót là Sun Hee, Ji-yeong, Sae-byeok và 456.

Số 218 kia tùy thuộc vào may mắn.

Vậy là còn 6 người, người số 13 là một cựu làm kính? Nãy giờ khi còn có đèn là ổng dẫn đám tụi nàng đi hết chỉ còn duy nhất 1 mặt kính thì hệ thống tắt hết đèn.

"Sao vậy? Có vấn đề gì?"

"Tối quá nên nhìn không rõ."

Chúng người chơi xem thời gian còn chưa đầy 3 phút rất mất thì giờ để đoán xem bên nào.

"Là bên nào, chốt nhanh đi."

"Tôi phải nghe âm thanh, anh có gì để ném không?"

218 khó xử, cũng không ai lên tiếng mà thời gian còn chưa tới 2 phút. 456 bỗng cầm viên bi từ vòng chơi thứ tư, quyết tâm đưa nó cho số 13. Ông ta ném một bên, còn một bên nhưng chỉ có 1 viên bi duy nhất thôi.

Chỉ vừa nghe tiếng, là Sun Hee hiểu ngay cái bên trái cuối cùng mới là kính cường lực tài vì âm thanh nó trong và thanh. Tiếc là 218 đẩy số 13 té ngay bên kính thường, rơi xuống chết.

"Đứng trơ ra làm gì còn 1 phút kìa!"

Từng người nhảy lên bờ thảm đỏ, phút chốc vượt qua vòng năm... chỉ còn lại 5 người. Thời gian vừa hết những tấm kính còn lại vỡ tung tóe, không rõ sinh ý bay tứ phương tám hướng.

Sae-byeok che cho Ji-yeong nên là hứng trọn kính vỡ, bất quá không có bị thương gì nhiều. Sun Hee đi cuối nên là dính nhiều đạn hơn.. trên người đâu đâu cũng có máu. Thật là đau, nàng nhìn 456 bụm sườn chắc có lẽ bị gì rồi.

Đoàn 5 người theo tam giác trở về giường, chỉ còn 5 chiếc, hai bên phải hai bên trái và một ở cuối... Sun Hee nhắm giường cuối.

"Chúng tôi xin chúc mừng và tỏ lòng kính trọng đến quý vị vì đã thành công vượt qua năm trò chơi. Chúng ta đã chuẩn bị một món quà đặc biệt để dành tặng cho những người chơi lọt vào vòng cuối cùng. Trước khi tiết lộ món quà quý vị hãy thay trang phục mà chúng tôi đã chuẩn bị."

___

Nữ bọn cô đi vào nhà vệ sinh mỗi người một buồng thay, Sun Hee ra sớm nên thấy được Sae-byeok băng bó vết thương thẫm đầy máu kia nên chạy lại ngăn.

"Cô làm cái gì vậy, bị thương nặng như vậy."

"Né ra đi, không liên quan đến cô."

Nàng nhìn cái người bất chấp kia thở dài, đi lại vào cái buồng cũ lúc Hae-na với nàng ân ái... bên trong là dụng cụ y tế đầy đủ để rửa sạch vết thương.

"Ji-yeong ra phụ tôi nè, không con nhỏ này chết vì nhiễm trùng mất."

"Ê từ từ, đợi còn cái nơ."

"Sống tốt đó, hai bọn tôi giữ mạng hai người đến đảo Jeju gì đấy... hai người chết là tôi đi theo đánh cho bay hồn luôn."

"Nói năng gì đâu, bọn tôi sẽ không chết."

Sae-byeok nhìn hai chị em dâu đối đáp thì bật cười, làm Ji-yeong đánh đầu cái bốp mới chịu ngồi im để Sun Hee thay băng.

"Rồi hai người xong rồi ra đi, tôi rửa tay cái.. à Ji-yeong, nhớ cho Sae-byeok uống thuốc.. trong cái hộp đấy."

"Mà sao cô biết có hộp y tế vậy?"

"... Hae-na nói, chị ấy sợ chúng ta bị thương nên để đó."

Nói rồi 3 người lâm vào trầm mặc, không nói năng gì nữa mà đi ra ngoài.

Số người chơi: 5
Tổng giải thưởng 45,2 tỷ won.

"Bữa ăn hôm nay là một món quà để cảm ơn sự cống hiến và nỗ lực của những người chơi lọt vào vòng cuối cùng cũng như khích lệ quý vị sẽ thể hiện xuất sắc hơn nữa trong trò chơi cuối cùng. Quý vị đừng lo lắng mà hãy thưởng thức đi ạ"

Ngồi vào bàn ngũ giác, một cỗ bàn ăn sang trọng mà cuộc đời những người chơi tại đây chưa từng thử lần nào... bộ trang phục lịch sự cùng với không khí không thể gọi là lãng mạn. Bò bít tết? Lần đầu được ăn một bữa thịnh soạn như này, tất cả là nhờ Hae-na dẫn dắt .

Sae-byeok dần không cảm nhận được đau tại vết thương nữa, cầm lấy dao nĩa mà cắt từng miếng thịt bò bắt mắt.

Ngược lại là Sun Hee lúc nãy không cẩn thận bị trầy xước, dù không nghiêm trọng nhưng vẫn rát rát vì hồi hãy chỉ rửa sơ bằng nước lạnh mà thôi.

Vào đêm cuối cùng, Sun Hee không mong sẽ có án mạng nữa đâu nên thức trắng canh chừng. Trong tay là con dao có thể giết chết ai tiến đến gần hai người kia và bản thân của mình.

"Gộp gần giường lại, hai tên đàn ông kia đáng nghi lắm."

To be continue...

____

Hehe lại xong một chương, hãy cảm ơn tôi vì đã trốn 2 tiết địa để viết truyện đi =))))





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net