CHƯƠNG 52 : CẢ MỘT GIA TÀI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 52 : CẢ MỘT GIA TÀI

- Tăng cấp cho vũ khí?

Tôi với thằng Nam ngạc nhiên. Theo như tôi đã từng chơi các game online khác, thì khi muốn nâng cấp món vũ khí thì cần những vật liệu lấy ra từ các con thú, rồi mang về cho thợ rèn là có thể tăng sức mạnh cho vũ khí hay áo giáp.

Thế nhưng ở đây, sao muốn tăng sức mạnh cho vũ khí thì lại cần lọ luyện kim dược này sao?

- Đúng vậy, vật phẩm này theo như chuyên gia giám định thì cực kì hiếm có, được xếp vào hàng ngũ các vật phẩm hiếm trong server. Bình thường muốn nâng cấp vũ khí thì cần các vật phẩm từ những con quái vật mà chúng ta bán cho cửa hàng đó, thế nhưng khi nâng cấp bằng những thứ đó, khả năng tăng lên của vũ khí hay giáp là theo random.

Tiểu Vân ngừng lại nhìn chúng tôi rồi nói tiếp.

- Ví dụ như khi vũ khí của chúng ta có sát thương là 10, khi dùng bằng những vật phẩm kia thì có thể tăng lên 11 cũng có thể giảm xuống 9, và số lượng sát thương tăng lên có giới hạn nhất định. Còn bình này thì khác, nó hoàn toàn 100% là tăng lên, không những thế còn tăng lên rất nhiều.

- Oa, vật phẩm tốt vậy sao?

Thẳng Nam trợn tròn mắt ngạc nhiên.

- Thế nhưng nó cũng có điều khó khăn, đó là phải tìm học được kĩ năng luyện kim của người thợ duy nhất trong thành . Thế nhưng vị trí chính xác ở đâu thì mình cũng không rõ, chuyên gia giám định chỉ nói với mình đến đó thôi. À, còn một điều nữa, đó là khi ta đấu giá vật phẩm này, thì chắc chắn giá của nó sẽ rất cao, cao tới mức mà chúng ta đều không nghĩ tới.

- Bao nhiêu mà cao?

Tôi nghi hoặc.

Tiểu Vân nhìn tôi với thằng Nam đang ngơ ngác mà cười, cái này là điệu cười tinh ranh, giống như đang trêu tức vậy.

- Thử đoán xem.

Tò mò là tính cực kì xấu của mỗi người , chả ai loại bỏ nó ra được khỏi đầu cả.

Đang xem phim trong hồi gay cấn, làm sao bỏ đi ăn cơm để rồi lát sau quay lại được, mà có bỏ đi được thì đầu óc cực kì khó chịu hoặc lúc nào cũng nhanh nhanh chóng chóng ăn thật nhanh để ra coi tiếp.

Thì ở đây cũng vậy, thằng Nam thì chỉ được cái to xác, còn đầu óc như trẻ con, làm sao thoát khỏi cạm bẫy đặt ra ở đây chứ.

- 1000 vàng

- 2000 vàng

...

Tôi cũng tham gia vào cuộc chơi mặc dù biết mắc câu.

Cái giá ra rất cao, lên tới 5000 vàng, thế nhưng Tiểu Vân vẫn lắc đầu.

- 10000 vàng.

- C...cái gì? 10k vàng.

Tôi với thằng Nam trợn mắt há mồm, quai hàm rớt xuống tận hông.

10k vàng là một số vàng lớn tớn mức nào, đó là cả một gia tài đấy, chỉ một bình nho nhỏ thế này mà tới tận 10k vàng. Trời ơi, chúng tôi giàu thật rồi. Ha ha.

Lúc này không ai có thể cản lại tiếng cười vang của tôi với thằng Nam.

Một số lượng vàng lớn như thế, thử hỏi ai có thể có vào thời điểm này, nếu mà có thì cũng rất ít người.

Tính ra chúng tôi đã thuột vào top triệu phú rồi.

10k vàng chúng tôi có thể mua sắm vật phẩm dự trữ thoải mãi mà không cần lo lắng.

Sau một tràng vui vẻ, tôi mới sực nhớ ra, là tại sao Tiểu Vân tới bây giờ mới nói?

Giống như bắt được suy nghĩ của tôi, Tiểu Vân nhẹ nhàng nói :

- Tôi hôm qua, trước khi thoát game, trong lúc sắp xếp lại vật phẩm, mình mới nhìn thấy cái bình này. Tối nay vào sớm đi hỏi, còn chưa kịp nói thì anh ta đã tới hỏi mua lại rồi.

Thì ra là thế , nếu mà mấy người không nhắc tới thì quả thật là tôi không biết mình có cả gia tài to thế này đâu.

- Chúng ta bây giờ vẫn chưa bán được cái này đâu, bởi vì lượng người có thể mua được nó rất ít, chính vì thế hãy để tới khi nào lượng người đạt lv 10 tăng lên khá nhiều, tới lúc đó bán mới có giá. Bây giờ mà mang đi đấu giá vừa không được giá cao, vừa phí tiền cược.

Điều Tiểu Vân vừa nói rất có lí, muốn kiếm được cái giá tốt thì phải lựa đúng thời điểm, tới lúc đó mới kiếm được số tiền lớn nhất.

Mà vũ khí của tôi không tồi, vẫn có thể sử dụng tốt, cho nên không cần thiết phải sử dụng làm gì.

Khi nào lên lv cao, lúc đó mới thật sự cần thiết.

Quan trọng nhất bây giờ là lên lv một cách nhanh nhất, biết đâu có thể kiếm được một chân trong lần đi giết boss.

Cả nhóm lại tiếp tục lên đường giết Quỷ Đầm Lâu La.

Nói thật chứ, cả tối hôm trước vật vã khổ sở là thế, thế mà số lượng quái mà chúng tôi giết được vỏn vẹn có 6 con.

6 Con!

Số lượng ít đến đáng thương, đấy là có 4 người đó, còn mới giết được 6 con, thì không biết tính sao nữa.

Thôi đến đâu hay đến đó vậy.

Dù sao thì thanh kinh nghiệm của chúng tôi đã gần được một nửa rồi, chỉ còn cố một nửa nữa là có thể đạt cấp 6.

Vẫn men theo con đường cũ, đó là đi từ cửa thành phía đông, men theo sườn núi đi lên phía bắc, bởi bì địa điểm của chiếc đầm lây là ở phía bắc thành.

Dọc đường đi, tiện tay diệt trừ vài con Chồn Tinh Vàng hay Ma Rơm kiếm ít kinh nghiệm là điều không thể bỏ qua.

Kiếm được ít nhiều cũng đáng quý lắm chứ, chúng đưa ra trước mắt không giết thì hơi phí.

Nếu nói quang cảnh ngọn núi phía đông thành cây cối chằng chịt, rễ cây mọc khắp mọi nơi, thì ở đầm lầy độc thì lại cực kì thoáng đãng, cây côi không thể mọc nổi. May ra có vài cây khô cằn vì thiếu nước hay độc tố của những con quái vật mọc thưa thớt.

Nếu một bên không khí ẩm mốc của mùi cây cối mục rữa thì bên còn lại là ôi thối bốc mùi bay vờn quanh thân thể, rồi sộc thẳng vào mũi.

Lần nào đi qua đây, chúng tôi cũng gần như ngạt thở vì mùi bốc lên.

Thế nhưng đành chịu thôi, nhiệm vụ thế nào thì đành phải theo thế đó, không chịu khó ngửi một chút thì làm sao giết được quái chứ.

Thấp thoáng phía xa là ven đầm lầy, nơi mà nhóm chúng tôi đã gặp gỡ Yến tử ở đó, rồi sau đó cứu sống cô nhóc một mạng.

- Quái lạ, sao cái cảm giác này quen quen sao ta?

Vẫn là ven đầm lầy đó, hình như có ai đang đánh nhau, mà cái dáng người này lại cực kì quen thuộc .

Chả nhẽ lại là nàng?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net