Chương 106 - Trêu ghẹo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiết mục của Ngôn Sơ Âm và Trương Nhiên được sắp xếp vào khoảng mười một giờ.

Hơn nửa tháng qua họ đều tập trung tập dượt cho chương trình, vì không có vũ đạo phức tạp, chỉ hát mà thôi nên tuy Ngôn Sơ Âm hơi căng thẳng một chút nhưng cũng không đến mức luống cuống chân tay, cái khiến cô bất lực là sự trêu ghẹo của mọi người.

Khi còn hai tiết mục nữa là tới lượt mình biểu diễn, Ngôn Sơ Âm vội vã chạy về phía sau hậu trường để thay trang phục. Hôm nay cô cũng dẫn chương trình, hơn nữa năm nay không có Trịnh Tuyết trong đội ngũ MC nên Ngôn Sơ Âm phải gánh vác trọng trách của "nhất tỷ" để phối hợp với Lâm Vũ Tường.

Lúc này, chỉ có một mình Lâm Vũ Tường lên sân khấu, sau khi cảm ơn hai vị khách mời xong thì bắt đầu trêu ghẹo bạn dẫn của mình: "Hây da, bên cạnh thiếu một người thấy thoải mái hơn nhiều... Hả? Mọi người hỏi Âm Âm đâu ư? Còn phải hỏi à, em ấy bị tiểu thịt tươi cắp đi rồi."

Bên dưới khán đài cười ồ. Nhờ bình luận "Ngứa mắt" của nick phụ Thẩm Gia Thụy, tiết mục của Ngôn Sơ Âm và Trương Nhiên vốn dĩ rất nghiêm túc thì lại trở thành tâm điểm trêu ghẹo của mọi người, chẳng hạn như Thẩm Gia Thụy không có sức hút bằng tiểu thịt tươi...

Cũng may toàn là lời trêu chọc thiện ý, Ngôn Sơ Âm và Trương Nhiên luôn tuyên bố với công chúng họ là bạn bè thân thiết, tuy trước kia có scandal tình cảm với nhau nhưng kể từ khi đối tượng scandal của Ngôn Sơ Âm chuyển qua Burning, không còn ai gán ghép cô và Trương Nhiên nữa, nhất là khi mối tình đầu cô Y của Thẩm Gia Thụy bị lộ diện, cư dân mạng càng không quan tâm tới tin đồn hẹn hò của Ngôn Sơ Âm và Trương Nhiên, lý do là vì họ cho rằng sự nghiệp của Trương Nhiên chỉ vừa phát triển mà thôi, nổi tiếng thật đấy nhưng không có cửa so sánh với Thẩm Gia Thụy, sao Ngôn Sơ Âm có thể bỏ qua Thẩm Gia Thụy để chọn Trương Nhiên chứ. Vì thế khi có danh sách tiết mục, hầu hết mọi người chỉ trêu ghẹo đơn thuần thôi, không những không cảm thấy Ngôn Sơ Âm và Trương Nhiên mờ ám mà còn thấy hai người họ không ngại ngùng gì mới càng chứng tỏ họ không có gì.

Hiện tại nghe Lâm Vũ Tường trêu như vậy, khán giả cũng chỉ cười vui thôi, Lâm Vũ Tường vừa cười vừa nói: "Haiz, hy vọng Âm Âm đi cùng tiểu thịt tươi lâu lâu, như vậy mới không có ai giành ống kính với tôi, có điều nếu thế thì sẽ có người đau lòng mất..."

Khán đài lập tức cười vang, hình tượng "Vua Giấm" đã quá ăn sâu vào lòng người. Lâm Vũ Tường biết dừng đúng mực, thấy không khí đang là lúc nóng nhất, anh ấy giới thiệu xong thì đi xuống, nhường sân khấu lại cho người sắp biểu diễn.

Ngôn Sơ Âm hít sâu một hơi, điều chỉnh vẻ mặt rồi cùng Trương Nhiên đi ra sân khấu. Trong tiếng vỗ tay thỉnh thoảng vang lên, họ hoàn thành màn song ca suôn sẻ.

Giữa tiếng vỗ tay nhiệt liệt, Ngôn Sơ Âm và Trương Nhiên cúi người cảm ơn, sau đó cô nhìn thấy Lâm Vũ Tường đang ngồi ở hàng ghế đầu chậm rãi đứng dậy với vẻ mặt đầy ẩn ý rồi tiến về phía họ. Ngoài mặt Ngôn Sơ Âm mỉm cười nhưng trong lòng lại muốn chửi thề, đạo diễn điên à, đùa vài câu thì không sao, nhưng đùa hoài thì nhàm lắm đó, từ bao giờ tiệc mừng năm mới của đài họ phải dựa vào mấy tin tức giải trí vậy?

Lâm Vũ Tường mỉm cười vừa đi vừa nói: "Phần trình diễn của Âm Âm và A Nhiên xuất sắc quá, phát hành CD luôn cũng được nữa, mọi người có thấy vậy không?"

Khán giả vô cùng phối hợp trả lời: "Có."

Trương Nhiên khiêm tốn cúi người, cười toe nói: "Vậy sau này khi chúng tôi phát hành CD, mọi người nhớ ủng hộ đó."

Khán giả lại cười to.

"Mọi người nhớ phải mua ủng hộ đó, tổ hợp bổ mắt thế này không ủng hộ sao được." Lâm Vũ Tường cười, "Mọi người có thấy bổ mắt không? Không hề ngứa mắt chút nào cả."

Nghe Lâm Vũ Tường nói vậy, bên dưới khán đài cười nghiêng cười ngả.

Ngôn Sơ Âm đen mặt: "Anh cả, chúng ta đã thống nhất là không nói tới chuyện này mà."

"Ừ ha." Lâm Vũ Tường nghiêm túc gật đầu: "Hình như anh nhận lì xì của em rồi."

"Vậy cũng được nữa ạ?" Trương Nhiên hào hứng nói, "Anh Vũ Tường ơi, thế em phát cho anh bao lì xì dày dày rồi anh khen em thêm mấy câu được không ạ?"

"Cậu nhỏ tiếng thôi, trưởng đài đang ngồi dưới kia kìa."

"Ha ha ha!" Dưới khán đài, khán giả cười chảy nước mắt, thấy đề tài đã được dời đi, Ngôn Sơ Âm và Lâm Vũ Tường giới thiệu tiết mục tiếp theo, sau đó ba người cùng đi xuống.

Vào trong cánh gà, Trương Nhiên hỏi Ngôn Sơ Âm có muốn đi ra hậu trường không, Lâm Vũ Tương phất tay với hai người họ: "Đi đi, sắp tới chúng ta không cần lên sân khấu, em tranh thủ thời gian đi thay trang phục đi."

Lâm Vũ Tường nói có thời gian thật ra chỉ trống mười phút, nhiêu đó là đủ để thay trang phục nhưng không thể chậm chạp, Ngôn Sơ Âm không nói gì thêm mà đi cùng Trương Nhiên tới phòng hóa trang.

"Lát nữa cô đi liên hoan không?"

Ngôn Sơ Âm trả lời: "Hôm nay mệt quá, chắc là sẽ về sớm."

Bữa tiệc liên hoan mà Trương Nhiên đề cập không phải do đài tổ chức mà là những người hôm nay dự buổi lễ đều quen biết nhau, nhân trường hợp này tụ tập với nhau luôn, có khi còn chơi xuyên đêm. Tối nay Ngôn Sơ Âm nhận được rất nhiều lời mời như vậy nhưng cô đều uyển chuyển từ chối chứ không phải tránh né mỗi Trương Nhiên.

Trương Nhiên nói: "Thế tôi cũng không đi, về nhà ngủ sớm vậy."

Ngôn Sơ Âm cười, vờ như không hiểu ý anh, nói chuyện như bình thường: "Chắc là sắp vào đoàn phim nhỉ?"

"Ngày mai."

"Các cậu vất vả thật đấy."

"Biết sao được, kéo dài lâu quá rồi." Trương Nhiên cắm hai tay vào túi quần: "Có lẽ tết vẫn phải quay phim."

Nhắc tới tết, Ngôn Sơ Âm thấy hơi bồi hồi: "Lâu lắm rồi tôi không về quê ăn tết."

"Năm nay cũng không về ư?" Trương Nhiên cười nói, "Vậy tết tôi qua nhà cô chơi nhé."

"Ok." Ngôn Sơ Âm thấy bình thường, bố mẹ sẽ đến Bắc Kinh đón tết cùng cô, vì được nghỉ phép nhiều nên bố mẹ đã xin phép cơ quan, giữa tháng chạp là có thể tới Bắc Kinh. Hơn nữa năm nay Triệu Tử Phi cũng không về quê, nếu Trương Nhiên muốn qua nhà, cô sẽ gọi thêm mấy người bạn tới chơi. Chỉ cần Trương Nhiên không tỏ tình, Ngôn Sơ Âm vẫn muốn tiếp tục làm bạn với anh.

Trương Nhiên nhìn Ngôn Sơ Âm, anh mấp máy môi định nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn kiềm lại. Ngôn Sơ Âm vờ như không thấy, cô cười với anh, sau đó đi về phòng hóa trang của mình.

***

Kết thúc công việc, lái xe về nhà, tắm rửa sạch sẽ, lăn lên giường đã là hai, ba giờ sáng, rõ ràng cơ thể rã rời nhưng chẳng hiểu sao Ngôn Sơ Âm lại không thấy buồn ngủ, nhớ ra cô còn chưa đăng Weibo khoe đã hoàn thành công việc, vậy là cầm lấy điện thoại.

Trước kia Ngôn Sơ Âm chỉ là nghệ sĩ nhỏ, tuy độ phủ sóng cao nhưng lại không có cảm giác tồn tại, không ai để ý cô đăng Weibo hay không, nhưng bây giờ đã khác, chưa nói đến cư dân mạng, ngay cả truyền thông cũng theo dõi cô, nếu tất cả mọi người đều đăng ảnh hoặc nói lời cảm ơn về buổi lễ hôm nay mà cô không đăng gì thì e rằng báo chí sẽ lại viết lung tung, chẳng hạn như cô tâm trạng không tốt hoặc gặp sự cố hậu trường gì gì đó...

Giấc Mộng Không Tàn: Tối nay rất vui, cảm ơn mọi người đã ủng hộ. [hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh]

Trong những tấm ảnh mà Ngôn Sơ Âm đăng có một tấm là cô và Lâm Vũ Tường trên sân khấu, một tấm là cô và Trương Nhiên đang biểu diễn do Lâm Vũ Tường chụp, một tấm là tập thể ekip được chụp ở hậu trường.

Đăng xong, Ngôn Sơ Âm nhìn mấy lần, thấy không có vấn đề gì, thời gian cũng rất muộn rồi, cư dân mạng chắc là đã đi ngủ hết, không thể nào canh me cô được nữa.

Ngôn Sơ Âm vừa mới yên tâm thì nhìn thấy mấy bình luận:

"Lúc chưa thấy hình còn tưởng cô Y tiếp nhận Thụy Bảo rồi chớ, làm mừng hụt."

"Đúng đó, cứ tưởng idol cưa đổ nữ thần rồi, sắp phát đường tới nơi, ai dè... Thất vọng quá đi."

"Quần chúng ăn dưa như em mà cũng sốt ruột đây này. Bao giờ chị và Vua Giấm phát đường vậy, nói một lời đi [mỉm cười]"

"Bà con bình tĩnh, chắc là Âm Âm vừa về tới nhà và vẫn chưa biết chuyện concert đâu."

Ngôn Sơ Âm quả thật không biết, đọc bình luận xong, cô lập tức đi tìm.

Thật ra không cần tìm, bảng hotsearch đều là đề tài này, từ clip trò chuyện cùng fans cho tới fans chân chính phân tích chuyên sâu, tất cả đều nằm trên bảng hotsearch, hoàn toàn không mất công tìm.

Ngôn Sơ Âm chăm chú xem clip, chính xác là cô xem biểu cảm khiến quần chúng đào sâu nghiên cứu.

Thú thật, Ngôn Sơ Âm không xa lạ gì biểu cảm này, cô nhớ mỗi lần cãi nhau, anh đều như vậy, rõ ràng trong lòng rất đắc ý nhưng lại vờ nghiêm mặt làm như nghiêm trọng lắm, vẻ mặt anh tỏ rõ sẽ không dỗ dành cô nhưng lại nắm tay cô. Cô hất tay anh ra mấy lần đều không được bèn mặc cho anh nắm, lâu dần họ hình thành thói quen nắm tay cãi nhau, nắm tay chiến tranh lạnh.

Bây giờ nghĩ lại, hồi đó sao mà trẻ con quá đỗi khiến người ta phải ngượng ngùng không muốn nhớ về.

Nhưng ánh mắt dung túng đó, cô chưa từng nhìn thấy ở người khác.

Chuông điện thoại reo lên, Ngôn Sơ Âm thoát khỏi hồi ức, nhìn màn hình điện thoại.

Thẩm Gia Thụy gọi đến...

Cô vừa đăng Weibo, anh biết cô vẫn chưa ngủ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net