CHAPTER 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

HỆ THỐNG SARA

Đã có những liên lạc đầu tiên với những loài có tri giác khác, và họ gửi bằng cách phá hủy cả một hành tinh. Vãi cả một cái card visit.

Thật ra bây giờ, phá hủy một hành tinh cũng không phải chuyện gì mới mẻ. Lạy chúa, chính con người chúng ta cũng làm như vậy không lâu trước đây. Có một khởi nghĩa ở hành tinh Korhal IV. Những cư dân ở đó không có hứng với các kiểu đút lót và hối lộ, vốn là một phần của Confederacy. Họ khởi nghĩa. Đầu tiên Confederacy thử mở một chiến dịch nhẹ nhàng: họ ám sát những thủ lĩnh của cuộc khởi nghĩa, sử dụng binh chủng Ghost với thiết bị tàng hình cá nhân của họ. Không ngạc nhiên, chiến dịch này chỉ làm người dân Korhal thêm tức giận và càng nổi loạn. Vậy nên Confederacy quyết định tiến công quyết liệt hơn.

Chúng ta đánh bom nguyên tử vào Korhal IV từ vệ tinh.

Khoảng một nghìn tên lửa loại Apocalypse, một vài thằng óc heo ở Tarsonis gắn dấu xanh trong hồ sơ, một nút bấm, và 35 triệu người từng tồn tại không còn gì hơn ngoài hơi nước và quê hương của họ chỉ còn là dĩ vãng.

Tất nhiên, có một thông báo chính thức được đưa ra để lí giải cho những tội ác dã man họ đã gây ra với môi trường thiên nhiên ở Korhal, và rằng họ tính làm nhẹ nhàng thế nào nếu họ có cơ hội. Thật không may là những bằng chứng kết tội lại nằm trên hành tinh giờ chỉ còn lại những nắm cỏ đen.

Tôi nghĩ rằng, điều thực sự khiến cho quân đội sợ về sự bốc hơi của hành tinh Chau Sara: là có thứ gì đó điên khùng như chúng ta ở ngoài kia.

Và họ giỏi chuyện giết chóc hơn chúng ta.

BẢN TUYÊN NGÔN CỦA LIBERTY

Mike tận dụng khoảng thời gian di chuyển bán siêu không của tàu mà tranh thủ nghiên cứu hồ sơ về hệ thống Sara trên máy tính. Nó là một hệ thống nằm ở rìa thế giới điển hình, một nơi tả tơi, bị lãng quên nhưng vẫn chịu sức ảnh hưởng ngày một lớn hơn của Confederacy.

Hệ thống được thành lập bởi những nhà thăm dò địa chất, vào thời điểm trước Guild Wars, thuộc về tay Confederacy khi họ trấn áp được những thế lực thù địch đang nhen nhúm, và (theo tài liệu trên tàu) trở thành nơi bắt đầu 2 thế giới của người di cư. Đó cũng là điều khiến cho hệ thống Sara trở nên khác biệt so với hàng tá các hệ khác ngoài vũ trụ: rằng có hai hành tinh có người cư trú thay vì chỉ một.

Trong hai hành tinh, thì Chau Sara nhỏ hơn và xa Tarsonis hơn, nhưng cũng là khu di cư lớn hơn. Nó được lập ra, theo truyền thống của Confederacy, với mục đích ban đầu là nơi lao dịch khổ sai, và đến ngày nay nhiều dân cư (bây giờ là cựu dân cư) của nó vẫn còn phải làm những công việc lao dịch vất vả. Mar Sara lại là sự pha trộn giữa những nhà khai khẩn xưa và các anh lính hiện nay, cộng với một hai tôn giáo không đồng tình với sự hạn chế của Tarsonis dành cho đức tin của họ. Cả hai hành tinh đều giàu tài nguyên, Và tất nhiên Confederacy ém nhẹ phần lớn tài nguyên đó. Người địa phương buộc phải làm công dưới "hợp đồng" của Confederacy hoặc tìm cách chạy đến một hành tinh ngoài biên khác.

Mike xem bản tin hôm nay của UNN. Cũng có một chút về những sự kiện đã xảy ra ở hệ Sara, nhưng phần lớn đưa tin về sự mất kiểm soát của SoK (thả khí độc tại một quảng trường ở Haji), và tai nạn của những đoàn tàu một ray ở Moira.

Mike soạn ra một bài giới thiệu tóm tắt, tổng kết lại cuộc trao đổi với Đại tá Duke và chú thích thêm rằng anh sẽ bị ràng buộc bởi quân luật trong những bài báo tiếp theo. Điều này có nghĩa là, giống như bài về Norad II, những bài báo sau này của anh sẽ có hai lần biên tập, một lần trước khi anh gửi ra khỏi tàu và một lần trước khi lên sóng. Handy Anderson hẳn sẽ đồng tình với những sự che đậy của quân đội và nhảy múa xung quanh chiếc bàn làm việc trong niềm vui có trong tay tin sốt dẻo.

Nếu mà mình may mắn, Mike lẩm bẩm, mong rằng ông ta sẽ nhảy nhót đến gần chỗ cửa sổ mà ngã phọt óc luôn đi.

Mike đã chuẩn bị một bài thứ hai, bài này sẽ được mã hóa và sao ra một đĩa con. Nó sẽ không được gửi đi đâu cả. Nhưng nếu có chuyện gì xảy ra với hạm đội (kể cả anh), và xác của họ được tìm thấy, ai đó sẽ biết được chuyện gì đã THỰC SỰ diễn ra. Anh coi nó như một gói bảo hiểm khôn ngoan.

Anh vừa hoàn thành xong bài báo thứ hai khi có một cái bóng to chắn mất ánh sáng. Mike nhìn lên và thấy khuôn mặt Trung úy Swallow, bây giờ cao hơn 1 foot (khoảng 30cm-ND) và nặng hơn vài trăm pound. (Một pound bằng khoảng 0,5 kg-ND) . Cô đang mặc bộ giáp chiến đấu. Sức mạnh tự nhiên của cô được buff lên bởi động cơ Servo và máy móc. Cái thắt lưng rỗng của cô rồi sẽ sớm đổ đầy đạn 8 li của súng trường Gauss C-14, tên là Impaler, một khi cô xông pha trận mạc.

Kính bảo vệ mặt của cô mở ra, cô bắn một cho anh một nụ cười tươi rói. Trông cô như một nữ sinh chuẩn bị đi prom lần đầu trong đời.

"Thưa ngài? Chúng ta sẽ sớm di chuyển trong bán siêu không gian. Đại tá muốn anh có mặt ở phòng điều khiển, nhanh nhất có thể." Rồi cô biến luôn.

Có nghĩa là ngay bây giờ, Mike đảo mắt, rồi anh theo chân Swallow ra khỏi buồng.

Lối đi cũng không rộng hơn, nhưng mấy bộ giáp to như mấy con bò giờ đã đi theo một hàng, đi theo những mũi tên. Ở những chỗ giao lộ, Swallow phải giơ tay để các Marine ngừng lại để nhường đường cho họ, và đột nhiên Mike có cảm giác như đứa trẻ mẫu giáo duy nhất trong cái lớp toàn học sinh trung học.

"Tôi phải kiếm lấy cho mình một bộ mới được" Anh bình luận

"Tôi không biết là anh từng tập luyện với một bộ giáp CMC" Swallow nói.

"Tôi đã đọc kĩ hướng dẫn sử dụng."

"Những kiến thức đó chỉ vừa đủ để bảo vệ anh trong những tính huống nguy cấp, thưa anh. Nhưng nếu có chuyện gì đó xảy ra, thì đó là trách nhiệm của cá nhân tôi để bảo vệ sự an toàn của anh."

"Cô làm tôi tin tưởng ghê" Mike cười sau lưng Swallow, mong là cô không có camera gắn ở đó.

Con tàu rung mạnh, và động cơ giảm lực lại. Họ đã đến khoảng không gian trên bầu trời Sara.

Con tàu giờ đắm trong ánh sáng đỏ, làm nổi bật những màn hình xanh nằm ở đuôi tàu. Đại tá Duke đã khoác vào bộ giáp chỉ huy của mình. Trông ông như một con khỉ đột đầu nhọn, mặc giáp sắt của kị sĩ xưa. Ông được bao quanh bởi những màn hình nhỏ, mỗi màn hình lại có một người đang cố nhồi thông tin vào đầu ông.

"Ngài Liberty, báo cáo như được yêu cầu, thưa ngài" Swallow nói, có gắng đứng nghiêm chào, dù đang bộ giáp nặng trịch.

"Đại tá," Mike kêu lên.

Nhưng Duke vẫn không rời mắt khỏi màn hình chính. Ông nói gọn lọn, "Chúng ta đang tiến gần Chau Sara."

Lúc đầu, Mike nghĩ màn hình chính có vẻ như gặp trục trặc. Họ đang tiến đến Chau Sara vào phần ban đêm của hành tinh. Không gian ngoài hệ Sara là một đống hỗn độn, rải rác ánh sáng cầu vồng, như thể bị dính dầu.

Rồi Mike nhận ra đó chính là bề mặt của Chau Sara. Những dải màu phát quang nằm rải rác trên cả một vùng đát hoang, nằm xung quanh những đường nứt màu cam rực rỡ, vết tích còn lại của sự tàn phá.

"Clg..." Mike lắp bắp. "Ai đã làm chuyện này?" 

"Tín hiệu liên lạc đầu tiên, Liberty ạ." Đại tá Duke nói. "Tín hiệu đầu tiên và theo cách đáng sợ nhất. Kết quả các máy quét thế nào?"

Một kỹ sư báo cáo, "Không tìm thấy dấu hiệu của sự sống. Phần lớn các khu vực bề mặt đã bị hóa lỏng và tuyệt diệt. Vùng này đã chìm xuống khoảng từ 20 đến 50 feet (Từ 600-1500 cm -ND).

"Những khu dân cư?" Mike hỏii

Kỹ sư nói tiếp,"Những cái gai màu cam kia có lẽ là magma phun trào ra khỏi lớp phủ của Chau Sara. Vị trí của nó đã từng là vị trí một khu dân cư."

"Và có hàng tá vị trí như thế"

Mike nhìn vào cái cầu vồng xoắn ốc, chết chóc trên màn hình. Mặt trời đang mọc ở chân trời phía trước, và hành tinh nhìn đỡ tàn hơn trong ánh sáng ban mai. Chỉ còn một vài đám mây đen, mỏng như lông quạ, chạy dọc hướng mặt trời.

"Thêm nữa, 80% khí quyển đã bị thổi tung sau vụ nổ" Kỹ sư tiếp tục.

"Có dấu hiệu của ai trong quỹ đạo không?" Duke hỏi.

"Đang quét." kỹ sư đáp. Cuối cùng phản hồi,"Phủ định. Không có quân ta. Không có một loài nào khác cả. Nhưng cũng có thể có nếu quét rộng hơn."

"Mở rộng phạm vi quét." Duke nói. "Ta muốn biết liệu có BẤT KÌ thứ gì ở ngoài đó. Quân ta hay quân địch..."

"Đang quét... Xác định có vật sống. Có vẻ như là phe ta. Cần một đội trinh sát để xác nhận."

"Tại sao họ lại làm như vậy?" Mike hỏi, nhưng không ai trả lời anh. Các kỹ sư trong bộ giáp hạng nhẹ nhấn vào màn hình với những bàn tay đeo bao sắt, và một số lượng những khuôn mặt hiện ra trên màn hình nói chuyện với Đại tá Duke, cùng một lúc.

Cuối cùng, Mike bật ra câu hỏi mà anh nghĩ họ phải trả lời được. "Cái gì đã gây ra việc này, bom nguyên từ?"

Câu hỏi có vẻ lôi kéo được Duke khỏi những kênh thông tin ông đang cố nạp. Ông nhìn anh phóng viên. "Hệ thống đánh bom nguyên tử để lại những thảm cỏ đen và cháy rừng. Kể cả Korhal cũng vẫn còn vài mảnh đất lành lặn, ít nhất là trong một thời gian. Chau Sara bị nổ và biến những vùng đất trở nên lỏng đặc. Điều này còn đáng sợ hơn cả bom Apocalypse."

"Đây" - Duke chỉ vào màn hình - "Đây là một đợt tấn công của một loài ngoài hành tinh. Protoss. Từ những gì tôi được kể lại, chúng tốc biến siêu không gian từ một nơi chưa xác định. Gần tới những hành tinh ta chiếm. Những con tàu khổng lồ, quân số đông đảo. Bắt một vài tàu vận chuyển và cả tàu chiếm, thổi bay chúng không còn một hạt bụi. Rồi chúng bắn cái quái gì đó vào Chau Sara và khiến magma nổ ra từ lõi hành tinh, và giờ nó trông như một quả trứng luộc trong 3 phút. Rồi chúng lại bỏ đi. Mar Sara nằm ở phía bên kia mặt trời, và giờ họ đang hoảng loạn trong nỗi sợ họ sẽ là những nạn nhân tiếp theo.

"Protoss..." Mike lắc nhẹ đầu, cố quét lại các dữ liệu. Có gì đó không ổn. Anh nhìn chằm chằm vào radar trên màn hình của một kỹ sư.

"Cậu đã có đủ thông tin để viết bài rồi đấy, Liberty." Duke nói. "Chúng ta sẽ tiếp tục ở đây để đón đầu trước những hành động thù địch dễ đoán rằng sẽ xảy ra. Cậu có thể nhắc đến trong bài báo rằng tàu Jackson V (Tên một ban nhạc-ND) và tàu Huey Long (Tên một chính khách của Mĩ-ND) sẽ sẽ chi viện cho chúng ta trong những sự kiện sắp tới.

Kỹ thuật viên nghe được một thông tin, rồi nói, "Thưa ngài, phát hiện vật thể lạ."

"Vị trí?" Đại tá quát lên, bơ Liberty.

" "Zed-Two, Góc phần tư thứ năm, cách đây khoảng 1 AU. Số lượng khá đông."

"Hướng bay?"

"Đang dò," Kỹ sư yên lặng, rồi đưa ra một cái nhún vai cam chịu, "Hướng tới Mar Sara, thưa ngài."

Duke gật đầu, "Chuẩn bị ngăn cản các vật thể lạ. Phóng các chiến cơ khi đạt đúng tầm."

Mike nói mà không suy nghĩ "Ông bị điên à?"

Duke quay lại hướng tay phóng viên bố láo. "Ta hi vọng nó chỉ là một câu hỏi tu từ, con trai ạ."

"Chúng ta chỉ là một con tàu."

"Chúng ta là con tàu duy nhất đứng giữa chúng và Mar Sara. Chúng ta phải ngăn chặn chúng."

Mike suýt nữa bật ra, "Với ông thì dễ rồi, ông mặc cả một bộ giáp to sụ kia mà," nhưng kịp giữ mồm. Dù cho cái gì đã luộc cả một hành tinh thì mấy bộ giáp có nghĩa lý gì chứ.

Thay vào đó Mike liên tục thở sâu và bám chặt vào rào chắn, như thẻ điều đó giúp anh quên đi nỗi sợ thực tại.

"Đã bắt được hình ảnh," Kỹ thuật viên nói, "Đâng đưa lên màn hình."

Màn hình chính hiện ra cảnh một đám nhung nhúc tàu như thể đom đóm trong đêm. Chúng thật sự rất bắt mắt trong bóng tối. Rồi Mike nhận ra rằng dù có hàng trăm con tàu, nhưng chỉ có một tàu mẹ. Đám lau nhau bay xung quanh nó.

"Chúng ta đã đạt tầm để phóng các chiến cơ Wraith?" Đại tá hỏi.

"Trong vòng 2 phút nữa." Kỹ thuật viên trả lời.

"Hãy phóng ngay khi có thể."

Mike lại thở một hơi sâu và thực sự ước rằng anh đã tham gia khóa huấn luyện với bộ giáp trước đây.

Dù ở khoảng cách xa, hinh ảnh những tàu Protoss vẫn rõ nét. Tàu mẹ là một vật thể hình trụ khổng lồ, nhìn tựa như hình ảnh các khinh khí cầu Zeppelin (Loại khinh khí cầu nổi tiếng của Đức quốc xã-ND). Những con tàu con bay vòng vòng xung quanh tàu mẹ, bắt mắt như những ngôi sao nhảy múa. Xen giữa đó là những chiến cơ, cỡ như chiến cơ chủng Wraith dòng A-17, đang sẵn sàng phóng ra khi có lệnh.

Rồi, như Mike đang quan sát, một trong những tàu mẹ bỗng dưng dần biến mất. Một tia sáng lóe lên, một chút gợn sóng, và nó biến mất. Lại một khoảnh khắc, lại một tia sáng, lại một sự biến mất nữa.

"Thưa ngài," Kỹ thuật viên nói. "Những vật thể lạ đang dần biến mất."

"Công nghệ tàng hình chăng?" Đại tá hỏi.

Không kìm được, Mike nói "Tàng hình ở kích thước đó hả?"

"Đang tìm hiểu." Một sự im lặng nặng nề. "Không phải. Có vẻ đang có một vùng năng lượng trải xung quanh chúng, đưa tất cả chúng vào siêu không gian. Chúng đang rút."

Như Mike thấy, các tàu liên tục nháy lên và biến mất, rút lui. Tất cả, cả tàu mẹ lẫn đám lau nhau của nó, cả những chiến cơ bằng vàng, tất cả biến mất như những hồn ma tan biến trong ánh sáng ngày mới.

Những hồn ma có khả năng làm chảy từ tận lõi một hành tinh, Mike tự nhắc mình.

Đại tá tự thưởng cho mình một nụ cười. "Tốt lắm. Vậy là chúng có biết sợ. Ra lệnh cho các đơn vị không cần xuất phát nữa, nhưng tiếp tục để tình trạng báo động, phòng khi đây là chiêu của chúng."

Mike lắc đầu. "Thật vô lí. Chúng có hỏa lực để nướng cả một hành tinh. Vậy việc đéo gì chúng phải rén ta."

"Hẳn là," Đại tá đáp, "Chúng đã hết đạn , không còn đủ khả năng dây với ta nữa."

"Chúng ta chỉ có một con tàu." Mike lắc đầu giận dữ. "Chúng có hàng tá ngoài kia."

"Chúng sợ quân viện trợ..."

"Không, không đâu. Chuyện gì đó đang diễn ra ngoài kia. Điều này thật trái logic loài người."

"Và chúng ta cũng đang không chống lại loài người. Hãy nhìn những hỏa lực kia đi."

"Đúng thế. Hỏa lực. Những kẻ Protoss này có quân số đông khủng và hỏa lực siêu cấp. Và ta đang mặt đối mặt với chúng. Lí do chúng ở đây là gì?

"Ngài Liberty, thông tin cho hôm nay thế là đủ rồi." Một cái quắc mắt đầy ý nghĩa, nhưng Mike phớt lờ lời cảnh báo.

"Không, có gì đó không thỏa đáng trong chuyện này. Hãy nhìn vào những thống kê thiệt hại." Mike chỉ vào một màn hình. "Họ đã luộc cả hành tinh. Phải. Nhưng vài chỗ thậm chí còn lún xuống nhiều lần. Tất cả các thành phố chính tập trung dân cư ở những chỗ đó, phải, nhưng nhìn xem." Mike chỉ vào dãy số liệu. "Trong số đó có cả những vị trí không hề liên quan tới những khu dân cư đã từng biết đến. Tôi biết rõ. Tôi vừa kiểm tra hồ sơ ngay lúc nãy."

"Ta nói ĐỦ RỒI, con trai. Chúng ta phải lo đối mặt với Protoss hơn là tìm hiểu cách chọn mục tiêu của chúng."

Mike chợt lóe lên điều anh vẫn suy nghĩ nãy giờ. "Và còn nữa. Cái tên "Protoss" chúng ta lấy đâu ra, Đại tá? Nó là do ta đặt hay thực sự tên chúng là như vậy?"

"LIBERTY!" Sắc mặt Duke dần đổi màu.

"Và nếu đó thực sự là tên chúng, làm sao chúng ta biết được nếu đây là tín hiệu đầu tiên? Có phải người của ta đã biết trước đó? Hay họ đã từng lời cảnh báo đến trước cuộc tấn công?" Chàng phóng viên dần cao giọng như thể anh đang chất vấn một ứng viên trong cuộc bầu cử.

"Trung úy Swallow!" Duke quát lên

"Vâng, thưa ngài" Lại một lời đáp rành mạch đến hoàn hảo.

"Hộ tống anh Liberty khỏi phòng chỉ huy! Ngay và luôn!"

Mike bám chặt tthanh vịn bằng hai tay khi cánh tay bọc thép của Swallow vòng qua eo anh và kéo anh đi. Giờ thì Mike hét luôn, "Khốn kiếp, Duke, chắc chắn ông biết nhiều hơn ông đang nói. Nó quá rõ ràng."

"Lối này, thưa ngài." Swallow nói, gỡ tay Mike ra khỏi tay vịn và nhấc bổng anh lên hướng về phía thang máy.

Khi bị bốc ra khỏi phòng chỉ huy, Michael Liberty vẫn hét lên những câu hỏi. Điều cuối cùng anh nghe được trước khi cánh cửa trượt đóng lại là Đại tá Duke đang yêu cầu nối đường dây liên lạc với thống đốc hành tinh Mar Sara

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#starcraft