Chương 2: Tử Đằng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi chỉ muốn có một cuộc sống bình thường mà thôi.

.

.

.

Khi mở mắt ra, trước mặt Akai Karasu là một gương mặt phóng đại của ai đó.

"Ố la, chào đằng ấy^^"

Cô giật mình, lập tức ngồi dậy rồi lùi lại.

"Bớt dọa người ta coi!" Cô gái tóc vàng giận dữ túm áo của một cậu trai kéo ra.

"Xin lỗi cậu. Tôi là Stumado Hareko, còn đây", Cô gái tên Stumado Hareko chỉ vào cậu trai đang vẫy tay chào cô,"Là Hato Kyomurou."

"Tôi là Akai Karasu. Cho tôi hỏi đây là đâu?" Akai Karasu ngập ngừng hỏi.

"Đây là phòng bệnh của tổ chức Tử Đằng, cậu đã ngất nên được đưa vào đây." Stumado Hareko đáp lại.

Bỗng có một người thanh niên đi tới, anh ta có mái tóc màu nâu bù xù, sau mắt kính gọng vuông là đôi mắt sắt sảo của người lành nghề.

"Xin lỗi đã làm phiền cuộc nói chuyện của hai người" Anh ta lên tiếng rồi đẩy đẩy mắt kính,"Tôi là Ishida Kohachirou, bác sĩ ở đây. Tôi có một vài câu hỏi muốn hỏi cô. Mong cô thành thật trả lời, cô Akai Karasu."

Akai Karasu nhẹ gật đầu tỏ vẻ sẵn sàng.

"Được rồi. Trên người cô có nhiều vết thương và còn có dấu vết của người bị thí nghiệm lên cơ thể. Cô Akai Karasu, cô có thể kể lại những việc mà cô đã trải qua không?"

Akai Karasu im lặng một lúc rồi nói:"Tất nhiên là được. Cuộc sống của tôi rất bình thường, tôi sống với chị. Một hôm, có một đám người đến và bắt chúng tôi, chị tôi cố phản kháng nhưng lại bị đánh bất tỉnh. Lúc ở trong viện thí nghiệm, tôi nghe loáng thoáng được họ bắt tôi và chị tôi để làm vật chứa gì đó. Vào mấy ngày trước, tôi và chị đã thoát ra khỏi nhà giam của viện nghiên cứu và chạy để tìm lối thoát. Không may có vài chuyện nằm ngoài dự đoán nên chỉ có mình tôi thoát ra được đó. Viện nghiên cứu nằm giữa biển, khi tôi đang tìm lối thoát thì đã trượt chân rơi xuống biển và dạt vào đây."

Ishida Kohachirou khi nghe xong thì viết gì đó lên hồ sơ bệnh án của cô rồi đi ra ngoài.

"À....thì tôi muốn gia nhập Tử Đằng..." Akai Karasu ngập ngừng lên tiếng phá vỡ bầu không khí căng cứng.

"Điều đó thì phải hỏi Thống đốc, tôi không có quyền quyết định." Stumado Hareko không mặn không nhạt mà đáp.

"Không cần đâu." Bỗng một giọng nói khàn khàn vang lên.

Tất cả mọi người quay đầu nhìn lại, một người đàn ông với mái tóc xanh sậm, khuôn mặt ông ta toát ra vẻ nghiêm nghị. Người đó mặc bộ yukata truyền thống, đôi mắt màu ngân sắc điềm đạm nhìn cô.

"Một buổi sáng tốt lành, Thống đốc!" Stumado Hareko vội vàng cúi thấp người chào đối phương.

Người được gọi là Thống đốc nhìn thẳng vào mắt cô, ông ta dùng giọng điệu không mạnh không nhẹ mà nói:"Ta là Shinawaka Yoshito, người đứng đầu Tử Đằng. Vậy cô Akai Karasu, cô có chắc sẽ gia nhập Tử Đằng không?"

"Tôi chắc chắn." Akai Karasu đáp lại, mặt có chút căng thẳng.

Shinawaka Yoshito nhìn thật lâu vào mắt cô, chỉ thấy sự kiên định trong đó. Vị thống đốc có vẻ hài lòng, "Ta chấp nhận. Hato-kun, cậu đưa Akai Karasu về kí túc xá của tổ chức giúp tôi." Shinawaka Yoshito nói rồi đi ra khỏi phòng.

"Rõ."

Sáng hôm sau, Akai Karasu đứng trước cửa trụ sở một hồi lâu. Hiện tại cô đang mặc một bộ vét đen, chiếc áo khoác có in logo hoa tử đằng được cô khoác qua vai, trên cổ còn có một chiếc vòng chocker màu đen. Akai Karasu vừa mới bước chân vào trụ sở thì chào đón cô là Hato Kyomurou. Cậu chàng vui vẻ vẫy vẫy tay về phía cô: "Ố la la, chào mặt than~"

Akai Karasu: "....." Mặt than???

"Đừng quan tâm đến cái tên bắp cải thúi đó", Stumado Hareko từ đâu bước tới nói,"Hắn ta thích đặc biệt danh cho những người trong tổ chức, ngoài trừ Thống đốc thì không ai không bị hắn ta đặt."

"Tôi được hắn đặt tên là Pikachu. Không thể hiểu nổi tên đó." Cô nàng càu nhàu.

"Hể? Biệt danh hay mà. Với lại tôi thức thâu đêm để đặt biệt danh cho từng người đó, khen tôi đi nha~" Hung thủ - Hato Kyomurou vẫn vui vẻ xen vào.

"Khen cái con khỉ nhà ngươi, ta còn chưa sử lý ngươi về việc vẽ bậy lên mấy tấm ảnh của ta đấy!!!"

"Oi oi oi, Pikachu đang phóng điện kìa. Sợ quá nha~"

"Ta đập chết tên hỗn đản nhà ngươi! Đứng lại!!!"

"....." Akai Karasu hiện tại không biết nói gì :)

Sau vài phút chờ đợi, Stumado Hareko đã quay lại, cô nàng khẽ thở dài rồi tiếp tục cuộc trò chuyện.

"Được rồi, tôi sẽ giới thiệu cho cậu các thành viên trong tổ chức Tử Đằng. Tôi với cái tên đó", Cô nàng chỉ về phía Hato Kyomurou đang lắc lư trên ghế,"Thì cậu đã biết rồi và chúng tôi chỉ mới mười lăm tuổi. Còn cậu?"

"Cùng tuổi với hai cậu." Akai Karasu đáp.

"Ô, vậy thì tốt rồi. Như cậu biết rồi đấy Akai, đây là Ishida Kohachirou, bác sĩ của tổ chức." Stumado Hareko giới thiệu.

Ishida Kohachirou thấy thế cũng gật đầu chào hỏi. Anh ta quay sang Hato Kyomurou càu nhàu,"Còn cậu, nếp áo bị nhăn kìa. Đi làm phải là áo cho phẳng chứ!"

Cậu chàng cũng chẳng quan tâm, chu môi nói:"A a cuồng sạch sẽ già rồi, cứ lảm nhảm inh tai."

"Tôi chỉ mới hai mươi tuổi." Ishida Kohachirou đẩy đẩy kính.

Tạm dịch: Hai mươi chưa phải là già :)

"Haizz, còn đây là chị Fujiwara Kastuaori, cũng bằng tuổi Ishida-san." Cô nàng mặc kệ hai người phía sau lưng mà nói tiếp, tay hướng về phía một cô gái có mái tóc nâu sẫm.

Nhận thấy ánh mắt của Akai Karasu, cô gái quay lại rồi mỉm cười,"Ô là thành viên mới nhỉ?"

"Vâng, em là Akai Karasu. Rất mong được giúp đỡ ạ." Akai Karasu lễ phép nói.

"O ya, bà chằn ngày hôm nay có vẻ tâm trạng không tốt~" Hato Kyomurou xen vào, nói với giọng cợt nhả.

"Grừ, tại ai vật chứ!? Chỉ tại sự lề mề của cậu mà trễ lịch trình của tôi không!? Hôm qua rõ ràng là tôi bảo cậu làm ơn đến vào lúc tám giờ, mà đến mười một giờ trưa cậu mới lết xác tới!" Fujiwara Kastuaori trừng mắt nhìn đối phương,"Còn nữa, cậu đã đến trễ rồi còn không làm việc. Ngày nào cũng như ngày nào! Không thèm để mắt tới công việc bàn giấy, toàn đẩy cho Stumado-kun!!!"

Giọng của bà chằn, à không, Fujiwara Kastuaori lớn đến nỗi tất cả mọi người trong trụ sở phải bịt tai lại.

#Đốm: Toy đã bảo đừng chọc giận phụ nữa mà cậu trai trẻ lại không chịu nghe :)))#

"Ngày nào cũng như vậy sao?" Akai Karasu thì thầm hỏi cô nàng Stumado Hareko.

"Lúc nào cũng vậy, ngày nào cũng gà bay chó sủa cả lên." Cô nàng than thở,"Đúng rồi, trong tổ chức còn có một cặp anh em sinh đôi. Nhưng họ đã đi làm nhiệm vụ nên tôi sẽ giới thiệu sau."

Sau một trận mắng nhiết của chị đại Fujiwara, không khí cũng trở nên bớt ồn ào hơn.

Fujiwara Kastuaori quay sang nói với cô:"Em có nhiệm vụ đây Akai-kun. Là tìm mèo lạc..."

"À vâng. Nhưng mà em có câu hỏi."

"Cứ hỏi đi."

"Vậy tổ chức Bỉ Ngạn là tổ chức như thế nào ạ?"

"Theo chị biết , tổ chức Bỉ Ngạn chọn con đường làm sát thủ và làm việc trong bóng tối. Khác hoàn toàn với Tử Đằng, em luôn nhớ Tử Đằng có quy luật không được giết người, dù là bất cứ ai. Nhưng không phải vì vậy mà chúng ta ghét Bỉ Ngạn đâu, nên em không cần chiến đấu với bọn họ. Bỉ Ngạn thường có 3 cấp , nếu không tính người đứng đầu tổ chức: Boss. Cấp thấp nhất là Hạ. Họ mặc đồ đen và mang mặt nạ cáo đen, trên trán mặt nạ có logo hoa bỉ ngạn. Cấp thứ hai là Trung. Họ cũng mặc đồ đen và mang mặt nạ cáo đen giống cấp Hạ nhưng trên tai mặt nạ có một cái chuông bạc, dây màu đen sọc xám. Cấp cao nhất là cấp Thượng cũng giống hai cấp Trung và Hạ nhưng họ lại mặc áo khoác dài màu đen và chuông bạc có dây màu đen sọc đỏ. Chị chỉ biết như thế thôi."

"Em cảm ơn chị ạ." Akai Karasu bình tĩnh tiếp thu thông tin mới. Cô cúi đầu chào tạm biệt rồi bắt đầu làm nhiệm vụ đầu tiên.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net