chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái thời tiết lạnh buốt của cuối đông tại Hàn Quốc thật đáng sợ mà . lạnh đến 10°C nhưng đó lại là nhiệt độ đang tăng lên để đón ánh nắng của mùa xuân đến

Ở sân bay , một cậu thanh niên nhỏ đang bước chân ra khỏi chiếc máy bay Qantas* thở ra những làn khói sương vì lạnh . cậu vừa đi đến sảnh đã có người vẫy tay gọi cậu :

* ( Qantas là hãng hàng không quốc gia của úc )
Bang Chan : Hey Felix, anh ở đây !

Cậu thấy vậy tức tốc chạy đến ôm người anh họ hơn 3 năm chưa gặp .

Bang Chan : trời đất ơi, lâu lắm rồi mới được gặp nhóc chông em vẫn bé một mẩu như xưa ha , lần này ở cùng anh anh phải vô béo nhóc mới được

Felix : Sao anh không nói với em là ở đây lạnh vậy chứ , em sắp chết cóng rồi nè ! Cơ mà nhớ anh quá huhu π-π

Felix nửa tức nửa nửa nức nở ôm lấy ông anh to lớn của mình . và như phần gth nhân vật thì felix là một học sinh chuyển trường, vì muốn tạo cảm giác thoải mái vui vẻ để thi cử nên bố mẹ lix quyết định cho năm học cuối cùng của em được học tại Hàn Quốc. Felix khi biết tin thì nửa vui nửa buồn vì 1 là phải xa gia đình 2 là em cũng mong được gặp lại Bang Chan.

Dưới sự ủng hộ của gia đình thì em cũng quyết định về quê hương gốc của mình . Đây đúng là một lựa chọn đúng đắn khiến cuộc sống em thêm hạnh phúc và tràn đầy màu sắc.

Bang Chan : thôi được rồi, ôm ấp đủ rồi thì về nhà thôi , nghỉ ngơi cho khỏe rồi mai còn đến trường mới

Nói xong hai anh em cùng nhau trở về nhà , trên xe họ cùng nhau ôn lại kỉ niệm xưa có vẻ rất vui

Xe dừng lại ở 1 căn nhà, trông nó rất giản dị và có chút độc đáo như tính cách luôn vui vẻ của hai anh em .Chan dẫn lix đến phòng của em , mở cửa phòng ra ulatr em nhìn mà bất lực :

Felix : anh à ! Em có phải con nít đâu mà anh trang trí siêu nhân như trẻ con vậy 🙂

Bang Chan : Gì chứ, em có biết anh trang trí hơn nửa ngày trời không . thôi không thích thì xé mấy cái poster đó đi r tự trang trí nhé

Em thở dài một hơi nói qua loa rồi đi vào phòng nằm trườn ra giường nghĩ bụng :

" Hôm nay mệt mỏi rồi .... Phải lấy sức cho ngày mai thôi "
...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#straykids