Đừng cố chấp nắm giữ một bàn tay không còn thuộc về mình...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kỉ niệm vẫn đong đầy như mới hôm qua thế nhưng chỉ mình bạn nhớ, mình bạn nâng niu, gìn giữ thì liệu những kí ức đẹp đẽ ấy liệu còn có nghĩa gì. Cố chấp níu giữ vì còn yêu quá nhiều, vì sợ cảm giác phải đối mặt với không gian cô độc ngày chia li, vì những kỉ niệm xưa cũ vẫn vương vấn trong tâm trí

Tình yêu có màu gì? Có thể đó chính là màu trắng của một tình yêu tinh khôi, trong sáng, chớm nở đầu đời, hay là màu hồng lãng mạn của một khối tình cuồng say, cháy bỏng hoặc là màu tím của những trái tim sắt son, chung thủy với tình yêu. Tình yêu có màu xám không? Dĩ nhiên là có rồi nhưng nói một cách chính xác hơn, lúc ấy tình yêu đã thù hình ở một dạng khác, dạng tình cảm chỉ xuất phát từ một phía, còn nửa kia đã nguội lạnh thờ ơ. Khi yêu thương đã không còn vẹn nguyên, khi tình cảm chỉ là khiên cưỡng, đừng cố chấp năm giữ người muốn ra đi, để tình yêu biến màu thành màu xám buồn thương
T

hật dễ dàng để có thể nhận ra một chàng trai có còn yêu thương mình hay không? Nếu như trước đây anh ta luôn sốt sắng trả lời tin nhắn của bạn ngay lập tức, hễ thấy cuộc gọi nhỡ của bạn là sẽ gọi lại ngay, là luôn muốn lắng nghe bạn nói, muốn được gặp và nhìn thấy bạn thì giờ đây khi anh ta không còn da diết với tình yêu giữa hai người nữa, anh ta sẽ tìm đủ mọi cách, mọi lí do để lảng tránh bạn, không muốn gần gũi, thân thiết với bạn. Sẽ có những đêm bạn kìm lòng với bao nhiêu tâm sự dang dở còn chưa kể trong khi người mà bạn yêu thương đã vội vàng đi ngủ, sẽ có lúc những gì bạn nhận được sau những tin nhắn yêu thương là sự vô tâm hờ hững, cả những khi dỗi hờn, bạn im lặng, anh ta cũng sẽ im lặng vì luôn cho rằng bạn sẽ nghiễm nhiên tha thứ cho anh ta. Thực ra, chính bạn luôn là người hiểu rõ tình yêu của mình nhất, thứ tình cảm ấy có còn nồng nàn hay đã nhạt nhòa bạn sẽ có câu trả lời chính xác nhất, quan trọng là bạn có can tâm chấp nhận sự thật ấy hay không mà thôi.

Dù cho tình cảm bạn dành cho người kia có nhiều đến bao nhiêu đi nữa, yêu thương có nồng nàn, đậm sâu đến đâu, nếu không nhận được sự trân trọng từ người ấy thì tất cả đều trở nên vô nghĩa, và bạn luôn là kẻ đáng thương ôm mọi thương tổn vào lòng. Kỉ niệm vẫn đong đầy như mới hôm qua thế nhưng chỉ mình bạn nhớ, mình bạn nâng niu, gìn giữ thì liệu những kí ức đẹp đẽ ấy liệu còn có nghĩa gì. Cố chấp níu giữ vì còn yêu quá nhiều, vì sợ cảm giác phải đối mặt với không gian cô độc ngày chia li, vì những kỉ niệm xưa cũ vẫn vương vấn trong tâm trí không thể nào xóa nhòa, hay vì tin rằng cứ chôn chân đứng chờ tại bến chờ xưa cũ thì một ngày tình yêu sẽ lại trở về như thuở ban đầu. Có vô vàn lí do để tự dối lòng mình, cố nắm giữ tình yêu đã chết, buông hay giữ điều ấy phụ thuộc vào sự mạnh mẽ, lí trí và kiên quyết của người con gái. Nếu đã không muốn thì sẽ chẳng thiếu những lời biện minh thiếu thuyết phục để dây dưa.
Yêu một người không còn yêu mình cũng giống như việc bạn đang cố gắng ôm lấy một cây xương rồng đầy gai, càng cố gắng ôm chặt bao nhiêu, những cái gai tổn thương lại càng đâm sâu vào da thịt, vào tim bạn bấy nhiêu. Tình cảm chỉ đến từ một phía là thứ tình cảm đáng thương nhất, chỉ mình mình quan tâm, mình mình chịu đựng tất cả. Yêu mà không cảm thông, thấu hiểu, sẻ chia cùng nhau thì còn bên nhau làm gì để rồi tự biến mình thành sợi dây thừng thô ráp trói buộc người kia. Con gái sinh ra là để yêu chứ không phải để cam chịu những yêu thương giả dối, những quan tâm gượng ép. Đôi môi ngày ấy từng cười rạng rỡ với bạn giờ đã vấn vương nét gượng gạo, trái tim ấy đã từng vì bạn mà lỗi nhịp, thổn thức nhưng giờ đây đã không cảm xúc, bàn tay ấm áp kia giờ đã không còn mong được sưởi ấm, chở che cho bàn tay bé nhỏ, yếu ớt của bạn nữa thì hà cớ chi bạn phải tự làm khổ chính mình dây dưa mãi với một mối tình không trọn vẹn.
Buông tay đôi khi cũng là một cách để yêu thương. Buông tay để người kia tìm đến chân trời mới hạnh phúc hơn, phù hợp hơn, buông tay để người kia không phải vướng bận với những cảm xúc gượng ép. Quan trọng hơn hết là giải thoát cho chính bạn, cứu rỗi cho tâm hồn cô đơn đáng thương đang phải chịu đựng những thương tổn sâu sắc để tìm đến cuộc sống mới: cô đơn nhưng tự do, thoải mái hơn. Tin tôi đi, khi một chàng trai đã không còn yêu bạn nữa, dù bạn có cố gắng đến bao nhiêu đi nữa, tất cả cũng đều là vô nghĩa. Dù cho sự thật có đắng cay tới đâu, chấp nhận và đối diện với sự thật ấy vẫn tốt hơn là tự ru ngủ mình trong những ảo tưởng, tự huyễn hoặc mình bằng những kí ức tươi đẹp trong quá khứ. Khi một người không còn yêu bạn, đừng cố mãi níu giữ bàn tay không thuộc về mình nữa…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net