Phần 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


5 năm sau
Hôm nay , trời rất đẹp , là bởi cuối thu nên lá phong đỏ rơi xuống tạo cảnh tuyệt đẹp . Trên tầng cao nhất của tập đoàn Đế Thiên có 1 cô gái ngũ quan tinh xảo ' khuynh quốc khuynh thành '  mặc chiếc váy đến đầu gối , mái tóc xõa ngang vai đamg gĩ tư liệu gì đó
* cộc * cộc * cộc *
- Vào đi
- Tổng tài , văn kiện cần người kí - Thư kí Trúc Tân đi tới trên tay còn 1 loại văn kiện . Kí song nét chữ rồng bay phượng múa Châu Vân Phong rồi đưa cho Trúc Tân
- Tổng tài , vừa rồi có Diệc Mộc nhị tiểu thư tới muốn người đi ăn cơm trưa - Trúc Tân xem nét mặt của Vân Phong nói
- Diệc Mộc ? - Vân Phong vẫn chăm chú vào máy tính gõ gõ
- Đúng vậy a - Trúc Tân có cảm giác không ổn
- Theo ngươi là dảnh việc quá a , vậy thì ngày mai qua Châu Phi nuôi lơn cho ta
- Ôi , tổng tài của tôi ơi , ngươi đang cố tình chỉnh tôi sao
- Không chỉnh ngươi thì để cho ngươi tiếp tục nói nhảm a
- A , ta biết lỗi , ta còn việc đi trước cáo từ
* Cạch *

Một lúc sau ,
* Rầm * Rầm * Rầm *
- VÂN PHONG , ngươi đuổi ta a - Diệc Mộc đang định tông cửu thì cửa mở thế là Diệc Mộc được ôm hôn mặt đất một cách ngọt ngào
- Ngươi cố tình chỉnh ta a - Diệc Mộc vừa đứng dậy phủi chiếc áo trên người mình vừa nói
- Ta hiện tai bận ngươi đi ăn cùng Trạch Liên đi - Vân Phong nhàm nhạt mở miệng đối với Diệc Mộc này thì bản thân Vân Phong hiểu tất rõ a , ai lại không nhìn ra trong 5 năm nay Diệc Mộc luôn theo đuổi Trạch Liên a
- Trạch Liên đi - Hai mắt Diệc Mộc sáng hơn sao
- Ta dừa ngươi sao ?
- Thật sự ? - Lần này thì Diệc Mộc đã ngồi xổm và đặt mặt mình lên bàn làm việc của Vân phong
Đúng lúc này cửa mở ra , một thân áo phông trắng quần bò bạc được cào rách , mắt đeo kính dâm , tay đeo đồng hồ hãng Chanel đi vào . Hai con à không bốn con mắt nhìn về phía con người đầy mùi giang hồ kia a
- Xin hỏi , ngươi là - Vân Phong hỏi
- Đếm ta mà nhân không ra sao , tiểu phong - Trạch Liên trêu
- Tiểu Liên Liên là ngươi thật a - Diệc Mộc vui quá hét lên - Ngươi ăn mặc thật coolboy na không giang hồ tí nào a
- Ý ngươi là không phải ta thì ăn mặc kiểu này là giang hồ a , phải không ? Trạch Liên đến gần Diệc Mộc đang ngồi xổm kia cúi đầu xuống làm tim ai lỡ nhịp , mặt đỏ bừng bừng
- Kh.. không ...không phải a - Nói rồi đẩy Trạch Liên ra rồi đứng dậy quay mặt qua hướng khác
- Ồ ồ - Trạch Liên giả bộ ông cụ non
- E hèm , 2 người vẫn đang ở trong văn phòng tôi đó hem - Vân Phong lãnh giọng nhắc nhở
- Mặc kệ , tôi đi ăn , hừ - Diệc Mộc ngại quá hóa giận nên phùng phằng bỏ dxi trước
- Còn không mau đuổi theo , mất bi h - Vân Phong vẫn giọng nhắc nhở
- Hihi , cảm ơn cậu Tiểu Phong - Nói rồi chạy theo Diệc Mộc . Thật ra hai người bọn họ có tình cảm với nhau nhưng tai Trạch Liên luôn giả bộ nên Diệc Mộc mới phải theo đuổi 5 năm . Khi 2 người họ đi , trong văn phòng này lại im lặng đến đáng sợ . Vân Phong từ trên ghế bước xuống đi đến gara xe lấy chiếc Bugatti Chiron đi đén cửa hàng hoa mua 1 bó hoa đoàn viên đến nghĩa trang . Bước chân của Vân Phong dừng trước 1 ngôi mộ nằm giữa những cây phong lá đỏ 
- Mẹ , Phong Phong đến thăm người , người 5 năm qua có tốt không
- Mẹ , là Phong Phong không tốt , không nên đi Mĩ lâu như vậy mới trở về
- Mẹ , con không biết vì sao càng ngày đầu con càng mơ hồ không nhớ nổi hình bóng mẹ nữa rồi
- Mẹ , chị Du và Chiêu Mễ vẫn còn sống , nhưng 2 người bọn hộ bây h vẫn nằm im một chỗ không dậy chơi với con như lúc còn bé nữa rồi
...........
.........
......
Một giọt
.....
Hai giọt
..
.
Từng giọt nước mắt trong suốt rơi xuống
....
Trời cũng bắt đầu mưa , người con gái mặc váy trắng quỳ trước ngôi mộ , nước mắt hòa cùng nước mưa

- Phong nhi , mau đứng dậy người em ướt hết rồi - Giao Linh lấy ô từ vệ sĩ đưa cho Vân Phong
- Em sẽ không sao - Vân Phong giọng khàn khàn nói
- Ngoan đi về ha , em ướt hết rồi đứng mãi ở đây sẽ lạnh lắm a - Giao Linh nói rồi đỡ Vân Phong về phia chiếc xe Bugatti màu trắng mà mình đi tới đây rồi giao chìa khóa của chiếc Bugatti Chiron cho vệ sĩ lái về
Không khí trong xe rất yên tĩnh đến ngột ngạt Vân Phong quay đầu nhìn những hạt mưa ngoài cửa xe nhàn nhạt hỏi
- Chị Linh nhi , nếu như em không mất trí nhớ thì sao ?
- A , hả ??? Em hỏi chuyện này làm gì ?
- Có đôi lúc em nhận thấy những hình ảnh mơ hồ xuất hiện trong đầu em
- À hứm , là gì có thể cho chị biết không ?
- Em thấy 1 đám cháy rất to và một cô bé mặc đồng phục nằm trong biển lửa
- Cái gì vậy ? - Giao Linh quay lại hỏi , đôi mài nhíu lại khó hiểu
- Em cũng không biết , hình như nó là khí ức cuối cùng còn sót lại của em a
- Thôi thôi , chị vừa mới về nước mà em chẳng đón tiếp chị thì thôi còn .... Azzzz - Giao Linh giả bộ thở dài
- Lần này chị có dẫn tiểu Noãn tử kia về không a - quay đầu ngước đôi mắt màu tím pha lê kia về phia s Giao Linh
- Có về a , nó rất nhớ em a
- Nó nhớ em hay khẩu súng 3d mà em hứa cho nó a
- Ai biểu em hứa nó làm chi
......
* Bíp * Bíp * Bíp *
* Cạch *
- Nào , vào thôi - Giao Linh vừa nói vừa lấy chiếc khăn từ tay quản gia choàng lên người của Vân phong
- Thần Thiếu , nải nải và tiểu thư đã về - Quản gia kính cẩn nói
- ông lui đi -
- Tiểu cô cô - Tiểu Noãn tử chạy lại bậu chặt vào chân của Vân Phong
- Tiểu Noãn tử xuống nào - Vân Phong giọng đầy sủng nịnh nói
- Không không , lâu lâu Noãn Noãn mới được gặp tiểu cô cô , Noãn Noãn muốn ở với cô cô cơ - Tiểu Noãn tử ngẩng mặt lên lắc lắc cái đầu
- Xú tiểu tử , hôm nay cô cô mệt lắm không chơi với con được , con tìm Đãn An chơi đi - Vân Phong day day thái dương
- Không không , Noãn Noãn muốn cô cô cơ không muốn Đãn An đâu - Lần này thì Noãn Noãn dâng đôi mắt ngấn lệ lên nhìn Vân Phong
- Được rồi , nhưng không được quấy - Vân Phong chịu thua tên nhóc này
- Được a , không quấy , sẽ ngoan - Nói rồi ngoái đầu nhỏ về phía Thầm Thiên và Giao Linh đang ngồi trên shofa - Mama papa hôm nay cho con ở cùng tiểu cô cô nha
- Được - Thần Thiếu không quên bồi thêm một câu - Tiểu tử, dù con là con ta cũng đừng mơ tưởng tiểu cô cô của con nghe chưa con không xứng
- Biết a  - Noãn Noãn buồn rầu gật đầu nhưng quay lại chỗ Vân Phong thì cười rất tươi nói - Tiểu cô cô , đi nào , người thấy con với papa ai đẹp hơn nào
Bị ngấm nước mưa rồi lại bị tiểu tử kia dắt đi nên vừa ngã xuống giường là ngủ luôn mặc kệ tên nào ở bên cạch hết năn nỉ đến uy hiếp nhưng Vân Phong vẫn ngủ , báo hại nửa đêm 2 vợ chồng người nào đang đến đoạn cao chào lại bị tên tiểu tử kia phá đám 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#đẹp
Ẩn QC