Chap 16.1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chở lão vào viện mà tôi muốn rụng rời chân tay , do cũng ăn chục típ , chở vào thì lão được đẩy vào phòng cấp cứu , tôi ngồi ngoài hành lang mà mùi thuốc sát trùng xộc vào mũi , khó chịu đéo chịu được , một lát sau thì ông bác sĩ đi ra

Bs: ai là người nhà của bệnh nhân Thành

Tôi giật mình : dạ cháu ạ

Bs : cậu ta cũng k có gì nghiêm trọng lắm , nhưng đang trong tình trạng hôn mê , cần ở lại theo dõi , bây giờ cậu cần đi làm thủ tục nhập viện cho cậu ta

T : dạ vâng ạ

Không biết trời sinh ra tôi ra sao mà tốt bụng thế biết , người lạ mà cũng giúp thế này được , làm thủ tục cho anh ta xong thì chuyển anh ta vào phòng hồi sức , ngồi tựa lưng nơi giường bệnh thì anh ta cựa quậy , anh ta mở mắt ra thấy tôi thì thoáng giật mình

A ta: ai đưa tôi vào đây

T : tôi chứ ai

Ata: vậy sao tôi nằm đây

T : tại anh bị ăn đánh nhiều quá nên ngất , may không có tôi thì giờ này chắc anh đi gặp ông bà rồi

A : cám ơn cậu

T : không có gì , mà anh tỉnh rồi thì nghỉ lại đó khi nào khỏe mà về , tôi về đây

A : cậu có thể cho tôi sdt được không

T : 016********

A : ok

T : vậy tôi về đây

Ra lấy xe , mất 5k gửi xe , trả tiền rồi về phòng , nhìn đồng hồ thì đã 12h đêm , giờ này về thì phá giấc ngủ của mọi người mất rồi , tôi tắt máy ở cổng một khoảng khá xa dắt bộ đi đến khẽ mở cổng rồi nhẹ nhàng dắt xe vào nhà , khóa cổng rồi mở cửa phòng chui vào trong rồi khóa cửa , làm một giấc tới sáng , người hơi đau nhưng không sao , làm một giấc tới sáng , gọi điện nói anh Bảo xin nghỉ rồi ngủ tiếp , đến 10h thì bụng sôi cồn cào , ra vscn rồi vọt ra quán phở , làm bát rồi ngồi tia gái , một lúc sau thì quay về phòng , gặp ngay chị Ngân

Cị : hôm qua em đi đâu mà về muộn thế

T : em đưa anh chàng nào đó vào bệnh viện

Cị : sao lại thế

Và rồi tôi kể lại toàn bộ sự việc

Cị : thế em có sao k

Tôi vạch áo lên thì lằn típ chi chít , tôi phát hoảng luôn

Cị : vào đây chị bôi thuốc cho

T : thôi không cần đâu chị

Cị : nghe không thì bảo

Chị dơ nắm đấm lên

T : có có

Vào phòng chị mà có một mùi hương thoang thoảng , chắc mùi con gái , trèo lên giường vạch áo lên đi : chị ra lệnh

T : nhưng mà

Cị : không nhưng nhị gì hết

Tôi đành miễn cưỡng nằm lên , chị bôi thuốc dì đó lên người tôi

T : chị đấm lưng cho em với

Cị : được voi đòi tiên

T : kệ , giúp em đi

Và rồi chị đấm lưng cho tôi , khi tỉnh dậy thì nghe mùi thức ăn , theo phản xạ tôi bật dậy liền

Cị : dậy rồi à cu , ra rửa mặt rồi vào đây ăn cơm với chị

T : vâng ạ

Gì chứ cơm thì tôi không từ chối đâu , xách ass ra rửa mặt rồi vào ăn cơm với chị , hỏi ra mới biết chị người Thái Bình , sinh viên năm 2 , ở trường ktqd , ăn xong thì chị rửa bát , tôi về phòng ngủ , đến chập tối thì có số điện thoại lạ gọi đến

T : a lô

Bên kia : cho hỏi đây có phải số cậu Kul không

T : dạ đúng rồi , ai đây ạ

Bk : tôi là Thành , người được cậu cứu ấy

T: dạ có việc gì k anh

Bk : tối nay đúng 7h cậu đến nhà hàng xyz để tôi cảm ơn cậu về việc hôm qua , với để tôi có ít việc nhờ cậu

T : vâng ạ

Cất đt , ra khỏi phòng thì dãy trọ vắng tanh , hơi ngạc nhiên nhưng không sao , đang rửa mặt thì mọi người ùa về , trên tay là bao nhiêu thức ăn , tôi chào hỏi rồi vào nhà chuẩn bị , thôi trời nóng nên mặc quần bò với sơ mi cụt tay , với dép quai , nhìn đồng hồ thì đã 6h30 , thôi kệ , đi dần đi , đường nào cũng phải tìm đường rắc rối , lấy con cbr ra , nổ máy lên thì điếc tai quá , vì bên trong nó vọng âm lại mà , dắt xe ra ngoài đường khóa cổng lại rồi phóng đến nhà hàng xyz , hỏi đường mãi mới ra , cũng vừa đúng 7 h , đứng trước 1 nhà hàng khá sang trọng , tôi bước vào trong , nhìn xung quanh thì thấy người thanh niên xăm trổ vẫy vẫy , tôi bước đến đó luôn , ngồi cùng anh ta là 1 người đàn ông và một người phụ nữ trung tuổi , tầm tuổi bố mẹ tôi ngồi bên

T : cháu chào 2 bác , em chào anh

Bác trai và anh xăm trổ cũng đưa tay ra bắt tay xã giao

A : em ngồi xuống đi

T : dạ

A : hôm nay anh mời em đến đây là để cảm ơn em vì vụ em đã cứu anh hôm qua , thứ 2 là anh muốn bàn với em một chuyện

T : anh cứ nói đi

A : khoan đã , chị ơi cho chúng tôi gọi món

Sau khi thức ăn được đưa ra thì cả 4 cùng nâng cốc , đột nhiên bác trai lên tiếng

Bt : hôm nay chúng ta mời cháu đến đây thì trước hết bác cảm ơn cháu đã cứu con trai bác , không có cháu thì bây giờ nó không biết ra sao

T : dạ không có gì đâu bác , gặp người bị nạn cháu phải giúp chứ

Bg : vậy cháu có thể đồng ý với bác chuyện này không

T : chuyện gì ạ

Bg : chuyện là năm qua , trong một chuyến du lịch thì gia đình bác mất đi một người con do tai nạn giao thông , gia đình bác tuyệt vọng lắm và đã có ý muốn cho thằng long nhà bác nhận một người em trai , vì ngoài nó ra thì nhà bác có 1 đứa con gái nữa , nhưng nó còn nhỏ , chưa hiểu chuyện , nên không thể giúp thằng Thành một số việc được

T : dạ

Bg : đến mấy hôm trước thì nghe nó kể là có một cậu thanh niên giúp một cô gái bị một người đàn ông đánh đập thì đó có phải cháu không

T : dạ vâng ạ , cách đây hơn tháng khi cháu vừa lên Hà Nội ạ

Bg : với hôm qua cháu giúp thằng Thành nhà bác nên gia đình bác mới nhận cháu làm con nuôi , vì nhà bác nghĩ cháu là người tốt , với cả thằng Thành yêu cầu và cả gia đình đều đồng ý nên mong cháu hãy chấp nhận yêu cầu của bác

T : dạ vâng , về điều này thì cháu còn phải hỏi bố mẹ cháu , được làm con nuôi nhà bác thì còn gì bằng ạ

Tôi rút điện thoại gọi cho bố mẹ thì bố mẹ cũng đồng ý , vậy là từ bây giờ tôi có bố mẹ , anh em ở Hà Nội , ăn uống xong thì tôi xin phép ra về , bố mẹ nuôi lại mời tôi đến nhà vào ngày mai để cho tôi biết nhà nữa , mặc dù mới gặp lần đầu nhưng tôi có cảm nhận , họ rất chân thành và quý mến tôi , khiến cho tôi có một cảm giác như là một gia đình thứ 2 vậy...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net