[H] Phiên ngoại - Hoàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi kết thúc show, Park Seoham và Park Jaechan dựa vào tương tác couple siêu ngọt ngào mà trở nên nổi tiếng trên internet. Park Jaechan nghe theo ý kiến của Park Seoham, tạo một tài khoản truyền thông, chủ yếu dùng để tuyên truyền bình đẳng thân phận, bảo hộ quyền lợi cho Omega.

Lúc đạo diễn của "Semantic Error" tìm tới bọn họ, Park Jaechan cảm thấy rất kinh ngạc. Bởi vì cậu và Park Seoham đều không phải diễn viên, không nghĩ tới sẽ có ngày một tiểu thuyết nổi tiếng như vậy tới tìm bọn họ đóng phim.

"Theo tôi được biết, "Semantic Errror" mùa 1 có tỉ lệ người xem rất cao, danh tiếng cũng rất tốt, không biết tại sao lại muốn tìm chúng tôi diễn?"

"Aizz!" Đạo diễn thở dài một tiếng.

"Cũng bởi vì quá nổi tiếng, lưu lượng của hai diễn viên chính bây giờ đã xưa đâu bằng nay, địa vị quá cao, chúng tôi không đủ trình."

"Ừm! Ừm!"

Park Jaechan nhìn Park Seoham đang ngồi bên cạnh gật gật đầu, vô tri vô giác đáp lại hai tiếng.

"A! Không phải tôi nói các cậu không nổi tiếng, chỉ là hai vị mùa trước đều là idol, có vài cảnh 'tiêu chuẩn cao' sẽ không thể đóng được toàn diện." Đạo diễn khoát tay biểu thị mình đã nói sai, có chút ảo não vội vàng bổ sung.

"Tiêu chuẩn rất cao sao?" Lúc trước Park Seoham vẫn luôn không nói chuyện, lúc này nghe được liền cảm thấy hứng thú với chủ đề này, cuối cùng đã mở miệng.

"Ừm. Tôi mang kịch bản đã chỉnh sửa hoàn thiện rồi đây, riêng cảnh giường chiếu đã có mấy đoạn rồi, các cậu có muốn xem thử không, suy tính một chút đi sau đó hẵng cho tôi câu trả lời chắc chắn, tôi rất hi vọng các cậu có thể diễn bộ phim này, couple của hai người hiện tại rất nổi, mượn bộ phim này nhất định có thể thu được càng nhiều tán thưởng cùng độ nổi tiếng hơn nữa." Đạo diễn từ trong túi lấy ra một quyển kịch bản thật dày, đưa cho Park Seoham.

"Được. Chúng tôi sẽ xem qua một chút." Park Seoham vui vẻ tiếp nhận đề nghị của đạo diễn.

...

Buổi chiều, Park Jaechan rửa mặt xong, về đến phòng đã nhìn thấy Park Seoham đang cầm kịch bản đọc say sưa.

"Hay như vậy sao?" Park Jaechan và Park Seoham ở bên nhau cũng sắp được ba tháng, chưa từng nhìn thấy Park Seoham cầm quyển sách quá mười phút.

"Ừm. Bảo bối, chúng ta nhận bộ phim này đi!" Park Seoham cầm kịch bản, ngồi xếp bằng trên giường, đưa tay lôi kéo Park Jaechan đang đứng bên mép giường, để cậu ngồi quỳ trên giường.

"Em còn chưa đọc mà! Để em nhìn xem!" Park Jaechan chuẩn bị đoạt lấy kịch bản, lại không ngờ hai cánh tay vừa mới nâng lên liền bị Park Seoham khóa lại với nhau. Bàn tay Park Jaechan rất nhỏ, một tay anh liền có thể nắm trọn.

Hai tay Park Jaechan bị nâng cao khỏi đỉnh đầu, vạt áo sơ mi trắng theo cánh tay co lên, vòng eo tinh tế lại trắng nõn lộ ra không sót chút nào.

"Cái này anh cũng đọc được trong kịch bản sao? Chơi kiểu trói tay tình thú?" Park Jaechan chế nhạo nói.

"Thế nào? Bảo bối cảm thấy hứng thú không?" Park Seoham một mặt cười xấu xa đẩy ngã Park Jaechan xuống giường, đè hai bên hông cậu.

Trong gian phòng chỉ có chiếc đèn hoàng hôn đang sáng tỏ, ánh đèn vàng cam chiếu lên thân thể hai người, toàn thân chầm chậm di chuyển, bầu không khí tràn ngập cảm giác mập mờ cùng sắc tình như phố đèn đỏ Nhật Bản.

"Hyung, em có chút không tin anh đã độc thân mười năm."

Tay và thân thể bị Park Seoham áp chế, tin tức tố trên người anh mang theo xâm lược chui vào mũi cậu, mùi hương gỗ thông quen thuộc khiến thân thể cậu bắt đầu phát nhiệt.

Từ khi bị Park Seoham tiêu ký, năng lực chống cự của Park Jaechan với tin tức tố của anh liền trở nên càng ngày càng yếu. Mỗi khi Park Seoham tận lực tăng cường giải phóng tin tức tố, Park Jaechan sẽ giống như chú dê đợi bị làm thịt, không hề có lực chống trả.

"Cho nên, bảo bối đang khẳng định năng lực của anh sao? Hay là em đã bắt đầu hưng phấn?" Park Seoham cúi người hôn tuyến thể phía sau cổ cậu, nơi này đang không ngừng phát nhiệt đỏ bừng.

"Chẳng lẽ hyung không có hưng phấn sao?"

Tay Park Jaechan không cách nào động đậy, chỉ có thể dùng sức nâng eo lên, chậm rãi cọ cọ tính khí đã trướng lên của Park Seoham, động tác mang theo ý vị trêu chọc không cần nói cũng biết.

Tròng mắt Park Seoham hơi híp lại, đưa tay sờ lên cánh mông bên phải của Park Jaechan, hung hăng vỗ một cái.

'Bốp' một tiếng, làm mông cậu run lên.

"A... Đau..." Thân thể Omega vốn cảm nhận đau đớn cao hơn so với Alpha, huống chi lực tay của Park Seoham cũng không nhỏ. Park Jaechan có chút ủy khuất, chu miệng kêu đau.

Park Seoham tâm tình vui vẻ cười ra tiếng, anh yêu chết bộ dáng ủy khuất của cậu khi bị đau nhưng lại bất lực không thể phản kháng.

"Bảo bối, nhóm lửa trên người anh thì phải bị phạt."

"Hyung, anh còn có thể biến thái hơn không?" Park Jaechan tức giận.

"Có thể nha, bảo bối không phải muốn xem kịch bản sao? Anh đọc cho em nghe." Park Seoham cầm lấy kịch bản bị ném sang một bên, giả bộ nghiêm túc lựa chọn, "Ừm, vậy chọn cảnh nói về số Pi này đi."

"Không muốn."

"Mặc dù chưa xem, nhưng trực giác cho biết không phải chuyện gì tốt." Park Jaechan lắc đầu cự tuyệt, nhưng thanh âm yếu ớt không có chút khí thế nào, ngược lại càng giống dục cự hoàn nghênh (muốn lắm mà giả vờ đứng đắn).

"Jaeyoung một tay bắt lấy tay Sangwoo, mười ngón đan xen, nhìn thoáng qua nơi hai người tiếp xúc sau đó từ từ hạ người xuống, tay còn lại vuốt ve vành tai Sangwoo, sau đó cúi đầu hôn cậu thô bạo hơn so với ngày thường."

Park Seoham không để ý Park Jaechan đang cự tuyệt phối hợp, khí âm thoạt nghe rất sắc tình.

"Sangwoo đẩy bả vai Jaeyoung ra, nói, 'Không có khoái cảm a, rút ra đi'."

"Jaeyoung liều mạng lắc đầu, vòng qua sau cổ Sangwoo, kề sát bên tai đáp, 'Không được, không muốn'."

"Vậy... Có muốn chơi số Pi không? Đếm đến số 100 anh lập tức rút ra."

Ngôn ngữ trần trụi khiến thân thể Park Jaechan bởi vì xấu hổ mà phát nhiệt, khoang sinh sản trong cơ thể bắt đầu bị kích thích, bụng dưới chậm rãi run run lan ra toàn thân, mang theo cảm giác nhói nhói tê dại truyền đến tứ chi, khiến tay chân cậu bắt đầu cuộn lại.

"Đây là kiểu yêu cầu kỳ quái gì vậy, Jang Jaeyoung và anh đều biến thái như nhau." Park Jaechan bất mãn ngắt lời.

"Xuỵt!" Park Seoham cúi đầu cắn môi Park Jaechan ra hiệu cho cậu đừng mở miệng.

"Kế tiếp là phần diễn của em. Nào, bảo bối, anh đọc cho em nghe." Park Seoham nhìn chăm chú đôi mắt cậu, ôn nhu mà thâm tình, "Huyệt động của Sangwoo căng cứng, bởi vì bị xâm nhập cắm vào nên cực kì đau đớn, đôi mắt Sangwoo chứa đầy nước, ngẩng đầu rên rỉ."

"Bảo bối, biểu diễn một chút."

"A..."

Tin tức tố của Park Jaechan phóng ra càng thêm cường liệt, khí nước nơi tuyến thể từ trong máu lần lượt thoát ra, bạo phát trong không khí, vang vọng bên tai Park Seoham.

Park Seoham nhìn hốc mắt Park Jaechan bởi vì tình dục mà ướt át, đau lòng hôn lên khóe mắt cậu, nước mắt mằn mặn đăng đắng, tựa như một quả nho xanh chưa chín.

"Thử một chút." Park Seoham tiếp tục mê hoặc nói.

Park Jaechan không biết vị Alpha trước mặt học mấy lời 'tra tấn' người này ở đâu ra.

"Hyung..." Cậu khó nhịn kêu lên.

Park Seoham không nghĩ tới, chỉ một chữ này cũng có thể trở nên sắc tình như vậy, nhiệt lưu trong cơ thể anh tuôn xuống phần bụng dưới, đồ vật ở giữa hai chân bởi vì xưng hô này mà trướng lớn hơn.

Phần cổ của Park Jaechan và Choo Sangwoo đều trắng nõn thon dài, xúc cảm hưng phấn khiến nơi đó nổi lên màu hồng, mê hoặc Park Seoham đến gặm cắn.

Park Seoham chậm rãi đẩy áo sơmi của Park Jaechan lên, cởi ra rồi buộc chặt hai cổ tay cậu lại, ngay sau đó liền bắt đầu hành sự từng bước một.

Từng nụ hôn nóng hổi rơi xuống lông mày, chóp mũi, nhân trung, vành tai, bờ môi, sau đó trượt xuống hầu kết, đến nơi hình xăm xương quai xanh liền tham lam mút lấy, hơi thở cực nóng phun trước ngực cậu, khiến nơi đó nhiễm một mảnh ửng đỏ.

Park Jaechan bởi vì dùng thuốc ức chế trong thời gian dài mà thân thể trở nên hỗn loạn chưa khôi phục được, kỳ phát tình lại bởi vì tin tức tố của Alpha kích thích mà ập đến không báo trước.

Park Jaechan thở hổn hển, cảm giác trống rỗng xâm nhập đầu óc cậu, khoang sinh sản trong cơ thể bị dịch lỏng rót đầy, từ miệng huyệt hé mở từng chút từng chút chảy ra, cậu cong người lên, ý thức mơ hồ vặn vẹo trên giường, nếp nhăn trên ga giường biểu thị khát vọng hiện tại của cậu.

"Bảo bối, kêu lên đi!"

Park Seoham thở hổn hển, vội vã không nhịn nổi mà đưa tay luồn vào lưng quần Park Jaechan, cách lớp quần lót liền dùng sức sờ nén nơi đang ướt sũng kia, cường độ thô bạo lại thoải mái truyền lên đại não Park Jaechan, kích thích thành ruột khoang sinh sản bài tiết ra càng nhiều dịch nhờn.

"A... Hyung... Dùng thêm sức một chút."

"Thoải mái sao?"

Park Seoham kéo quần ngủ của cậu xuống, cởi quần lót đã ướt đẫm bên trong ra, duỗi hai ngón tay thăm dò đầm nước lầy lội, miệng huyệt ướt át không cần bôi trơn liền có thể thuận lợi tiến vào. Ngón tay thon dài của Park Seoham chậm rãi đè nén cọ xát hai bên vách thành, sau đó bắt đầu mãnh liệt rút cắm.

"Thoải mái... A..." Thanh âm biến điệu của Park Jaechan hòa cùng tiếng nước rút ra cắm vào triệt để bao phủ căn phòng không quá rộng lớn.

Thanh âm rên rỉ khi cao triều hoà cùng thân thể run rẩy dữ dội, một mảnh trắng xoá hiện lên trong đầu cậu, thân thể trong nháy mắt căng cứng, chất lỏng trong cơ thể như mở vòi bắn lên tay Park Seoham, sau đó thân thể trong nháy mắt liền mềm nhũn, nhịp tim nơi lồng ngực điên cuồng nhảy loạn, nhắc nhở cậu về khoái cảm vừa mới đắm chìm.

"Bảo bối, đến lượt em giúp anh một chút."

Park Seoham dùng chất lỏng dính trên tay bôi vào vật đang trướng lớn của mình, sau đó cầm tay Park Jaechan sờ lên nơi đó.

Nhiệt độ nóng hổi khiến Park Jaechan có chút lùi bước, tay cậu vuốt vuốt lên xuống tính khí to lớn của Park Seoham, cánh tay mềm nhũn không có quá nhiều sức, nhẹ nhàng mềm mại như mèo con gảy sữa, ngoại trừ trông đáng yêu thì không có tác dụng gì mấy.

Loại trêu đùa vỗ về này khiến dục vọng của Park Seoham lên đến cao trào, cúi đầu điên cuồng cắn mút phần bụng của Park Jaechan, bàn tay cầm bộ vị sưng đỏ của mình đâm vào nhục bích ấm áp của Park Jaechan.

"A..." Park Seoham nhịn không được cảm thán. Mới được nhục bích nóng hổi bao trùm đã khiến thân thể anh trong nháy mắt cảm nhận được khoái cảm cực kỳ thoải mái.

Đầu tiên Park Seoham di chuyển rất chậm rãi, một vào một ra để Park Jaechan dần dần thích ứng, anh sợ nếu quá sốt ruột sẽ làm cậu bị thương.

"Bảo bối, đau không?"

"Hyung..." Park Jaechan nhẹ giọng thì thầm.

"Ừm..." Park Seoham êm ái vuốt ve thân thể cậu, ôn nhu nhìn chăm chú Park Jaechan chờ cậu nói tiếp.

"Em không đau."

Park Seoham cúi đầu trịnh trọng in xuống một nụ hôn lên môi cậu, nụ hôn này tràn đầy thương yêu cùng quý trọng.

"Anh yêu em!"

Park Seoham một lần nữa đâm vào trong thân thể cậu, cự vật to lớn không ngừng xuyên xỏ vách tràng ấm áp, khoái cảm bắn ra từ thân thể hai người, phi tốc vọt lên đỉnh đầu.

Bên trong bộ phận sinh sản của Omega có một cái miệng nhỏ, chỉ có thể do chính Omega tự mình mở ra, một khi mở ra, tinh dịch của Alpha sẽ bắn vào nơi sâu nhất trong khoang sinh sản, lúc đó Omega sẽ bị Alpha tiêu ký vĩnh viễn, tin tức tố của Omega cũng chỉ có Alpha này ngửi được, cả người sẽ bị triệt để chiếm hữu.

Park Jaechan và Park Seoham đã bên nhau ba tháng, từng hoan ái vô số lần, nhưng từ đầu đến cuối cậu chưa từng mở miệng nhỏ bên trong ra, mỗi lần đều để Park Seoham bắn bên ngoài.

Nhưng lần này, thời điểm Park Seoham đâm sâu vào cơ thể cậu liền nhạy bén phát hiện miệng nhỏ của Park Jaechan đã mở ra, co lại một chút tựa như đang đợi anh.

"Bảo bối!"

"Em nghĩ kỹ chưa? Một khi đã tiêu ký, em chỉ có thể vĩnh viễn là Omega của anh."

"Hyung..."

"Em có thể cầu hôn anh không?"

Park Jaechan lúc động tình liền lộ ra nhan sắc mỹ lệ mê người, đuôi mắt ửng đỏ, gương mặt cùng bờ môi phiếm hồng, thân thể không mảnh vải che thân toát ra một tầng nước mỏng.

Park Seoham nhìn bộ dáng mê người của Park Jaechan, nhìn cậu mở miệng nói lời tâm tình động lòng người nhất trên thế gian này.

"Anh cầu còn không được."

Ông trời hẳn là thiên vị anh, mới để anh gặp được em!

Nước mắt nóng hổi của Park Seoham rơi xuống mặt Park Jaechan, thanh âm run rẩy bị giọng nói nghẹn ngào bao vây.

Park Seoham một lần nữa hôn lên đôi mắt Park Jaechan, lần này tốc độ của anh càng chậm hơn, vuốt ve mỗi tấc da thịt trên người cậu, dụng tâm dỗ dành thân thể đơn bạc của Park Jaechan.

Thời điểm tinh dịch của Park Seoham bắn vào nơi sâu nhất, hai người ôm lấy nhau cùng lên tới cao trào, lúc này Park Jaechan cũng đã giao phó điều trọng yếu nhất đời mình cho anh.

...

Không lâu sau đó, "Semantic Error" phần 2 ra mắt tuyên truyền, MC hỏi bọn họ:

"Nghe nói bộ phim này có rating (*) tương đối cao, xin hỏi các cậu có luyện diễn trước không?"

(*) Rating ở đây là giới hạn độ tuổi người xem, có cảnh giường chiếu thì 18+ nha

Vành tai Park Jaechan phiếm hồng, nghe Park Seoham không biết xấu hổ nói, "Luyện diễn đến mức cực kỳ thuần thục."

"Vậy cuối buổi tuyên truyền này, hai vị có muốn nói gì với người xem không?"

"Mọi người, xin hãy đón xem "Semantic Errror" phần 2! Sẽ không làm các bạn thất vọng đâu." Hai người đồng thanh nói.



------ Toàn văn hoàn ------

Vậy là edit xong bộ truyện đầu tiên, cảm ơn mọi người đã đón đọc và ủng hộ ^^ Mình sẽ tìm thêm những bộ khác về 2 chú cháu để edit tiếp nha, mọi người nhớ follow để nhận đc thông báo cho bộ mới nhé <3

P/s: Tui tìm đc bộ mới rùi, vào nick tui để lưu về nha ❤️


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net