chạp 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô tên Tuyết Nhi, 18 tuổi mới ra trường và đang đi tìm việc làm. Phương ngôn sống của cô là " ác nhất là lòng dạ của đàn bà" cô thì khác năng động, cá tính có phần nghịch ngợm

Anh tên Nhật Phong, 25 tuổi tổng tài kiêm chủ tịch của Hoàng thị đứng đầu thế giới. Cũng là lão đại của Hắc Long, ai si cũng phải lể sợ anh. Anh máu lạnh vô tình nhưng khi ở bên cô bộ dạng lạnh lúng đó biết mất

Tống Cố Minh, 25 tuổi giám đốc của Tống thị( bạn của anh) đứng thứ 2 trên thế giới . Cũng có phần trong Hắc Long. 1 tay sát gái thay người yêu hơn thay áo.

Hoắc Kình Hiên, 25 tuổi chủ tịch của Hoắc thị ( bạn của anh cũng là bạn của Cố Minh) đứng thứ 3 trên thế giới. Có phần trong Hắc Long

Tần Vũ là cận vệ tay phải đắc lực của anh

Dịch Liêm là cận vệ tay trái đắc lực của anh

===========================//==========

Tối hôm đó cô cứu anh trong lúc anh bị thương. Cô dìu anh vào nhà thay áo và rửa vết thương rồi băng bó cho anh..... sáng hôm sau nhân lúc anh chưa tỉnh dậy cô đi mua đồ về ăn sáng...... lúc cô mở cửa bước thù thấy anh đang vắt chân ngồi ở ghế sôpha. Cô ngồi xuống chiếc ghế gần đó  rồi hỏi anh

" Anh tỉnh rồi àk " cô

[ um] anh

" anh làm sao mà bị một nhóm truy đuổi vậy" cô

[ bọn đó muốn hãm hại tôi, em là người cứu tôi tối qua sao] anh

" ừm. Anh khỏe chưa mà ra đây ngồi vậy" cô

[ em lo cho tôi sao] anh mỉm cười nhìn cô giọng có vẻ đag trêu cô

" ừm, trả lo nhỡ anh chết trong nhà tôi thì sao" cô nói xong lè lưỡi nhìn anh

[ chút vết thương cỏn con này không làm tôi chết được] anh xoa đầu cô

" à mà quên, anh tên gì" cô

[ tôi tên Nhật phong 25 tuổi, còn em] anh

" em tên Tuyết Nhi 18 tuổi" cô nhìn anh nói

" nếu bà chủ nhà có hỏi thì anh bảo là chú em nhé" cô

[ anh trong già lắm sao] anh nhìn cô

" không phải đâu, tại bà ta 42 tuổi rồi chưa mảnh tình vắt vai. Bả thấy tụi em mang bạn trai về là ghen ăn tức ở ý, tối ngày sang nói này lọ" cô thở dài làm vẻ mặt uất ức nhìn anh

Nghe thấy vậy môi anh bất giác cong lên cười nhạt, xoa đầu cô

[ em có thể cho anh mượn điện thoại 1 lúc được không] anh nhìn cô hỏi

" anh gọi điện về kêu người đến đón anh đi chứ gì " cô tỏ ra buồn rầu

[ anh sợ liêm lụy đến em nên anh đi sớm là tốt nhất] anh

" xí! Sợ liên lụy thì em đã không cứu anh cũng may em nhanh ý vứt cái áo dính đầy máu kia của anh đi rồi" cô bĩu môi nhìn anh .

Anh ngạc nhiên, không ngờ cô bé này thông minh đến vậy .

' Anh đã yêu em rồi đấy cô bé 'suy nghĩ của anh
=================/=//=====================================================================================  ở một biệt thự có tên bạch băng kia
    
(Cái gì không tìm thấy lão đại). Cố Minh hét toáng lên.

"Tôi và Cố Minh chúng ta cho người đi tìm tiếp". Kình Hiên giải vây giúp bọn họ

" Tần Vũ và Dịch Liêm với đám hộ phát cùng chúng tôi đi tìm khắp cánh đồng hoang và nhưng khu lân cận chỉ tìm thấy điện thoại" tên áo đen cung kính trả lời

" được rồi tiếp tục đi tìm đi". Kình Hiên

" vâng " tên áo đen

***********************
*************************************

   1 tuầu sau

" vết thương của anh cũng đã lành rồi, mau gọi về cho gia đình đi" cô đưa điện thoại ra trước mắt anh .thật tình 1 tuần qua ở chung cùng anh cô đã có tình với anh rồi. Anh đi cô cũng buồn lắm chứ

Anh nhìn cô, thật ra anh cũng có tình cảm với cô xa cô anb cũng không lỡ. Nhưng ở đây nâu anh sợ  sẽ gặp nguy hiểm, anh sẽ mang cô theo dù cô không đồng ý cầm điện thoại lên ấn dẫy số quen thuộc

{ alo ai gọi vậy}. Cố Minh

Tôi đây . Anh

{ cậu đag ở đâu. Tôi cho người đến đón} Cố Minh

Tôi đag ở nhà trọ YYYXX các cậu đến đây đi.  Anh

Anh đưa điện thoại trả lại cho cô. Cô nhìn anh giọng buồn buồn nói

" anh ở nhà em đi mua ít đồ" cô

[ đi cận thận] anh nhìn theo bóng lưng của cô. Cười nhạt anh đã có cách mang cô đi theo

=========//=========== còn tiếp =========

Hơi nhảm có lên viết tiếp hay không . Au thấy truyện nhạt quá 😔😔😔
   

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sung