04

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thân ái, hệ thống nhắc nhở thân mật, người chơi lại ngẫu nhiên thực hiện nhiệm vụ: Đạt được độ hảo cảm của nam nhân ngoài cửa [ Vĩnh Dạ đế ] + 10."

Nam nhân ngoài cửa cũng không tức giận, vẫn tự nhiên đứng đó, dừng chân lắng nghe, trên mặt đều là vẻ tán thưởng, ngay cả thần sắc trong mắt cũng không có một tia bất mãn.

Tấu xong khúc này, nhạc công cảm thán: "Cầm kỹ của tiểu thư thông thạo, tiếng đàn tuyệt vời, làm người ta quên hết phiền muộn, tâm tình bình thản. Tại hạ tất nhiên không bằng. Nghe được cầm kỹ của tiểu thư, tại hạ thật sự không dám bêu xấu."

Vĩnh Dạ đế ở cửa không nhanh không chậm bước tới trước bàn trà, cũng cất giọng nói: "Tiếng đàn tiểu thư thật sự hay lắm."

Như Tuyết nghe nhạc công chân thành tha thiết nói, khóe miệng tự nhiên giương lên hơi mỉm cười, trả lời: "Nếu tiếng đàn có thể tìm được người tri âm thì Như Tuyết đã may mắn rồi, huống chi bây giờ có tới hai."

Vẻ mặt nhạc công tán thưởng. Như Tuyết lơ đãng thoáng nhìn: Nam nhân trước bàn trà mặc dù cũng có tán thưởng, nhưng ánh mắt vẫn nhàn nhạt. Nàng âm thầm nghĩ: Quả nhiên là người làm đại sự, trầm ổn.

"Độ hảo cảm của Vĩnh Dạ đế +5. Thân ái, người chơi cố lên a."

Khóe miệng Như Tuyết nhếch lên, ôn nhu tinh tế nói: "Anh Đào, dâng trà cho vị công tử ngoài cửa cùng nhạc công," lại cao giọng hơn một chút: "Hai vị công tử nếu không chê, ở lại nơi này của Như Tuyết uống chén (ddn Nguyệt Tịch Lâu ddn) trà đi, Như Tuyết không được khoẻ, xin lui xuống." Dứt lời, ôm đàn đi vào trong.

Trong mắt Vĩnh Dạ đế lóe lên một chút kinh ngạc, tiếng đàn của nữ tử này không tầm thường, nhìn dáng người, nghe tiếng nói này, khí khái thật tốt, ở nơi hồng trần này, tâm tình lại bình thản, cũng thật hiếm thấy. Nhưng nàng không để ý đến khách nhân, tự ý trở vào trong rốt cuộc vẫn thiếu vài phần đại khí đi.

"Hai vị, mời dùng trà." Tỳ nữ bưng trà đến.

Nhạc công nâng chung trà lên, nhìn hoa hồng đỏ tươi được vẽ trên chén trà, có chút ngạc nhiên.

Anh Đào mau miệng nói: "Tiểu thư của chúng ta thích hoa hồng, trên chén trà của tiểu thư đều có hoa hồng, tiểu thư xem nhị vị là tri kỷ mới kêu ta bưng chén trà này đến."

Vĩnh Dạ đế sờ sờ hoa hồng được khắc trên chén trà, mở nắp, hương thơm lan tỏa.

"Đây cũng là hoa hồng do chính tay tiểu thư hái rồi phơi khô để ướp trà, nước pha trà này cũng do tiểu thư tự mình hứng sương đọng trên hoa hồng. Bình thường tiểu thư xem chúng như bảo bối."

"Hệ thống thông báo: [Vĩnh Dạ đế] độ hảo cảm +10, thân ái, ngươi đang làm cái gì?! Tiến triển thật nhanh."

Ân Như Tuyết cười tự đắc, đây chính là do Anh Đào làm chuyện tốt. Chẳng qua là lúc đi nháy mắt với nàng một cái mà thôi, tiểu nha đầu này thực thông minh.

"Thân ái, tùy cơ nhiệm vụ: Đạt được độ hảo cảm nam nhân ngoài cửa [ Vĩnh Dạ đế ] + 10 hoàn thành. Được thưởng: Hiểu rõ tiên cơ [ở một số tình huống nhất định, có thể biết trước, xét thấy người chơi vượt mức hoàn thành nhiệm vụ, có thể sử dụng ba lần, hi vọng người chơi quý trọng số lần sử dụng, nắm chắc cơ hội.]

"Hiểu rõ tiên cơ? Thật đúng là đồ tốt." Tâm tình lại sung sướng.

"Tiểu thư, hai vị khách nhân bên ngoài sau khi uống trà xong, đều đi rồi. Ta còn đến chỗ Hồng ma ma hỏi thăm vị công tử anh tuấn kia, nhưng Hồng ma ma cũng không rõ, chỉ biết vị công tử này đến đây lần (ddn Nguyệt Tịch Lâu ddn) đầu tiên, nhưng đến cùng với Thành Vương gia phong lưu thành tính kia. Có lẽ thân phận cũng không tầm thường. Đúng rồi, tiểu thư, Hồng ma ma cũng dặn người cẩn thận một chút, ai cũng có thể......" những lời còn lại, Anh Đào đỏ mặt không nói ra.

Như Tuyết nhất thời sáng tỏ, Hồng ma ma sợ nàng lại giống như mẫu thân, đi theo vết xe đỗ của Mẫu Đơn.

Như Tuyết cũng không nói gì. Xoay người đi tới trước cửa sổ, cửa sổ giống như là cửa lớn của Túy Hồng Lâu. Ánh mắt của nàng đang "Đi dạo", chợt thấy được một thân ảnh quen thuộc, a, đó không phải là Vĩnh Dạ đế sao? Nàng giật mình.

Vừa lúc hắn bước ra cửa, một người vội vàng nghênh đón hắn. Có thể là ánh mắt Như Tuyết quá sáng, hắn quay đầu lại, cặp mắt sắc bén nhìn Như Tuyết. Như Tuyết không chút hoang mang, gật đầu tỏ ý, nhưng trong lòng lại cảm thán quả nhiên Hoàng đế chính là Hoàng đế, nhìn đôi mắt sắc bén kia đi, nàng quay người lại, sử dụng kĩ năng: Ngoái đầu nhìn lại cười, thấy vẻ mặt Vĩnh Dạ đế ngẩn ra, khóe miệng càng tươi cười sâu hơn.

Quả nhiên nghe được thông báo quen thuộc của hệ thống: "Độ hảo cảm của Vĩnh Dạ đế +20. Thân ái, vận khí của ngươi cũng quá tốt đi."

"Hệ thống, ta phát hiện trò chơi này cũng thú vị đó."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net