002 Đại chiến ban đêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

002 Đại chiến ban đêm

Bởi vì cấp ba đã nghỉ hè, cho nên bài tập hè cũng không dày như tường thành, mỗi khi ban ngày được thanh nhàn, Ninh Tiểu Nghi đều về nhà ăn cơm tối sau đó nhàm chán xem TV thật lâu, đợi đến khi ba mẹ đều ngủ rồi mới vụng trộm tắt TV, một bộ dạng lén lút xách dép lê đi ra ngoài.

Mới đó đã gần lên đại học, việc này đã làm cho tinh thần Ninh Tiểu Nghi phấn chấn, liền bắt đầu trong năm cuối cấp ba ở nhà liều mạng dốc sức học bù..., mấy ngày hôm trước trong kì nghỉ hè liền có ý nghĩ thời gian buổi tối tuyệt đối cũng không được để lãng phí! Cho nên cô hiện đang chuẩn bị tiến hành kế hoạch vĩ đại, đó là —— đi tiệm Internet vào ban đêm!

Sau khi mang thêm điện thoại liền nhè nhẹ khóa cửa lại, Ninh Tiểu Nghi linh hoạt như con khỉ nhảy xuống hành lang đen kịt, thẳng tiến đến tiệm Internet ở đường cái.

Tuy không phải là lần đầu tiên thừa dịp ba mẹ lúc ngủ vụng trộm chạy ra ngoài vào ban đêm, nhưng mỗi lần trong lòng run sợ giống như trải qua một hồi đấu võ Sinh Tử, Ninh Tiểu Nghi mở máy tính sau đó đeo tai nghe, kỳ quái chính là, bên trong vậy mà lại nghe được nhạc của game "Tán Dương Đế Đô"《 bán thành yên sa 》? Cô nghi hoặc dùng con chuột nhấn lên thanh nhiệm vụ, không có thấy bất cứ âm thanh nào phát ra ah...

May mà có một vị đại thúc tốt bụng bên cạnh đụng đụng tay cô, vẻ mặt bất đắc dĩ nói, "Đó là tai nghe của chú mà..."

Ninh Tiểu Nghi lúc này mới cười làm lành lấy tai nghe xuống, xấu hổ cúi xuống thật lâu trước màn hình LCD sau đó lần nữa cầm tai nghe ở bên trên xuống, như thường ngày vẫn đăng nhập QQ trước, tiếp đó nhìn thấy avatar của Ninh Tư Vũ là hình ảnh chân dung cười đặc biệt đến sáng lạn đang không ngừng lóe sáng, cô nhấn chuột vào xem, không khỏi cảm thấy cả kinh.

Ninh Tư Vũ: Tốt, nha đầu chết tiệt kia cũng dám vụng trộm đi ra ngoài vào ban đêm, hiện tại anh liền gọi điện thoại về nói cho ba mẹ.

Ninh Tiểu Nghi gửi đến cái icon bị hù, lại vội vàng gõ chữ: Làm sao anh biết em ở bên ngoài vào ban đêm? Rõ ràng em ẩn mà...

Ninh Tư Vũ: Anh không biết ah, chỉ là tùy tiện gửi tin nhắn thôi, không nghĩ tới nhiều lần đều chuẩn, em nói có phải hay không nhân phẩm của em một chút cũng quá tồi đi?

Tiểu Nghi: Anh nếu dám nói cho ba mẹ, em sẽ đem toàn bộ việc anh lêu lổng ở bên ngoài lêu nói cho bọn họ biết, xem anh còn cứng được nữa không?

Ninh Tư Vũ: Có bản lĩnh em thử nói xem, xem ba mẹ tin tưởng em không?

Tiểu Nghi: (/ rơi lệ ) Ninh Tư Vũ em hận anh chết đi được, em không muốn học đại học nữa, em cả đời không muốn gặp lại anh.

Ninh Tư Vũ: Được rồi được rồi, đừng gào thét nữa, anh biết những cô bé khác đều không giống như em, chẳng phân biệt được ngày đêm vọc máy vi tính, đến lúc đó coi chừng càng ngày càng xấu.

Ninh Tiểu Nghi cắt một tiếng, rất nhanh hồi phục: Mặc kệ em, bye bye.

Lần nữa đăng nhập trò chơi, Ninh Tiểu Nghi còn chưa kịp tiến vào phòng chơi đã bị cửa sổ tin nhắn của Ninh Tư Vũ nhấp nháy ngăn cản.

Ninh Tư Vũ gửi một chuỗi địa chỉ Internet, đằng sau là mấy cái icon kinh ngạc lại cộng thêm một câu nói không thể tưởng tượng được: Hình của em sao lại xuất hiện trên Baidu? Mau đi xem một chút!

Tuy cái địa chỉ Internet Baidu kia thập phần khả nghi, nhưng Ninh Tiểu Nghi lúc ấy cũng chưa kịp nghĩ nhiều như vậy, không nói hai lời liền ấn mở.

Kết quả chính là một tiếng kêu thảm thiết giữa đêm khuya từ trong quán Internet không ngừng truyền ra, Ninh Tiểu Nghi dốc sức liều mạng kéo tai nghe xuống, thân thể cũng không khỏi hoảng sợ lảo đảo về phía sau, thiếu chút nữa liền ngã khỏi ghế.

Tần xuất tim đập bịch bịch nhanh hơn bình thường, mỗi một tiếng cơ hồ đều truyền vào trong tai Ninh Tiểu Nghi, lại nhìn đi nhìn lại trên màn hình là cái gương mặt mơ hồ đầy huyết nhục kia, cô hận không thể đem cả người Ninh Tư Vũ xé nát! ! !

Ông chủ tiệm Internet đi đến không rõ việc gì đã xảy ra, sau khi nhìn thấy Ninh Tiểu Nghi xụi lơ trên ghế, liền cau mày nói: "Không có việc gì thì đừng hô to gọi nhỏ đấy, quấy rầy nhiều người khác lên mạng, không tốt!"

Ninh Tiểu Nghi đang nổi nóng, cho nên khuôn mặt trở thành mất hồn bạch nhãn, lập tức trước hết đem cái trang web khủng bố kia đóng lại, rồi không ngừng cười ha ha gửi tin nhắn đến cho Ninh Tư Vũ, chỉ vẻn vẹn năm chữ chữ: Anh nhất định phải chết.

Kỳ thật đột nhiên xuất hiện một gương mặt mơ hồ đầy huyết nhục thập phần khủng bố cũng không có gì kinh hãi, chủ yếu là do âm thanh kia có chút làm cho nguời khác rùng mình, hai cái kia kết hợp lại tựa như là đang khảo nghiệm bạn đến cùng có bị bệnh tim hay không, nếu như bạn không bị gì, vậy thì chúc mừng bạn, trái tim của bạn thập phần tốt, nếu như bạn bất hạnh bị đưa vào bệnh viện, cái kia không có việc gì, trước nói cho bạn một tiếng, thỉnh nhắm mắt...

Ninh Tiểu Nghi nhấn mạnh con chuột thập phần thận trọng, hiển nhiên còn vì ngọn lửa giận trong bụng cô, nhìn cửa sổ trò chơi, cô trước tiên chọn logo những ngôi sao, lại nhấn chuột xuống kênh ánh trăng, mắt quét qua trang đàu tiên, thập phần chỉnh tề, gian phòng từ 000 đến 010 đều có tên là 【 A Trì: Diệp Tử | thành thành tân hôn bách thiên ↗】, chế độ này cũng được đặt làm nền.

Ninh Tiểu Nghi cảm thấy hai chữ A Trì kia hết sức quen thuộc, chỉ là trong lúc nhất thời nghĩ không ra, cho nên cũng mặc kệ, chọn tạo phòng, xác định tạo xong, cô bắt đầu chọn bài hát trong tuyển địa đồ, âm thanh ở bên trong đột ngột truyền đến một hồi thanh âm khác, Ninh Tiểu Nghi nghe xong đã biết đây chính là đặc hiệu âm thanh của người chơi quý tộc, sau khi hoàn thành các bước lập phòng xong, Ninh Tiểu Nghi liền nhìn thấy một người chơi mới tiến vào nói: Tốc độ của bạn cũng thật nhanh, tôi mới tiễn bạn rời khỏi phòng, mà giờ bạn đã vào được?

Ninh Tiểu Nghi có chút không hiểu nhìn lướt qua số gian phòng, nhìn thấy dĩ nhiên là phòng cuối cùng của trang đầu tiên ——011, chợt nhìn đến người chơi quý tộc mới tiến vào kia, cô không khỏi đem hàm răng cắn thành tiếng cờ rốp cờ rốp, gõ ra bốn chữ: Đã lâu không gặp.

Người chơi nam mới tiến này là kẻ buổi chiều đã plug-in auto (*bọc ngoài) đem cô đá ra ngoài – A Trì! Thật đúng là cừu gia chạm mặt, hết sức đỏ mắt ah.

Ninh Tiểu Nghi vắt hết óc nghĩ hết lời nói tổn thương người khác để đáp trả..., mà hết lần này tới lần khác không thể nghĩ ra được, rõ ràng bình thường có một đống lớn ngôn từ ép buộc người sắc bén, thế nhưng đến lúc cần dùng thì một từ đơn giản cũng không nhớ ra.

A Trì đi tới, nói với Tiểu Ngh: Bạn vẫn là tự mình ra ngoài đi.

Ninh Tiểu Nghi tức giận đến nỗi trợn trắng mắt, thật đúng với một câu, "Thượng Thiên ban thưởng cho bạn một đôi đồng tử đen, bạn lại dùng nó đến mắt trợn trắng"...

Tiểu Nghi: Tôi có nên cảm ơn bạn vì đã đề cao tôi không?

A Trì: Bạn có thể lựa chọn không không cảm ơn.

Tiểu Nghi: Tôi cảm thấy vẫn nên cám ơn bạn, nhìn biểu lộ bất nam bất nữ kia của bạn, cũng không phải là một người tốt, vạn nhất đắc tội bạn rồi, không chừng tôi về sau sẽ phải tội cũng nên.

A Trì: Tôi cảm thấy nên tiễn bạn một đoạn đường, nếu không rất xin lỗi danh xưng của bạn tặng cho tôi rồi.

Tiểu Nghi: Bạn không cần khách khí như vậy, tôi có thể tự mình đi.

Vừa mới chuẩn bị nhấn mũi tên ở góc dưới bên phải, liền nhìn thấy một cái khung vuông hình chữ nhật hồng nhạt hiện lên từ góc dưới bên phải, cho nên liền nhịn không được nhìn mấy lần, kết quả vừa nhìn thấy cả người liền kích động.

[ người chơi ] Zürich Thụy Sĩ nói: A Trì là thế nào chỉ là con cún? Cho là với năng lực kém cỏi đi mò mẫm phá mấy gian phòng mà cũng khoe khoang?

Loại khung vuông hồng nhạt này là loa lớn, sau khi phát ra tất cả Server (máy chủ) đều có thể nhìn thấy, mặt khác còn có khung màu lam nhạt là loa nhỏ, sau khi phát ra chỉ có chỗ Server người chơi có thể nhìn thấy.

Ninh Tiểu Nghi biết rõ những vật này, nhưng không có dùng qua, bởi vì muốn dùng chúng đều phải dùng đến tiền đấy, đừng nhìn thấy người ta từng người từng người dùng loa rất thoải mái như vậy mà tưởng là dễ, người ta đều là bỏ ra Mon­ey ah.

Ninh Tiểu Nghi tại màn hình bên này cười rộ lên, xem ra cái người này không phải là người bị người khác ghét bình thường ah, cô thật muốn vỗ tay liên tục kêu to vài tiếng chửi giỏi lắm, thế nhưng lại muốn duy trì bản tính thục nữ, cho nên liền chuyển qua bên người A Trì, hảo tâm nhắc nhở: Có người ở trên loa chửi, mắng bạn ài.

Nhân vật A Trì trong trò chơi bất động , đại khái năm phút sau, Ninh Tiểu Nghi lại nhịn không được nhắc nhở tiếp: Này, có người ở trên loa chửi, mắng bạn! !

A Trì: Tôi có mắt, cho nên bạn không cần lặp lại như máy đâu.

Tiểu Nghi: Tôi là hảo tâm nhắc nhở bạn, người ta chửi, mắng bạn, bạn không đáp trả sao? Thực không phải là con trai...

Cô dùng hết sức châm ngòi, chỉ hi vọng cái người gọi là A Trì này có thể cùng cái người xoát loa kia bắt đầu nhao nhao..., cái gọi là "tọa sơn quan hổ đấu"( giống như câu "nghêu sò tranh nhau, ngư ông đắc lợi") chính là như vậy, đêm hôm khuya khoắt nhìn đùa giỡn cũng không tệ, đáng tiếc A Trì này lại hoàn toàn không bận tâm đến lời cô nói, không nói một câu nào, nhưng cũng không để cho cô đi ra ngoài.

Tiểu Nghi: Bạn chết rồi sao?

Tiểu Nghi: Đến cùng có ở đấy không ah?

Tiểu Nghi: Bị vứt bỏ ah, thật nhàm chán.

Lúc chuẩn bị rời khỏi phòng lần nữa, một cái khung vuông màu đen xinh đẹp lại từ dưới góc phải xuất hiện.

[ người chơi ] A Trì nói: Không phận sự miễn nói chuyện.

Ninh Tiểu Nghi chưa thấy qua loại loa này, bởi vì đã lâu không chơi, cho nên rất nhiều thứ đối với cô mà nói đều là mới lạ.

Loa A trì vừa mới phát xong, loa màu đen khác mơ hồ có Hồ Điệp đồ đằng xinh đẹp phát ra.

[ người chơi ] Zürich Thụy Sĩ nói: Mẹ ngươi, cho là mới phá được có mấy phòng mà bắt người khác treo mồm? Lăn đại gia mày đấy, còn không phận sự miễn nói chuyện?

[ người chơi ] Zürich Thụy Sĩ nói: Thật TM (con mẹ nó) chết cười gia rồi, nếu so loa, là nam nhân lên tiếp đi.

Ninh Tiểu Nghi nhìn người nói toàn lời thô tục này, cảm giác sùng bái trong nội tâm đối với hắn đột nhiên rớt xuống ngàn trượng, kỳ thật cô ưa nhã nhặn một chút, mà ngay cả mắng chửi người chơi nam này cũng không hề có một chút nào nhã nhặn, như vậy có thể biểu hiện ra tu dưỡng của cá nhân.

[ người chơi ] Zürich Thụy Sĩ nói: Như thế nào? Ngươi không phải rất giỏi sao? Không có bản lĩnh tiếp túc nói trên loa ah?

[ người chơi ] Zürich Thụy Sĩ nói: Ngươi không nói lời nào là đang tính toán chuyện gì đây? Thực mẹ nó không có dũng khí.

Ninh Tiểu Nghi nhấn các phím mũi tên di chuyển quanh người A Trì, cuối cùng nhịn không được nói: Bạn có phải là đã đắc tội với người khác rồi, để người ta phải mắng đến đại gia mày trên đầu.

Một mực bảo trì trầm mặc từ nãy đến giờ, A Trì bây giờ phát hai dấu hai chấm đơn, đổ mồ hôi cả buổi cũng nói: Bạn có phải đầu óc hư mất rồi không hả?

Tiểu Nghi: Tôi là quan tâm bạn, bạn như thế nào lại làm tổn hại đến người khác?

A Trì: Gian phòng kia trước hết bạn để cho tôi, tôi sẽ trở lại.

Nói xong với Tiểu Nghi liền gửi đến lời mời kết bạn, rồi lập tức offline.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net