Chương 12: Chọn nhẫn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Thừa Phong.

Những lời này không thể nghi ngờ giống như một hòn đá ném vào mặt hồ đang lăn tăn gợn sóng, làm hô hấp Ninh Tiểu Nghi hỗn loạn.

Tiểu Nghi: Bạn là Âm Âm, người thích ông xã nhà tôi? Ha ha, việc của tôi và ông xã nhà tôi hình như không liên quan đến bạn?

Lẳng Lơ Chỉ Là Khí Chất: Ông xã? Tôi nói đến như vậy mà cô vẫn còn không hiểu sao? Cô cho rằng Ngô Trì thật sự thích cô sao? Cô... Bất quá cô chỉ là người thay thế người khác mà thôi, cậu ấy không tiếp nhận tôi là vì cậu ấy không muốn tôi làm người thế thân, mà cô là một người hoàn toàn xa lạ hoàn hảo để đóng vai người thế thân.

Ngô Trì nhìn thấy những lời này liền khẩn trương nhìn chằm chằm vào sắc mặt Ninh Tiểu Nghi, chỉ thấy nụ cười trên mặt cô dần cứng ngắc, nhưng lại như cũ bảo trì vô cùng tốt, hơn nữa dùng tư thái của nữ chủ nhân lần nữa gõ chữ: Nếu là người thay thế, vào một ngày nào đó, tôi sẽ thay thế vị trí của người kia trong lòng anh ấy, không phải sao? Tiểu thư Âm Âm, tôi hi vọng ngàn vạn lần bạn đừng trở thành tiểu tam, như vậy sẽ chia rẽ một đôi uyên ương vô cùng 'Hạnh phúc'.

Đấu đá với nhau là bản năng trời sinh của phụ nữ, ai giữ được trước chưa chắc đã là người cười cuối cùng, cho dù là cuộc đấu tranh có khủng khiếp như thế nào cũng tuyệt đối không thể thua ở khí thế được .

Lẳng Lơ Chỉ Là Khí Chất: Tôi chỉ có lòng tốt muốn khuyên cô, nếu cô đã không tin thì tôi cũng chịu, đến lúc bản thân bị tổn thương thì đừng oán trời trách đất.

Ninh Tiểu Nghi cắn cắn môi dưới, sau đó chuyển qua bên người Âm Âm, đánh ra kick, bên trong nhân vật trò chơi lập tức xuất ra chiêu Phật sơn Vô Ảnh Cước quét tới.

Lẳng Lơ Chỉ Là Khí Chất: ...

Tiểu Nghi: Tâm ý của bạn tôi nhận, sau này không hẹn gặp lại.

Nhấn Alt+F4 tắt cửa sổ trò chơi, Ninh Tiểu Nghi giả bộ điềm nhiên như không có việc gì thong thả đứng dậy, lúc quay lại nhìn Ngô Trì, lại phát hiện trong mắt anh còn lưu lại sự lo lắng không kịp dấu đi.

Ngô Trì liền vội vàng đi theo đứng lên, cúi đầu, anh không khỏi suy ngẫm nghiêm túc lại những lời Âm Âm vừa nói, vì sao cô ta có thể chắc chắn anh và Tiểu Nghi sẽ chia tay như vậy?

Hai người một trước một sau yên lặng bước đi, thẳng đến đi khi vào chung cư Thanh Sơn, Ngô Trì mới tiến lên trước một bước cầm lấy cánh tay mảnh khảnh của Ninh Tiểu Nghi.

Ngô Trì xiết chặt cánh tay Ninh Tiểu Nghi, cô im lặng dừng bước, nhìn Ngô Trì như muốn nói lại thôi.

"Anh có cảm giác, cái người gọi là Ngô Trì kia nhất định sẽ không chia tay với em." Anh còn chưa làm tốt toàn bộ công tác chuẩn bị tâm lí, cho nên chỉ có thể an ủi cô như vậy, tuy nhìn Ninh Tiểu Nghi có vẻ vô cùng bình tĩnh, nhưng anh có thể cảm nhận được cô đang đè nén trong lòng.

Ninh Tiểu Nghi nhẹ nhàng nở nụ cười, "Tại sao anh Lai Phúc lại nói giúp anh ấy? Anh ấy tính tình âm tình bất định, em cũng không biết trong lòng anh ấy suy nghĩ gì, không quá phận cũng không có sao, em cảm giác em và anh ấy căn bản không phải là người cùng một thế giới."

Ngô Trì thấy cô trả lời tiêu cực như vậy, trong lòng lập tức sốt ruột, "Cậu ta và em là người cùng một thế giới đấy, cậu ta cũng là người địa cầu."

"Ha ha, anh Lai Phúc, anh thực hài hước." Ninh Tiểu Nghi cũng không để ý lắm, "Em đi về trước, ngày mai gặp lại."

Ngô Trì buông tay cô, ánh mắt chăm chú nhìn bóng dáng cô dần đi vào trong bóng tối mãi vẫn không thu lại, "Cậu ấy thật là người địa cầu, Tiểu Nghi... Anh rốt cuộc phải làm như thế nào đây?"

Lúc Ninh Tiểu Nghi về đến nhà mơ hồ đã nghe được tiếng TV mở, đã trễ thế này nhất định ba Ninh và mẹ Ninh đã ngủ, thế nhưng xú mỹ nam Ninh Tư Vũ cũng sẽ không xem tivi xem muộn như thế chứ? Anh không phải muốn ngủ sớm để dưỡng nhan sao?

Sau khi thay dép lê, Ninh Tiểu Nghi thấp thỏm không yên đi đến phòng khách, TV đang mở, nhưng trên ghế sô pha không thấy người ngồi, kỳ quái nhìn xuống ghế sô pha, lúc này mới phát hiện ra Tư Vũ đang ngủ ở trên.

Ninh Tiểu Nghi nhẹ nhàng thở ra, ánh sáng từ trên TV hắt lên ghế sô pha, lúc này nhìn Ninh Tư Vũ ngủ say giống như mỹ nam, vài sợi tóc màu nâu không sịt qua gel nên bây giờ xõa ra tự nhiên trước trán, nhìn anh bây giờ tăng thêm vài phần ôn hòa, bớt đi đôi phần ngạo khí lúc bình thường và cảm giác không bị trói buộc, nếu như cảnh tượng này để mấy người hâm mộ Ninh Tư Vũ nhìn thấy nhất định sẽ phải thét lên, đáng tiếc Ninh Tiểu Nghi nhìn nhiều năm như vậy cho nên đã miễn dịch.

Duỗi tay phải nhẹ nhàng đẩy mí mắt Ninh Tư Vũ hếch lên, bất đắc dĩ thở dài, "Có giường không ngủ lại đi ngủ ở ghế sô pha, mở TV cũng không biết đã bao lâu, phí bao nhiêu điện..."

Ninh Tư Vũ vẫn còn chưa tỉnh, hai mắt còn mơ màng, mãi một lúc sau mới tỉnh táo, "Em, xú nha đầu này, anh là lo lắng cho nên mới ngủ quên ở đây đấy, vậy mà em còn phàn nàn cái này phàn nàn cái kia!"

Ninh Tiểu Nghi cười đắc ý, "Em biết ngay là anh tỉnh, nếu vừa rồi em mà nói cái gì, nhất dịnh sau này anh sẽ làm em khó coi đúng không? Anh nghĩ em sẽ mắc lừa anh à?"

"Tính toán anh không tốt!" Ninh Tư Vũ từ trên ghế sô pha ngồi dậy, tìm dép lê khắp nơi.

Ninh Tiểu Nghi đem đôi dép lê trong tay lắc trước mặt Ninh Tư Vũ, sau đó thập phần lâu rồi không bị ăn đòn nói câu, "Nếu như vừa rồi em không có nghe sai lời anh nói..., anh nói lo lắng cho em? Đúng không?"

Sắc mặt Ninh Tư Vũ có phần mất tự nhiên muốn đoạt lấy dép lê, cuối cùng châm chọc nói, "Lo lắng cho em? Anh là lo lắng cho tiểu tử kia bị em bám vào!"

"Thôi đi bố ơi..., khẩu thị tâm phi." Ninh Tiểu Nghi ném dép lê xuống đất, xong xuôi liền trở về phòng.

Có đôi khi rõ ràng rất mệt nhưng lại ngủ không được, điển hình như Ninh Tiểu Nghi hiện tại, hai mí mắt đã dính vào nhau rồi, nhưng là đầu óc lại thanh tỉnh như cũ, đại khái hiện tượng này được gọi là mất ngủ.

Trong lúc mơ mơ màng màng giống như nghe thấy có người đi tới bên giường, gian nan mở mắt lại mơ hồ trông thấy thân ảnh một người, ngay cả bộ mặt hình dáng đều nhìn không rõ, nhưng lại phi thường cảm thấy bóng dáng người này giống một người...

"Anh Lai Phúc?" Ninh Tiểu Nghi gọi thử.

Người đó vẫn đứng im tại chỗ, nhưng lại nói chuyện, "Tiểu Nghi, Ngô Trì kia sẽ cùng em đi đến điểm cuối cùng đấy."

"Vì sao? Chẳng lẽ cũng bởi vì em thắng anh ấy một lần? Đáng lo về sau lại bị anh ấy tiếp tục hành hạ, tại sao phải cùng em đi đến điểm cuối cùng?"

"Cậu ta nhất định sẽ đi đến điểm cuối cùng với em... Nhất định sẽ."

Rùng mình một cái, chỉ một thoáng, Ninh Tiểu Nghi liền mở mắt, chưa kịp thích ứng được với ánh sáng nên cô liền trốn dưới chăn, vừa rồi đều là mơ, thế nhưng mà trong lòng lại cảm thấy lành lạnh.

Bật dậy ngồi trên giường nhưng cô vẫn còn cảm nhận được tiếng nhịp tim đập loạn, đồng hồ trên tủ đầu giường chỉ sáu giờ năm phút, tuy còn sớm, nhưng cô không muốn ngủ tiếp, nên liền đứng dậy rửa mặt, đi nghiệm chứng thật hư giấc mơ vừa rồi.

Lúc ngồi ở trong quán Internet, Ninh Tiểu Nghi đã nghĩ đến trường hợp xấu nhất, nhưng kỳ thật cũng không có nhiều trường hợp xấu lắm, quan trọng là sự lựa chọn của Ngô Trì đối với cô, dù trong lòng đã rõ ngọn nguồn, nhưng khi nhìn thấy khung nhắc nhở 'Người chơi Ngô Trì đã giải trừ quan hệ bạn chơi với bạn', cô vẫn cảm thấy khó thởi, tay nắm chuột đã lạnh buốt run lên.

Ngay lúc đó bỗng cảm thấy trò chơi này không còn làm cho cô cảm thấy nhẹ nhõm, vui vẻ nữa, mà là áp lực trước nay chưa từng có, rối rắm thoát khỏi trò chơi, cô máy móc ra khỏi chỗ ngồi, ra khỏi tiệm Internet.

Sáng sớm đã đến thẳng tiệm Internet, đến bây giờ vẫn chưa ăn sáng, cô thói quen ăn sáng ở quán mì của người thân Ngô Trì mở, thẫn thờ ngồi xuống.

Bà chủ nhìn thấy Tiểu Nghi liền nói một câu với lão Trương một bên, "Một bát tiểu mặt, cho nhiều cay."

Khẩu vị của Ninh Tiểu Nghi tương đối nặng, cho nên bình thường ăn tiểu mặt đều cho rất nhiều ớt.

Lúc tiểu mặt được đưa đến trên bàn, Ninh Tiểu Nghi liền yên lặng bắt đầu ăn, thẳng đến lúc có người ngồi xuống đối diện với cô.

"Tiểu Nghi." Ngô Trì còn cầm khăn lau trong tay, hiển nhiên cũng không phải đi ăn chùa, còn giúp chú dì làm một số việc, "Em tối qua ngủ không ngon ah? Sao mắt lại đỏ thế kia?"

Ninh Tiểu Nghi ăn từng ngụm từng ngụm, nghe anh hỏi liền trả lời, "Tại ăn ớt cay đấy."

Ngô Trì ah xong một tiếng liền rời đi, lúc trở lại đem một ly sữa đậu nành lạnh đặt ở trước mặt Ninh Tiểu Nghi, "Ăn xong thì uống chút sữa đậu nành."

Sau khi ăn xong Ninh Tiểu Nghi húp hết toàn bộ nước lèo, "Anh nói giác quan thứ sáu của đàn ông có chuẩn không?" Cô cầm giấy ăn lau miệng nhìn Ngô Trì hỏi.

Hiển nhiên Ngô Trì không theo kịp suy nghĩ của cô, thế nên sửng sốt cả buổi mới đáp, "Cái này anh cũng không rõ lắm."

"Khẳng định là không!" Ninh Tiểu Nghi kiên định bác bỏ, "Hôm qua anh nói với em tất cả đều không đúng!" Nói xong lại ấp úng nhỏ giọng lầm bầm, "Ngô Trì căn bản là đồ ngu ngốc."

"Giác quan thứ sáu ngày hôm qua của anh, có chút sai số." Sau khi Ngô Trì kịp phản ứng lại lời nói của cô, liền vội vàng hỏi, "Hôm qua anh nói cái gì không đúng?"

Ninh Tiểu Nghi nhấp một hớp sữa đậu nành mới nói tiếp, " Ngô Trì kìa với em chia tay rồi."

"Không có khả năng!"

"Như thế nào lại không có khả năng?" Ninh Tiểu Nghi nhíu mày, "Em vừa mới vào trò chơi, chẳng lẽ em lạị lừa anh à? Em có giống một người vợ thấp kém như thế không?"

Ngô Trì ấp a ấp úng một lúc lâu không nói được cái gì, hôm qua sau khi đưa Ninh Tiểu Nghi về anh không vào trò chơi nữa, làm sao có thể chia tay được? Hơn nữa, căn bản anh cũng không có một tí ý niệm chia tay!

Ninh Tiểu Nghi một hơi uống hết sữa đậu nành hết mới than thở đứng lên, "Hiện tại em buồn đến mức cơm cũng không muốn ăn." Nói xong câu đó cũng không nói gì nữa liền trực tiếp đi ra khỏi tiệm mì.

Em là ăn no rồi...

Ngô Trì nhìn bóng lưng Ninh Tiểu Nghi, đột nhiên ý thức được một vấn đề, còn chưa trả tiền tiểu mặt...

Sau đó phải rút tiền túi của mình, anh nói với chú dì là mình có chút việc, liền đi nhanh đến tiệm Internet.

Mở máy đăng nhập trò chơi, quả nhiên ấn mở bảng hảo hữu liền thấy không có cô là bạn chơi, anh ấn mở thông tin cá nhân của Say Rượu Mới Biết Nồng Độ, liền nhấn gia nhập, phát hiện gian phòng cài đặt mật mã, liền mở trò chuyện mật: Mật mã?

Say Rượu Mới Biết Nồng Độ: 1000

Sau khi tiến vào gian phòng một mực không có nói nhảm liền trực tiếp nói vào chủ đề.

Ngô Trì: A Nính, cậu nói mật mã nick mình cho ai rồi hả?

Say Rượu Mới Biết Nồng Độ: Ừ, hôm qua Thiên Âm Âm nói xem cậu có rút thăm được máy chơi game không, cô ấy gần đây tham gia rút thăm phần thưởng, thế nên tìm tớ muốn tớ cho mật mã nick của cậu, tớ nghĩ chắc cậu cũng không quan tâm những vật nhỏ này, nên cho cô ấy.

Ngô Trì: Vậy hẳn chính là cô ta đã giải trừ quan hệ của tớ và Tiểu Nghi rồi.

Say Rượu Mới Biết Nồng Đô: Không thể nào? Âm Âm không phải loại người này.

Ngô Trì: Cậu kêu cô ta lên đây, tớ sẽ nói rõ.

Say Rượu Mới Biết Nồng Độ: Cô ấy bây giờ không có ở trên tuyến.

Ngô Trì: Không phải các cậu là chị em tốt sao? Gọi điện thoại kêu cô ta.

Say Rượu Mới Biết Nồng Độ: ...

Say Rượu Mới Biết Nồng Độ: Tớ gọi rồi, cô ấy nói đợi lát nữa sẽ lên.

Ngô Trì: Về sau cấc cậu không cần theo tớ cầm đồ đạc nữa, tất cả vật phẩm nữ của tớ từ nay về sau đều là của Tiểu Nghi.

Say Rượu Mới Biết Nồng Độ: Nguyên lai là như vậy, hôm qua nhất định Thiên Âm Âm đã nhìn thấy nhật ký tặng đồ của cậu, nên mới phải làm như vậy, bất quá chỉ là giải trừ thôi mà, cậu không cần phải tức giận như vậy chứ?

Ngô Trì: Tớ là không ngại, nhưng Tiểu Nghi sẽ để ý, nếu các cậu còn là bạn bè của tớ thì tó nhờ các cậu đừng gây phiền toái cho tớ thêm một lần nào nữa!

Say Rượu Mới Biết Nồng Độ: Bất quá chỉ là trò chơi mà thôi, để ý như vậy làm gì?

Ngô Trì: Trò chơi? Với tó mà nói cái này không chỉ là trò chơi, Tiểu Nghi là người tớ yêu, cũng là bạn gái của tớ.

Say Rượu Mới Biết Nồng Độ: Cô ta kia căn bản không đáng.

Ngô Trì: A Nính, cậu còn nói như vậy thì quan hệ bạn bè của chúng ta cũng không còn nữa.

'Người choi quý tộc Lẳng Lơ Chỉ Là Khí Chất online '

Ngô Trì: Cô giải trừ quan hệ của tôi và Tiểu Nghi.

Lẳng Lơ Chỉ Là Khí Chất: Đúng.

Ngô Trì: Cô dựa vào cái gì?

Lẳng Lơ Chỉ Là Khí Chất: Nhìn thấy khó chịu mà thôi.

Ngô Trì: Từ nay về sau tôi và cô không quen biết nhau.

Lẳng Lơ Chỉ Là Khí Chất: Tớ thật sự rất không có giá trị, hiện tại hai người các cậu cũng đã giải trừ quan hệ rồi, chẳng lẽ không thể thử cùng tớ sao?

Ngô Trì: Cô muốn thử?

Âm Âm dùng hành động để trả lời, cô ta gửi cho Ngô Trì lời mời kết bạn.

'Chúc mừng Ngô Trì & Lẳng Lơ Chỉ Là Khí Chất đã trở thành quan hệ bạn chơi '

Ngô Trì: Cô muốn thử, tôi cho cơ hội, thế nhưng mà tôi cảm thấy hình như không phù hợp.

'Bạn đã giải trừ quan hệ bạn chơi với Lẳng Lơ Chỉ Là Khí Chất '

Ngô Trì: Cô giải trừ của tôi một cái, tôi giải trừ cô một cái, coi như hòa.

Nói xong trực tiếp tắt cửa sổ trò chơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC