Chương 5.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Thừa Phong.

Ngô Trì: Được, đây là bạn nói.

'Người chơi Ngô Trì đã giải trừ quan hệ bạn chơi cùng bạn '

Nhìn thấy khung nhắc nhở, Ninh Tiểu Nghi run rẩy không ngớt, cô thật sự hoài nghi đầu óc người này chứa toàn bột nhão, cô bởi vì quý trọng chiếc nhẫn cuối cùng kia, cho nên chịu nhục gánh chịu danh hiệu tình lữ, thế nhưng cái gì thế này? Nhìn dáng vẻ Ngô Trì gọn gàng mà linh hoạt, không nói hai lời liền đưa ra cảnh cáo, đang tính toán cái chuyện hoang đường gì đây? Hắn đến tột cùng là nghĩ như thế nào?

Bởi vì quá mức tức giận, cho nên tâm tình ngược lại là rất bình tĩnh, ít nhất Ninh Tiểu Nghi còn có tâm tư dùng cái loại tư thái nhẹ nhõm này phát ngôn ra câu rất không có dinh dưỡng: Ngày hôm qua cửa bệnh viện tâm thần bị sụp, Ngô Trì hấp tấp chạy đến rồi.

Ngô Trì: ...

Ngô Trì: Bạn muốn như thế nào? Xem ra tâm trạng của bạn rất tốt.

Ninh Tiểu Nghi đỡ trán thở dài, nhịn không được phát ra một câu: Đương nhiên ah, nhẹ nhõm tự tại thật tốt.

Ngô Trì: Nhưng khi biết tâm trạng của bạn tốt, tâm trạng của tôi lại không tốt rồi, làm sao bây giờ nhỉ?

Tiểu Nghi: Tôi cũng không có cảm tình khi trò chuyện cùng bạn, chẳng lẽ lại còn một mực quan tâm xem bạn có vui vẻ hay không? Thực xin lỗi, bổn tiểu thư không phụng bồi rồi.

Ngô Trì: Bạn không cần cảm thấy áy náy, những chiếc nhẫn kia... dù sao tôi cũng không có chỗ dùng.

Tiểu Nghi: Nhà giàu mới nổi có nhiều tiền mà không có chỗ để, bạn thấy tôi có vẻ ngại nên trong lòng bạn buồn phiền.

Ngô Trì: Tôi muốn bạn cam tâm tình nguyện đáp ứng.

Tiểu Nghi: Dựa vào cái gì? Bạn tính toán cái gỉ hả "hành tây"?

Ngô Trì: Tôi không phải "hành tây", tôi là Ngô Trì.

Ninh Tiểu Nghi cười lạnh một tiếng, gõ chữ: Đúng là tôi không có mặt, Ngô Trì thì sao? Là Ngô Ngạn Tổ đệ đệ hay là Ngô Bội Từ đệ đệ à?

Ngô Trì: Bạn thật sự không hề có một chút ấn tượng nào với tôi sao?

Tiểu Nghi: Như thế nào lại không có ấn tượng? Buổi chiều lần đầu gặp mặt đã không vui vẻ gì, không có ý đâu, nhưng ấn tượng của bạn đối với tôi không quá tốt như vậy đấy.

Ngô Trì: Tiểu Nghi, lần này tôi trịnh trọng cầu hôn với bạn, lúc trước nói cho bạn thời gian để cân nhắc, nhưng hiện tại bạn nên hảo hảo đáp ứng tôi rồi.

Vừa dứt lời, khung cầu hôn lại lần nữa nhảy ra.

Đầu óc Ninh Tiểu Nghi trống rỗng quyết định nhấn chuột, sau đó hỏi: Không phải lúc nãy bạn đã nói đó là chiếc nhẫn cuối cùng rồi sao?

Ngô Trì: Là chiếc nhẫn lễ cuối cùng trong túi, nhưng không phải là tín vật tình lữ cuối cùng ở trong túi của tôi.

Ninh Tiểu Nghi bị làm cho choáng luôn, trong nội tâm cũng do dự lên xuống, kỳ thật cô cũng không ngại gì nhận chiếc nhẫn, nhưng chỉ cần không vào trò chơi thì sẽ không có bất kì liên quan gì với hắn, trong nội tâm thời gian dần dần giống như biến hóa, bên trái là xác nhận, bên phải là cự tuyệt, giờ này khắc này chợt cao chợt xuống, cũng cầm không chắc chủ ý.

Ngô Trì: Tiểu Nghi, tôi đã đủ mệt mỏi...

Trái tim Ninh Tiểu Nghi đột nhiên kịch liệt nhảy lên xuống, câu nói kia đã để cho cô có chút rối loạn, ngay lúc đó đối phương đã giành thắng lợi.

'Bạn đã cùng người chơi Ngô Trì trở thành bạn chơi '

Yên tĩnh nhìn khung nhắc nhở, Ninh Tiểu Nghi không khỏi nhẹ nhàng thở ra, vốn có chút cảm giác trống rỗng nhưng cũng lập tức biến mất.

Lần này bỏ túi chiếc nhẫn có hình ngựa gỗ xoay tròn (Trojan), phần lớn dùng màu hồng nhạt làm màu sắc chủ thể của chiếc nhẫn, thoạt nhìn rất đáng yêu cũng rất đẹp.

Tiểu Nghi] Chiếc nhẫn rất đẹp.

Ngô Trì: Bạn thích là tốt rồi.

Tiểu Nghi: Nếu như vừa rồi tôi cự tuyệt thì sao?

Ngô Trì: Vẫn cầu hôn cho đến lúc bạn đáp ứng mới thôi.

Tiểu Nghi: Thế thì cuối cùng vận mệnh của chiếc nhẫn này không phải vẫn là biến mất hay sao?

Ngô Trì: Cho dù là như vậy... Tôi cũng sẽ không buông tha cho nó.

Ninh Tiểu Nghi không biết nên cảm động hay phiền muộn, may mắn chính là không vì trong cơn tức giận mà không chọn nó, có chút nhớ tới những chiếc nhẫn trước kia, lúc này mới phát hiện trong nội tâm đang đau thay cho những chiếc nhẫn kia...

Hai người im lặng đứng đấy không nói gì, Ninh Tiểu Nghi nhìn màn hình đến xuất thần, ánh mắt tự nhiên bị hấp dẫn bởi loa không ngừng hiện ra.

[ người chơi ] Bất Quá Một Hồi Mưa Bụi nói: Trời ạ, tôi vừa nhìn thấy cái gì đây? Là từ hôn sao?

[ người chơi ] Lặp Đi Lặp Lại nói: Ngô Trì huynh sao lại nặng tình trong trò chơi vậy? Thật lòng làm cho tôi bị đả kích lớn nha!

[ người chơi ] Bất Quá Một Hồi Mưa Bụi nói: Hơn nửa đêm chứng kiến một màn kinh hãi như vậy, trái tim của tôi ah...

[ người chơi ] Luyến Coi Trọng Dung Nhan Bạn nói: Bà ngoại ơi, đau lòng ah, bỏ bao nhiêu cái rồi?

[ người chơi ] Bất Quá Một Hồi Mưa Bụi nói: Đoán chừng là đem toàn bộ nhẫn lễ trong túi bỏ hết.

[ người chơi ] Tình Say Tam Sinh nói: Toàn bộ nhẫn lễ trong túi ah >_< ô ô, tôi cũng muốn đồ tốt.

[ người chơi ] Chiến Thần nói: Thật không biết nghĩ như thế nào đấy, tại sao phải từ hôn ah.

[ người chơi ] Tình Say Tam Sinh nói: Chắc là chắc là, tôi chắc là muốn cái màu xanh da trời.

[ người chơi ] Tình Say Tôim Sinh nói: Lão công, em muốn cái màu xanh da trời, muốn cái màu xanh da trời.

[ người chơi ] Tình Hệ Tam Thế nói: ...

[ người chơi ] Lẳng Lơ Chỉ Là Khí Chất nói: A Trì, tôi là Âm Âm.

[ người chơi ][Lẳng Lơ Chỉ Là Khí Chất nói: Lúc đầu tôi nói bạn lấy tôi, không phải bạn nói là không có nhẫn sao?

[ người chơi ] Lẳng Lơ Chỉ Là Khí Chất nói: Tôi muốn làm vợ bạn, nhưng tại sao bạn không đồng ý?

Sau đó một cái loa hồng nhạt chỉ bạn tốt từ dưới góc phải hiện lên.

[ người chơi ] Lẳng Lơ Chỉ Là Khí Chất nói: Thêm tôi.

Ninh Tiểu Nghi chưa thấy qua cái loa này, cho nên đồng ý, không nghĩ tới từ liệu của Lẳng Lơ Chỉ Là Khí Chất từ trong khung hiện ra, phía dưới còn có thêm nút làm bạn tốt.

"Ah thật đúng là đẹp ah." Ninh Tiểu Nghi nhìn trang phục của Lẳng Lơ Chỉ Là Khí Chất, không khỏi cảm khái, "Khẳng định tốn không ít tiền."

Ngô Trì: Bạn đang làm gì đó?

Tiểu Nghi: Không có làm gì ah.

Ngô Trì: Đi ra ngoài thay đồ, tôi mua sủng vật tình lữ cùng phông nền tình lữ.

Tiểu Nghi: Mua những cái...kia làm gì vậy?

Ngô Trì: Không làm gì cả.

Tiểu Nghi phát câu" Ah" xong, liền đưa chuột nhấn vào cửa sổ trò chơi rồi dốc sức liều mạng nhấn F5, cuối cùng cô mới nhớ tới một việc, vì vậy liền hỏi: F5 ở trong trò chơi là chuẩn bị, không phải phòng thay đồ à, tôi làm thế nào mới có thể vào phòng thay đồ được ?

Ngô Trì: ...

Ngô Trì: Bạn...

Tiểu Nghi: Sao?

Ngô Trì: Sao bạn không chết luôn đi?

Tiểu Nghi: ...

Ngô Trì: Đi ra ngoài đổi lại Server, sau đó vào lại, chọn chuyển trang phục là có thể thay đồ rồi.

Ninh Tiểu Nghi nghe lời lần lượt thay đổi trang phục rồi trở lại lần nữa, phát hiện ở trong túi của mình có rất nhiều vật phẩm...

Một biểu lộ tình cảm "lửa nóng yêu say đắm", kỳ thật rất giống "nhu tình như nước", nhưng màu sắc lại khác nhau, "nhu tình như nước" là màu nâu đậm hổ phách, còn "lửa nóng yêu say đắm" lại rất giống màu đỏ thẫm của Lưu Ly, nhìn như lại có loại khí tức lười biếng ở bên trong.

Ngô Trì: Tôi đem toàn bộ vật phẩm nữ cho bạn hết, bạn thích cái gì thì dùng, ngày mai tôi mua cho bạn bộ đồ "trăm phúc".

Tiểu Nghi: "Trăm phúc"? Nghe có vẻ rất đắt, tôi không muốn.

Ngô Trì: Thế bộ "yêu đương thế kỷ" thì sao?

Tiểu Nghi: Không muốn, tôi cảm thấy như vậy là tốt rồi, bạn đừng mua nữa, có mua tôi cũng không mặc đâu.

Ngô Trì: Bạn cảm thấy như vậy là tốt rồi?

Tiểu Nghi: Đúng vậy, bây giờ bạn là đang chê tôi sao?

Ngô Trì: Tùy bạn vậy, hiện tại đã có thể cho tôi QQ chưa?

Tiểu Nghi: Bạn làm gì lại nhớ thương muốn lấy QQ tôi? Trong trò chơi như vậy không được sao?

Ngô Trì: Đến cùng có cho hay không?

Tiểu Nghi: ...

Tiểu Nghi: 542*097

Ngô Trì: Sớm cho chẳng phải là đã xong việc rồi sao? Dấu làm cái gì?

Ninh Tiểu Nghi khinh bỉ nhìn khung chat với Ngô Trì, bộ dạng chẳng muốn cùng bạn so đo.

QQ của Tiểu Nghi truyền đến một hồi âm thanh, Ninh Tiểu Nghi ấn mở xem liền quýnh :-( 囧 lên.

'Cậu Bé Bán Diêm' xin thêm bạn làm bạn tốt.

Vì cái gì mà quýnh :-( 囧 lên? Không phải vì danh tự, mà là vì nick name của cô là 'Cô Bé Bán Diêm " cái nick name này là cô từ trên mạng thấy một cái topic, topic nói cái gì cô quên rồi, chỉ là liếc trúng danh tự của người kia, 'Cậu Bé Bán Diêm " bởi vì cảm thấy quá mức kinh ngạc cùng thú vị, cho nên cô đã sửa lại nick name...

Hôm nay có phải là sách lậu gặp bản gốc hay không? Trong duyên phận lại xen lẫn xấu hổ, ai, sách lậu trước mặt bản gốc, vĩnh viễn đều thấp hơn một đoạn như vậy đấy...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC