Chương 12: Chinh phục dungeon (Khúc dạo đầu)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày mới bắt đầu, ánh sáng luồn qua khung cửa sổ chiếu vào trong căn phòng làm cho căn phòng trông sáng sủa hơn.

"Oáp...um"

Tôi ngồi dậy và ngáp dài một cái, dụi mắt của mình rồi nhìn sang bên cạnh bản thân, một Mia đang ngủ rất say. Con bé lúc ngủ trông đáng yêu phết, tôi dùng ngón tay của mình chọt chọt vào má của con bé. Nhớ lại đêm hôm qua chắc con bé gặp phải ác mộng thì phải, con bé liên tục gọi ba mẹ trong khi giúc vào người tôi, chắc đó là lúc con bé bị đưa khỏi cha mẹ nhỉ, mà tất cả cũng chỉ là suy đoán của tôi thôi và tôi không muốn động chạm xâu vào chuyện này.

"Um"

Trong lúc tôi đang bận tâm chuyện tối hôm qua thì một giọng nói đáng yêu vang lên, chắc là việc tôi chọt chọt vào má con bé khiên con bé tỉnh dậy. Con bé cũng ngồi dậy và dụi mắt rồi quay sang nhìn tôi.

"Chài buổi sáng Karl onii-chan"

"Um, chào buổi sáng Mia"

Mia sau đó đi về phòng của mình để chuẩn bị đồ, tôi cũng lập tức đi sửa soạn. Hình như hôm nay là ngày con bé bắt đầu khóa học làm người hầu nhỉ, khi đã xong tôi liền xuống dưới phòng ăn sáng. Ăn xong tôi liền đi tới hội mạo hiểm giả, trước đó tôi có bảo cha là sẽ vắng nhà một thời gian.

"Ồ Karl đó à"

Đó là chị Reina.

"Thế mọi chuyện như thế nào rồi"

"Chuyện gì ạ?"

"Thì là chuyện sắm đồ cho Mia đó, sao rồi?"

"À, quả thực mấy cửa hàng chị giới thiệu rất tốt"

"Um, tất nhiên rồi"

Chị Reina lại làm vẻ mặt tự hào đó, tôi sẽ không hỏi lí do tại sao chị ấy lại biết mấy cửa hàng đó đâu.

"À mà này, hôm nay em lại đi đến đó à?"

"Vâng, em quyết định lần này sẽ tiến xâu hơn nữa, em đã chuẩn bị mọi thứ đầy đủ cả rồi"

Trên đường đến đây tôi đã mua rất nhiều thức ăn tươi và một ít hoa quả để có thể ăn trong quá trình trinh phạt cái dungeon đó, theo như Shizuku-sensei thì thời gian trong kho không gian bị ngưng đọng nên ta không phải lo về việc thức ăn bị ôi thiu, quả là một kỹ năng tiện lợi.

"Vậy thì em có thể đưa họ theo cùng được không?"

"Họ?"

Tôi tự hỏi họ mà chị Reina đang nói là ai, chị ấy chỉ ra phía cánh cửa ra vào, tôi ngoảnh mặt lại nhìn về phía chị Reina đang chỉ. Một nhóm gồm bốn mạo hiểm giả bước vào, nhìn vào chỗ trang bị trông có vẻ xịn sò của họ thì tôi dám chắc rằng họ là những mạo hiểm giả có kinh nghiệm. Một cô gái mặc áo choàng chùm đầu và đội mũ phù thủy cùng với cây gậy phép trên tay, một cô nàng elf đòng vai trò là vị trí cung thủ và hai người đảm nhiệm vị trí tấn công chính đó là một anh chàng điển trai có mái tóc màu nâu và người còn lại là một người rất quen thuộc với tôi.

"Chị Liana"

"Ồ nhóc Karl đó à, lâu rồi không gặp nhóc"

Cũng đã hơn sáu tháng kể từ lúc kết thúc khóa học kiếm thuật của tôi.

"Chà, chị nhận được tin rằng sẽ có một người đồng hành cùng bọn chị nhưng chị lại không ngờ đó là nhóc đó"

"Dạ vâng, em cũng rất vui khi được đồng hành cùng chị trong thời gian sắp tới"

"Ồ, đây là cậu nhóc học trò nhỏ của Liana đây hả?"

"Không ngờ người đồng hành cùng chúng ta là cậu nhóc dễ thương này đấy"

"Chị là Elva, rất vui được gặp em cậu trò nhỏ của Liana"

Cô nàng elf giới thiệu bản thân.

"Dạ vâng, em là Karl, em rất vui được làm quen với chị"

"Chị là Mina, rất vui được gặp nhóc, như nhóc đã thấy đó, chị là một pháp sư"

"Cuối cùng là anh ha, anh là Dave. Nghe nói nhóc là học trò của Liana nhỉ, anh thực sự rất muốn thấy bản lĩnh của nhóc trong chuyến đi sắp tới đó"

Hai người còn lại cũng nhanh chóng giới thiệu bản thân mình.

"Mà được rồi, mà này Karl, nghe nói em là mạo hiểm giả rồi nhỉ, chị đã khá ngạc nhiên đó"

"Dạ, ahahaha"

"Mà từ đây đến chỗ đó cũng khá xa nên chúng ta cần khởi hành từ bây giờ"

"Um"

Tất cả cùng gật đầu đồng thanh.

"À, thực ra thì..."

"Chuyện gì vậy Karl?"

"À dạ vâng, em nghĩ chúng ta có thể bay một mạch tới đó"

"Bay ư?"

"Dạ vâng, em có thể sử dụng ma pháp Phi Hành ạ"

Khi tôi nói đến đó thì Mina tỏ ra ngạc nhiên.

"Em nói là ma pháp Phi Hành sao!"

"Dạ vâng ạ"

"Em có biết ma pháp Phi Hành là một trong số những ma pháp cao cấp của trong số tất cả các ma pháp nguyên tố phong không hả, vậy mà em có thể sử dụng nó sao?"

"Đúng vậy ạ"

Chị Mina đặt tay chin ấy lên vay tôi.

"Vậy thì cả nhóm chúng ta sẽ ra sân tập"

"Hả?"

Những người còn lại ngơ ngác trước những lời đó của chị Mina, sau khi ra tới sân tập tôi bắt đầu thi triển ma pháp Phi Hành lên tất cả mọi người.

"Oa...chúng ta đang lơ lửng" (Elva)

"Tôi không thể nào di chuyển được ở trên này" (Dave)

"Chuyện này thật đáng ngạc nhiên đó Karl" (Liana)

"Chưa kể em còn chẳng hề niệm chú nữa chứ" (Mina)

Mọi người đều tỏ ra ngạc nhiên khi bản thân họ được bay, và chị Mina thì đã sốc khi biết tôi có thể thi triển ma pháo mà không cần niệm chú.

"Mà giờ chúng ta phải làm sao để di chuyển đây Karl"

"Chị đừng lo"

Tôi lập tức điều khiển ma pháp cho mọi người bay về phía trước, chị Mina tỏ vẻ rất là thích thú khi được bay. Chẳng mấy chốc chúng tôi đã đến khu vực mà chị Reina đã nói ban nãy khi ở hội đồng thời cũng là nơi tôi định đến.

"Là chỗ này đó à Karl"

"Dạ vâng ạ"

Mọi người trong nhóm đều nhìn vào căn nhà cũ kỹ đổ nát, tôi đi tới chỗ cánh cửa sập và mở nó ra.

"Chỗ này mọi người"

Tôi chỉ vào căn hầm, tôi dẫn cả nhóm đi xuống.

"Chà, quả cầu tiện thật đấy, nó còn sáng hơn cả đuốc nữa"

Dave tỏ ra ngạc nhiên khi thấy quả cầu ánh sáng lơ lửng.

"Ban đầu chị chỉ nghĩ em có tài năng về kiếm thuật thôi nhưng không ngờ em lại là một thiên tài về ma thuật nữa đấy"

Chị Liana ngạc nhiên trước những màn thể hiện của tôi nãy giờ.

"Học trò của Liana kinh khủng thật đấy"

"A, chúng ta đến căn phòng đầu tiên rồi"

Bọn goblin vẫn đứng dàn đội hình như thể biết trước chúng tôi sẽ đến đây, tôi đã trải qua chuyện này rồi nên không còn lạ gì nữa nhưng lần này tôi sẽ được xem nhóm của chị Liana chiến đấu, vừa nghĩ đến xong nhóm của chị Liana đã vào tư thế chiến đấu.

"Nào mọi người cùng xông lên"

"Được"

Mọi người đồng thanh và bắt đầu lao lên công phá đội hình của bọn goblin, bọn goblin ra sức tấn công nhóm của chị Liana nhưng cả bốn người họ có thể dễ dàng né tránh nó, tôi thầm nghĩ "Quả là những mạo hiểm giả hạng A có khác" trong khi tiêu diệt mấy con goblin lặt vặt xung quanh. Chẳng bao lâu sau, đội hình goblin nhanh chóng tan rã và tất cả goblin đã bị tiêu diệt hết.

Nhanh chóng vượt qua bốn phòng kế tiếp, cả nhóm đã mệt lử nên đành nghỉ chân một lát ở căn phòng thứ năm.

"Phù, mệt quá"

Dave để thanh kiếm xuống và ngồi bệt xuống đất và tỏ vẻ mệt mỏi.

"Quả thật là như vậy, đúng là dungeon hạng A có khác" (Mina)

"Đúng vậy, lớp giáp của con Minevitia đúng là cứng thật, tôi đã phải cố lắm mới có thể chém đứt lìa cổ của nó đó"

Dave nói về việc anh ấy đã cố gắng thế nào để cắt cổ con Minevitia. Thật luôn á, tôi cắt nó nhẹ nhàng đến mức dù không thể coi là giống cắt đậu phụ được nhưng tôi cùng cắt nó dễ như cắt một quả táo.

"Chà, con Minevitia đáng ghét, nó làm rách áo choàng của tớ rồi"

Chị Mina đang càu nhàu vì bị con Minevitia làm rách cái áo choàng yêu thích của cô ấy.

"Cả mấy con Fiemon nữa, uy lực từ mấy quả cầu lửa của nó thật kinh khủng"

Elva thì kinh ngạc trước sức mạnh của mấy con Fiemon.

"Mà chúng ta nên ăn một chút nhỉ"

Tôi lấy một ít bánh mì và thịt khô đưa cho mọi người từ kho không gian và đưa cho mọi người.

"Um, cảm ơn em"

"Mà này nhóc, em vừa lấy mấy cái đó ở đâu ra vậy?"

"Em lấy nó từ kho không gian của em ạ"

"CÁI GÌ! KHO KHÔNG GIAN"

Mọi người đột nhiên hét lên khi tôi nhắc đến kho không gian.

"Em có thể sử dụng một ma thuật thần thánh của các Dũng Giả đó sao?" (Mina)

"Cái gì ạ"

"Em thực sự không biết gì à?" (Liana)

"Theo như truyền thuyết thì cứ mỗi 1000 năm thì sẽ có một dũng giả được các vị thần xuống thế giới này để tiêu diệt ma vương, ma pháp kho không gian mà vừa sử dụng là một trong những ma thuật thần thánh mà chỉ có dũng giả mới có thể sử dụng được"

"Nếu nói như thế thì..." (Dave)

"Chẳng phải cậu trò nhỏ của Liana đây là một dũng giả sao!" (Mina)

Mọi người đều dồn ánh nhìn vào tôi khi chị Mina nói thế.

"Chuyện đó ư, không thể nào, làm sao em có thể là một dũng giả được chứ còn về chuyện em có thể sử dụng kho không gian thì nó chỉ đơn giản là em có thể sử dụng được thôi"

"Không không, mọi chuyện không thể đơn giản như vậy được" (Mina)

Tôi một mực phủ định mọi lời khẳng định về việc tôi là dũng giả của Mina

"Mà dù em không phải dũng giả đi chăng nữa thì chuyện đó cũng rất tuyệt vời đó Karl, mới không gặp nhau một thời gian mà em đã trở nên mạnh mẽ như thế này làm chị cũng vui lắm" (Liana)

Sau khi đã nghỉ ngơi đủ, chúng tôi bắt đầu bước vào căn phòng thứ sáu, vì một vài lí do mà đã hai ngày rồi tôi vẫn chỉ dừng lại ở đây thôi.

"Cái gì?"

"Ở đây có nhiều Diamitium Golem ghê"

Chị Elva nói với giọng hơi run khi thấy số lượng Diamitium Golem trong căn phòng này, tám con chắc đúng là hơi nhiều nhỉ, tôi tự hỏi không biết họ sẽ đối mặt với đám này ra sao đây.

Lũ Diamitium Golem đã để ý đến sự hiện diện của chúng tôi liền tiến tới để tấn công.

"Nó tới đấy mọi người cẩn thận" (Liana)

Một con Diamitium Golem giơ tay lên chuẩn bị đấm chúng tôi.

"Mọi người tản ra"

Nó đấm mạnh cánh tay bằng Diamitium của nó xuống đất khiến cho mặt sàn bị nứt vỡ ra, mọi người nhanh chóng di tản ra theo lời của chị Liana và kịp thời né tránh cú đấm đó.

"Trời ạ, chúng ta phải đánh lại tám con này sao?"

Anh Dave than thở về việc phải đánh tám con Diamitium Golem.

Mấy con Diamitium Golem còn lại tiếp tục lao vào tấn công từng người trong số chúng tôi.

"Nội việc né tránh mấy cú đánh của nó thôi đã đủ làm chúng ta mất sức rồi, e rằng nếu trận chiến này kéo dài lâu thì chúng ta cầm chắc cái chết" (Elva)

"Dù không muốn nghe thấy điều kinh khủng đó đâu nhưng mà nó là sự thật nhỉ" (Mina)

"Mọi người, hãy cố gắng đánh trúng mấy cái lõi ở chính giữa đầu của nó đó, đó chính là điểm yếu của nó"

Tôi chỉ cho mọi người về điểm yếu của mấy con Diamitium Golem này cho mọi người.

"Thật hả, điều đó bây giờ không hẳn là bất khả thi nhưng nó thực sự rất khó đó" (Mina)

"Nhưng đó là cách duy nhất nhỉ" (Elva)

"Thật luôn đó hả, thế thì mấy cô nàng có thể tấn công tầm xa sẽ có lợi lắm đây" (Dave)

"Anh nói như thể làm việc đó dễ lắm nếu như anh có thể tấn công tầm xa ấy, anh có biết thực sự rất là khó để có thể ngắm vào cái lõi bé tí kia trong khi tránh mấy đòn tấn công phiền phức của bọn này đấy" (Mina)

*Rầm*

"Một con đã bị loại khỏi cuộc chơi"

Trong lúc mọi chuyện còn đang bận nói chuyện với nhau thì tôi đã hoàn tất việc tiêu diệt một con golem, một cánh tay của nó đã bị tôi cắt đứt lìa. Một con khác cũng tiến tới và tấn công tôi, tôi dùng cây kiếm của mình và gạt cánh tay nó ra, nhân lúc nó mất đà tôi hãy lên trên cánh tay nó rồi lấy đà ở đo tiếp tục nhảy lên qua đầu con golem, tôi rơi xuống và ghim cây kiếm của mình vào cái lõi màu đỏ của con Diamitium Golem đó, tiếng nứt vỡ vang lên và con Diamitium Golem ngã nhào xuống đất. Không cho tôi nghỉ ngơi, một con Diamitium Golem khác vung cánh tay của mình, tôi bật nhảy để tránh nó rồi lao lên với thanh katana đen tuyền của mình. Con golem đó lại một lần nữa vung cánh tay Diamitium của mình xuống, tôi nhanh chóng né sang một bên rồi dùng Cường Hóa bật nhảy lên trên cao, tôi găm cây katana của mình vào vai con golem và cố gắng vật nó xuống, con Diamitium Golem to xác nhanh chóng mất đà ngã về đằng sau tạo cơ hội cho tôi chém nát cái lõi của nó. Trong một lúc tôi đã thành công hạ gục ba con Diamitium Golem, cũng không phải là một kết quả tệ ha.

Quay lại phía mọi người, mọi người dường như vẫn đang chật vật với mấy con Diamitium Golem.

"Ua ~"

Trong một khoảng khắc không để ý, chị Liana bị vấp chân vào phần sàn nhà bị vỡ và ngã ra sau, con Diamitium Golem giơ cánh tay của nó lên và sẵn sàng kết liễu chị Liana bất cứ lúc nào.

"Liana"

Tôi ngay lập tức vào tư thế bắn cung, một cây cung lửa hiện ra. Tôi giương cung lên, một mũi lên lửa hiện ra. Khi con Diamitium Golem bắt đầu hạ cánh tay của mình cũng là lúc tôi thả tay.

"Hả?"

Lúc cánh tay của nó gần chạm vào mặt của chị Liana đột nhiên dừng lại, cũng may là mũi tên của tôi đã nhanh chóng bắn xuyên qua cái lõi của con Diamitium Golem kịp thời, chị Liana lúc đó ngồi đấy ngây người ra vù chưa kịp hiểu chuyện gì vừa sảy ra, tôi tiếp tục bắn hạ bốn con cuối cùng và nhanh chóng kết thúc trận chiến.

"Chà, quả là một trận chiến mệt mỏi ha mọi người"

Đến khi tôi nhận ra thì mọi người đang nhìn tôi bằng ánh mắt đầy sự kinh ngạc.

"Em quả thật luôn làm chị bất ngờ đó Karl"

Chị Liana nói rồi cười gượng.

"Mà này Karl, em mạnh thật đấy" (Dave)

"Đúng vậy đó, cách em nhảy lên và găm cây kiếm kì lạ màu đen đó và lõi của mấy con golem đó, em lúc đó ngầu lắm luôn đó biết không hả" (Mina)

"Mà kỹ thuật bắn cung ban nãy của em là do ai dạy em vậy?" (Elva)

"Em học kỹ thuật bắn cung đó từ một người và em không được phép tiết lộ danh tính của người đó ạ"

"Vậy à, tiếc thật đấy"

Chị Elva tỏ vẻ tiếc nuối rõ rệt trên khuôn mặt khi không thể hỏi được danh tính người chỉ tôi kỹ thuật bắn cung đó, mà tôi cũng không thể nói cho chị ấy biết về Shizuku được.

"Tớ chưa bao giờ cảm thấy cơ thể mình mệt mỏi rã rời như bây giờ"

Chị Mina vừa nói vừa đấm vai.

"Mà may mà lần này chúng ta có Karl đi cùng chứ chắc mọi chuyện sẽ không như thế này đâu"

"Đúng vậy thật, chúng ta hãy tranh thủ nghỉ ngơi đi vì có thể những phòng kế tiếp sẽ còn khó hơn nhiều so với căn phòng này đấy"

Càng nhìn chị Liana, tôi càng ngưỡng mộ khả năng lãnh đạo của chị ấy. Tôi tin rằng nhóm chúng tôi có thể chinh phục được cái dungeon này, sau khi đã xác nhận là mọi người đã nghỉ ngơi đủ, chúng tôi tiếp tục tiến xâu hơn vào bên trong.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net