2. Hệ Thống 136

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yoongi giật mình tỉnh giấc, cảm giác bối rối và mệt mỏi xâm chiếm cơ thể. Anh nhăn mặt, cố gắng mở mắt ra. Xung quanh anh là một không gian hoàn toàn lạ lẫm, không phải căn phòng quen thuộc mà anh đã ngủ vào đêm qua. Thay vào đó, anh đang nằm trên một chiếc giường cũ kỹ, trong một căn phòng trống trơn với tường bê tông thô ráp và cửa sổ bị bít kín.

“ Cái đéo gì vậy? ” Yoongi lầm bầm, cảm thấy hơi lạnh chạy dọc sống lưng.

Đầu đau nhói vì sự hỗn loạn trong suy nghĩ. Rõ ràng tối qua, anh cùng cả nhóm vừa xem một bộ phim viễn tưởng về tương lai, nơi con người có siêu năng lực khi tròn 18 tuổi. Nhưng giờ đây, mọi thứ đều khác biệt một cách đáng ngờ. Thay vì là thế giới thực, mọi thứ xung quanh anh dường như giống như bước ra từ bộ phim đó.

"  Vãi.. " Yoongi thốt lên, trán bắt đầu lấm tấm mồ hôi lạnh. Đột nhiên, trong đầu anh vang lên một giọng nói máy móc, xa lạ.

' Kích hoạt Hệ Thống 136. Xin chào, Yoongi. Tôi là Hệ thống hỗ trợ của ký chủ trong thế giới giả lập này. Nhiệm vụ của ký chủ là hoàn thành các mục tiêu đã được lập trình để sinh tồn và trở về thế giới thực. '

Yoongi ngừng thở trong một giây, anh bật dậy khỏi giường, miệng không kìm được buông lời chửi thề.

" Ai đang sủa ing ỏi trong não bố mày vậy?! Trò đùa quái quỷ gì nữa đây?! "

' . Ký chủ đã xuyên vào bộ phim " Super Power ", để tồn tại và quay trở về thế giới thực, ký chủ cần hoàn thành các nhiệm vụ mà hệ thống đưa ra, mỗi nhiệm vụ hoàn thành ký chủ sẽ được +1000 sao, số sao rất quan trọng, sẽ giúp ký chủ đổi vật phẩm cần thiết trong những tình huống nguy hiểm. Hệ thống chúng tôi đã cấp cho ký chủ năng lực " Tàng Hình " hãy sử dụng năng lực một cách thật tốt. '

Yoongi thở dài, tay vò đầu đầy bực dọc.

" Nghiêm túc đấy à? Siêu năng lực tàng hình? Và tao phải làm gì với nó? "

' Nhiệm vụ đầu tiên: Đột nhập vào trụ sở cảnh sát và giải thoát một tù nhân bị bắt oan – một cậu bé 13 tuổi mắc bệnh thiểu năng trí tuệ, bị người khác vu oan ăn cắp chiếc nhẫn kim cương 25 triệu USD trong viện bảo tàng. Ký chủ phải hoàn thành nhiệm vụ này trong vòng 24 giờ."

Yoongi đứng lặng đi cả chục phút, cố gắng tiêu hóa những gì hệ thống vừa nói. Xuyên vào một bộ phim viễn tưởng, siêu năng lực, hệ thống hỗ trợ? Tất cả những điều này nghe giống như một kịch bản phim kinh dị hơn là thực tế. Nhưng cảm giác hiện tại rất thật, và anh không thể phủ nhận sự bối rối cũng như sợ hãi đang dâng lên trong lòng.

"Được rồi," Yoongi thở hắt ra, cố gắng giữ bình tĩnh. "Nếu đây là sự thật, thì tao cần biết mình phải làm gì để sống sót và trở về."

' Hệ thống sẽ cung cấp thông tin và hướng dẫn cho ký chủ. Đầu tiên, hãy thử kích hoạt siêu năng lực Tàng Hình của mình bằng cách tập trung suy nghĩ vào việc biến mất. '

Yoongi nhíu mày, nhưng không có lựa chọn nào khác. Anh nhắm mắt, hít thở sâu và cố gắng tưởng tượng cơ thể mình trở nên trong suốt. Một cảm giác lạ lùng lan tỏa khắp tế bào, và khi anh mở mắt ra, anh kinh ngạc thấy rằng cơ thể mình… đã biến mất hoàn toàn. Yoongi nhìn quanh, không thấy bóng dáng mình trong gương hay trên sàn nhà.

" Oh Shit " Yoongi lẩm bẩm, một phần hoảng sợ, một phần tò mò. Nhưng trước khi anh có thể tiếp tục suy nghĩ, giọng nói của Hệ thống 136 lại vang lên trong đầu.

' Tốt lắm. Giờ thì ký chủ đã sẵn sàng thực hiện nhiệm vụ. '

Yoongi miễn cưỡng gật đầu. Anh cần tìm ra trụ sở cảnh sát và cứu cậu bé bị vu oan. Nhưng trong lòng anh vẫn có một cảm giác bất an, như thể mọi thứ không chỉ dừng lại ở việc hoàn thành nhiệm vụ đơn giản này.
__

Yoongi lẻn vào trụ sở cảnh sát bằng siêu năng lực tàng hình mới có được. Nơi này giống như bước ra từ bộ phim mà anh đã xem, với những hành lang dài, đèn huỳnh quang mờ mờ và không khí nặng nề. Anh tìm kiếm cậu bé 13 tuổi, lắng nghe hệ thống chỉ dẫn đường đi trong đầu.

Cuối cùng, Yoongi cũng đến được phòng giam nơi cậu bé bị nhốt. Đó là một cậu nhóc nhỏ bé, ngồi co ro trong góc, đôi mắt tròn ngây thơ nhưng đầy sợ hãi. Cậu bé này chắc chắn không phải là kẻ phạm tội, nhưng đang bị đối xử như một tù nhân thực thụ.

Yoongi hít sâu, cố gắng trấn an bản thân và tập trung vào nhiệm vụ. Nhưng ngay khi anh chuẩn bị phá khóa để giải thoát cho cậu bé, một giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau.

" Yoongi hyung?! Là anh thật sao? "

Yoongi quay phắt lại, đôi mắt nhỏ xíu mở to khi thấy Jimin đứng đó, cũng trong tình trạng tàng hình nhưng vừa hiện ra khi gọi anh. Jimin có vẻ cũng hoang mang không kém, nhưng đồng thời anh trông cũng nhẹ nhõm vì thấy một người quen trong tình huống kỳ lạ này.

" Jimin? Em cũng… xuyên vào đây sao? " Yoongi hỏi, không giấu nổi sự kinh ngạc.

Jimin gật đầu, vẫn giữ ánh mắt lo lắng. " Em cũng bị kéo vào đây như anh. Và em cũng có một hệ thống hỗ trợ. Hyung, chúng ta phải làm gì đây? "

Yoongi thở dài, cảm giác rắc rối bắt đầu chồng chất. Anh không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng ít nhất anh không đơn độc. Và dù họ có phải đối mặt với nhiệm vụ nguy hiểm hay khó khăn đến đâu, Yoongi biết rằng họ sẽ cùng nhau vượt qua – như họ vẫn luôn làm trong cuộc sống thực.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC