Phần 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

121. Đừng nghĩ rằng chính mình rất vĩ đại, phải biết rằng, trong thế giới của người khác, dù bạn có làm tốt đến đâu thì cũng là vai phụ mà thôi.

122. Tuổi trẻ nào cũng ngông cuồng như nhau cả, chẳng ai được bình yên đâu. Nhưng thà trải qua bão tố rồi trưởng thành còn hơn khi lớn xác mà chẳng biết mùi vị đắng cay của cuộc đời.

123. Thanh xuân đối với mỗi người là một đoạn hồi ức vô cùng quý giá, nơi đó có tình yêu, có sự tổn thương, có nụ cười và có cả nước mắt.

124. Tuổi trẻ của chúng ta vì gặp được nhau mà bỗng nhiên chẳng còn vô nghĩa

125. Nhiều người thật buồn cười. Rõ ràng là làm tổn thương người ta mà quay mặt đi lại tỏ ra là người bị hại.

126. Cảm giác an toàn chỉ đơn giản là ánh dương rực rỡ, là đèn xanh khi băng qua đường, là điện thoại sạc đầy pin, là trong túi luôn có tiền và chìa khóa.

127. Đừng lãng phí những ngày đẹp trời, chỉ để quan tâm những lời thiên hạ.

128. Người yêu cũ như tờ tiền rơi vào đống shit. Vứt thì tiếc mà lượm thì buồn nôn.

129. Cuộc đời em chỉ hai màu đen và trắng. Và thêm một màu nắng, đó là anh!

130. Nụ cười năm ấy của cậu làm tớ hoảng loạn cả thanh xuân.

131. Trên đời này vốn dĩ chẳng tồn tại chuyện "không biết làm", khi bạn mất đi mọi chỗ dựa thì tự khắc chuyện gì cũng sẽ biết làm thôi.

132. Khi trái tim lên tiếng thì lý trí hãy tát cho nó một phát.

133. Ngay cả khi thế giới này có hàng ngàn hàng vạn lý do khiến bạn bật khóc, bạn vẫn phải tìm ra cho mình một lý do để mỉm cười. Đó chính là cuộc sống.

134. Lúc bên anh em bình yên đến lạ. Xa anh rồi tuy lạ nhưng cũng khá bình yên.

135. Trên đời này, có hai thứ nhất định phải trân trọng: bạn thân và bản thân. Vì đó là hai thứ hiểu rõ bạn nhất.

136. Mọi người thường nói khi trưởng thành rồi con người ta ít khi thích ra ngoài chơi hơn. Chọt giật mình nhận ra có lẽ mình trưởng thành quá sớm, gần hai chục năm nay từ Noel, Tết, Trung thu đều chỉ ở nhà ăn và ngủ.

137. Nếu đời giông bão quá, không an nhiên sống được thì chúng ta cứ ngang nhiên mà sống. Ba cái tuổi trẻ thì cứ nông nổi điên dại cũng được.

138. Tớ vẫn là tớ của năm đó, chỉ là dũng khí của năm mười bảy tuổi đã sớm bay theo thời gian.

139. Chưa kịp ngoái đầu nhìn lại, thì thanh xuân đã vội chạy đi.

140. Không ai quan tâm quá trình, người ta chỉ quan tâm kết quả, và kết quả đánh giá bằng điểm số.

↖(^ω^)↗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net