Overnight

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm qua au bn quá nên không đăng chap đưc, sorry my b nhiu nhiu.

[H+++++++++++] :> au còn là hs trong sáng nên không dám miêu t chính xác nha :)) nên nó cuk susk lm nha TT


                                                            _______________________________________

Hermione và Draco hoàn toàn phiêu theo điệu nhạc đang được vang lên khắp đại sảnh. Draco gần như không quan tâm đến đám đông đang nhìn họ nhưng ngược lại, Hermione thì có. Cô thấy rất kì cục khi ai đó cứ nhìn chằm chằm mình vô cớ.

"cưng à, nếu em còn ngại như thế thì anh sẽ hôn em tiếp đấy" Draco cúi đầu thấp xuống một tí rồi trấn an Hermione nhưng cô có vẻ không quan tâm cho lắm.

"được rồi, có chuyện gì thế cưng?" Draco lo lắng hỏi "em không muốn mọi người biết chuyện của ta sao?"

"không Draco! Em muốn lắm... Nhưng mà..." cô ngập ngừng, chính cô và hắn cũng chưa hoàn toàn sẵn sàng cho việc này.

"anh hiểu rồi" Draco gật nhẹ đầu như thể hắn đã đọc được suy nghĩ của cô. Cả hai lại rời trung tâm của sự chú ý rồi ngồi vào đâu đó, khuất khỏi dư luận đang bàn tán về họ.

Harry từ đâu xuất hiện với gương mặt đáng sợ mà Hermione chưa từng thấy trước đó "mình cần nói chuyện với bồ" cậu gầm gừ làm Draco cau mày lại.

"Hermione, bồ và tên đồi bại đó..." Harry kéo Hermione vào một góc hành lang nào đó rồi bắt đầu trách mắng cô.

"anh ấy không như bồ nghĩ đâu Harry" Hermione tức giận hất tay Harry ra khỏi vai mình "làm ơn Harry, hãy hiểu cho bọn mình đi" cô khẩn thiết cầu xin.

"bây giờ bồ lại thất vọng về mình à!"

"không Hermy! Tên đó sẽ hủy hoại bồ" cậu bắt lấy một cánh tay của Hermione rồi siết chặt làm nó đỏ ửng lên.

"Harry... Bồ làm mình đau!" cô đau đớn hét lên, cố gạt tay Harry ra khỏi tay của mình. Harry có vẻ đang dần mất kiểm soát và đó là điều cực hiếm thấy ở cậu ta.

"không !Hermy! Nghe mình nói này!" Harry rít qua từng kẽ răng của mình làm Hermione sợ hãi lùi về phía sau rồi nhìn cậu với ánh mắt 'cậu không phải người tôi từng quen'

"bỏ cô ấy ra!" Draco từ đâu chạy ra, hất mạnh Harry ra khỏi Hermione rồi gầm gừ một cách tức giận với cậu, ánh mắt của hắn lúc này đang rực lửa như thể muốn thiêu đốt Harry. Nhìn Draco giống một con sư tử hơn là rắn.

Hắn hậm hực dẫn Hermione đi, Harry đơ người ra nhìn cô và hắn ta đi khỏi tầm mắt mình, cậu lại thấy thấy cô khóc thêm một lần nữa. Harry thở dài bỏ đi với sự thất vọng về chính bản thân mình.

Hắn dẫn cô trở về phòng rồi đật cô ngồi xuống cái trường kỷ.

Hắn nhẹ nhàng đưa tay lên lau nước mắt của cô "đừng khóc nữa mà cưng" hắn nhẹ nhàng trấn an cô bằng những lời an ủi mà một Malfoy không dễ dàng nói ra.

"Harry... Bồ ấy không chịu hiểu..." cô gục mặt vào ngực Draco rồi liên tục nức nở làm hắn đau xót xoa xoa lưng cô an ủi.

"hắn ta là tên đầu gỗ nhỉ? Tên mặt sẹo ngu ngốc!" Draco thuận theo ý của Hermione nhưng có vẻ vẫn chưa bớt được phần nào buồn bã từ trong cô.

"em muốn đi ngủ không?" hắn nhẹ nhàng nâng cằm Hermione, cô gật nhẹ đầu một cái rồi từ từ đứng dậy, đi đến cửa phòng của mình.

"anh muốn.... Ngủ với em không?" cô ngại ngùng ngoái lại nhìn Draco đang mệt mỏi, ủ rũ thở dài trên trường kỷ như mấy ông bác già nua.

Hắn hớn hở nhìn Hermione rồi ôm lấy cô sau đó cả hai cùng nhau vào phòng, Hermione luôn càu nhàu về việc Draco luôn cởi áo ra khi đi ngủ nên đã đi tắm.

Hắn đang mày mò cái kệ sách khổng lồ của Hermione thì ửng đỏ mặt khi thấy cô từ trong nhà tắm đi ra với cái khăn bông và mái tóc ướt sũng. Tim hắn như lạc mất một nhịp (lạc mt nhịp là chết đó nha :>)

"anh sao thế? Đi ngủ thôi" Hermione nhướn mày nhìn Draco đang ngơ ra "thay bộ tux của anh ra ngay đi!" cô khó chịu.

Hermione đang đọc quyển sách ở trên giường, phía dưới là chăn và gối để Draco nằm. Cánh cửa nhà tắm bật ra, mùi táo, kem cạo râu quen thuộc lan ra khắp phòng làm Hermione cảm thấy dễ chịu.

"anh ngủ dưới kia nhé?" cô cười cười nhìn Draco trong bộ đồ ngủ xanh lá và bạc đặc trưng của Slytherin.

Hắn không nói gì, trườn lên giường rồi nằm kế cô sau đó ghì cô xuống giường làm Hermione khó hiểu "anh bị sao vậy Draco!"

Hắn nhẹ nhàng hôn lấy Hermione rồi mở khoang miệng của cô ra, chơi đùa với cái lưỡi ướt át của cô rồi đó từ từ hôn xuống cổ làm cô khẽ rên nhẹ.

Hắn mở từng nút áo của Hermione ra làm cô ngại ngùng quay qua một bên "Hermy?" hắn nhẹ nhàng nói vào tai cô làm cô rùng mình.

Draco luồn tay qua áo lót của Hermione sau đó tháo nó ra rồi quăng qua một bên sau đó bóp nhẹ chỗ đó của cô, kì lạ là Hermione vẫn không phản đối hành động đó.

Cả người cô mềm nhũn ra như thể đang mời gọi Draco, hắn cởi bộ đồ ngủ của cô ra, hôn khắp nơi của Hermione rồi từ từ đi xuống phía quần lót. Lúc này người cô cứng lên, căng thẳng, Draco buộc phải rời chỗ đó rồi làm cô phân tâm bằng cách chơi đùa với những chỗ nhạy cảm khác.

"đừng..." Cô khó chịu rên lên.

Hermione khó chịu cọ sát phía quần lót mình vào Draco, hắn không nhịn được liền xé rách quần của cô rồi dùng hai ngón tay của mình chà sát chỗ đó, Hermione rướn người lên, liên tục phát ra những âm thanh chính cô cũng không thể kiểm soát.

"gọi tên anh đi Hermy..."Draco thở hắt vào tai cô làm nó đỏ ửng lên.

"Dra... Draco..." Hermione khó khăn nói.

Draco cũng từ từ cởi đồ của mình ra, đưa thứ đó vào phía quần lót của cô làm Hermione đau đớn ôm lấy hắn sau đó dùng móng tay của mình xé toạc lưng hắn như hắn đang làm với phía dưới của cô.

"Draco!" cô ôm lấy hắn.

"Hermy... Anh yêu em..."

"em cũng yêu anh..."

Cả hai đã thức trắng đêm với nhau, vận động mạnh đến nỗi khi đứng dậy, Hermione đã khuỵu xuống vì nhức ở chân làm Draco phải dìu cô đi khắp nơi trong phòng. Nhưng cả hai đâu biết lũ nhà báo đang viết bài về buổi dạ vũ lãng mạn đó.



.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net