19 ;

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

thất nghiệp,

cậu trai họ choi đang thất nghiệp .

lắm lúc cậu nhốt mình ở một góc, băn khoăn vu vơ nghĩ mình tựa như nắng hạ. nắng hạ nhẹ, một chút ấm áp mà như sưởi ấm cả trái tim của nàng thơ kia .

cậu biết mình chẳng là gì, nhưng cứ thế. ngồi vu vơ cả một buổi, rồi lại tự dằn vặt mình rằng ôi sao ngốc thế .

chẳng có việc làm, cậu trai họ choi cả ngày chỉ ôm chiếc bằng đại học, mong muốn vứt nó ở xó xỉn nào đấy cho nhàn .

một ngày không tưởng cũng đến,

một ngày, hàng tá lời mời việc ập đến bên cậu. họ bảo rằng cậu được một người giới thiệu cho, nhưng ai mà biết chứ,

ai mà tốt đến thế .

" nhiều lời mời, thích thật nhỉ? "

chẳng ai đâu, sẽ chẳng ai có thể làm lung lay đi cái dòng suy nghĩ bận rộn mà bực dọc của yeonjun cả,

một dùng suy nghĩ điên khùng nào đấy đầy ắp,

nhưng cớ sao với nàng thơ của cậu, là ngoại trừ .

nàng thơ của cậu, người duy nhất mà cậu cho rằng khiến bản thân bị lung lay, mặc kệ nhiều thứ bôn ba xung quanh, cậu trai dùng cái thứ nhẹ nhàng dưới đáy mắt đặt lên nàng thơ ấy .

" em làm à? "

" làm gì nhỉ? tôi chẳng làm gì suất "

" nào, anh biết mà. là em đã giới thiệu anh cho họ đúng không, haneira, em? "

gật đầu,

nàng thơ của cậu trai họ choi gật đầu .

chỉ bằng cái gật đầu nhẹ của nàng thơ ấy thôi, đã khiến tim cậu trai dâng trào, dâng trào một tầng vui vẻ trong góc ngực,

chỉ có nàng thơ tốt với cậu,

đúng,

chỉ có mỗi mình nàng thơ thôi .

#-ysuzu

chán wattpad thật chứ (-_-)zZzZ













Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net