32x100 No.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ trong vòng một năm, tiếng tăm của Hiệp Sĩ Kirito Synthesis Hundred đã vang xa khắp các đế quốc.

Người dân trong Nhân Giới và Vùng đất bóng tối truyền miệng rằng, khi đôi mắt của vị Hiệp Sĩ Giáp Đen phản chiếu trên hai lưỡi kiếm tím than lóe lên ánh vàng, nơi chiến trường sẽ chẳng còn lại một ai đứng vững.
Tuy nhiên, thực tế, trường hợp này thường không áp dụng lên người cộng sự - Hiệp Sĩ Giáp Trắng có tấm áo choàng xanh phấp phới mang số hiệu 32, nghe đâu là thầy hướng dẫn, kiêm luôn người chăm sóc cho cậu nhóc tóc đen kia. Sau mỗi trận chiến, các Hiệp Sĩ lại phải chứng kiến cảnh cái đôi thầy trò nhà kia dỗ dành nhau.
Nào là Kirito cố bao biện cho những vết thương của mình, nào là Eugeo bế Kirito một cách cưỡng ép lên lưng rồng với gương mặt lạnh tanh đầy sát khí. Lắm lúc Eldrie và Alice cũng muốn lên tiếng "Kirito chỉ bị xước xát nhẹ thôi, làm quá vậy ông", nhưng với Eugeo bị thương là nguy hiểm, có máu là nguy hiểm. Cái tính cẩn trọng này, hẳn bắt đầu từ một sự kiện không hay ho lắm trong quá khứ.

Lần đầu tiên Kirito bất tỉnh 3 hôm liền...

- Kirito! Này!! Kirito!!

Ngày hôm ấy, Eugeo cảm thấy năm đầu ngón tay mình đều miết mạnh đến mức muốn bật máu. Từng bó cơ đều căng lên, toan xé nát kẻ địch ra thành từng mảnh. Đầu Kirito buông lỏng đến chơi vơi trên bờ vai cậu, hơi thở yếu phả ra dưới mí mắt đã cụp lại cứ giật giật thiếu ổn định, trông chàng trai hệt như đang rơi vào một giấc ngủ dài toàn ác mộng nhưng lại không sao thoát ra được.

Kể ra, nếu Kirito chỉ ngất thế thôi đã chẳng làm cái cậu Eugeo nổi tiếng là mặt-lạnh-hơn-đá-tảng phát hoảng lên. Điều đáng quan ngại là toàn bộ đầu tóc tay chân Kirito đều dính bết thứ máu kinh tởm của Minion. Máu chúng có độc và độc tố của Minion phát tác rất nhanh dù chỉ ngoài da. Hiểu rõ tình thế, Eugeo lấy khăn tay lau vội gương mặt người đồng đội. Khăn tay của các Hiệp Sĩ Chỉnh Hợp thường được ếm Thánh thuật giúp nó khai trừ độc tố và cặn bẩn trong một mức độ nhất định, nên chỉ trong chục giây, màu da nhợt nhạt của Kirito đã trở lại sắc tự nhiên vốn có.
Tuy nhiên, cậu ta vẫn không tỉnh dậy. Sau cùng lượng độc tố đã ngấm qua vết thương thì chưa thể xử lý được và Eugeo thì vẫn chưa giết hết kẻ địch. Ngay khoảnh khắc cậu cúi xuống nâng bạn mình lên, 3 con Minion đen trũi đã gầm gừ đập cánh lao tới tấn công. Vẫn ở tư thế quỳ một chân, một tay đỡ lưng Kirito đang tựa vào mình, tay còn lại của cậu khua kiếm thật mạnh xuống đất. Còn trong thời gian sử dụng thuật Chi phối vũ trang nên những tua băng vun vút theo mũi kiếm mọc lên tạo thành rào chắn. Eugeo tận dụng chút thời gian ấy, tay nhấc bổng Kirito lên rồi chạy đi, miệng hét tên chú rồng thân cận. Sẽ tốt biết mấy nếu lũ Minion chịu chết cháy ngay lập tức trong lửa của rồng bạc.

Thông thường, khi xử lí tụi Minion, Eugeo sẽ dùng rồng tấn công hoặc dụ chúng xuống đất rồi triển khai những kiếm kĩ có phạm vi rộng để tránh dính độc. Nhưng bữa nay có một bất ngờ, một con Minion to phải gấp 3, 4 lần đột ngột xuất hiện như chui từ dưới đất lên ngay sau lưng Eugeo - cậu bấy giờ còn đang bận giải quyết một đám Golbin xâm phạm hang động ở dãy núi tận cùng. Nếu không nhờ có Kirito hiếu động nhất quyết đi cùng, thì Eugeo chắc chắn người nằm gục tại đây phải là bản thân rồi. Hắc Kiếm Sĩ xử lý con Minion khổng lồ chỉ với hai nhát chém và theo thông thường thì, con Minion đó phải lăn ra tan biến trong vũng máu mới đúng. Nhưng 4 mảnh xác của nó cứng đơ trong không trung, một mảnh lồi ra và đột nhiên phát nổ, máu phun tung toé. Kirito vừa dứt điểm kiếm kĩ để tra thanh Dạ Không vào bao, cậu bật lùi lại nhưng không kịp và hứng trọn chỗ máu độc, đi được 3 bước thì ngã ra đất.
Eugeo cay đắng hiểu ra đây là một tà phép có chủ đích từ kẻ thù ở vùng đất bóng tối để vô hiệu hóa những Hiệp Sĩ Hợp Nhất - vốn chỉ là người bằng xương thịt rất dễ nhiễm độc, xém chút nữa là tạo cơ hội cho lũ Golbin vào nhân giới hoành hành.

- Đi mau! Về Thánh Đường Trung Tâm!

Tạm bỏ lại rồng của mình phía sau, Eugeo đỡ Kirito lên chú phi long có lớp vẩy tím hiếm có. Thú cưng của Kirito, hẳn vì cực kì lo lắng cho vị chủ nhân đang bất tỉnh nên hết sức đập cánh phóng một mạch từ dãy núi tận cùng về lại tòa tháp trắng chỉ trong nửa tiếng đồng hồ. Lúc họ về tới nơi, Eugeo vẫn ôm chặt lấy Kirito nhưng choáng váng tới suýt ngã lăn từ trên xuống. Trên đường đi cậu đã vừa dùng Thánh Thuật chống độc, vừa truyền sinh mệnh không ngừng nghỉ cho người kia.
Kể ra, bế được Kirito đến hành lang đã là khá lắm rồi vì Eugeo cũng thương tích đầy mình. Alice xuất hiện còn chưa kịp hỏi câu nào đã thấy anh bạn tóc màu lanh vấp chân và gục nốt ra sàn đá. Có lẽ hôm ấy là hôm duy nhất người ta được chứng kiến cận cảnh nữ Hiệp sĩ Alice Synthesis Thirty "hộ tống" hai cậu Hiệp sĩ lớn tướng đi trị thương, một xách một vác thì chính xác hơn. Bản thân Eugeo cũng cảm ơn trời đất thánh thần vì được ứng cứu kịp thời, sau khi nằm trong bệnh thất 3 tiếng đồng hồ.
Cậu 3 tiếng, còn Kirito nằm cạnh là 3 ngày.

3 ngày đáng nhớ ấy là 3 ngày Eugeo biểu lộ nhiều cảm xúc với đồng đội xung quanh nhất. Dù những tu sĩ trong bệnh thất đã tìm mọi cách để bảo ban thuyết phục Eugeo, cậu ấy cắn răng nhất quyết không về phòng. Dường như lòng sợ rằng chỉ cần mình thả tay ra là Kirito sẽ biến mất. "Kirito dai lắm, không chết dễ dàng thế được đâu" -- Mọi người đều chung quan điểm. Nhưng với Eugeo, đó không chỉ đơn giản là nỗi sợ người mình thương yêu chết. Kirito vốn là liều thuốc tinh thần cho cậu hoạt động hằng ngày. Chẳng bao giờ thổ lộ ra, nhưng vắng bóng Kirito dù chỉ một vài phút cũng khiến Eugeo vô thức đảo mắt tìm kiếm. Giọng nói tinh nghịch, đôi mắt tươi sáng như trời đêm đầy sao, Eugeo muốn được cảm nhận chúng, muốn được yêu thương bởi chúng. Nên, cậu sẽ không rời đi.

Cả hai dù từng "giường chiếu" một lần, vẫn không bao giờ nhận là người yêu trước các Hiệp Sĩ khác. Lúc nào cũng kiểu "Cậu ấy là cộng sự thân cận của tôi thôi". Nhưng cả cái Thánh Đường Trung Tâm này biết sự thực hết ráo, đặc biệt là cặp Hiệp Sĩ Bercouli và Fanatio. Chuyện yêu đương họ trải qua hết rồi, nên cứ bắt gặp cái cặp Hiệp Sĩ trẻ tuổi kia càu nhàu lẫn nhau mà mặt mũi đỏ ửng là lại bật cười. Họ cũng hiểu thấy người mình yêu bị thương nặng, khỏi phải nói lòng day dứt ra sao.

- Đôi khi thứ đánh thức ta dậy khỏi cơn ác mộng chính là hơi ấm của người thương đấy.

Chính vì câu nói nhẹ nhàng của Fanatio, Eugeo càng giữ chặt tay Kirito hơn, áp vào trán mình. Phép màu đã xuất hiện, ngay đêm ấy, Kirito hé mắt thức giấc.
Dù đôi chân cậu dưới tấm chăn lành lạnh, bàn tay phải đưa ra ngoài lại cực kì ấm áp. Kirito giật mình mà thốt ra hai tiếng "Oái, Eugeo" rồi nhoài người dậy, vỗ vỗ vào cái mái tóc vàng tro đang ngả xuống mép giường. Eugeo đang ngủ chăng? Thế thì sẽ không đánh thức. Cậu có để ý từ trước rằng, Eugeo đã ngủ thì sẽ ngủ rất sâu. Chẳng màng việc mình mãi mới tỉnh táo sau một khoảng thời gian nằm dưỡng bệnh, Kirito ngồi dậy, định bụng sẽ bế Eugeo lên giường ngủ cho ấm nhưng không sao rút tay ra được. Cậu thanh niên đành ngồi im một lúc lâu...

Đợi đến sáng nhỉ...

Khoảnh khắc những tia ban mai đầu tiên được Solus trải xuống bệnh thất là thời điểm mà Eugeo gượng dậy.
Trước mặt cậu là chàng trai tóc đen tuyền với cái gương mặt bầu bĩnh vì phồng miệng nhai bánh mì ngon lành, bị làn ánh nắng phía cửa sổ đệm nền cho tỏa sáng rạng rỡ. Eugeo ngớ người ra, còn tưởng vừa thấy thần tiên giáng trần hay gì, à nhầm, có thần tiên nào ăn uống tham lam thế không cơ chứ...

- K- Kirito! Cậu dậy từ lúc nào thế??
- Ớ ậy... - Nuốt miếng bánh cái ực, Kirito tiếp lời -... phải 5 tiếng đồng hồ rồi này, Eugeo ngủ thế đau gáy lắm đấy. Cơ mà không nỡ gọi cậu dậy, với cậu giữ tay tớ chặt quá làm tớ phải khó khăn lắm mới lấy được cái bánh trên kệ tủ cạnh giường! Ủa, Eugeo? Eugeo ơiii? Nhân giới gọi Eugeo? Cậu nghe thấy gì không---?

Hiếm lắm mới thấy Eugeo biểu lộ cái vẻ "mừng đến sững sờ", Kirito khúc khích cười. Thế là Eugeo ho khẽ rồi chuyển ngay qua bản mặt lạnh thường ngày, chất giọng điềm đạm cất lên châm chọc lại.

- Vì Kirito mà đã 3 ngày rồi tớ--...tôi chưa được cái gì bỏ bụng đây này. Chia sẻ chút đi.

Dựng mình dậy trong khi một tay vẫn ấn mu bàn tay phải người kia xuống đệm, Eugeo áp sát, mở miệng như sắp cắn lấy một miếng trên chiếc bánh mật ong còn hơn nửa của Kirito. Chàng trai tóc đen lập tức đưa bánh ra sau lưng giấu đi.

- Không cho cậu đâu Eugeoooo, dịch ra---

Vừa lúc ấy, Kirito nhận được ánh mắt của Eydis và Alice từ cửa bệnh thất đang nhìn vào họ đầy ám muội. Cô gái tết tóc vàng ươm đang ôm trên tay một hộp đồ ăn sáng thơm phức, nói bằng giọng vô cùng... kì thị.

- Hai cậu mới sáng sớm mà đã...

Eugeo và Kirito đồng loạt đáp bằng một vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi như thể "Hớ, Alice ý cậu là gì". Nữ Hiệp Sĩ đứng cạnh giải đáp nhanh gọn bằng một câu cà khịa.

- Pfftt. Kirito ngủ 3 hôm liền còn chưa đánh răng gì mà Eugeo đã tính hôn rồi sao?

- H- Hôn gì đâu chứ! Các cậu hiểu nhầm rồi!

- Mặt cậu đỏ hết lên rồi kia kìa, nói dối.

- Không phải mà!!!

Mặc cho Kirito cố công thanh minh, Eugeo chỉ ngoái đầu nhìn cái rồi lại quay qua mò tay tìm cách lấy chiếc bánh ngọt. Tay trái Kirito giữ chặt quá, Eugeo đành chuyển qua nắm lấy bàn tay phải của Kirito bị ghìm nãy giờ, đưa lên miệng trêu đùa.

- Không cho tôi ăn bánh thì tôi đành ăn cậu vậy.

- Eugeo!! Đừng làm nó sai trái hơn nữa!!

- Thôi thôi Eydis, chúng ta đi, để cho hai người họ có không gian riêng..

- Khoan đã Alice, Eydis, cứu tớ!

- Chúc may mắn nhá Kiritooo~

Vẫy vẫy tay, Eydis Synthesis Ten vui vẻ theo sau Alice và đóng cửa bệnh thất lại. Kirito cảm thấy mặt của mình sắp bốc hơi vì ngượng rồi. Đang chuẩn bị trách móc Eugeo, Kirito bối rối, vội đỡ lấy thân hình thả lỏng hoàn toàn của cậu ấy. Khoan...

- Eugeo? Ể.... Ngất rồi..?? Này, Eugeo?!?

Cuối cùng, ngày đáng nhớ của cả hai đã kết thúc bằng việc Eugeo nằm trên giường ăn súp do Kirito mang về tận phòng. Cố chấp nhịn ăn 3 hôm để nắm tay người thương, nghe có vẻ lãng mạn nhưng chẳng tốt chút nào cả, Eugeo đành nhận sai.

Yêu người khác thì cũng phải biết chăm sóc bản thân nữa nhé!

Thế nên Kirito, dù nổi tiếng là Hiệp Sĩ bất khuất kiên cường, cậu vẫn bị Eugeo nhắc nhở như thường. Nhưng đối với Kirito, đó cũng là một niềm vui khó giải thích.
Sau cùng, Kirito không phải ái ngại khi chiến đấu cùng Eugeo vì cậu biết cho dù bản thân có thể hiện mạnh mẽ đến mấy, Eugeo vẫn sẽ ở phía sau, sẵn sàng bao bọc cho cậu nếu có phút giây Kirito yếu đuối gục ngã.

Kirito không sợ chiến trường.
Nên cậu sẽ không thua.
Chỉ vậy mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net