Chap 33: Chiến dịch "Cua trai vì gái"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quay sang cuộc tình nóng nổi vừa thổi vừa hóng của Hyomin và Boram. Sau tuyên bố chắc nịch từ hôm đi trà sữa đó, Min đã về nhà lăn lộn đến đu trên cột điện-luyện trong cầu tiêu- phiêu dưới ống cống để suy nghĩ cộng với sự giúp đỡ của bác Gúc Gồ và hai cộng sự tuyệt vời là nó và So để tìm ra được phương án tác chiến cho chiến dịch "Cua trai vì gái" lần này (tên đầy đủ của chiến dịch là Dành sức cua trai vì công bằng của gái, nghe oách chưa ^^ ) Và cũng từ đó, bảng kế hoạch cho chiến dịch chính thức ra đời...
______________________

Chiến dịch Cua trai vì gái
*Người thực hiện: Min xinh xắn
*Đối tượng nhắm đến: Ram xấu xa
*Nội dung thực hiện: Gồm 6 phương án.

1. Con đường nhanh nhất dẫn đến tình yêu là qua đường bao tử
->Mỗi ngày sẽ đem cơm, bánh, kẹo... tóm lại là những thứ ăn được đến cho Ram để lấp đầy tình cảm cho bao tử. Biết đâu ngộ độc thực phẩm, mình sẵn sàng chăm sóc cho người ta trong bệnh viện cũng dẽ nảy sinh cảm tình.

2. Trong ngôn tình hai nhân vật chính thường sẽ có người giỏi người dở, người giỏi kèm người dở học, từ đó nãy sinh tình cảm.
->Mỗi ngày sẽ sang nhà làm gia sư không công cho Ram, vì tình yêu có thể bước ra từ những trang sách. Có thể học nhiều mà liên tưởng Min thành Thúy Kiều rồi yêu cũng không tệ!

3. Luôn ở bên, bảo vệ người ta cũng là một cách để nhanh chóng chiếm lấy tình cảm.
->Sẽ nhập vai nữ anh hùng bảo vệ mĩ đen, theo sát đối tượng 24/7 đề phòng người ta gặp tai nạn trên đường đi, ví dụ như trượt vỏ chuối hoặc "hun" nhằm tường chẳng hạn.

4. Môi trường hoàn hảo để "tấn công" đối tượng là một môi trường trong lành, không có dấu chân và mùi hôi của những vệ tinh, tình địch xung quanh
->Xua đuổi cho bằng được nhũng đứa vây quanh tán tỉnh Ram dù đó là trai hay gái, là les hay gay, lại gần là ăn dép. Đường đi đã sạch sẽ rồi thì nhanh chóng đến tim thôi.

5. Thêm một kinh nghiệm nữa từ ngôn tình. Nữ chính đa phần rất hiền lành và xinh đẹp!
->Từ mai sẽ học đầy đủ đức tính của phụ nữ: Công dung ngôn hạnh. Giọng nói sẽ cố gắng ngọt ngào lại, mật ngọt chết mấy đứa ngu mà ^^

6. Trong ngôn tình cũng có viết về tình cảm của nam chính sẽ xảy đến với nữ chính từ những lần tâm sự, quan tâm.
->Tìm cách để đọc tin nhắn và có được mật khẩu facebook cũng như các mạng xã hội hay nhật kí (nếu có ) của Boram, biết đâu đang để ý cô nào hay thất tình, lục đục... thì sao? Như vậy sẽ có chuyện để tâm sự, quan tâm nhau rồi sinh ra yêu luôn thì sao

*Các phương án tiếp theo sẽ bổ sung tùy theo tình hình của đối tượng.
The end
____________________________
Ngày đầu tiên của kế hoạch...

--Nhà Boram--

*Kính koong*

Tiếng chuông cửa vang lên trong sự tĩnh lặng của ngôi nhà. Từ trong, một người phụ nữ hơn 40 bước ra, với gương mặt kèm chút mỏi mệt nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng của người chủ nhân căn nhà rộng lớn này. Cánh cửa bật mở...

-Cháu chào cô ạ!
Đứng ở ngoài, Min lễ phép chào người phụ nữ đó. Bà ấy thấy nhỏ thì nở nụ cười hiện hậu, niềm nở đón chào.

-Chào con, con đến tìm Boram à?
-Dạ, con đến học nhóm chung với Boram ạ!

-Tốt quá, con vào nhanh đi. Cô cũng đang lo cho nó đây, dạo này toàn thấy chơi chứ không học hành gì cả.
Vừa nói mẹ Ram vừa khép cánh cổng lại sau khi Min đã dẫn xe vào trong. Bà đi cùng với nhỏ vào nhà và chỉ lên hướng phòng của Ram.

-Con vào phòng đi, nó ở trong đó ấy. Để cô đi lấy bánh nước cho hai đứa.

-Dạ, con cảm ơn cô!
Nói rồi nhỏ bước lên phòng của Ram. Căn phòng đầu tiên trên tầng một. Min bước gần đến gõ cửa.
Một lần, hai lần, người trong phòng vẫn không có hồi âm. Vậy nên nhỏ quyết định tự mở cửa, may là không khóa trong. Cánh cửa dần mở ra, bên trong tối om, không hề mở cửa sổ hay đèn nhưng lại có tiếng hát nhè nhẹ. Ánh sáng từ ngoài chiếu vào phòng làm cho ai đó bật dậy, cậu với tay bật công tắc đèn bên cạnh, đồng thời tháo luôn tai nghe đang đeo bên tai xuống, nhìn cái người vừa bước vào.

-Mày chui ở đâu ra vậy?_ Boram ngồi trên giường nhìn Hyomin ngạc nhiên hỏi.

-Đường đường chính chính bước từ cổng vào đấy. Không có bỏ thuốc mê mấy con bẹc-giê của mày để vào ăn trộm đâu!
Rất bình tĩnh, Min ngồi xuống cái ghế gần đó và trả lời.

-Mà qua nhà tao làm giống gì? Cua tài xế lái xe của ba tao à?_ Boram vẫn không ngừng đá đểu Min.

-Cua mày!_ Hai chữ, ngắn gọn và vô cùng súc tích.

-A ha ha, mày làm thiệc à?_ Ram nghe xong không khỏi ôm gối cười, phóng luôn xuống giường nhìn nhỏ tiếp tục nói_ Không lẽ mê tao đến vậy sao?

-Ói trong nhà mày cũng kì ha? TAO, cua mày vì danh dự của một người phụ nữ đại diện cho phái đẹp!
Min lại hùng hồn tuyên bố. Và giờ thì Ram đang chuyển từ cười bình thường sang cười điên loạn, một loại cười dai dẳng và chưa biết lúc nào sẽ chấm dứt. Min không nói gì nữa, tháo ba lô đang đeo xuống, lấy sách vở trong đó ra bày biện khắp bàn học rồi chờ đợi lúc Boram hết cười.

-A... ha... Mày mày... ha ha... làm cái... ha ha... gì vậy?_ Ram vẫn chưa dừng cười nhưng vẫn cố gắng hỏi khi thấy sách vở được bày khắp bàn mình.

-Kèm mày học!

-Ha ha... WTF????

-Cười nhanh rồi tao kèm mày học.

-Khùng hả cha nội?_ Lúc này thì Ram đã nguôi cơn cười và bước lại gần bàn học xem xét.

-Khùng khỉ khô. Tao qua đây học với mày để mày dễ phát sinh tình cảm. Vì sự nghiệp cua mày mà ^^

-Con điên, gì mà phát sinh tình cảm chứ, chưa ngủ mà mơ sớm vậy em. Mà mày biết gì để dạy tao?

-Cộng trừ nhân chia, đánh vần và viết chữ! Nhiêu đó đủ dạy rồi!

-Mày dạy lớp 12 hay lớp 1 vậy?

-Tùy trình độ mà hiểu. Ngồi xuống, học bài! Tao phải cải tạo lại bộ não của mày mới được!

-Ok ok, để coi mày dạy được cái gì.
Nói rồi Boram cũng chịu ngồi xuống bàn để cô giáo Hyomin dạy dỗ. Bên ngoài, mẹ Ram đang đem bánh vào cho hai đứa nó, bà gõ cửa rồi lén ghé mắt vào xem tụi nó, đang học bài thật đó.

-Mẹ vào đi. Bình thường mẹ xông vào thẳng luôn mà, sao hôm nay lại gõ cửa?
Từ bên trong Boram nói vọng ra ngoài, mẹ cậu vui vẻ bước vào trong, giả vờ giận dỗi đứa con yêu quý của mình.

-Con nỡ nói xấu mẹ trước mặt bạn sao? Kì quá nha con trai.

-Haizz, con sợ mẹ quá mà...

-Giỡn xíu thôi, hai đứa ăn bánh đi rồi học tiếp nè!
Mẹ Boram đem bánh để gần đó rồi ngồi xuống giường hối thúc hai đứa ăn. Dù áp lực công việc cũng nhiều nhưng bà luôn luôn vui vẻ với mọi người xung quanh. Ram cũng là con một nên toàn bộ tình yêu thương đều dành cho con mình. Có thể gọi là cưng như trứng, hứng như hoa luôn cũng được ấy.
Khi ăn xong và trò chuyện đôi ba câu với Min về chuyện học hành và hỏi thăm gia đình nhỏ, mẹ Ram nhường lại không gian cho hai đứa trẻ học tập với nhau, còn bà trở xuống nhà tiếp tục công việc với đống hồ sơ dày côm về các dự án sắp tới đây. Buổi học của hai người cũng nhanh chóng xong xuôi, Min cố gắng ép buộc Ram xuống nhà tiễn mình coi như bù đắp nước miếng nhỏ bỏ ra nãy giờ để dạy dỗ ( đồng thời là vun đắp tình cảm ^^)

-Mai đi học sớm nha!_ Dẫn xe ra khỏi cổng Min vẫn ngoái lại dặn dò.

-Đi sớm làm giống quần gì?

-Đi rồi biết, thôi bái bai!
Vừa nói xong Min phóng xe đi mất, bỏ lại cậu chàng đóng cổng mà vẫn thắc mắc xem chuyện gì ngày mai.

Vẫn là nhà Boram tối hôm đó...

Trong căn phòng lớn, người phụ nữ tắt chiếc Ipad đang xem lại, mỉm cười nhìn người đàn ông đang đọc báo gần bên.

-Anh này, em nói nghe chuyện này!

-Có gì à? Chuyện công việc hay gia đình mình?_ Người đàn ông vẫn đang đọc báo nhưng chú ý hơn đến người vừa nói.

-Chuyện Boram!

-Sao? Nó lại bị cô giáo gọi về nữa hả em?

-Không, hôm nay thấy nó ngoan lắm, chiều nay còn chăm chỉ học bài mà.

-Hở? Học bài?_ Người đàn ông, chính xác hơn là ba Boram buông luôn tờ báo kinh tế xuống, quay sang hỏi lại vợ như không tin lắm.

-Ừ, học chung con bé Min ấy.

-Hyomin... Con bé học cùng lớp với nó mà thường qua đây chung đám bạn á hả?

-Ừ, con bé dễ thương ghê. Xinh xắn, lễ phép mà còn hay giúp đỡ bạn bè nữa!

-Em định chọn con dâu rồi sao?
Ông mỉm cười thích thú nhìn vợ mình. Nói vợ vậy thôi chứ ông cũng thích con bé ấy, hoạt bát, lanh lợi như thế làm con dâu mình quá tốt luôn chứ.

-Vài năm nữa em cưới nó cho Boram nhà mình liền, nhìn cục cưng của mình cũng thích nó lắm chứ bộ.

-A ha ha. Vài năm nữa mới cưới được. Bây giờ ngủ đi, không lẽ em định thức chuẩn bị kế hoạch đám cưới suốt đêm nay luôn à?

-Rồi rồi. Anh chỉ toàn phá vỡ liên tưởng của người khác thôi...
Ánh đèn phòng vụt tắt, hai người chìm vào giấc ngủ để chuẩn bị cho công việc ngày mai. Trước đó, hai người ở hai nơi đang liên tiếp hắt xì mà không hiểu nguyên do là tại sao cả.

Căn tin trường ngày hôm sau...

-Mày kéo tao đi đâu vậy?_ Boram hỏi khi vừa bị Hyomin lôi xuống dưới đây vừa vào đến lớp.

-Ngồi xuống đi!
Giọng Hyomin vẫn bình thản kéo Boram ngồi xuống chiếc bàn trống gần đó. Vì mới sáng sớm nên học sinh xuống chưa đông lắm, tha hồ mà chọn chỗ lí tưởng.

-Rồi. Vụ gì mà kéo anh mày xuống đây?

-Tèn ten....
Min vừa cười vừa lấy chiếc hộp đang giấu phía sau ra để lên bàn. Chưa kịp để Ram hỏi nhỏ nhanh chóng mở hộp ra, thì ra là đồ ăn nhỏ đã chuẩn bị từ sáng cho Ram theo phương án một của chiến dịch "Cua trai vì gái"

-Sushi?

-Yes! Mày thích ăn món này phải hông?

-Sao mày biết? Mà làm... cho tao hả?_ Không giấu nỗi vẻ ngạc nhiên, Boram lưng lửng hỏi.

-Thấy mày đi ăn thường gọi món này nên tao làm cho mày ăn á!

-Ấm trán hả? Trời đâu có nắng mà làm toàn chuyện bất thường vậy?_ Boram lấy tay giả vờ sờ trán Min hỏi. Từ hôm qua đến giờ vẫn chưa hết sốc với nhỏ.

-Vì sự nghiệp vĩ đại của tao thôi, không tốt lành gì đâu. Mày ăn đi, nói nhiều quá hà!

-Vậy gọi là ép buộc người khác á. Mà mày chắc chắn là không có độc chứ?

-Không, tao cua được mày rồi giết cũng chưa muộn. Có điều..._ Min hơi e ngại khi nói những điều sắp tới đây.

-Sao?

-Hôm qua tao lên mạng coi cách làm rồi ngủ quên mất. Sáng nay thức dậy mới nhớ ra là chưa đi mua nguyên liệu, tìm trong tủ lạnh cũng không có đủ nên tao thay thế đại một vài nguyên liệu...

-Cụ thể một tí xíu nữa đi rồi tao quyết định coi có ăn không cũng chưa muộn.

-Thì không có cà rốt nên tao thay bằng củ cải trắng, hết dưa leo nên tao thay bằng cà chua. Cá thịt tao không biết xử lí ra sao nên cuộn đại bằng xúc xích. Tao cũng không biết gạo Nhật là gì nên lấy gạo thường nấu đại, nó chỉ có hơi nhão nhão xíu thôi hà. Cuộn lại được chắc ăn được mà...

-Hơ hơ hơ. Vậy cũng gọi là Sushi nữa hả?
Boram hỏi rồi nhìn vào hộp thức ăn bên cạnh. Nhìn cũng đẹp mắt đó nhưng mà không biết bây giờ phòng y tế mở cửa chưa ta?

-Mày không ăn thì thôi. Tao làm cũng mất tới mấy tiếng chứ bộ....
Hyomin đưa tay ra ngáp khá mệt mỏi, thảo nào sáng giờ Ram cứ thấy nhỏ uể oải sao á. Thôi người ta cũng có công làm thì mình đành ăn cho người ta vui vậy. Nhìn không đến nỗi tệ mà ha, từ đây đến bệnh viện cũng không xa lắm đâu.

-Ăn, sợ gì mày!

-Hì hì!
Boram lấy hộp Sushi đó lại gần ăn từ từ. Cũng được mà, đôi khi thay thế nguyên liệu cũng lạ lạ ngon ngon chứ bộ. Không biết là do thức ăn hay do con người làm nữa đây. Có điều Min thấy Ram chịu ăn cũng vui vui trong lòng sao á, ngồi kế bên cười mỉm mỉm hoài à.

Ở một góc kia...

-Tình hình này là khả quan rồi, cua được là chắc!

Lúc này đám tụi nó cũng đã tụ họp đầy đủ ở đây, nhưng lại đứng cách xa bàn của hai người kia. Nó đứng từ đó nhìn qua thì mừng rỡ chỉ chỉ cả đám, vé đi chơi kì này bên kia chi hết rồi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net