Chương 15- Cha đỡ đầu (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Miu: chương này hơi ngắn so với mọi lần một , hơn nữa có phần nhảm một xíu. Mn nhấm nháp tạm nhé

Chương sau ta sẽ cố gắng cải thiện tình hình... Adieu <3

~~~~~

Một tuần sau, khi nhóm Harry đang ăn sáng tại dãy bàn nhà Slytherin.

Blaise đặt tờ nhật báo Tiên Tri số mới nhất xuống, khẽ thở dài nói: "Harry, hiện tại tớ đã biết tại sao cậu lại muốn cả bọn tụ tập tại chủ trạch Black vào Giáng Sinh này rồi."

"Vậy à? Không nghĩ tới chuyện đấy lại được đăng lên báo nhanh như vậy, nó mới được giải quyết xong 3 ngày trước thôi mà. Quả nhiên, năng xuất làm việc của nhật báo Tiên Tri luôn là tốt nhất." Harry mỉm cười cảm thán.

Hermione nghi hoặc hỏi: "Hai cậu đang nói về chuyện gì vậy?"

Draco xem lướt qua tờ báo mà Blaise đưa cho mình, ngẩng đầu thay Harry đáp: "Là về nơi tụ tập nhân dịp Giáng Sinh này. Tuần trước, Harry đã quyết định xong địa điểm. Chỉ là chủ nhân của nơi ấy đã lâu không trở về cho nên bọn tớ còn đang không biết làm sao, nhưng hiện tại xem ra thì lo lắng là vô ích."

"Vậy sao? Để tớ xem tờ báo." Hermione nhướng mày nói.

Draco vô cùng phối hợp đưa tờ báo qua, cung kính nói: "Của ngài đây, thưa mỹ lệ tiểu thư."

Đối với ngữ điệu của Draco, Hermione hoàn toàn đương nó như không khí. Cô nhanh chóng xem kĩ nội dung tớ báo, chợt hiểu ra nói: "Thì ra là thế. Án oan của Sirius Black, Harry cha đỡ đầu, đã được giải quyết. Cho nên Blaise mới nói nơi tụ tập đêm Giáng Sinh là ở chủ trạch Black... Harry, cậu đã sắp xếp việc này à?"

"Tớ chỉ đóng gói con chuột của Ron rồi gửi cho Hiệu Trưởng mà thôi." Harry nhún vai đáp.

"Mặc dù con Scabbers đã ở nhà tớ được 10 năm, nhưng đối với nguồn gốc sâu xa của nó thì tớ không dám nhận nó là của tớ đâu." Ron từ chối cho ý kiến nói.

Blaise lấy cho Ron một cốc nước cam, an ủi nói: "Cái đó cũng không thể trách em được. Ai mà nghĩ đến con chuột hèn hạ nhát gan kia lại dùng cách như thế để trốn khỏi tầm mắt thế nhân cơ chứ."

"Được rồi, cặp tình nhân kia. Tớ vẫn còn đang hỏi chuyện đấy." Hermione mắt lé nhìn Blaise với Ron một chút rồi quay sang Harry hỏi: "Thế, cậu đã làm những gì? Tớ cũng không tin cậu chỉ đóng gói con Scabber cho thầy Dumberdore thôi đâu."

"Quả không hổ là tiểu thư Granger. Rất sắc bén!" Harry tán thưởng. Cậu nhấp một ngụm cacao nóng rồi nói: "Tớ giải bùa hóa thú trên người nó, đồng thời còn ếm cả bùa chống hóa thú để đề phòng nó trốn khỏi cái lồng mới của mình- nhà ngục Azakaban. Tất nhiên, nhằm đảm bảo Scabber sẽ được gửi đến đúng nơi nó cần đến, tớ còn viết một lá thư thăm hỏi gửi cho ngài Bộ Trưởng đáng kính của chúng ta. Mọi chuyện chỉ có vậy mà thôi."

Draco nghe vậy, than thở nói: "Tuy rằng cậu nói đến đơn giản như vậy, nhưng để thực hành thì chẳng dễ gì cả. Không kể đến mấy bùa chú cậu dùng trên người con Scabber, chỉ bằng việc dùng một lá thư nặc danh mà vẫn khiến Bộ trưởng ngoan ngoãn giúp cậu cũng đã là một đẳng cấp khác rồi. Thật tình, chẳng biết đến khi nào thì tớ mới có thể làm được như cậu nữa..."

"Đừng nóng vội, Draco. Bây giờ cậu mới chỉ là năm nhất mà thôi, trước khi suy tính đến chuyện thừa kế thì còn rất nhiều ma pháp cùng bùa chú mà cậu cần phải học nữa." Harry cười khuyên giải: "Ít nhất thì cậu phải có năng lực ứng biến như một phù thủy trưởng thành, hoặc ít nhất là có khả năng chiến đấu như họ."

"Còn phải như vậy nữa? Nếu thế thì vẫn là từ bỏ đi, điều đó đối với tớ hiện tại mà nói là quá xa vời." Draco lắc đầu chịu thua đáp.

"Được rồi các cậu, sắp đến giờ rồi đó. Chúng ta nên đi đến lớp học thôi." Hermione cầm lấy túi xách, đứng dậy nói.

Nghe vậy, cả bọn nhanh chóng cầm túi sách lên rồi đi nhanh về hướng lớp học. Một buổi sáng cũng cứ như thế bắt đầu...

. * .

Harry ngước nhìn ngôi nhà cổ kính trước mắt, cầm chắc túi hành lý trên tay mình, cậu đẩy cổng ra và bước vào. Ngay khi chuông cửa vang lên thì một người đàn ông trung niên điển trai mở cửa ra, mừng rỡ nhìn cậu nói:

"Harry! Đã lâu không gặp. Chào mừng con tới chủ trạch Black!"

"Đã lâu không gặp? Sirius, chúng ta mới gặp nhau vài tuần trước tại phiên tòa xét xử án oan của chú mà." Harry kéo kéo khóe miệng nói.

Sirius lắc đầu đáp: "Cái đó không tính. Lúc ấy ta chỉ cùng con nói chuyện một chút, sau đó liền phải liên tục xử lý mấy cái thủ tục nhàm chán để thừa kế cái gia tộc tàn tạ này." Rồi hắn xách lấy hành lý Harry nói: "Thôi, không nói nữa. Chúng ta nhanh vào nhà đi, bên ngoài lạnh lắm."

"Vâng." Harry mỉm cười, đi theo Sirius vào trong nhà.

.

(Miu: khục! xin đc giải thích một chút.

Như mọi người đã thấy, Harry hiện tại đang ở chủ trạch Black- Số 12, Quảng trường Grimmauld.

Bây giờ đang là kì nghỉ đông của Hogwarts, cho nên đa phần học sinh đều lựa chọn về nhà, Harry cũng không ngoại lệ. Thế nhưng khác với mọi năm, thay vì về nhà dì dượng ở Privet Drive, kì nghỉ đông này cậu dự định sẽ ở với người cha đỡ đầu vừa mới từ Azakaban đi ra của mình- Sirius Black.

Chuyện này cũng không phải ý định nhất thời nảy ra, mà là đã được Harry suy tính kĩ từ trước, ngay khi cậu biết về vụ án oan của cha đỡ đầu mình. Harry đã giành khá nhiều thời gian để sắp xếp chu toàn mọi thứ, từ bằng chứng và phương thức thuyết phục quan tòa cho đến những chuyện vụn vặt nhỏ nhặt khác để cha đỡ đầu thuận lợi kế thừa gia sản, dưới tình trạng chắc chắn bản thân 100% sẽ không bị lộ tẩy thân phận với ai đó.

Vì thế, trong khi Sirius còn đang mơ màng không biết gì thì ông đã bằng vào tốc độ nhanh nhất mà trở thành gia chủ của gia tộc Black mất rồi.

À, tiện thể thì chủ trạch Black cũng không bụi bặm và cũ nát như trong nguyên tác đâu nhé. Nó được Harry chăm sóc rất cẩn thận từ khi cậu lên làm gia chủ nhà Potter, mà bởi vì Harry mang trong mình ⅓ huyết thống gia tộc Black, nên Kreacher cũng rất nghe lời cậu.

Rồi, tới đây thôi. Mời mn tiếp tục đọc)

.

Sau khi cất đồ đạc và thay quần áo, ngay lúc Harry đang trò truyện vui vẻ với cha đỡ đầu của mình trước bữa tối, chuông cửa đột nhiên vang lên.

"Kì lạ, ta không nhớ rằng hôm nay sẽ có khách tới. Harry, con chờ một chút nhá." Sirius nghi hoặc gãi đầu, đứng dậy đối với Harry nói rồi bước nhanh về phía cửa.

Ngồi trong phòng khách, vừa thưởng thức cốc cacao nóng trên tay, Harry vừa có thể nghe được tiếng cười cùng giọng nói vui mừng của Sirius. Không cần nhiều suy đoán, người tới hẳn là Remus Lupin, bạn thời đi học của James và Sirius.

Sự xuất hiện của Remus cũng không gây nên Harry hiếu kì, dù sao thì cậu chính là người đứng sau "sắp xếp" để anh ta tới. Còn về lý do phải làm thế ấy hả? Hiển nhiên là vì chữa trị tâm lý vấn đề cho nhà cậu cha đỡ đầu rồi.

Mặc dù bình thường Sirius luôn tỏ ra vô cùng vui vẻ phóng khoáng, thế nhưng Harry biết đấy chỉ là anh ta không muốn những cảm xúc tiêu cực của bản thân ảnh hưởng tới con trai đỡ đầu mà thôi. Đối với sự che dấu tâm trạng đầy kẽ hở đậm chất Griffindor của cha đỡ đầu, Harry chỉ có thể bất đắc nhún vai cười khổ.

Tuy Harry rất cảm động trước thái độ quan tâm của Sirius, thế nhưng thân là thuần Slytherin, cậu cũng không nghĩ rằng bản thân yếu ớt đến nỗi để một kẻ tâm linh mang đầy thương tích đầy đi che chở mình. Vì thế, Harry liền vận dụng thế lực của mình đi mang Remus tới, hòng giúp Sirius trước tiên bình phục một chút trước khi cậu đưa cả 2 đi chủ trạch Potter gặp bố mẹ mình.

'So với ban nãy, tâm tình của Sirius đã khá hơn nhiều. Coi bộ, mình phải đưa bọn họ về gặp bố mẹ càng sớm càng tốt...' Harry lơ đễnh nghĩ.

Kế hoạch ban đầu của Harry là để 2- 3 năm nữa, sau khi giải quyết chuyện của mình với Voldemort xong thì mới dẫn mấy người bạn cũ của bố mẹ tới gặp họ. Nhưng hiện tại xem ra, khiến bọn họ gặp lại nhau sớm một chút cũng chẳng sao, miễn không để lộ ra cái gì liền được.

Harry không biết rằng, trong lúc cậu đang suy nghĩ chuẩn bị món quà bất ngờ cho người khác thì cũng có người đang chuẩn bị cho cậu một "món quà" Giáng sinh bất ngờ mà cậu chẳng muốn chút nào cả.

.

.

.

* Tiểu kịch trường:

Miu: thực sự là ko muốn sao?

Har: ... đc rồi, ta có muốn "món quà" này. Thế nhưng ta ko hề mong đợi nó xuất hiện sớm như vậy

Miu: nga~ thế nhưng ta thấy nó tới sớm một chút mới có ý nghĩa a

Har: thôi, ko nói nữa. Hẹn gặp lại chương sau

.

.

HẾT CHƯƠNG 15~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net