Chương 7- Thăm trang viên Malfoy & Liên tục đả kích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
khung ảnh xuất hiện 1 "thiếu nữ".

"Thiếu nữ" này mang 1 chiếc váy lụa đen dài che đi đôi chân, với 1 đôi guốc cao màu trắng nổi bật dưới chiếc váy. Trên cổ đeo 1 chiếc vòng màu xanh lục, hợp với đường viền màu hồng kéo dài từ vai xuống hông và ngang vòng eo.

Mái tóc dài xỏa xuống đến thắt lưng, một bó nhỏ tóc được cột lại để phía trước vai, gương mặt cũng được trang điểm lại, trông vô cùng kiêu sa. Phải nói ngoại trừ Nelson và con trai của anh, không một ai không công nhận rằng "thiếu nữ" ấy thật xinh đẹp, còn hơn cả mị lực của họ. Nhưng... sao họ lại chưa từng gặp 1 cô gái xinh đến mức này chứ.

Nelson ngồi xuống. Nhìn "thiếu nữ" đang đi qua từng khung ảnh kia, vừa khinh thường những kẻ không biết tiết chế kia vừa rót một ly trà đưa lên miệng.

Harry thấy "thiếu nữ" liền cười nói: "Stephen, cuối cùng cậu cũng tới rồi. Tớ cứ nghĩ rằng cậu sẽ ngại ngùng ở lại phòng ảnh ở trang viên Potter hết 4 tháng rồi mới tới chứ."

"Phụt!!!" Nghe Harry nói, Nelson liền phun ra hết ngụm trà mới vừa mới nhấm xong: "Stephen?! Chú Heri, chú không nói đùa đấy chứ?!"

"Ta nào có nói đùa cơ chứ. Nếu thật vậy thì không phải rất bất lịch sự hay sao? Ta nói đúng chứ, quý cô Potter?" Harry cười nhẹ nói.

"Này không phải đều nhờ cậu hết sao, Heri?" Stephen kiềm chế cơn tức giận của bản thân, nghiến răng nghiến lợi nói.

"Quá khen rồi. Nói thật thì tớ vốn dĩ chỉ muốn cho cậu thay đổi không khí khoảng 3 tháng thôi, nhưng thấy cậu đặc biệt yêu thích như vậy thì tớ nên khuyến mãi cho cậu thêm 1 tháng nữa đó. Hơn nữa, cậu như hiện tại rất đẹp mà. Ta nói đúng không, Nel?" Harry cười trên sự đau khổ của Stephen, nháy mắt với Nelson nói.

Nelson gật gật đầu, khóe miệng run rẩy do cố nhịn cười nói: "Đúng vậy đó, Stephen. Cậu hiện tại là 1 mĩ nhân tuyệt đỉnh không kém gì 1 người mang huyết thống Veela như tớ nữa."

"Còn phải nói. Kiệt tác của ta mà lại." Harry mặt đương nhiên nói.

"HENRY SLYTHERIN!!!" Lập tức, trong phòng chỉ còn nghe được mỗi tiếng la của Stephen cùng với tiếng cười của Harry và Nelson.

Tuy nhiên, tại 1 góc nào đó trong căn phòng, vợ chồng Malfoy khó khăn lắm mới thoát khỏi trạng thái hóa đá từ lúc nghe tin mình trung thành với 1 kẻ điên giờ lại tiếp tục hóa đá ở level cao hơn. Họ nghe thấy cái gì? 'HENRY SLYTHERIN?! Một thân phân khác của Harry là Slytherin mà tổ tiên của họ gọi Harry là chú. Lẽ nào... Không! Merlin con cầu ngài, đây không phải là sự thật.'

"Không thể nào!!!" Cuối cùng, vì quá sốc nên Khổng tước quý tộc đã đánh bay mất hình tượng vốn có của mình.

Nhìn Lucius đột nhiên thất thố, Nelson nghi hoặc: "Tên nhóc gia chủ kia làm sao vậy?"

Như hiểu ra "nỗi lòng" của 2vợ chồng Malfoy, Harry cười nói: "À, 2 người không cần bất ngờ như thế đâu. Nếu tính ra thì gia tộc Malfoy này cũng được xem như là hậu duệ của Salazar Slythein đó."

"Này không thể nào là sự thật! Hôm nay cũng đâu phải ngày cá tháng tư, sao lại có trò đùa kiểu này chứ? Cũng có khả năng là mình đang mơ. Đúng! Chính là đang mơ..." Lucius thì thầm nói, cố tự mình gạt chính mình.

"Sao không thể là sự thật chứ?" Nelson nhướng mày rồi ưỡn ngực tự hào nói: "Ba nuôi ta, Dyers Slytherin Malfoy, chính là con trai đầu lòng của Salazar Slytherin."

Nghe Nelson nói vậy thì Lucius không còn giữ nỗi mình nữa, anh liền ngã xuống ngất xỉu tại trận. Narcissa nhanh chóng tiến đến bên chồng, vẻ mặt cô cũng xám trắng theo, rõ ràng là bị kinh hách quá mức.

Chưa được nữa ngày thời gian mà vợ chồng Malfoy phải chịu hết đả kích này đến đả kích khác, từ giật mình đến hóa đá level cao cho tới vỡ nát tâm hồn, sau đó khôi phục thần trí rồi lại tiếp tục sự lặp lại tuần hoàn. (Miu: cứ từ từ, sau này còn bị hành hạ tinh thần nhiều hơn nữa cơ)

Nhìn lại vợ chồng Malfoy, 1 trợ thủ đắc lực cho công cuộc tương lai của mình, Harry thở dài nói: "Sức chịu đựng quá yếu, còn cần phải cố gắng thêm nhiều nữa. Aizz... Hôm nay sẽ là 1 ngày dài và mệt mỏi đây."

. . .

Phải nói, tội nghiệp Bạch kim quý tộc Lucius. Ngất xỉu không được bao lâu liền phải tỉnh lại để tiếp tục chịu đựng những cơn"thông tin khủng bố" , hơn nữa người cứu tỉnh lại vị quý tộc này không phải là vợ ngài mà là thần xà thích trang ngây thơ, Harry Potter.

"Lucius, ngài ổn chứ?" Harry quan tâm hỏi.

"T-ta vẫn ổn, không sao." Nhận thấy vẻ thất thố của mình, Lucius vội vàng chấn chỉnh lại bản thân "Har... à không, các hạ..."

Lucius chỉ vừa nói chữ "các hạ" xong liền bị Harry ngắt lời: "Hiện giờ, ngay lúc này, tôi chỉ là Harry Potter. Việc của quá khứ chỉ là quá khứ, không nên lấy quá khứ áp đặt lên bây giờ. Chỉ gần gọi Harry là đủ, Lucius, Narcissa." Giọng cậu kiên quyết nghiêm nghị lại lộ ra ý tứ cảnh cáo, không chỉ nói với Lucius mà còn nói với những người có mặt trong căn phòng này rằng tất cả những gì họ được biết ngày hôm nay đều là bí mật.

"Nhưng..." Nelson ngập ngừng.

"Không nhưng nhị gì cả. Nelson, cả con cũng vậy." Harry nhìn thẳng Nelson nói.

"Tại sao chứ chú Heri?" Nelson nghi hoặc hỏi.

"Cái đó sau này Stephen sẽ nói rõ với con. Chuyện này càng ít người biết nguyên do càng tốt." Harry nói, Stephen cũng nhanh chóng gật đầu xác nhận.

"Được rồi, chỉ là cái tên gọi mà thôi, đâu cần lườm con kĩ như vậy chứ. Lại nói, chú nỡ lòng nào không để con gọi biệt hiệu của chú chứ." Nelson làm nũng nói.

'Chuyển đổi 180° luôn, tốc độ còn nhanh hơn cả ánh sáng nữa.' Bức tranh bên cạnh cùng vợ chồng Malfoy giật mình thầm nghĩ.

Tuy Harry nhận ra nhưng cũng chỉ nháy mắt nói: "Chỉ cần con đảm bảo rằng sẽ không nhắc đến thân phận của chú ở hiện tại cho Samuel là được. À mà Nelson..." Cậu trở lại đề tài nói tiếp: "Về baba và mọi người thì ngay tại Hogwarts đã có đá phù thủy rồi nên dùng nó cùng một ít độc dược liền có thể giải thoát cho họ.

Chú cũng sẽ cố gắng nội trong năm này cứu sống luôn hậu duệ Slytherin đã lạc lối đó thế nên nếu tên đó có đến trang viên Malfoy này liền phiền con hướng dẫn hắn cách mở ảnh cho anh Dyers và chị Madtyna. Để an toàn chú nghĩ nên để Lucius đi theo có gì nhắc nhở con, miễn cho con vì chửi người quá mức mà quên đi mục tiêu ban đầu. Được chứ?"

"Tất nhiên là được ạ. Cơ mà chú Heri, còn một người chú chưa có đề cập tới đó. Chú Samuel ở đâu vậy ạ? Chú đã tìm thấy chưa?" Giọng của Nelson rất bình thường nhưng nếu nghe cẩn thận liền sẽ thấy ẩn ẩn bên trong chứa một ít sự nghiến răng nghiến lợi.

"Samuel? Tất nhiên là đã kiếm được rồi." Harry cười đáp.

"Là ai vậy?" Nelson tò mò hỏi.

"Là..." Stephen định chen vô nói thì bỗng không phát âm ra được 1 từ nào, còn miễn phí kèm theo ánh mắt 'Cậu cứ nói đi rồi ăn đủ.' của Harry nữa.

"Đợi người tự tìm đến không phải sẽ thú vị hơn sao?" Harry cười nhẹ, giọng hóng trò vui nói: "Được rồi, chú đi vào phòng anh chị đây. Lát nữa chú sẽ quay lại." Nói rồi cậu rời đi luôn.

"Stephen, nói mau! Tên chết tiệt đó là ai vậy?" Nelson quay qua hỏi Stephen.

"Xin lỗi nha, Nelson. Nếu Harry muốn xem trò vui thì tớ nghĩ mình không nên ngăn cản lại thú vui của cậu ấy. Cậu cũng biết là đang có trò vui mà bị phá hỏng thì Heri sẽ làm gì mà~" Stephen cười duyên nói.

Bị nhắc nhở, Nelson liền rùng mình nhớ ra sự khủng bố của chú mình khi không vui. Lúc ấy, mặc kệ bình thường ngươi cùng chú ấy thân cận bao nhiêu thì vẫn bị chỉnh thảm đến nằm liệt giường nửa năm không xuống trở lên. (Miu: cho nên mới nói ko nên động vào ổ siêu Saiya kiến lửa mà lại)

Hài lòng nhìn thần sắc tái nhợt của Nelson, Stephen nói tiếp: "Với lại thì cậu cũng nên giải thích cho đời sau của cậu biết một ít đi. Chẳng lẻ cậu đợi Harry đích thân đi giải thích vấn đề này, xét thấy tình hình ma pháp giới hiện tại còn tệ hơn trong suy nghĩ của chúng ta nữa đâu."

"Giải thích?" Lucius hơi nghi ngờ rồi làm vẻ bình tĩnh mà từ chối nói: "Con nghĩ vậy là đủ rồi nên không cần phiền ngài nữa đâu, thưa tổ tiên."

"Ta không nghĩ vậy đâu." Stephen khinh thường nhìn hai vợ chồng Malfoy nói: "Chỉ cần 2 điều thôi cũng đủ cho ngươi bất tỉnh nhân sự rồi chứ không phải hơi ngất với lại hóa đá như lúc nãy đâu."

"Con không tin rằng còn chuyện gì sốc hơn chuyện ban nãy nữa." Lucius chắc chắn nói, chuyện hôm nay đã đủ sốc lắm rồi. (Miu: chốc lát thì ngươi sẽ biết ngay thôi)

"Chuyện thứ nhất, mẹ nuôi của Nelson là Madtyna Gryffindor Malfoy." Stephen bắn ánh nhìn chiến thắng về phía Lucius, người vẫn đang cố bình tĩnh trước mắt.

Stephen không hề để ý rằng ánh mắt đã bắt đầu mất đi tiêu cự của hai vợ chồng Malfoy mà tiếp tục nói: "Chuyện thứ 2, Salazar Slytherin và Godric Gryffindor có quan hệ bạn đời. Và minh chứng cho tình yêu giữa họ là Samuel Godric Slytherin."

Lúc này thì 2 vợ chồng Malfoy đã cứng ngắc luôn rồi. May mắn rằng trang viên Malfoy cũng khá kín đáo chứ nếu để gió lọt vô thì chắc chắc 2 vợ chồng bạch kim quý tộc đã bị thổi ngã mất từ lúc này không hay.

Stephen nói xong liền yên lặng, Nelson cũng không có ý muốn nói thêm gì cả. Bầu không khí tĩnh lặng đến cực điểm, kéo dài tới tận lúc Harry trở lại.

Nhìn vẻ mặt còn tái nhợt hơn lúc nãy của vợ chồng khổng tước quý tộc, Harry nghi hoặc hỏi: "Có chuyện gì sao? Lucius? Narcissa?"

"À, không có gì đâu." Lucius bừng tỉnh lại nói.

Bên cạnh Narcissa cũng phụ họa thêm: "Cũng không còn sớm nữa, để tôi ra ngoài kêu gia tinh dọn bữa trưa lên." Xong liền vội đi như chạy trối chết.

"Có chuyện rồi." Harry chắc chắn nói, nhận lấy vẻ mặt 'đúng đấy' của Stephen và 'thật hết đường' của Nelson.

"Chỉ là nói mối quan hệ giữa Hiệu trưởng và Viện trưởng thôi mà." Stephen bĩu môi nói.

"Ra là việc đó." Harry gật gù, quay sang Lucius nói: "Lucius, ngài bây giờ đưa quyển note đó cho tôi là vừa rồi đấy. Chung quy liền cũng không thể đưa trước mặt Draco, đúng không?"

"Nó ở ngay trong thư phòng. Để tôi lấy cho cậu." Lucius gật đầu nói rồi đi với tốc độ nhanh nhất rời khỏi căn phòng. Chốc lát sau quay lại với quyển nhật kí trên tay, đưa cho Harry: "Của cậu đây."

Nhận lấy quyển nhật kí, Harry nói: "Những lời mà lúc trước tôi nói trong thư phòng đều là lời hứa chân thật, thề trên linh hồn của mình." Xong, cậu chìa tay ra: "Như vậy... Hợp tác vui vẻ."

"Hợp tác vui vẻ, Harry." Lucius cũng đưa tay ra, 2 người bắt tay. Ngay khi vừa buông ra thì gia tinh liền xuất hiện.

"Chủ nhân, nữ chủ nhân kêu Pipi mời chủ nhân và ngài Potter xuống dùng bữa."

"Được rồi, ngươi lui xuống đi." Lucius ra lệnh, Pipi nghe lời nhanh chóng rời đi.

"Mời cậu, Harry." Lucius nhường đường cho Harry.

"Cảm ơn." Harry gật đầu, quay sang nói với Nelson "Gặp lại sau, Nel."

"Vâng. Chú có rảnh liền nhớ đến." Nelson cũng gật đầu nói.

"Vậy, tớ cũng nên về ảnh của mình đây." Stephen đứng dậy nói.

"Đi đi, không ai cần cậu ở đây đâu." Nelson nháy mắt trêu đùa.

"Thật ác quá đó!" Stephen tức giận giậm chân nói "Thôi, tớ đi đây." Xong cũng biến mất khỏi bức ảnh của Nelson.

Harry cười lắc đầu, nói với Lucius "Chúng ta đi thôi." Rồi 2 người rời khỏi phòng ảnh, hướng tới phòng ăn.

.

.

.

.

.

Chương 7 đã xong~ 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net