ep 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1 tháng trôi qua kể từ ngày Linh bất tỉnh trong bv. Mọi ng vẫn thay nhau vào chăm sóc từng li cho anh. Riêng Đức, cậu vẫn đắm chìm trong biển tình cùng ng cũ, Cậu không hề biết tình trạng của Linh và cũng không hề để tâm tới nó.

Sáng sớm hôm ấy, trời mưa bay bay, thời tiết khá mát mẻ.
Như thường lệ, phiên lần này là Nhô-Trọng-Hải đến để chăm Linh.

Nhô: Tao nói thật nhá, thg Linh lâu tỉnh vl, chắc khi nó tỉnh tao phải đấm vào mỏ nó quá

Trọng: anh Nhô nóng rứa, anh Toàn đã bảo 2 tháng thanh niên mới tỉnh cơ mà

Hải: đừng nói anh quên r nha:v

Nhô: chắc thế r:))

Hải: chắc tại má Huy không chăm kĩ nên mắc bệnh đãng trí :))

Nhô: cái cái đb👀 ông Huy ổng dỗi t r:))

Trọng: hỗn vl💦thế hỏi sao ông Huy dỗi đr:))

Nhô: nố nồ, tại t đ cho nó mua bánh gấu, cái nó giận cmnl:))

Hải:🤣 nghiệp cả đấy anh Nhô ạ🤣

Đang nói chuyện vv với nhao thì bs chuyên của Linh vào. Kiểm tra tình trạng của Linh 1 chút, ông nói:

Bs: bệnh nhân đã có tiến triển rất tốt trong suốt 1 tháng qua

Nhô: cậu ấy sắp tỉnh lại phải không, thưa bs?

Bs: đúng vậy, như tôi đoán chắc chỉ khoảng vài giờ nữa là cậu ấy có thể tỉnh

Trọng: thật vậy sao?? Cảm ơn hs nhiều !!

Bs: Ừ, các cậu nhớ chú ý đừng để cậu ấy vận động mạnh nha và tuyệt đối đừng để cậu ấy khóc!

Nhô: chúng tôi biết rồi! Cảm ơn bs nhiều

Sua khi bs ra khỏi phòng, Hải lập tức gọi cho Toàn báo tin:

- alo, anh Toàn ới

- bố đây, sủa lẹ t còn đi mua đồ

- nói ra chắc anh bất ngờ lắm:))

- Sủa lẹ đi iem ơii:))

- bs nói Linh sắp tỉnh đấy

- thế à! Đúng không uổng công t chăm nó thấy mẹ ra:)) được r, lát t lên

- ok azai

- ơ khoan, m vừa nói gì cơ!?

- Linh sắp tỉnh r?

- Aduu, sao m không nhấn mạnh nó vào!! Đm t lên luôn đây

- ơ hơ

- tút ...tút

Toàn cúp máy, rủ 500 ae đến. Chỉ hơn 10' sau, tất cả đã có mặt ở phòng Linh

Toàn: hái lô e vi woăn:))

Hải: lô cc:))

Dyy: bạn Linh sắp đi hủy diệt trái đất r à:))

Nhô: không! Nó sắp đi vào vũ trụ:))

Chinh: Nhô ơi mi ạc quạ đê:v

Dũng 4: A! bạn Ỉn khỏe hơmm:33

Trọng: thôi ông ơi, mới xa nhau có 3 tiếng mà ông làm như kiểu là 3 năm chưa gặp là thế đẹo nào:))

Dũng 4: moaw moaw

Cap: cơm tóa ít thôi:v

Cọt: Cap phải quản kĩ bọn này không chúng nó cho ăn no khỏi cơm luôn đấy:)))

Nhô: vào vc chính đi các chế:v

Trường: đây, đây

Cap: chúng m yên nghe t bảo này

Vương: mời Cap!

Mạnh: nghe đâu bạn Linh kia sắp dậy, tr ơii nó zuii gì đouu á:))

Toàn: ờ, công nhận có thg Linh vui thiệc:)))

Cap: cái trện thg Linh tỉnh đừng nói với thg Đức, mất công nó bám thg Linh...

Dyy: đúng! Nó đ để thg Linh nghỉ đâu:))

Toản: hay giả vờ để anh Linh chưa tỉnh nhờ:))

Toàn: Toản ơi m ác quá, nhưng t kết cái ý tưởng của m vl:))

Toản: em mà lệy👌

Toàn: đúng là iem zai cụa tar:))

Toản: quá khen r🤣

Cap: Huy ơi! Qua với thg Nhô đi chuẩn bị cho anh ít đồ cái

Huy: không! Em không lm với thg Nhô đâu

Cap: 😑 đi nhanh không t cho ăn dép giờ:v

Huy: nooooo, khôngg đii đâuu

Toàn: đi đê kìa🙄 mắc công ăn dép lào thì cuộc đời lại cơ cực như me

Nhô:

Huy: xinloi ngta đi thì đi không thôi

Cap: nói t à:))

Toàn: ủa?? Nói bạn Nhô chứ hầy??

Nhô: xinloi Huy xynhh, đi đi lát mua cho hẳn thùng:()

Huy: ok 👌nhớ mồm💦

Nhô: nhớ rồii, đừng dỗi nữa nha👀

Huy: hết zỗi r, moaw moaw❤

Toản: khổ thân em vl😑

Cap: chia ra hộ anh mấy vc xong tối quay lại. Toàn, Vương, Toản, Duy ở lại theo dõi tình hình của thg Linh nha

Huy: ủa, r bọn này phải làm j v Cap?

Cap: tý t đưa vc cho, t về gọi Pa đã

Trường: *vỗ tay* 1 nhóm 4ng, cứ thế mà chia nha

*all nhốn nháo đi ra khỏi phòng, thoáng cái không còn nghe tiếng động gì nữa*

Sau khi đám lúc nhúc kia rời đi, Toản lại chiếc ghế quen thuộc bên cạnh giường bệnh của Linh ngồi, Vương đi lm 1 ly cafe nóng với Duy, Toàn xuống lầu mua đồ ăn...

30', 1 tiếng, 2 tiếng trôi qua, Linh vẫn vậy, không hề có bất cứ động tĩnh j. Duy, Vương, Toàn đã nằm bò ra ghế từ lâu, Toản cũng thiếp đi lúc nào không để ý. 1 giấc ngủ mệt nhoài khi tấp nập công việc cần được hoàn thành.

Đang say giấc bên chiếc giường phản phất mùi hoa oải hương dịu nhẹ, Bỗng! Toản giật mình tỉnh giấc khi có 1 cánh tay lay nhẹ lưng mình...

________________
Giả vờ thêm mắm, muối vào đi quý zị🙄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net