Hàm tú nữ thất thố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hàm Ân Tĩnh đi về, định bụng sẽ ngủ thêm 1 chút, thật là hầu hạ quá sức người mà.

Trí Nghiên hoàng hậu ăn điểm tâm, xem xét tấu chương. Trong đầu lại hiện ra thân ảnh của tú nữ họ Hàm đầy thất thố kia mà khoé miệng nhoẻn lên 1 cái, cái gì là truyện cười, nghe thật là hạ cấp, chỉ bất quá tối qua trong bụng có phần hắc hắc vài tiếng. Cái tên Hàm Ân Tĩnh, nói đẹp thì đương nhiên là làm sao so sánh được với Phác Trí Nghiên hoàng hậu người nhưng càng nhìn lại hảo có cảm giác chân thật, tối qua khi nhìn nàng, đôi mắt lấp lánh, chớp 1 cái liền đụng đến trái tim sắt đá của Trí Nghiên, rốt cuộc nàng có thể vì câu truyện cười hạ đẳng mà nhích môi 1 cái.

_Gọi Hàm Ân Tĩnh đến bồi ta- Trí Nghiên lên tiếng

Hàm Ân Tĩnh đang ngủ, đến điểm tâm sáng còn chưa ăn đã bị đánh thức. Trong lòng buồn bực không thôi nhưng vì người kia là Hoàng hậu trách như thế nào được, đành mang bộ mặt tươi cười đi bồi nàng ta.

Ân Tĩnh đi đến chỗ nàng, đúng lúc nàng đang thưởng thức bữa trưa. Ân Tĩnh thèm thuồng nuốt nước miếng ngược vào trong.

_Hoàng hậu, thật ra ta... ta chưa ăn gì, người có thể cho ta ăn 1 ít thôi được không?- Ân Tĩnh vì miếng ăn không ngại gian khổ mở lời

Trí Nghiên hoàng hậu nghiêng đầu nhìn nàng 1 cái:

_Ngồi

Ân Tĩnh như tìm lại được chính mình sau câu chữ ngắn gọn xúc tích đó, liền ngồi xuống ngoan ngoãn nhưng không ngại mà gấp 1 chén đầy. Ân Tĩnh ăn đến điên cuồng, mới đầu chỉ là nhai 1 ít, tính ăn lót bụng nhưng không ngờ món thịt mềm chua ngọt khoái khẩu của nàng lại ở ngay trước mắt, thuận tay gấp cả đống bỏ đầy 1 miệng như sợ ai dành ăn, cung nữ kế bên cũng phải bật cười nhẹ 1 cái. Ân Tĩnh thấy cung nữ cười mình liền hốt hoảng buông đũa:

_Hoàng hậu, ta... Thật ngại- Ân Tĩnh chùi miệng nhất thời không biết nói gì

_Ngươi thích ăn món này?- Trí Nghiên nhìn 1 dĩa thịt mềm chua ngọt hết sạch liền hỏi

_Nô tì không dám- Ân Tĩnh lại bất giác run lập cập 2 bàn tay

_Thích hay là không?- Trí Nghiên nhấn mạnh

_Thích, ta... Ta rất thích- Ân Tĩnh thật thà đem nội tâm nói ra

Ân Tĩnh nói điều là sự thật, nàng từ nhỏ đã hảo thích ăn thịt. Thịt gì cũng điều ăn qua, duy chỉ có thịt người nàng là chưa có đụng qua. Sống trong cung, cách ăn uống cũng phải thay đổi, bên nhà bếp phải cho họ 1 chút ngân lượng mới mong được ăn thịt no nê, đồ ăn theo ý mình, bằng không thì chỉ có cải và cá, những thứ ấy Ân Tĩnh nuốt không trôi.


[TBC]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net