Chương 57

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Yểu điệu thục nữ ]

Trước cổng dinh thự Cố gia, những chiếc siêu xe đắt tiền, những kẻ máu mặt ông lớn trong thành phố đều tụ tập ở đây, thậm chí còn có vài cánh nhà báo chờ chực ở ngoài để chụp được hoàn cảnh hoành tráng này.

Diệp Tư ngồi trong chiếc Mercedes Maybach S680 nhìn tình cảnh bên ngoài cảm thán.

Quả nhiên là Cố gia đủ dại đủ mặt mũi  khiến nhiều ông lớn đến như thế, xem đến người ghen ghét, nam chính mệnh chính là tốt như thế, ngồi không hưởng gia sản tài phú, còn nữ phụ như các cô chạy hợp đồng muốn hói đầu.

Quả nhiên là sự khác biệt giữa dân cày chay và dân nạp V.I.P.

Sau khi đi vào bên trong Cố gia, sự hoành tráng cùng hoa lệ còn cao hơn, xung quanh là các quý cô mặc các loại dạ phục đủ kiểu đủ màu sắc muông màu muông vẻ, ai trong họ cũng có gia thế tốt, xuất thân tiểu thư dòng dõi.

Trong tiệc của ông lão nhà họ Cố là không tồn tại cái loại trung lưu gia đình mới nổi kiểu như thế, cho nên trong này các tiểu thư là hàng thật giá thật, đắc tội là ăn mệt các loại này.

Tuy nhiên đêm nay, Diệp Tư sẽ biến không thể thành có thể. Luật lệ sinh ra để làm gì, để cô phá nha, không phá cô tên cô viết ngược .

Diệp Tư xuất hiện cũng thu hút không kém, dù sao gần đây cô cũng khá nổi, chính cô không biết mà thôi.

Nghe đâu vị họ Diệp gia tiểu thư này nay đổi tính đổi nết không ăn mặt như con khổng tước như trước, mà điềm đạm vô cùng, còn đi vào Diệp thị công tác, vốn tưởng là tin đồn thổi tẩy trắng trong miệng , ai dè hôm nay thấy được người thật, quả nhiên tin đồn đúng sự thật.

Xem đi, mém tí là không nhận là quý cô yểu điệu thanh thoát đằng kia là con khổng tước kiêu căng lúc trước rồi.

Diệp Tư bị ánh mắt mọi người soi mói đến run bắp chân, bộ mặt cô trôi nền hay rách váy sao mà nhìn dữ vậy.

"Diệp Tiểu Tư, mày đây rồi "

Ôi!

Diệp Tư vừa than nhẹ liền thấy một thân ảnh nhanh nhẹn bổ nhào về phía cô, tuy rằng là mặc váy dài không quá tiện vận động nhưng đỡ người vẫn là có thể. Cô đem cục thịt to tướng kia đỡ lấy đem người ôm trong ngực sau đó ổn định cô ta rồi hỏi:

"Chưa uống thuốc?" mắc gì cứ động kinh hoài dị?

"Moé, tôi mừng rỡ gặp bạn như thế mà bạn nói tôi như vậy." Bùi Tuyết lên án bĩu môi.

"Nga~ vẫn là không cần. Eo tôi sẽ không chịu nổi " Lúc nào cũng bất ngờ phác gục cô kiểu này thiệt sự đỡ không nổi.

Hai nữ nhân thân mật cười đùa rất dễ dàng đưa đến ánh mắt. Đặc biệt hai người còn rất đẹp mắt.

Hôm nay Bùi Tuyết mặc một váy đen hai dây dài, mang đôi găng tay dài đến khuỷu tay, mái tóc được búi cao gọn gàng, phần mái uốn loạn lả lơ, phần tóc vì trong không nhạt nhoà được đính thêm những viên ngọc trắng cho bắt mắt, trong vừa quyến rũ lại cá tính.

Quả nhiên rất hợp với ngoài hình cô ta.

Còn tính cách, ừ ngốc bạch ngọt không có lực cho lắm.

"Xin chào."

Giọng điệu dịu dàng lúc nào cũng có ý cười bên tai cô. Diệp Tư nhìn sang, một cô gái đi đến bên cạnh hai người các cô.

"Chào, đã lâu không thấy Vi Nhi."

"Ừm, hôm nay cô rất đẹp." Ánh mắt Giản Vi Nhi không nói dối, hôm nay Diệp Tư rất khác với mọi khi, cho người ta cảm giác hoàn toàn mới lạ chưa từng có, lại không rời mắt được.

"Cảm ơn, cô cũng như thế." Diệp Tư chỉ xem đó là lời khen khách sáo cô cười đáp lại.

Giản Vi Nhi quả nhiên chọn dạ phục cũng như tính cách cô ta, chiếc váy dài thướt tha màu xanh lam có chút phồng ở đuôi váy, mái tóc buông xoả thêm chiếc cài ngọc trai xinh xắn tạo điểm nhấn. Vừa dịu dàng lại trong sáng.

Diệp Tư thật chờ mong nữ chính sẽ mặt trang phục cô đưa như thế nào. Dù sao cô đưa trang phục đúng khí chất cô ta, không thể nào lại không hợp đi?

"Ê, Trạm nhìn cô ta kìa. Trong ra dáng phết."

Trên tầng hai hai người đàn ông tay cầm ly rượu vang vừa trao đổi nhìn xuống chỗ các cô đang đứng.

"Đang nói tình nhân mày à "

"Đùa gì, Giản Vi Nhi cần gì để nói sao. Ý tôi là nhìn Diệp Tư đi, chậc nhìn thục nữ phết."

Phó Thiệu cười cợt nói, ánh mắt lại đăm chiêu nhìn bóng dáng xinh đẹp kia trong đám người.

Cố Trạm ánh mắt cũng dõi theo cô, mỉm cười đầy ý vị :

"Mày không nghe sao, yểu điệu thục nữ - quân tử hảo cầu."

"Đáng tiếc. Mày không phải quân tử. Tao cũng thế." Phó Thiệu cười ha ha hai tiếng nói.

"Xem vậy đi " hắn cũng không chối mà cười cụng ly với Phó Thiệu.

End


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net