Hồi 1
Sara: này con kia. Dậy đi, định ngủ tới chừng nào!!!
Ami: aiss biết rồi ( lớn giọng)
Sara: này mày lớn tiếng với ai đó con kia. Mở cửa ra coi
Ami: cái gì nữa ( mở cửa)
Sara: mày lớn tiếng với ai đấy. Mày nên nhớ tao với mày bằng tuổi nên đừng có lên giọng kiểu đó với tao
Ami: tao thích đó rồi sao. Làm gì tao?
Sara: haha. Đứa ăn nhờ ở đậu như mày mà dám lên giọng với chủ nhà à
Ami: ồ chủ nhà. Mày đứng tên căn nhà này hả. Hay là mới bắt ép ông bà dà kí tên chuyển nhượng căn nhà này. Ồ wow, mày 10đ quá
Sara: mày đừng có mà vụ khống. Mày có tin tao đập mày không
Ami: à rồi coi như tao đùa. Nhưng mà có chuyện này chắc không phải là đùa đâu nhỉ. Kang Sara cô chủ nhỏ này hay hẹn hò lén với chàng trai nào vào mỗi đêm trước nhà vậy ta. Có cần tao nói với dì dượng không
Sara: mày dám sao. Con chó này
Ami: mày nghĩ tao không dám sao. Nếu muốn thì tao có thể nói ngay lập tức cho mày coi. Nếu không muốn thì đừng bao giờ tới kiếm chuyện với tao nữa. Giờ thì cút, không tiễn
"Rầm"
Sara: aaaa con khốn này ( tức giận bỏ đi)
Ami: haizzz sáng sớm toàn thứ gì đâu không... Đi tắm thôi
Cô bước xuống nhà, chưa kịp hít thở không khí trong lành thì...
Dì họ( mẹ Sara): này con kia, vô đây
Ami: dạ?
Dì họ: vô ngâm rồi giặc bộ đồng phục này đi
Ami: đồng phục, trông nó cũ lắm rồi giặc chi vậy ạ. Với lại cho ai mặc thế
Dì họ: mày chứ ai. Sắp tới cho mày đi học trường Yeonri
Ami: ơ đó là trường cao đẳng mà dì
Dì họ: học lực của mày chi nên học cao đẳng thôi con ạ
Ami: nhưng dì Anni con bảo với dì là đăng kí cho con học trường quốc tế HH rồi mà ạ. Sao dì dám tự ý đổi
Dì họ: mày im đi. Trường quốc tế chỉ hợp với Sara nhà tao thôi. Mày nghĩ mày xứng sao
Ami: dì...
Dượng họ ( ba Sara): mấy cái người này im xíu coi. Tôi chả nghe thời sự được tí nào cả
Dì họ: nhanh vô giặc đi con kia
Ami: con không giặc. Đây không phải là đồ của con sao con phải giặc
Dì họ: cái con này mày trả treo ai đấy ( giơ tay chuẩn bị tát)
Cô nhắm nghiền mắt lại chuẩn bị cái tát từ dì họ. Nhưng qua mấy giây vẫn chứ thấy động tĩnh gì. Mở mắt ra mới nhận ra
Anni( dì ruột của Ami): ai cho cô tư cách tát cháu tôi thế ( nắm giữ tay dì họ)
Dì họ: a chị mới qua ạ. Tôi nhớ là tôi khoá cửa rồi mà ta
Anni: điều đó không quan trọng. Trả lời câu hỏi tôi đi. Sao dám tát cháu tôi
Dì họ: à em chỉ là đang dạy dỗ cháu nó ấy mà. Chị đừng để tâm quá
Anni: ha cảm ơn tấm lòng nuôi dậy của chị. Giờ tôi sẽ đưa nó về ở cùng tôi. Mấy năm qua đã làm phiền 2 dì dượng đây rồi
Dượng họ: dạ không có gì ạ( mong chờ gì đó)
Anni: tôi định sẽ gửi chút kinh phí cho 2 vị để cảm ơn nhưng mà số tiền đóng học phí của Ami chắc là đủ rồi nhỉ
Dì họ: chị nói gì...gì vậy. Em không hiểu
Anni: đừng tưởng tôi không mấy người làm việc gì sau lưng tôi đấy. Hãy cảm ơn vì tôi đã không đòi lại. Đi thôi Ami
Ami: dạ để con lên soạn đồ cái
Anni: nó ở trước cửa rồi
Ami: a...vâng. Thưa dì dượng con đi( liếc qua Sara )
Vừa bước ra khỏi nhà. Cô như được giải thoát. Hít thở không khí trong lành
Ami: lúc nãy có phải dì đã dùng phù thuật đúng không
Anni: ôi con gái tôi đoán hay quá( áp 2 tay vào má cô)
Ami: biết lắm mà. Dì không sợ bị phát hiện sao
Anni: hong pé oi
Ami:đúng là dì của con( nháy mắt)
Anni: được rồi về nhà dì cất đồ rồi dì sẽ nói lí do vì sao dì rước con về
Ami: vâng
---------------------
Anni: phòng con vẫn như cũ nhé
Ami: dạaa
Ami: căn phòng vẫn như vậy. Thích quáa
Cô nằm lên chiếc giường mềm mại ấy. Cất lại đồ đạc rồi xuống với dì Anni
Anni: chúng ta đi thôi
Ami: đi đâu vậy dì
Anni: bí mật
---------------------
Trên xe
Anni: năm nay con nhiêu tuổi rồi?
Ami: dạ sắp 16
Anni: ừm. Được rồi còn biết ba mẹ con với dì là phù thủy chứ
Ami: vâng
Anni: và con cũng là 1 phù thủy
Ami: dạ? Dì nói gì vậy. Không phải lúc nhỏ dì nói con do có gen con người của bà nội quá nhiều nên không thể thành phù thủy sao
Anni: đúng. Dì nói vậy để con yên tâm sống với thế giới con người, không phải lo về thân phận của mình. Và như dì đã nói đó có 1 phần gen của bà nội nên con tới tuổi 15-16 mới phát triển phù thuật trong dòng máu con và con sẽ trở thành phù thủy
Ami: vậy là hiện tại con chính là phù thủy
Anni: đúng vậy. Nói dì nghe dạo này con có thấy gì bất thường xung quanh mình không. Kiểu có phép thuật ấy
Ami: dạ cũng có. Dạo này tự nhiên con thấy mình mạnh mẽ hơn nhiều. Và đôi khi những đồ vật xung quanh con tự rớt xuống mặc dù con không tác động đến nó. Lâu lâu thấy 2 bàn tay cứ nóng lên cách bất thường
Anni: nó đó. Năng lượng phù thủy của con dần thoát ra khỏi phong ấn tính chất con người. Rồi con sẽ trở thành 1 phù thủy thực thụ
Ami: vâng con hiểu rồi
Anni: được rồi bây giờ ta sẽ đến Thế giới phép thuật
Ami: Thế giới phép thuật?
Anni: nơi thật sự dành cho con( nhấn ga)
_____________________ Hết ____________________
Cho mình xin 1 vote nhe
(。・//ε//・。)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net