chap 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*sáng hôm sau
*Thơ thức dậy để nấu đồ ăn sáng từ rất sớm sau đó thì lên phòng kêu Kiệt dậy.
Cẩm Thơ :Chồng ơi dậy đi.sáng rồi.
Tuấn Kiệt :Còn sớm mà để anh ngủ thêm xíu nữa đi.
Cẩm Thơ :Em nấu đồ ăn sáng cho anh nè để rồi lát ngụi sao ăn.
*Nói xong Kiệt ngồi dậy đi vscn.sau đó xuống ăn sáng.
Cẩm Thơ :Anh ăn đi rồi còn đi làm
Tuấn Kiệt:Anh biết rồi.
Cẩm Thơ :Mà anh tối nay về sớm chở em đi chơi đi.lâu rồi vợ chồng không có không gian riêng á.
Tuấn Kiệt :Ok để tối nay anh sắp xếp thời gian về sớm chở em đi nha.
Cẩm Thơ :Dạ.
Tuấn Kiệt :Thôi anh ăn xong rồi.ủa nay em không đi làm hả.
Cẩm Thơ :Có nay lịch quay trưa á anh.

Tuấn Kiệt:Vậy anh đi làm nha vợ.
*Vậy là Kiệt cũng ra lái xe đi làm.
*7h tối.
*Lúc này Kiệt về tới.
Tuấn Kiệt :Vợ em lên thay đồ đi rồi mình đi nè.
Cẩm Thơ :Đợi em xíu.
Tuấn Kiệt :Ok.
*Nói xong Thơ vào thay đồ
*Một lát sau cũng thay xong.
Tuấn Kiệt :mà vợ muốn đi đâu.
Cẩm Thơ :Landmark 81 đi chồng.
Tuấn Kiệt :Ok luôn.
*Một tiếng sau tới Landmark 81
*Kiệt với Thơ đang ngồi ăn uống vui vẻ với nhau thì một cô bạn cũ của Kiệt gặp lại nói chuyện và ngồi chung sau đó xin chụp ảnh.
Bách Thảo:lâu quá không gặp anh nhìn anh vẫn ngon như ngày nào.
Tuấn Kiệt :Em quá khen rồi.
Bách Thảo:Hay mình chụp với nhau tấm hình nha.
Tuấn Kiệt :À Ok.
*Chụp xong Kiệt quay qua Thơ nói:Em ăn tiếp đi.
Cẩm Thơ :Không no rồi.
Tuấn Kiệt :ủa vợ em sao vậy.em ăn thêm đi.
Cẩm Thơ :Không thích uống rượu thêm.không ăn.
Em đi vệ sinh.
Tuấn Kiệt :Em đi cẩn thận đó.
Cẩm Thơ :Kệ em.
*Thơ vào nhà vệ sinh còn Kiệt ở ngoài Chờ.
*Sau khi ăn uống xong thì 10h đêm về nhà thì mọi người cũng ngủ hết.
*Bên Phòng Kiệt Thơ.
Tuấn Kiệt :Nảy em ghen đúng không?
Cẩm Thơ :không mắc gì ghen.ngộ quá à.
Tuấn Kiệt :Không ghen sao thái độ em lạ vậy.
Cẩm Thơ :Em nhắc lại một lần nữa cho anh nghe là em không ghen và không có lí do gì để em ghen hết.
Tuấn Kiệt :Không ghen mà vậy hả?cô đó là bạn cũ của anh thôi.
Cẩm Thơ :Thì em cũng có bạn cũ thôi.em có nói gì anh đâu.
Tuấn Kiệt :Em quá đáng vừa thôi
Cẩm Thơ:Anh nói quá đáng.ờ em quá đáng lắm.chồng em nói chuyện vui vẻ chụp hình thân thiết với gái.em không được phép ghen.là em quá đáng nên em mới thái độ như vậy.
*Thơ vừa khóc vừa nói.
Tuấn Kiệt :Thôi mà anh xin lỗi cái gì em cũng đúng hết được chưa.
Cẩm Thơ :Vậy tối nay anh ra ngoài ngủ đi.
Tuấn Kiệt :Ủa kì vậy.
Cẩm Thơ :Rồi giờ sao.
Tuấn Kiệt :Thôi được rồi tối nay anh ra ngoài ngủ cho em vừa lòng em.
*Nói xong Kiệt lấy gối xuống phòng khách ngủ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net