Chương 5 - 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hà Phong lúc tỉnh lại, phát hiện hai mắt mình bị bịt kín, hai tay bị trói lại sau lưng, giãy không ra được, khẽ động một cái là thương tích cả người đều đau, bộ vị ở phía sau từ từ chảy ra chút đồ vật này nọ, khiến hắn hận không thể giết chết Dương Ngạn. Một ngón tay mang theo chút độ ấm lướt qua môi hắn, đầu lưỡi liếm qua tuyến thể ở sau cổ hắn, giọng khàn khàn vang vọng bên tai hắn, "Ngươi nói ta là kẻ biến thái, hiện tại phải trừng phạt ngươi thế nào đây? Ngươi nói cái đồ chơi này có tốt không?"

"A...A...Không..." có cái gì kẹp lấy bộ vị trước ngực Hà Phong, theo động tác càng lúc càng nhanh, Hà Phong đau đớn hét thảm lên. "Ngươi kêu không dễ nghe chút nào, chúng ta đổi cái khác được không, cái s***y chạy bằng điện này được nhỉ." Tiếng máy chạy "rè rè rè" càng lúc càng đến gần hắn, càng lúc càng rõ ràng, "Không, không nên!"

Hà Phong bị dọa bừng tỉnh, toàn thân toát mồ hôi lạnh, mở mắt ra phát hiện mình nằm trên giường, hơn nữa còn nằm trong lòng người nào đó, có chút khiếp sợ bắt đầu giãy giụa muốn đứng lên. Dương Ngạn vòng tay ôm sát Hà Phong vào ngực, hai chân đè nặng nửa người dưới của Hà Phong, từ từ nhắm hai mắt, thanh âm trầm thấp, "Ngủ đi, nữa đêm rồi, đừng.. lộn xộn." Tin tức tố của Alpha xuất ra làm Hà Phong không tự chủ từ bỏ giãy giũa, ý thức có chút thanh tỉnh, chỗ bị đánh cùng với bộ vị đặc thù nào đó bắt đầu phát đau. "Ngươi, ngươi buông ra, như vậy ta làm sao ngủ." Dương Ngạn dùng tay che mắt Hà Phong, "Có ta ở bên, ngươi sẽ nhanh chóng khỏe lại." Hà Phong tức giận cố sức tránh ra ôm ấp của Dương Ngạn, "Ta bị như vậy là tại ai hả? Đồ biến thái!"

Dương Ngạn thật sự là bị sự ầm ĩ này làm cho đau đầu, nắm lấy cổ tay Hà Phong, giơ lên qua đầu, áp ngã hắn xuống giường, "Ngươi buông ra!" Dương Ngạn hô hấp dồn dập phun lên mặt Hà Phong, "Ta lặp lại lần nữa, đừng ép ta phải dùng biện pháp khác." Bàn tay đè nặng cái ót của Hà Phong ấn vào ngực mình, chìa tay đem chăn đắp lên.

Vốn Hà Phong bị đau mà có chút không tỉnh táo bị y làm giật mình như thế khiến thân thể cứng ngắc, mùi rượu nho ủ lâu năm quanh quẩn không tiêu tán ở xung quanh thân thể Hà Phong, khiến hắn có chút say, con mắt cũng không tự chủ được mà nhắm lại.

Ánh dương quang xuyên thấu qua bức màn che, chói mắt khiến mắt Dương Ngạn có chút khó chịu, liếc qua di động, không nghĩ tới ngủ một chút mà đã đến giữa trưa, trong lòng còn đang ôm một người, Dương Ngạn cúi đầu đẩy Hà Phong dịch ra một chút, nhìn lông mi của hắn thật dài, nếu như người này lúc nào cũng ngoan như vậy, y ngược lại có thể suy xét đối với hắn tốt một chút, bất quá nếu vậy thì chẳng phải là giống các Omega bình thường quá mức nghe lời, không chút thú vị.

Hà Phong bị một trận hương thơm xông cho đói tỉnh, nhu nhu trán, nhớ tới chính mình đã ngủ hai ngày, chút đồ gì cũng chưa ăn. "Hic" Vừa muốn đứng dậy, phía sau liền đau muốn chết, đoán chừng hắn là Omega đầu tiên bị Alpha của mình ngược đãi như vậy, nếu như truyền ra ngoài, có thể còn lên trang nhất của mặt báo, một Omega đã từng là kim cương vương lão ngũ bị Alpha bạo hành, nghe đồn còn có khuynh hướng SM.

Cả người liền nổi da gà, tuy rằng không có bị ngược đãi đến chết, nhưng mà cũng bị đói chết, hít sâu mấy hơi, vịn tường đi từ từ ra ngoài, nguyên bản chỉ cách phòng khách có vài bước, Hà Phong lại đi hơn mười phút. Dương Ngạn nghe được tiếng bước chân, từ phòng bếp ló đầu ra dò xét, nhìn Hà Phong, "Vừa lúc, ta không phải gọi ngươi xuống ăn cơm."

Hà Phong cứng nhắc ngồi ở trên ghế, di chuyển cái mông bị đánh sưng khó chịu, sắc mặt xanh mét cầm cái muôi ăn cháo, còn chưa có nuốt xuống, thiếu chút nữa đòi nhổ ra, "Ăn xong nhớ phải rửa chén, ta có việc bận đi ra ngoài." Hà Phong kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Dương Ngạn, "Ngươi, ngươi muốn ta rửa chén?" Dương Ngạn đứng dậy nhìn cổ tay sưng đỏ của Hà Phong, "Không phải chứ?" Hà Phong đỏ mắt cầm lấy cái chén hất lên người Dương Ngạn, " Rửa cmn ngươi chứ rửa! Cưỡng ta, còn có mặt mũi bắt ta rửa chén! Ngươi nghĩ ta là bảo mẫu miễn phí của nhà ngươi chắc!"

Dương Ngạn ánh mắt lạnh lùng nhìn áo khoác bị dính bẩn, trở tay cầm lấy bát cháo đặt lên bàn, "Ngày đầu tiên ngươi đến đây ta đã nói cho ngươi biết, ta không thích nghe lời thô tục," thuận tiện cởi áo khoác ném lên sô pha, "Bất qua rất tốt, còn có khí lực mắng chửi người khác, ngươi nói xem tối nay ta phải làm gì với ngươi đây?"

Hà Phong vừa nghĩ tới ác mộng, núm vú trước ngực liền thấy đau, thanh âm có chút run rẩy, "Ngươi... Ngươi dám! Ngươi không sợ ta sẽ nói chuyện này cho anh ta sao?" Nắm tay giơ lên mở cửa của Dương Ngạn dừng lại, "Vậy sao, được đó, ngươi có thể thử một chút."

"Rầm" Tiếng đóng cửa cứ quanh quẩn bên tai Hà Phong, "Mẹ nó chứ, thử cái đầu của ngươi a!" Nhìn đống chén sứ bể nát trên sàn nhà, mình vẫn là nhanh chóng rời khỏi đây, thừa dịp tên kia không ở nhà nhanh chóng ra khỏi nhà nhưng mật mã cửa ra vào nhà hắn không biết, vừa nhìn là biết đã bị đổi rồi, xem ra phải nhờ vả Khuê Mật một phen nữa rồi.

"Cô mau nghĩ biện pháp đưa tui ra ngoài đi."

"Umh... Chậm một chút....Hà Phong, ông không có việc gì chứ?"

"Cô cư nhiên giữa ban ngày ban mặt mà lăn giường, tui đang còn bị Dương Ngạn ngược đãi đây nè."

"Chậm lại chút... Nơi đó, đúng rồi... Từ từ nào, ông với hắn ta hòa hoãn một chút là được rồi, từ từ, không phải ở đó."

"Gặp! Sau!"

Hà Phong tức giận ném di động lên giường, cái này quả thực là trọng sắc khinh bạn mà, nghe trên người mình toàn là mùi của Dương Ngạn, dính dính khiến hắn muốn nôn, trong đầu chỉ có một ý nghĩ muốn tẩy hết cái mùi này đi, rửa không sạch cũng phải rửa.

Khắp nơi đều là cháo và mảnh sứ, Dương Ngạn thật sự là đau lòng đống chén đắt tiền của y, chờ y xắn tay áo thu dọn sạch sẽ, không nghĩ tới thấy người nào đó đang ngủ trong bồn tắm. Trong phòng tắm đèn mở sáng trưng, Dương Ngạn thấy rõ trên làn da trắng nõn nhẵn nhụi của Hà Phong đều là dấu vết mình lưu lại ngày đó, xanh xanh tím tím một mảng, xem ra nhất thời không thể biến mất được, sờ sờ trán hắn, có chút nóng, xem ra chỗ kia còn chưa hết sưng, quả nhiên biến thành Omega liền yếu ớt như vật, so với trước đây không vô dụng như vậy, nhưng mà lại không đáng yêu như bây giờ.

"Đau" Hà Phong mở mắt liền thấy cái mông của mình đang bị bàn tay người kia chà đạp, "Ngươi làm cũng làm rồi, đánh cũng đánh rồi, ngươi còn muốn dằn vặt ta thế nào nữa hả?" Dương Ngạn cúi đầu xoa thuốc lên vết máu ứ đọng, "Tiểu thiếu gia, ta đã nhẹ tay lắm rồi." Ngón tay chạm thuốc mỡ rồi xoa xoa xuống cửa huyệt phía dưới, sưng đỏ nở rộ, tùy ý để hai ngón tay có thể đi vào.

Hà Phong nức nở cắn cắn môi, "Rõ ràng chỗ đó của Omega trời sinh rất nhanh liền khôi phục, vì sao đến lượt ta thì không như vậy." Ngón tay Dương Ngạn vẫn tiếp tục xoa xoa tại huyệt động ấm áp, "Ngươi xác định ngươi là trời sinh sao?"

"Đừng... Ngươi chạm vào chỗ nào a." Dương Ngạn thở phì phò, ngón tay bắt đầu thả chậm tốc độ, "Ngươi đừng lộn xộn." Hà Phong nắm lấy ga giường, có chút khẩn trương, "Ta có thể hỏi ngươi một vấn đề ư, ngươi phải cam đoan không được đánh ta." "Ngươi hỏi đi."

Hà Phong quay đầu nhìn Dương Ngạn, "Ngươi có khuynh hướng SM?" Dương Ngạn nghiến răng nghiến lợi vẻ mặt muốn chửi mẹ nó ngươi là đầu heo hay sao trả lời "Hà Phong, ta thật sự muốn nhìn một chút trong đầu óc ngươi đang chứa vật gì." Hà Phong nhìn chằm chằm đồ vật gì đó đang đỉnh đỉnh, "Vậy tại sao nơi đó của ngươi lại dựng lên."

"Alpha không thể đối với Omega của mình "cứng" được sao?" Hà Phong thân thủ bưng cái mông dịch về sau vẻ mặt hoảng sợ nhìn Dương Ngạn đang đi tới, Dương Ngạn nhíu mày đến gần thổi hơi vào tai Hà Phong, "Chẳng phải ngươi cũng thích SM, ta đây cũng không ngại phối hợp một chút, có phải lần trước chơi với dây lưng chưa đã nghiền?"

Con ngươi Hà Phong chuyển lòng vòng, tốt xấu gì hắn cũng từng là một Alpha mạnh mẽ, chỉ vài câu tùy tiện mà bị dọa sợ quả thực là làm người khác chê cười, "Không sai, với công phu trên giường của ngươi ngay cả một chút tố chất làm S cũng không đủ tiêu chuẩn, không thấy ta cứng cũng không cứng được hay sao?"

Dương Ngạn nghe hắn nói như vậy, xung quanh đầu mày nhíu chặt, trầm mặc một lúc, Hà Phong thấy y không nói lời nào thì nghĩ là mấy lời của mình đã đem người kia chấn kinh, ngực mừng thầm, không nghĩ tới tay người nào đó nắm lấy mệnh căn của hắn.

"Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi muốn làm gì?"

"Nói cũng lắp nữa, con mắt mù rồi sao, không thấy ta dùng tay làm ngươi à."

Hà Phong khó khăn ngẩng đầu, thân thể đã lâu không phát tiết vô cùng mẫn cảm chỉ đụng vào một chút liền run rẩy, mỗi lần tin tức tố nồng đậm hương rượu của Dương Ngạn tiến vào thân thể mình, tế bào toàn thân cứ như từng quả nho nho nhỏ ngâm trong vò rượu, bắt đầu lên men, "Đừng... Không.... Đừng chạm vào chỗ đó." Ngón tay Dương Ngạn thâm nhập vào lối vào chật hẹp ấm áp của người kia, thong thả sáp nhập, hàm răng nhẹ nhàng ma sát qua tuyến thể của Hà phong, mùi hoa sơn chi tử hòa cùng hương rượu tràn ngập khắp phòng, gió đêm len qua khe cửa sổ từng đợt lùa vào. "Nhanh, nhanh lên một chút." Da thịt toàn thân ửng hồng, Hà Phong thiếu chút nữa hãm vào trầm luân, thiếu một chút nữa, lúc ngón tay đâm vào một chỗ, Hà Phong nhịn không được muốn đến gần Alpha của hắn, khí tức thuộc về Alpha của hắn, "Nhanh lên, cho ta...." lời còn chưa dứt, đã bị nụ hôn nồng hương rượu của Dương Ngạn khiến cho không thể kiềm chế.

Lúc tỉnh táo lại cả hai người đều có chút xấu hổ, thở hổn hển mấy cái, Dương Ngạn cầm lấy quần áo vứt tùy tiện trên giường chuẩn bị đi vào phòng tắm, "Ta đi tắm trước.". Hà Phong nghĩ nghĩ hình như có chỗ nào đó là lạ, "Dương Ngạn, ngươi đi tắm mà lấy quần ngủ của ta làm gì?"

Lần đầu tiên chính mình cư nhiên phải dùng tay phải giải quyết, Dương Ngạn không thể tin được chính mình, liều mạng dùng nước lạnh xối lên người, trong phòng ngủ truyền tới tin tức tố của Omega làm cho cả nửa người dưới của y sắp bùng nổ. Trong đầu tràn đầy hình ảnh Hà Phong phóng đãng, thật muốn hung hăng chiếm lấy hắn, khiến hắn ở dưới thân mình không chịu nổi phải khóc cầu một lần rồi lại một lần.

Thật vất vả phát tiết hết trong phòng tắm đi ra ngoài, vừa vào phòng ngủ liền thấy người nào đó cuộn chăn đang ngủ say, Dương Ngạn dựa vào bên giường ngồi xuống, thật không nghĩ người này lớn lên dễ nhìn như vậy, phỏng chừng hắn đã sớm quên lần đầu tiên hai người gặp mặt lúc nhỏ là như thế nào.

"Phiền muốn chết, ai mà mới sáng sớm đã gọi rồi." Hà Phong thật lâu rồi mới có một giấc ngủ ngon, sáng sớm đã bị tiếng chuông di động của mình đánh thức, trợn to mắt mơ hồ ấn nút mở lớn âm thanh, "Hà tiên sinh, tôi gọi đến từ Bệnh viện nhân dân trung ương đệ nhất, ngài có một lịch hẹn khám sức khỏe Omega định kỳ vào sáng thứ hai, mong ngài đến đúng giờ." Hà Phong trầm mặc hồi lâu, Dương Ngạn đẩy đẩy người trong lòng ý bảo hắn trả lời, "Đã biết, tôi sẽ đến đúng giờ."

Hà Phong quấn chăn nhắm chặt mắt thế nhưng một chút buồn ngủ cũng không có, Dương Ngạn nhìn hắn trưng biểu tình nghẹn khuất thì đặc biệt muốn cười, "Ngươi không phải là sợ đi bệnh viện chứ, không phải chỉ làm chút kiểm tra định kỳ thôi sao." "Ngươi nói nghe dễ dàng quá ha!" "Ha, nghe ngươi nói vậy ta càng muốn đến xem sao." "Cái này không cần phiền đến người bận rộn như ngươi." Dương Ngạn chống tay nghiêng đầu nhìn người đó đang nổi giận đùng đùng. "Bất qua chỉ là giả vờ cho người khác xem. Ta không muốn bị báo chí viết bậy, để Omega ngươi một mình đáng thương đi xem bệnh, chính mình thì ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm phao nam nhân.".

*phao này giống như kiểu nói ch*ch ở Việt Nam mình, t không biết lấy từ gì cho hợp nên để nguyên nó như vậy :'(*

Hà Phong cầm báo cáo sức khỏe sắc mặt có chút tái nhọt đứng ở cửa phòng khám không dám đi vào, Dương Ngạn ôm lấy bờ vai hắn đẩy hắn vào, "Không phải trước đây ngươi rất lợi hại, có chỗ nào mà không dám đi, giờ lại có chỗ đã tới trước cửa rồi mà không dám vào sao?"

Bác sĩ nhìn bệnh án và báo cáo xét nghiệm, "Ngươi gần đây có phải thường xuyên phát sốt hay không?" Hà Phong hai tay nắm thành quyền cúi đầu không nói một lời. "Hắn mấy ngày nay cũng vừa bị sốt.". Bác sị ngẩng đầu nhìn Dương Ngạn, "Ngươi là Alpha của hắn?" "Umh.". "Trong khoảng thời gian này hắn có thường hay phát tiết không?" "Ta nghĩ là hẳn là mấy ngày trước có một lần.", "Được rồi, bệnh nhân vào trong phòng cởi quần để kiểm tra, Alpha xin mời ra ngoài chờ."

Hà Phong đứng dậy, âm thanh có chút run run, "Bác sĩ, tôi không có chỗ nào không thoải mái, chắc không cần làm kiểm tra đâu." Bác sĩ có chút không kiên nhẫn thấy nhưng không thể trách, "Các ngươi lúc làm thì không chú ý đến thân thể Omega của mình, hiện tại mới biết sợ, sợ hãi thì có ích gì, mạng có còn muốn hay không!"

Dương Ngạn hôn vành tai Hà Phong, lần đầu tiên khó có được ôn nhu nói, "Đừng sợ, ta vào cùng ngươi.", nghe khí tức ấm áp của Alpha vờn quanh mình, trái tim đang đập khẩn trương cư nhiên bắt đầu hồi phục lại, Hà Phong gật đầu, theo bác sĩ bước vào buồng trong kiểm tra.

Đầu tựa vào trên đùi Dương Ngạn, bác sĩ đeo bao tay nhìn một chút cửa huyệt của Hà Phong có chút đỏ lên, "Các ngươi làm lần cuối cách đây bao lâu?" Dương Ngạn ngẩng đầu nhìn bác sĩ, dứt khoát trả lời một lần, "Một tuần trước, umh... Không mang bao, cũng không phải kỳ động dục, hắn là lần đầu tiên, có xuất huyết, nhưng ta không có đánh dấu hắn vĩnh viễn.".

Bác sĩ cầm dụng cụ kim loại bắt đầu tiến nhập thân thể Hà Phong, một bên thâm nhập một bên nhìn màn hình điện tử, "Ngươi nhưng lại nhớ rất rõ ràng, bất quá năng lực khôi phục của hắn còn kém hơn Omega bình thường một chút, dù sao cũng là phẫu thuật mà thành, trong cơ thể vẫn còn chút khí quan thuộc về Alpha.".

Dương Ngạn cũng là lần đầu tiên thấy loại kiểm tra này, không hiểu sao có chút lo lắng, lấy tay vuốt ve đầu Hà Phong, cái thanh kim loại vừa nhỏ vừa dài mang theo dụng cụ rung này thật sự không có vấn đề gì ư, "Bác sĩ, cái này thật sự không có ván đề ư, cả người hắn đều đang phát run."

Bác sĩ cười cười, động tác trên tay cũng liên tục, "Không sao, làm nhiều vài lần là được, thả lỏng, không cần khẩn trương, dụng cụ không thể đi vào được, tiếp tục như vậy nếu tới kỳ động dục phải làm liền một tuần có thể chịu được sao?"

Hà Phong cảm giác được dụng cụ kim loại lạnh băng bắt đầu đâm vào phía ngoài đạo sản kỳ, chỉ cần dùng lực là có thể đi vào, vừa nghĩ đến phẫu thuật xong sau này phải làm những kiểm tra này cả người liền đổ mồ hôi lạnh, , "A..." Hà Phong nắm chặt thanh giường kim loại, Dương Ngạn cúi đầu hôn tóc hắn, "Không sao đâu, sắp xong rồi.".

"Được rồi, tình huống cơ bản ta đã xem qua cũng không khác biệt lắm, ngươi để hắn nghỉ ngơi một lát, ta với ngươi ra ngoài nói chút chú ý tình huống của hắn."

Dương Ngạn giúp Hà Phong lau cái trán đổ đầy mồ hôi, "Ngươi nghỉ ngơi một lúc, ta đi ra ngoài nghe bác sĩ căn dặn vài chuyện.". Bác sĩ tiếp tục xem báo cáo, biểu tình có chút nghiêm túc, "Hắn vốn là Alpha, sau này mới sửa đổi thể chất, bệnh viện cũng không thiếu những người như vậy, nhưng có một số người có phản ứng bài xích, nói ví dụ về vấn đề tâm lý trong lòng, nếu Omega có phản ứng bài xích thì thân thể về lâu dài liền suy yếu, dễ phát sốt, đau đầu, v..v.... các thứ. Càng nghe bác sĩ nói, sắc mặt Dương Ngạn càng kém, "Bác sĩ, vậy có biện pháp nào làm cho hắn sớm một chút tiếp nhận thân thể chính mình.", "Ta không phải vừa nói với ngươi sao, làm nhiều vài lần là được, mỗi ngày giúp hắn mở rộng, chờ hắn quen thuộc rồi liền như vậy tiếp thu, được rồi, Omega của mình gầy yếu như vậy mà cũng không chăm sóc cho tốt.".

Dương Ngạn nhìn Hà Phong đang đi ra ngoài, quanh quẩn trong đầu đều là lời bác sĩ nói, "Mỗi ngày mở rộng cho hắn, haizz, mỗi ngày?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC