Hôn hoài sẽ nghiện đó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Sáng mai, không hiểu tại sao Yoongi lại dậy rất sớm. Cậu sửa soạn rồi tới trường trước, lúc Tae tỉnh dậy thì thấy có một mình ên. Anh vác tâm trạng hờn tủi và cái mặt buồn thiu xuống ăn sáng làm người nhà Kim gia một phen thất kinh hồn vía, mới sáng sớm đã được chiêm ngưỡng visual ma mị, sầu đời rồi, ai mà không sợ.

- Hôm nay đồ ăn không ngon miệng sao cậu Kim?

- Không.

- Thật hả? - Hoseok hết hồn, dì Han nấu cỡ đó còn chê được thì thôi Hoseok ăn cỏ.

- Ý tôi là không phải không ngon miệng mà là tôi không có hứng ăn thôi. Đồ dì nấu vẫn còn ổn.

- À, vậy không phiền cậu dùng bữa nữa.

- Thôi, tôi no rồi. Tôi đi học trước.

Taehyung mang tâm trạng u uất tới trường. Anh nguyện là phải tìm Yoongi làm cho ra lẽ cái tật bỏ anh đi học trước, rõ ràng là đang cố ý tránh mặt anh.

.

Anh đứng trước cửa phòng học, tiếng xì sầm ồn ào bên trong ảnh hưởng rất tiêu cực tới tâm trạng của Taehyung lúc này, anh mở cửa vác cái mặt than vào thì lập tức bị mấy con bà tám kéo vô ngồi một góc thắng địa.

- Đại ka biết gì chưa? Bạn đại ka nó tình tứ ghê lắm nhá.

- Tình gì thì cũng kệ mẹ nó. - Tae lạnh lùng đáp, mặt không chút biến chuyển.

- Ơ kìa, nay căng thế.

- Yoongi đâu?

- Nó... nó vào thư viện rồi.

Anh một mạch lấy cặp đi thẳng tới thư viện. Làm cái giống gì mà sáng sớm vào thư viện trường rồi, anh cộc lốc bước đi.

- Yoongi.

- Tae? - Yoongi ngước lên nhìn anh.

- Mắc gì sáng nay đi học trước không chờ tao?

- Nhỏ tiếng thôi. Đang trong thư viện đó.

- Nhỏ làm méo gì, có mỗi tao với mày thôi nhỏ tiếng làm gì?

- Còn tôi nữa nè cậu bé. - Thủ thư trồi đầu lên từ cái hộc sách cũ.

- Phiền bác ra ngoài cho, ở đây chúng tôi có việc. - Anh cứng nhắt lên tiếng làm hai người kia hoảng hồn.

- Điên à? Sao mày lại yêu cầu thủ thư ra ngoài. Mày mới là người đi đó.

- Tao chưa có đuổi thủ thư ra. Giờ bác có đi ra không thì bảo? - Anh nhắc lại.

- Ừm. - Bác thủ thư thở dài ngao ngán, tự nhiên bị đuổi khỏi cái nơi mà mình đóng đô suốt 10 năm nay. Đời bác khổ, có ai thấu.

- Rồi. Giờ mày giải thích đi. Tại sao sáng nay lại đi học trước, cố ý tránh mặt tao?

- Không có tránh.

- Nói dối. Không tránh? Chỉ là một nụ hôn thôi. Tao không nghĩ nó sẽ phá vỡ tình bạn giữa hai chúng ta đó.

- Mày nói gì vậy? Tao không hề tránh mặt mày. Cũng không nghĩ nhiều về chuyện tối qua đâu.

- Vậy tại sao sáng nay, mày lại...

- Tao đi làm bài tập cho mày. Sắp thi rồi mà vợ mày trắng tinh. Tao có lòng làm giúp mà giờ mày lại nổi điên với tao đúng là làm ơn mắc oán. - Yoongi thảy cuốn vở bài tập đã sửa bài hoàn chỉnh lên bàn.

- ...

- Sao?

- Yah. Mày làm tao sợ đó. Giải bài tập hộ thôi cũng nói một tiếng chứ. Sáng nay tự nhiên bỏ đi học sớm một mình làm tao tưởng mày giận tao. - Taehyung vỡ òa, chạy lại ôm chầm lấy thân người nhỏ bé của Taehyung mà oán trách.

- Bỏ... bỏ ra. Ở đây có camera đó. - Yoongi bối rối đẩy người nọ ra.

- Kệ.

- Lũ trẻ bây giờ thật biết phát cơm chó mà. - Bác thủ thư lắc đầu.

Quay trở lại với lớp học. Dường như bầu không khí vẫn còn rất ồn ào, sôi nổi. Không biết có vụ gì mà chúng nó già mồm lâu thế nữa.

- Này. Mắc gì mà sáng này chúng bay cứ múa mồm luyên thuyên mãi thế hả? - Yoongi cau có hỏi.

- Ủa Min học bá chưa biết vụ gì hả?

- Chưa.

- U là trời. Quê mùa.

- Kệ bố.

- Để kể cho nghe. - Rose và mấy bà tám kéo cậu lại, tổ chức họp chợ.

- Mày có thấy Park Jimin và Jungkook đâu không? - Lisa hỏi.

- Không.

- Thì đúng rồi. Người ta ngại quá nên chia ra mỗi người một góc rồi.

- Là sao?

- Trời ơi mày là bạn thân của lớp trưởng mà vô tình quá vậy? Hay là mấy ngày nay mày có người yêu nên là lơ là bạn bè? - Jennie trề môi.

- Xàm ngôn. - Cậu chửi.

- Thôi. Hai bây trật tự để kể tiếp nè. - Jisoo lên tiếng.

- Sáng nay đi học. Jungkook để lộ một dấu hiệu rất lạ.

- Cái gì. Nó dám phản bội lại tình cảm của Jimin hả? - Yoongi hùng hổ đứng dậy, đập tay xuống bàn quát lớn.

- Bình tĩnh đi cha nội. Làm gì căng vậy, ngồi xuống, ngồi xuống. - Jisoo kéo cậu ngồi xuống

- Calm down đi. Chuyện không phải vậy?

- Mà là ...

- Là gì?

- Trên cổ bạn Jeon có một vết hickey đỏ chói đập vô hai cái đồng tử của người nhìn.

- Mà là của ai, của ai mấy chế?

- Kook nó chối nó bảo là muỗi đốt.

- Và con muỗi là PARK JIMIN. - Cả đám đồng thanh la lớn.

- Oh waooo. Không ngờ hai đứa nó bạo tới vậy. - Yoongi gật gù cảm thán.

- Chứ sao nữa trời? Sợ chưa, sợ chưa.

Bên này Taehyung cũng nghe hết được mọi chuyện. Lòng dâng lên đố kị. "Cứ tưởng hickey là hay chắc, anh đây hôn được crush rồi này, xém đè crush ra ăn sạch luôn, chứ đừng nói tới dăm ba mấy cái vết hickey cỏn con" - Taehyung nhếch mép, cười thầm.

.

Giờ ra chơi. Yoongi đang ở trong phòng vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo, sau bữa trưa. Cậu chắc chắn là đã no rồi, sau khi bị Taehyung và bạn thân Jimin dồn cho ăn một mớ. Hai đứa nó nói là ăn nhiều mới có sức đi thi lấy bằng, đã vậy Kook nó còn tận tâm bắt cậu uống hết 2 hộp sữa. Có mà cậu thành heo với ba con người đó mất.

"Cạch" - Tiếng đóng cửa làm cậu quay ra.

- Tae?

- Ừ.

- Vào đây làm gì. Còn đóng cửa nữa? Hâm hả mày?

- Không có.

- Chứ làm gì?

- Tao thấy mày chưa ăn socola nên đem vào cho mày nè.

- Vãi. Tha cho tao đi làm ơn, tao ăn bữa trưa mà cảm giác như tao nhịn sang ngày mai luôn còn được đó.

- Hiếm lắm mới trống tiết rảnh rỗi ăn uống thế này. Tụi tao tranh thủ bồi bổ cho mày thôi.

- Hay sẵn đây, mày ăn giùm tao luôn đi Tae. - Yoongi cười.

- Không. Cái này tao ăn rồi. Còn mày phải ăn vào cho đủ dưỡng chất. Đây là loại xịn nha, hàng ngoại nhập, thành phần cacao 100%. Sữa cũng là loại đặc biệt, cộng thêm hạnh nhân béo ngậy nữa, nó giúp mày chống đói.

- Mày nghĩ tao đói:) sau khi ăn cả bàn?

- Tao không biết, ăn cho tao.

- Ròi mắc gì phải khóa trái cửa phòng vệ sinh?

- Để cưỡng ép mày ăn hết, tao phải động đến bạo lực. Không muốn người ngoài nhìn thấy.

- Tao không ăn thế nhé:)

- Đừng cứng đầu.

- Tao không có cứng đầu.

- Bố mày biết nãy mày canh lúc Jimin và Jungkook vào quầy lấy thức ăn mày đã đem hết phần của mày cho cậu bé lao công rồi con ạ.

- Sao mày biết. Lúc đó mày chưa xuống mà?

- Lúc đó tao vừa xuống, vừa hay thấy hành động nhân ái cao cả của bạn Min luôn.

- Rồi sao?

- Suy ra mày chỉ ăn được có mỗi  hai trái quýt và nửa hộp sữa chuối cho bữa trưa thôi. Nên chắc chắn không đủ.

- Tao uống 2 hộp sữa chuối lận. Đâu ra nửa hộp?

- Một hộp rưỡi mày cho con Shin của bác bảo vệ uống rồi. Tao không có đui.

- Đm. Mày soi chi kĩ vậy?

- Chấp nhận ăn đi. Không là sẽ đói đó.

- Ai đời lại bảo bạn mình ăn trong toilet.

- Ra ngoài mày có chịu ăn đâu?

- Ừ, thì mày biết tao không có đam mê ăn uống mà. Vậy nên tao đi ra nha.

- Một là mày tự ăn hai là để tao mớm cho mày, đừng có đứng đó cãi lí mãi.

- Gì... Mớm...?

- Phải, muốn không? - Tae ranh mãnh cười.

- Tao không chọn cái gì hết, ngán gần chết không ăn không uống, không mớm. OK?

- No. Ngoan đi. Không là mày sẽ gầy nhom, xấu lắm.

- Mập đẹp?

- Đúng, phải có da có thịt, ôm nó mới thích.

- Mày... đừng có mày tùy tiện đem chuyện ôm ấp đi kể lung tung.

- Jungkook và Jimin chúng nó hickey nhau đấy. Mày có muốn làm thử một dấu không. Ngoan ngoãn ăn hết thanh socola đi, không thì đừng trách.

- Lại đây... mớm cho tao đi. - Yoongi ma mị cười làm Taehyung có phần sửng sốt.

- Mày chắc chứ?

- Chắc. - Cậu tiến lại phía anh.

- Hơ. Do mày muốn đó nha. - Taehyung lộ rõ ý cười, mạnh bạo đẩy cậu sát vào tượng, xé bọc socola ra, ăn một ít và hôn vào môi người kia.

Yoongi bất ngờ trở thành một con mèo hư hỏng, lần này là cậu chủ động, chính cậu chứ không ai bắt ép. Yoongi mở miệng ra đón nhận vị ngọt của socola xen lẫn với cảm giác nóng bỏng mà nụ hôn mang lại. Cậu mơ màng chìm trong nụ hôn ấy, tay vô thức ghì chặc lấy vai người kia. Nụ hôn kéo dài triền miên, Taehyung mê đắm mong rằng giây phút này sẽ kéo dài mãi mãi, nó thực sự rất tuyệt vời. Cuối cùng cũng dứt ra, hai người thở hồng hộc, khó khăn ổn định lại hô hấp. Bỗng dưng có tiếng gõ cửa phòng vệ sinh, giọng nói rất quen thuộc. Yoongi luốn cuốn, mặt cậu đỏ au, tay chân rối mù, không biết giải quyết thế nào.

- Vào phòng vệ sinh đi. Tao tiếp mấy thằng đó cho.

Taehyung bình tĩnh ra mở cửa. Jungkook và Soobin lao như bay vào, nhòm ngó xung quanh.

- Bin, mày có thấy ai không?

- Không?

- Tao thấy Yoongi nãy giờ đi đâu mất tiêu rồi, nên mới tìm. Ủa mà mày vô đây đóng cửa làm gì vậy? - Jimin khoanh tay, ngờ vực hỏi.

- Làm gì đâu.

- Trong đây không có ai. Vô giải quyết tâm sự hả cha nội. - Kook với Bin mặt gian xảo cười.

- Lũ điên. Đầu óc tối như mực. - Tae liếc hai con người đen tối kia, mặc dù anh cũng chả trong sáng hơn ai.

- Thế chứ vô đây làm gì?

- Chảy máu, vô đây băng bó cho khỏi ai nhìn. Ok?

- À, thế à. Vậy là trong đây chỉ có mỗi mày băng bó thôi sao? - Kook vừa hỏi vừa chăm chú soi mói mấy phòng vệ sinh.

- Ừ.

- Chi mà bí mật vậy không biết. Giở hơi. Thôi ra đi kiếm Yoongi. - Jimin thở dài.

Taehyung kéo cả băng ra khỏi phòng vệ sinh nam, thấy không có động tĩnh gì nữa, Yoongi mới dám ra ngoài. Cậu bước ra với một mớ cảm xúc hỗn độn. "Cậu với Taehyung cứ như vầy mãi thì... Ais, mày bị gì vậy hả Yongi, vừa nãy ai nhập mày vậy? Là lần thứ hai rồi, là mày tự động hôn nó? Xong rồi, chết cậu rồi..." - Yoongi ôm mặt, đúng đau đầu nhức óc thật mà.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net