37. (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Tại Hưởng đem Mẫn Doãn Kì đặt xuống giường , cả người kẹp giữa hai chân anh, làn môi mỏng từ từ di chuyển xuống cần cổ trắng nõn. Đầu lưỡi nhỏ ra sức càn quét để lại những dấu hôn đỏ tím thật dài . Bàn tay theo sự chỉ đạo của dục vọng nhanh chóng tháo phăng tấm áo ngủ mỏng manh của Mẫn Doãn Kì, lộ ra hai điểm hồng nhỏ trước ngực vô cùng kiều mị . Nhưng Kim Tại Hưởng đâu còn một tẹo nhân tính nào , giờ cậu chỉ biết có một việc duy nhất là làm sao để thỏa mãn nỗi nhớ nhung , đáp ứng được con thú trong người cậu.

Mẫn Doãn Kì dưới thân Kim Tại Hưởng hô hấp khó khăn , lí trí không còn , đôi tay theo bản năng mà cởi bỏ cúc áo của Kim Tại Hưởng. Mẫn Doãn Kì vốn mẫn cảm , bị cậu sờ soạng thế này cả người tê rân rân , lại khoái cảm lạ thường.

Điểm hồng nhỏ trước ngực Mẫn Doãn Kì bị Kim Tại Hưởng hết cắn lại mút rồi nắn nắn xoa xoa đã đỏ ửng sưng lên . Bàn tay thô bạo của Kim Tại Hưởng lại tiếp tục tấn công thân dưới anh, đem cả quần ngủ lẫn quần boxer ném qua một bên , túm gọn lấy bé con hơi nhú lên của anh.

" Tiểu Doãn Kì " được chăm sóc tận tình trong một chốc đã nóng ran dựng đứng lên.

-Ưm... a ưm...

Thấy con người dưới thân mình uốn éo không ngớt lại rên mấy tiếng kích tình như thế, Kim Tại Hưởng biết Mẫn Doãn Kì đang rất khó chịu . Bàn tay nắm gọn bé con của Mẫn Doãn Kì nãy giờ lại tiếp tục ma sát.

-A...

Cong người lên bắn ra, Mẫn Doãn Kì cực kỳ thỏa mãn . Lòng bàn tay Kim Tại Hưởng chứa đầy thứ dịch màu trắng đục. Nhanh chóng nâng eo anh lên, trực tiếp đem thứ vừa rồi xoa xoa vào hậu huyệt đang co rút. Lại đưa tay lên bụng mình vớt vát chút "sữa" của Mẫn Doãn Kì hồi nãy bắn vào, bôi đầy phân thân đang cương cứng. Kim Tại Hưởng vỗ vỗ vào đôi đào căng tròn của Mẫn Doãn Kì, ghé sát vào tai anh phả ra mấy tiếng khàn khàn.

- Em tới...

Sau đó cứ thế tiến vào.

-AAAAA

Từ thân dưới của Mẫn Doãn Kì truyền đến đại não cảm giác đau buốt liền hét to một tiếng . Chính vì thế mà lí trí quay lại phần nào , đầu óc không ngừng than Kim Tại Hưởng quá thô bạo. Túm chặt lấy mái tóc đen đang náo trên ngực mình, Mẫn Doãn Kì đau đến sắp chết rồi.

-ĐAU.

Mặc kệ Mẫn Doãn Kì than vãn, mặc kệ anh cào cấu cậu ra sao, vừa để phân thân ngập trong lỗ nhỏ của anh cậu đã bắt đầu đưa đẩy. Mẫn Doãn Kì đau đến hét lên, tay bấu chặt lấy tấm lưng trần của Kim Tại Hưởng. Kim Tại Hưởng xấu xa tính hại chết anh bằng dục vọng sao?

-Nói, còn dám bỏ em không?

Mẫn Doãn Kì thở hồng hộc, mấp máy:
-Không

Kim Tại Hưởng tiếp tục đẩy hông, chỗ giao hợp của hai người phát ra âm thanh mà ai nghe cũng xấu hổ, đồng thời áp sát vào môi Mẫn Doãn Kì, nuốt gọn tiếng hét chưa kịp phát ra kia.

-Còn muốn chuyển trường không?

Từng hơi thở ấm nóng của Kim Tại Hưởng phả vào mặt Mẫn Doãn Kì khiến anh mơ hồ, lại tỉnh táo bởi nỗi đau bên dưới, chuyện này anh tính nói với ba mẹ còn chưa kịp mà, sao cậu biết?

-Muốn... (làm).

-Còn muốn?- Kim Tại Hưởng trừng mắt đâm thật mạnh vào điểm mẫn cảm của Mẫn Doãn Kì.

Mẫn Doãn Kì lại la lên một tiếng lắc đầu nguầy nguậy.
-Nhẹ một chút... đau...

Kim Tại Hưởng tiếp tục động, tiếng da thịt ma sát với nhau ban đầu còn khô khốc, anh cảm thấy như mình bị xé toạc ra vậy, sau cũng dần thích nghi lại thấy vô cùng hoan ái. Môi lưỡi Kim Tại Hưởng vẫn chà sát trên cơ thể anh không chừa một chỗ, đôi tay mơn trớn cặp hông tròn tròn.

"I need you , girl ..."

Đang trong cơn hoan lạc, chuông điện thoại của Kim Tại Hưởng vang lên ở đầu giường. Hai người không phải là không nghe thấy mà là cố tình bỏ qua, Kim Tại Hưởng thì tập trung vào công việc thượng của mình, Mẫn Doãn Kì cũng làm tròn bổn phận hạ. Chuông reo mấy hồi, Mẫn Doãn Kì chau mày tìm điện thoại, thẳng tay đáp ngay vào tường, chữ " Nhã Anh" chìm lại giữa một nền đen rạn nứt.

Bạn giường kẽo kẹt theo nhịp điệu góp vui, tự hào mang danh "giường độc thân".

------------------------------

Sau một trận quyết liệt, cả hai thấm mệt, Kim Tại Hưởng ôm trọn Mẫn Doãn Kì vào lòng mình.

-Bảo Bối a, em khỏe rồi.

- Anh mệt...

Mẫn Doãn Kì toàn thân nhũn như nước không cử động nổi nữa, hậu huyệt nhỏ bất đắc dĩ vẫn phải ôm lấy cự vật của Kim Tại Hưởng. Lòng bàn tay mặc kệ cho cậu liếm láp, tới khi sau gáy nhột nhột mới lười nhác rên lên.

-Đừng nháo...

-Còn nhiều tội...em chưa hỏi...

Giữa những tiếng mút mát kéo dài vang lên mấy từ ngắt quãng. Sau đó đè Mẫn Doãn Kì dưới thân, Kim Tại Hưởng lại tiếp tục xung trận, nhưng thấy Mẫn Doãn Kì không phản ứng gì, hậu huyệt một mực túm chặt lấy khiến Kim Tại Hưởng khó động thân, hứng thú tụt xuống 0, 0000...1 mm đành phủ phục trên tấm lưng trắng mềm mịn của Mẫn Doãn Kì.

-Ngoan nào...

-Hừ... hừ...- Rên.

-Muốn gì em cũng cho.

Kim Tại Hưởng không biết là bẩm sinh hay được đào tạo XYZ, bàn tay luồn xuống dưới thân Mẫn Doãn Kì mơn trớn cậu nhỏ của Mẫn Doãn Kì, chiếc lưỡi điêu luyện lướt trên bờ vai mềm rồi từ từ tiến lên bờ môi anh đào kia. Đối với sự khiêu khích này, có mà là thực vật mới không có phản ứng, toàn thân Mẫn Doãn Kì bắt đầu nóng lên, trong vô thức bên dưới siết mạnh lấy phân thân thô to đang lún sâu trong cơ thể mình. Kim Tại Hưởng đỡ Mẫn Doãn Kì ngồi dậy, anh đem hai tay bấu chặt lấy thành giường, bắt đầu một cuộc vui vẻ mới.

-Nào... cho em...

Cậu nhỏ của Mẫn Doãn Kì bị Kim Tại Hưởng dày vò đến cương cứng hết lên.

-A...em... ưm... lên kế hoạch... lừa trai... ưm... hoàn hảo như thế á...., nhẹ một chút... mà không chuẩn bị... gel sao?

-Không phải... của anh... rất tốt sao?

Kim Tại Hưởng đưa bàn tay đầy dịch trắng lên nhỏ vào chỗ giao hợp của hai người, sau đó ra vào. Tuy hai mà là một , cuộn trào trong cơn đê mê của tình ái.

- Em cầu hôn anh... khi nào hả?

Vành tai nhỏ mềm mại của Mẫn Doãn Kì bị bao trùm bởi nước bọt của Kim Tại Hưởng.

-A... chứ không phải... tỏ tình là... ưm... cầu hôn?

-Haha... thả lỏng chút nào...anh đúng là hồ ly nham hiểm.

Nói xong thúc thật mạnh vào Mẫn Doãn Kì.

-Á... tên khốn nhà em.

-Kêu anh thả lỏng mà.

-Nhẹ thôi... ưm...

Đột nhiên, Kim Tại Hưởng không động thân nữa.

-Sao?

- Em không muốn nữa.

Kim Tại Hưởng chết tiệt, Mẫn Doãn Kì đang tít tận trên đỉnh bị cậu kéo ngay xuống dưới.

-Nhưng anh muốn.

-Nhưng em không muốn.

-Đáng ghét, không mau thì đừng hòng động đến anh lần nữa.

Mẫn Doãn Kì đưa tay nhéo vào mạn sườn Kim Tại Hưởng. Cậu cười đầy nhan hiểm nắm lấy bàn tay anh đặt lại thành giường.

-Vậy mau thả lỏng......

Cúc hoa của Mẫn Doãn Kì nhanh chóng được thả lỏng, Kim Tại Hưởng khẩn trương đẩy nhanh tốc độ. Muốn dạy vợ phải dạy trên giường mới đạt hiệu quả cao.

- Anh muốn làm chồng em? Hảo... ha...em sẽ để anh... bị chồng (bị đè).

Trong căn phòng đẹp đẽ của bệnh viện, trên chiếc giường nhỏ xinh xinh, hai cơ thể không một mảnh vải che thân quấn quýt vào nhau, mặc kệ tiếng cười của người may mắn chữa khỏi bệnh và những tiếng khóc than của người thân kẻ xấu số ra đi mãi mãi...

------------------------------

7 giờ sáng hôm sau
Cô y tá A mở cửa vào phòng 98 tầng 2, có một mùi vô cùng lạ. Thấy hai nam nhân trên giường vẫn ngủ liền đi ra.

7 giờ 30 phút sáng
Cô y tá A lại vào phòng 98 tầng 2, không thấy một ai trên giường, chỉ nghe những tiếng la hét rồi rên rỉ, thầm nghĩ bệnh nhân đang tắm lại đi ra.

7 giờ 45 phút sáng
Một thanh niên cao ráo, đẹp trai, mi phi sắc vũ từ phòng 98 tầng 2 ra ngoài. Y tá A đứng gần đó đang nói chuyện với y tá B và C thấy thế liền kể hết mọi chuyện 2 lần vào phòng đó ra. Y tá B và C đỏ mặt cười hihi.

-Mà lạ thật nha. Rõ ràng bệnh nhân hôm qua vào là cậu nam mới đi ra kia mà, người nhà bệnh nhân sao lại nằm bẹp trong phòng a?- Y tá A.

-Về lên Baidu search Danmei nha!- Y tá B và C đồng thanh. 

( Tôi thề với các má là bà au viết H thô đến nỗi tôi không dám đọc luôn. Cũnng không biết sửa sao nữa luôn. Thôi tạm thế này nha mấy má. Tôi bất lực )

Chúc các bạn một ngày vui vẻ nha🧡💙

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net