Chap 14 : Còn quá nhỏ để ra đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tình yêu chỉ đơn giản vậy thôi

Chỉ có con người mới làm chúng trở nên phức tạp.

_

"Chúng thần thiếp thỉnh an Nam Hậu. Nam Hậu vạn an"

"Được rồi đứng lên"

"Đa tạ Nam Hậu"

"Hôm qua Hoàng Thượng đến cung nào thị tẩm vậy ?"

"Hoàng Thượng không đến cung của thần thiếp !" Trạm Án Hoàng Quý phi lên tiếng trước

"Hoàng Thượng cũng không đến cung của thiếp" Nghiên Quý phi

"Nghiên Quý phi đã khỏe chưa lại đến thỉnh an ?"

"Thiếp không sao, Minh Châu công chúa và Mã Nghiên Thân vương cũng đã giao cho Tú Nhi Phường trông nom"

"Được !"

"Hoàng Thượng, hôm qua người có ghé qua chỗ thần thiếp." Mao Quý nhân

"Vậy sao ?" Chung Quốc tỏ vẻ ngạc nhiên

"Phải"

"Có thị tẩm không ?" Mao Quý nhân ngạc nhiên khi y nói câu này, đúng, là cứng họng.

Ghé qua, chưa chắc đã ở lại !

"..."

"Mao Quý nhân sao không trả lời ?" Im lặng một chút, Trâm Phi lên tiếng

"Thiếp..."

"Được rồi, ta chưa muốn tạo căng thẳng. Hôm qua Hoàng Thượng thị tẩm chỗ ta."

Những phi ngồi dưới sửng sốt một chút

"Còn Mao Quý nhân, ta biết dạo gần đây Hoàng Thượng hay đến cung của Hương phi để gặp ngươi, bổn cung cũng không cần biết Hoàng Thượng tới đó thể thị tẩm, hay để dùng thiện. Nhưng ta cảnh cáo ngươi tốt nhất nên thành thật. Tất cả những việc ngươi làm" Câu cuối, Chung Quốc rõ ý tứ nhấn mạnh, rằng ả không chỉ mỗi một lần một việc

"Thần thiếp, biết lỗi. Mong Nam Hậu thứ lỗi !" Ả nhanh chóng gập đầu tạ lỗi

"Chép nữ tắc 200 lần, ngày mai mang tới Diên Hỉ Cung"

Tất cả đều không dám nói gì

"Được rồi các muội về hết đi"

"Nam Hậu vạn an "

_

"Quý nhân đó cũng gan quá cơ, mà chủ tử, người thấy thứ người đó thế nào? Cũng xinh đẹp, nhưng đầu óc ..." Ái Du

"Thực sự là quá coi thường người khác, nhất là Nam Hậu, càng không nên động vào !" Nghiên Quý phi nhắc nhở

"Qua Thái Y Viện lấy thuốc đi !"

_

Liên Khánh Cung...

"Minh Châu ! Con xem ta mang gì về này !" Vừa về tới cửa cung, Nghiên Quý phi đã gọi tên con gái

"Chủ tử, công chúa đang ngủ !" Một nô tì đi tới

"Giờ này vẫn còn ngủ sao ?"

"Phải, tiểu chủ tử ngủ rất ngon"

"Mau vào gọi dậy !"

"Minh Châu, Minh Châu !"

Một nô tì, rồi hai nô tì tới bên cạnh giường của Minh Châu công chúa, nhưng cô bé này không có phản ứng.

"Tiểu chủ tử, tiểu chủ tử, đã muộn rồi người mau dậy thôi !"

"Tiểu chủ tử !?"

"Tiểu chủ tử ?"

"Chủ tử, tiểu chủ tử đã gọi nhưng mãi không thấy hồi âm !" Một nô tì báo cho Nghiên Quý phi bên ngoài vườn trà

"Cái gì ?" Nghiên Quý phi chạy gấp về phía gian phòng ngủ

"Tiểu chủ tử, người mau tỉnh lại !Tiểu chủ tử !!" 

Càng ngày càng không thấy hồi âm

"Minh Châu, Kim Minh Châu có nghe ta nói không !? Mau dậy, mau dậy ! Minh Châu !"

"Gọi thái y, mau gọi thái y, mau !"

_

"Thái y, mau nói, Minh Châu, con bé bị làm sao !!"

Nghiên Quý phi lo lắng không thôi, con gái nàng ấy có bị làm sao, nàng sẽ không sống nổi

"Thưa Hoàng Thượng, thưa Nam Hậu, thưa Nghiên Quý phi, Minh Châu công chúa ...."

Tại Hưởng, Chung Quốc nghe tin cũng đã tới

"Ngươi mau nói, không ta chém đầu ngươi !"

"Nghiên Quý phi bình tĩnh lại đã" Chung Quốc đứng bên cạnh an ủi

"Nói đi" Tại Hưởng nhắc nhở

"Minh Châu công chúa... đã qua đời ! Thần.. thật sự không thể làm gì hơn !" Tề Thái y, thái y giỏi nhất thái y viện cũng phải bất lực nói câu này

"Cái gì ??" Ba người cùng nhau sửng sốt, các nô tì cùng nhau cúi rạp

"Không đúng, Minh Châu mới hôm qua vẫn khỏe mạnh, ngươi mau chẩn đoán lại, mau chẩn đoán lại !!" Nghiên Quý phi đau lòng đến lả đi, không còn sức lực ngã xuống

"Công chúa tại sao lại mất ?" Tại Hưởng cũng đau lòng không kém nhíu mày, con gái của hắn sao lại tự dưng mà bệnh đến chết

"Dạ bẩm,... Hoàng Thượng, tạm thời có thể chẩn đoán do.. thuốc"

"Thuốc ? Thuốc từ đâu ?" Chung Quốc cũng muốn truy rõ lí do

"Từ... từ thái y viện"

"Thái y viện ? Hồng công công ?"

"Có nô tài"

"Đến thái y viện, tìm thuốc mà Minh Châu công chúa đã uống, truy rõ" Nam Hậu uy quyền, thấy chết sẽ cứu

"Nam Hậu, Hoàng Thượng, đứa con của thiếp..."

"Muội.. đừng quá đau lòng, rồi nó sẽ trở lại thôi! Được chứ!"

"Đỡ Quý phi vào trong"

Chung Quốc cùng Tại Hưởng đến Thái y viện

_







Ngày X tháng X năm 19XX, Minh Châu nhị công chúa vì mệnh yếu mà chết yểu khi chưa tròn một tuổi, an táng chức Quận truy phong Minh Châu Quận chúa.







( Mọi người nghĩ ai là thủ phạm ?!!! Còm men trúng thì tui tag tặng nè )

( Cuối cùng cũm thi xong, năm nay thấy đề cuối cấp khó dã man, khó nhất là Văn huhu TT )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net