Chap 18: Phòng trọ 2 (H nữa đừng đọc)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: đọc chap trước

Thế nhớ !

Ko ghi nhiều mất cảm hứng :>

Vô chủ đề


______________________________



Vốn định vờn y thêm chút nữa, nhưng cái gì đang ở trước mắt đây ?!!! Thực sự kiên nhẫn không nổi, Chung Quốc đã dám đến mời hắn thì Tại Hưởng không còn gì để nói với con người này, nhanh chóng bước đến bế y lên đặt trở lại giường.

11:11

Chung Quốc đầu gối chạm giường đưa ánh mắt đến Tại Hưởng.

"Chết tiệt !" Thầm chửi trong lòng, sao lại có người câu dẫn đến mức này cơ chứ !

Tại Hưởng đứng bên giường, Chung Quốc nửa quỳ nửa bò trên giường. Tại Hưởng cầm gậy thịt lớn đánh lên má Chung Quốc hai cái, lướt qua đôi môi anh đào đỏ mọng.

"Mau, gậy thịt này của một mình Quốc nhi, không cần vội !"

Dương lên đôi mắt mọng nước nửa dâm mỹ nửa trong sáng, hai trạng thái đối nghịch lại trên một mỹ cảnh.

"Bảo bối, nuốt vào từ từ, đừng cắn"

Hai từ bảo bối, dịu dàng, dễ nghe, chiều chuộng vô cùng, nhưng trong trường hợp này... nó hình như không đúng lắm !?

Chung Quốc nuốt gậy lớn có chút khó khăn, vì đã lâu không dùng cách này. Cây gậy này, vừa lớn lại nổi rất nhiều gân, cả thân tím sậm, quy đầu to tròn phớt hồng, nom không phản cảm chút nào lại khá đáng yêu đi, mỗi tội sẽ không nghe lời chủ luôn làm y bị đau. Liếm môi một chút để chắc chắn gậy lớn đủ trơn để đẩy vào, miệng nhỏ mở hé, hai tay giữ lấy thân trụ từ từ nuốt vào. Đi chưa được nửa đường, điểm chạm trực diện đã là khẩu cái cứng*, y suýt như mắc nghẹn.

*khẩu cái cứng là cái chỗ mà các bạn bị viêm amidan á

"umm..."

Tại Hưởng bắt lấy tín hiệu không dám đẩy vào nữa

Y cố gắng vờn lưỡi mút lấy nửa trên thân gậy, hai má hóp vào tạo không gian hẹp, quy đầu quá lớn khiến y khó vận động hàm nên bàn tay phía dưới bắt đầu sục nhanh dần tăng khoái cảm. Trong đầu y bây giờ không còn biết làm gì nữa, chỉ biết nghe theo lời người bên tai nói.

"Đúng rồi, Quốc nhi giỏi lắm, thả lỏng !"

Thả lỏng cơ hàm, Tại Hưởng đưa đẩy hông chậm chút cho y thích nghi dần.

Chung Quốc hàng ngày rất một mực, điềm đạm đôi phần tránh né, nhưng riêng Tại Hưởng rất biết chọc đúng điểm ngứa, ở trên giường y nhất định buông thả, thậm chí còn vô cùng dâm loạn. Ai mà có thể thấy được dáng vẻ này của y dù chỉ là một ánh mắt, Tại Hưởng thề với trời rằng hắn sẽ moi mắt người đó cho hổ ăn ngay lập tức.

Ngửa đầu ra phía sau, thoải mái dữ dội, Tại Hưởng thở dài một tiếng.

Nhanh chóng đẩy hông, 10 phút sau Tại Hưởng mới dừng.

"Tại Hưởng, cơ hàm.. đã mỏi lắm rồi !" Chung Quốc nhanh chóng trách mắng

"Xin lỗi Quốc nhi bảo bối ! Trẫm sẽ để ý !"

Tại Hưởng leo lên giường lấy hai chiếc gối đặt dưới đầu gối sắp đỏ lên của y, một gối đặt trên hai khuỷu tay phía trước, nhẹ nhàng rải từng cái hôn lên cổ, lên vai, lưng. Dùng hai tay xoa nắn hai cánh đào tròn trịa đầy thịt, hoa cúc hồng hào lấp ló phía trong, thực sự khiến Tại Hưởng muốn phát điên.

"Quốc nhi, thực sự xinh đẹp !"

Lại vùi mặt xuống, lần này, lưỡi Tại Hưởng tiếp xúc trực diện với mép huyệt đỏ hồng, làm Chung Quốc một trận run rẩy, mặt vùi vào gối rên một tiếng.

"Ah ~ Hưởng.. đừng...đừng liếm !"

Tại Hưởng như chẳng nghe thấy gì, hai tay đem hai đùi y mở rộng, nút một cái thành tiếng lên miệng huyệt.

"Quốc nhi, chịu khó !"

Miệng huyệt nếp gấp rất chặt, so với quy đầu của Tại Hưởng thì quá là khác xa đi. Tuy được nước bọt làm mềm, nhưng hai kích thước đối lập này, khả năng sẽ bị thương là điều không khó đoán.

Đưa gậy lớn đến trước miệng huyệt, từ từ đẩy vào.

"Ah.. um... " Cảm giác đầu tiên truyền lên não bộ của Chung Quốc, là đau.

"Thả lỏng, bảo bối kẹp chặt quá !"

Hôn lên môi giúp y thả lỏng một chút.

Cảm thấy được phía dưới mở đón, Tại Hưởng không còn lí trí một mực đẩy thẳng vào bên trong, tiếng la của Chung Quốc cũng bị Tại Hưởng nuốt vào.

Khoái cảm chưa tới, y hiện giờ lại cảm thấy như cả cơ thể bị xé ra làm đôi vậy.

Dịch ruột non tiết ra để đẩy vật lớn ra ngoài, nhưng nó lại là chất bôi trơn cho Tại Hưởng càng vào sâu. Tuy chưa tới tận gốc, nhưng đã chạm tới điểm gồ lên bên trong cơ thể, Tại Hưởng không chút do dự tiến quân. Tại Hưởng nhanh chóng đâm rút mạnh mẽ, tuy y sẽ đau rát nhưng sẽ nhanh cảm thấy thải mái.

"Chặt quá !" Trong đầu Tại Hưởng bây giờ hỗn loạn, chỉ nhắm điểm G mà đâm rút, thỏa mãn đến mức, da đầu một trận tê dại.

"Ah..a...ưm...ah....hah.. thoải..mái...thoải mái, Tại Hưởng, hah..."

Cơn đau vẫn còn, nhưng khoái cảm nó mang lại thì lớn hơn nhiều. Trong đầu Chung Quốc bây giờ, chỉ còn là nam nhân phía trên Kim Tại Hưởng đang điên cuồng đâm chọc vào điểm ngứa, thỏa mãn cả người ngứa ngáy, tự động dâng núm vú lên cho người hôn cắn.

"Rất thành thực !"












(Vừa học xong, đừng hối chap, tại tui chưa có ý tưởng H đặc sắc thoii :> Nên viết tiếp cảnh 18 này hay ngừng lại nhỉ, đầu mình nhảy 7749 cảnh nữa rùi kaka, bín thái wé )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net