Chap 5 : Hồi vị

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngọc Nhi, sau này, sẽ có những người mà ngươi nhất định không thể không tin .."

_

"Quốc nhi thật xinh đẹp!"

"Người đã dậy sớm như vậy?" Nghe được tiếng động bên tai, Chung Quốc tỉnh giấc đã thấy Tại Hưởng thức bên cạnh

"Mới là canh năm, Quốc nhi ngủ thêm chút nữa!"

(canh năm là từ 3 - 5h sáng đó mn, lúc này là 5h nhen)

"Ta muốn hái sương sớm làm trà!" Nói đến đây Chung Quốc bèn ngồi dậy

"Vậy nằm một chút nữa, ngủ ít quá! Thân thể không tốt chút nào .." Tại Hưởng kéo y nằm trở lại

"Đều do người quá khỏe!" Chung Quốc miệng trách nhưng một bụng ưng ý không thôi

"Sao lại trách trẫm rồi, chẳng phải hôm qua ..." 

"Trật tự không cho người nói nữa!" Chung quốc lấy ngón tay chặn trước miệng Tại Hưởng

"Được rồi được rồi! Nghỉ thêm chút nữa, hôm qua trẫm bồi hơi quá một chút, Quốc nhi có thấy đau chỗ nào không?" Vậy chứ nhìn cơ thể Chung Quốc có những "vết tích" do chính mình để lại khiến Tại Hưởng thêm phần hài lòng cười tươi

"Nếu đau người sẽ tha cho ta sao?"

"uhmm ... đương nhiên là không rồi !! "

"Gian xảo!"

"Lát nữa cùng ta dùng điểm tâm rồi đến chánh điện nhé!" y ngỏ lời

"Được được nghe theo người hết!"

...

Im ắng một lúc, Tại Hưởng lại lên tiếng trước

"Quốc nhi của trẫm thực sự vất vả nhiều rồi!" Vừa nói Tại Hưởng vừa cạ mũi vào y

"umm"

"Trẫm yêu người!"

Đã bao lâu rồi y không được nghe câu nói này

"Ta cũng yêu người!"

Hai thân ảnh quấn nhau không rời, đến tận khi trời sáng hẳn mới tách nhau ra.

_

"Người mau đi đi không muộn, đợi các phi tần thỉnh an ta sẽ đến chánh điện!" vừa thay y phục cho Tại Hưởng Chung Quốc vừa nói

"Không thể cùng đến, trẫm sẽ nhớ người!"

"Mau đi thôi, người đừng dẻo miệng nữa!"

"Mau hôn ta một chút" Cái gì đây? Hoàng Thượng đang làm nhõng đó !!!

"umm ... được rồi, chỉ một cái ..."

Một cái uk một cái nhé, dây dưa môi lưỡi một cái mười phút mới chịu rời đi, đúng là Kim - lưu manh - Tại Hưởng.

_

"Thần thiếp xin thỉnh an Nam Hậu, Nam Hậu vạn phúc kim an"

"Được rồi ban tọa!"

Ngồi chưa nóng ghế đã có người mở miệng

"Ngày Nam Hậu thất sủng ... à vào lãnh cung, Trạm Án Quý phi đã cai quản lục cung, được Hoàng Thượng ban không ít bổng lộc. Nhưng hôm nay lại không đến thỉnh an, thật là dựa quyền! Không biết hôm qua có được thị tẩm hay không ...!" Phức phi 

"Ngươi vừa được hồi vị liền muốn quay lại nhà lao?" Nghiên phi lên tiếng

"Phức phi mới vào cung còn chưa hợp phép tắc, mong muội thông cảm!" Du thường tại lên tiếng lấy lòng

"Đâu có ai dạy mà biết?" Mao Quý nhân một tiếng cất lên liền vừa lòng người khác

"Thần thiếp mới vào cung, còn chưa hiểu quy củ, mong Nam Hậu chỉ giáo, các phi tần chỉ giáo! Hôm trước Hoàng Thượng mới ghé tới, người mạnh quá nên thần thiếp hơi mệt, ăn nói có chút bỗ bã ..." Phức phi cất tiếng, nhưng giọng lại rõ vẻ mỉa mai

"Vậy sao, Hoàng Thượng tối qua thị tẩm ngươi à?" Nghiên phi 

"Đúng đúng, Phức phi mới vào cung còn chưa hiểu quy củ, cũng một phần chắc do đã sống ở ngoài nhiều năm, cái mới chưa họa cái cũ vẫn còn, ăn nói bỗ bã không phép tắc, lả lơi ăn sâu vào máu thịt chưa thể hết, nay còn mang thai sẽ không tốt. Các ngươi phải dạy dỗ nghiêm một chút giúp bổn cung!" Tuy lời lẽ nhẹ nhàng nhưng lời lại như giao mỉa mai kĩ nữ dù đã vào cung thì vẫn có "tạp chất".

Các Phi tần khác đều nhếch miệng hài lòng, còn Phức phi kia không nói nên lời.

"Cũng may là mang thai, nếu không từ kĩ nữ lại hóa ma điên." Nhĩ thường tại đá xoáy

"Bổn cung biết bổn cung đang mang long tự, nếu là nam nhân thì sẽ là nhị a ca, nếu là nữ nhân thì sẽ là nhị công chúa, có người muốn cũng chưa được!" Lời nói chanh chua đang cứa đến từng người chưa có con

"Nếu bổn cung không nhầm thì là tam công chúa." Hương Quý phi bây giờ mới lên tiếng

"Thần thiếp xin lỗi, là tam công chúa, đã mạo phạm rồi!"

"Trạm Án Quý Phi còn chưa tới sao?" Nghiên Phi diễn xuất quả không tồi

"Nam Hậu, mới Quý phi mà đã không thỉnh an rồi, leo lên chức Hoàng Quý phi thì còn ... Ờm .. thần thiếp lại lỡ lời rồi!" Phức phi

"Thỉnh an Nam Hậu, Nam Hậu vạn phúc kim an" Trạm Án Quý Phi bước vào

"Đến trễ thế sao?" Hương Quý Phi mỉa mai

"Sương sớm của người!" Trạm Án Quý Phi

"Ngọc Nhi mang vào!"

"Tốt lắm, hôm nay bổn cung tâm trạng rất vui, nhưng ngồi nghe các thiếp bàn tán,... đã xuống dốc không phanh" Chung Quốc nhếch miệng

"Đừng tưởng bổn cung đến muộn là không nghe thấy những gì các người nói về ta, hôm nay là ai đã nói lời gì, hôm sau ta sẽ trả đủ" Quan Châu đỡ chủ tử của mình ngồi vào ghế

"Trạm Án Quý Phi đã thỉnh an từ canh năm, nhưng vì Hoàng Thượng không cho ta hái sương sớm, nên ta đành nhờ Trạm Án Quý Phi lấy giúp. Ai ngờ, lại được nghe một màn kịch hay đến như vậy! "

"Vậy là ..." Nghiên phi ngờ ngợ nhưng trong lòng đã sớm rõ

"Phải, hôm qua Hoàng Thượng đã dùng thiện tại Hoa Mai Cung từ canh một, sau đó ở lại đến tận sáng muộn nay mới rời đi" Trương mama lên tiếng

"Vậy còn tưởng Hoàng Thượng đã thị tẩm Phức phi thật" Nghiên phi chế diễu

"Những tối khác thị tẩm đều đến nửa đêm, khá mệt (ý là khoảng 1 tiếng đồng hồ đó).." Xem ra Phức phi đã suy nghĩ nông cạn rồi!

"Chẳng phải là do tác dụng của rượu?" Nghiên phi học đúng chỗ ngứa, Ngọc Nhi liền sau đó lên tiếng

"Hôm qua Hoàng Thượng cùng Nam Hậu ... đã thị tẩm từ nửa đêm (ý nói từ 23h nha).. đến tận canh bốn (tầm 1-2h), nô tì và công công canh cửa ... mất ngủ" chữ cuối rất nhấn mạnh ý tứ của câu nói, làm Phức phi muốn đào lỗ cũng không chui xuống được.

"Làm ngươi mất ngủ rồi!" Nam Hậu tung hô

Người tung người hứng, duy chỉ nhắm vào một người. Kẻ không thể biết kế hoạch này đành im lặng vậy!

"Đêm đó ..."

Ngừng một chút để gây sự chú ý của mọi người

"Đêm đó .. từ chập tối (ý tứ câu ở đây là 9-1oh) đến ... hết canh bốn (hơn 3h) ..."

(1160 từ lận ôi đau lưng quá!!)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net