45. mùa xuân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một tuần hành hạ Beomgyu với đống câu hỏi vô tri của mình thì cuối cùng đã đến ngày cả hai khăn gói về Daegu. Trên đường đi Beomgyu cứ dành lái mãi thôi, dù sao cũng mới lấy được bằng lái nên bạn gấu nhà mình muốn thử sức ấy mà.

Nhưng Taehyun vì lo người yêu lái xe đường dài bị mệt nên chỉ cho Beomgyu lái một đoạn đường thành phố nhỏ mà thôi. Bác sĩ Choi lái được tầm nửa tiếng thì đâm ra buồn ngủ nên rất nhanh vô lăng lại vào tay anh Kang.

Beomgyu trước giờ là một bạn gấu năng động, ở trên xe cậu hết ăn rồi lại ngủ, lâu lâu quay sang nói chuyện xàm xí với Taehyun cho hắn đỡ chán. Bịch khoai lang lắc phô mai hắn mua cho cậu ăn trên xe cũng bay sạch nhanh chóng.

- Chán quá Tyun àaaaaaa

- Thế thì bật nhạc nhé!

-Nae~~

Âm nhạc được bật lên với giai điệu ballad nhẹ nhàng rất thích hợp cho việc lái xe đường dài. Từng nốt nhạc êm ái như đang xoa dịu tâm hồn con người sau những bộn bề, lo toan thường nhật. Beomgyu nhắm hờ mắt, tựa đầu vào cửa sổ, cảm giác bình yên tràn ngập lấy cậu.

Bên ngoài khung cảnh đang dần chuyển thành ngoại ô vắng người. Cây xanh phủ dọc hai bên đường, có những cây thấp cây cao, trên nó làm lấp ló những bông hoa xinh xắn. Chim chóc cũng bay qua lại nhộp nhịp, tiếng "chíp chíp" nghe rất vui tai.

Nhanh thật đấy, mới đây thôi đám cây này chỉ còn là một thân khô xơ xác vậy mà chỉ mới một tháng sau mầm non đã bắt đầu đâm chồi nảy lộc, đám chim tránh rét cũng dần bay về báo hiệu một điều rằng: Mùa xuân đã đến.

Beomgyu mở cửa sổ, ngay lập tức không khí trong lành cùng những cơn gió nhẹ thổi vào gương mặt xinh xắn của cậu trai. Cậu sảng khoái hít thở cái mùi của cây cỏ và mặc kệ cơn gió làm rối đám tóc mềm. Chẳng cần chỉnh làm gì, dù sao chốc nữa Taehyun cũng sẽ vuốt lại cho tươm tất mà thôi.

Giữa mùa đông và mùa xuân thì Beomgyu thích đông hơn cả. Biết là nói như thế hơi kì nhưng sự thật là vậy đấy: )))

Ngắm cảnh chán chê cậu quay sang hỏi nhỏ hắn:

- Taehyun có thích mùa xuân không?

- Thích chứ! Không khí mát mẻ, hoa lá đâm chồi thì ai mà chẳng thích.

- Vậy giữa mùa xuân với Gyu, Tyun thích ai hơn?

Câu hỏi này quen quen ấy nhỉ. Taehyun phì cười, giọng chắc nịch:

- Mùa xuân mỗi năm chỉ có đúng một lần, nhưng Beomgyu của anh thì quanh năm suốt tháng đều bên cạnh. Nên Tyun thích Gyu hơn cả mùa xuân luôn á.

Hắn vừa nói vừa cười ôn nhu khiến Beomgyu ngại đỏ hơn cả mặt. Đã thế tên này còn dám nói lại câu trả lời trước kia của cậu nữa chứ. Cơ mà cũng hạnh phúc lắm, đã lâu vậy rồi mà Taehyun vẫn còn nhớ như in.

*

Sau đoạn đường dài lê thê thì cuối cùng cả hai cũng đã đến nơi. Nhà của Beomgyu nằm ở vùng ngoại ô, rất gần với biển. Khu nhà cậu cũng chẳng mấy đông đúc, chỉ có vài ngôi nhà và 1 căn biệt thự to lớn. Taehyun dừng xe trước một căn nhà nhỏ xinh xắn rồi quay sang gọi con gấu đang ngủ say sưa.

Beomgyu sau khi ngủ một giấc dài thì cũng cảm thấy người sảng khoái hơn nhiều chỉ tội cho Taehyun phải cầm lái suốt quãng đường thôi vì thế cậu rất hăng hái phụ giúp hắn bưng hành lí vào nhà.

Nhưng vừa mới mở cửa xe ra thì Beomgyu lại hoang mang nhìn xung quanh, cậu nhìn căn nhà nhỏ trước mặt với ánh mắt khó hiểu khiến Taehyun khó hiểu theo.

- Sao vậy Gyu?

- Đây đâu phải nhà Gyu đâu? Ơ kìa?

- Địa chỉ là ở đây cơ mà, Tyun chạy theo địa chỉ Gyu gửi đấy.

Dáo dác nhìn một lúc thì Beomgyu mới tá hoả nhận ra, cậu vội chỉ tay về phía căn biệt thự cuối đường

- Đấy mới là nhà Gyu kìa, hình như Gyu ghi nhầm số nhà 034 thành 035 rồi ấy.

Nhìn theo hướng tay bác sĩ Choi chỉ mà Taehyun hơi bất ngờ:

- Chẳng phải Gyu nói là nhà Gyu bình thường thôi sao? Không ngờ đấy

Thật không ngờ đấy, làm nông dân thì có ai sống trong cái biệt thự to đùng không nhỉ?

Beomgyu chắc chắn đó là nhà mình thì Taehyun mới an tâm chạy xe đến nhưng hắn vẫn còn hoang mang lắm, cứ thấy hình như mình bị lừa ấy.

Vừa vào đến nhà Beomgyu đã vui vẻ hô to "Con về rồi đây". Ngay lập tức ba mẹ Choi liền chạy ra đón cậu con trai quý giá. Lâu rồi cả gia đình mới được sum họp, không khí ấm áp và hạnh phúc tràn ngập cả căn nhà ( à không căn biệt thự mới đúng ). Mẹ Choi ôm ấp cậu con trai, hết véo má lại sờ bụng rồi tấm tắc khen:

- Ôi Beomie dạo này có da có thịt hơn hẳn trước, đáng yêu phết.

- HiHi, công Taehyun chăm mà mẹ

Taehyun đang lỉnh kỉnh đủ thứ quà cáp bước vào. Vừa vào đến hắn liền lễ phép chào hỏi phụ huynh rồi ngại ngùng biếu quà. Trông rất ra dáng chàng rể lần đầu ra mắt nhà người yêu, ăn nói có hơi vấp nhưng nhìn chung vẫn ổn.

Ba mẹ Choi ưng bụng chàng rể này từ lâu rồi, thiếu điều muốn gả con đi ngay luôn ấy nên ba mẹ không làm khó gì hắn cả. Chỉ là thấy bộ dạng lúng túng của Taehyun khiến cả nhà ai cũng buồn cười.

*

Giờ đây tất cả đang ở phòng khách. Ngồi trên bộ ghế ghỗ cao cấp mà Taehyun cảm thấy áp lực nhiều chút, nhưng vẫn phải cố gắng giữ tỉnh táo để trả lời câu hỏi của các vị phụ huynh.

Ba Choi hỏi:

- Beomgyu có bắt nạt con không?

- B...bắt nạt ạ?

Cả Taehyun và Beomgyu không hẹn mà cùng ho khan vài tiếng, mặt đỏ hết cả lên.

- Ơ hay hai đứa này, bị gì đấy

- À dạ không ạ, Beomgyu cũng không bắt nạt con đâu ạ hê hê

Ngược lại mới đúng : ))

Trò chuyện một lát thì không khí dần tươi vui hơn hẳn. Taehyun càng lúc càng thoải mái hơn với gia đình Beomgyu, ba mẹ Choi thật sự rất trẻ trung và năng động, nói chuyện rất bắt trend luôn. Taehyun vui ơi là vui, thấy hắn như vậy Beomgyu cũng an tâm nhiều hơn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net