Stupid.11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Beomgyu gần như đã mệt lắm rồi. Cậu còn thấy rất lạnh nữa. Xuống khỏi cái vòng quay thì cậu cực kỳ lạnh luôn, cậu mới chợt nhớ ra là đã sang đông rồi. Mặc cái áo phông thôi nên cậu gần như là co rúm lại, tay chân lạnh ngắt làm cho cơ thể không còn sức để đi nữa.

   Taehyun thấy cậu lạnh thì liền lấy cái áo bông đã mang theo từ trước mặc vào cho cậu. Hắn cởi cả cái khăn quàng trên cổ mình, quàng lại vào cổ cậu đến khi cậu biến thành con gấu thì thôi. Beomgyu đứng im mặc cho hắn sửa soạn. Cậu thích cái cảm giác này quá. Được crush chăm sóc từng li từng tí một khiến cho cậu thấy mình như người hạnh phúc nhất thế giới vậy.

   Taehyun đề nghị với cậu đi dạo ở công viên gần đó rồi hẵn về nhà. Beomgyu thấy dù gì cũng không vội, cậu cũng muốn ở gần hắn lâu thêm chút nữa nên cũng đồng ý mà đi bộ đằng sau hắn.

   Hai hàng cây bên cạnh đã không còn tươi như trước nữa , thay vào đó là một vẻ ảm đạm, lạnh lẽo đến lạ thường. Mặt đường cũng chốc trở nên thật cứng ngắt, vô vị khiến cậu chẳng còn muốn đi thêm chút nào. Cái không khí ngột ngạt này chẳng thích hợp cho một buổi hẹn hò, nhưng được đi bên cạnh Taehyun, cậu không màng quan tâm đến nó nữa. Taehyun là ánh nắng buổi ban sớm, chiếu những tia ấm áp vào trái tim của cậu. Taehyun là cơn gió cuối mùa, lạnh như băng nhưng lại bắt đầu cho mùa xuân rực rỡ.

   Taehyun mang đến cho cậu cả một mảng vườn ươm nắng tươi đẹp.

   Taehyun không giống cơn mưa rào, đến thật nhanh cũng rời đi thật vội.

   Taehyun là tình đầu da diết như viên kẹo, vị ngọt nơi đầu lưỡi luôn làm ta xao xuyến, nhớ nhung.

  
   Taehyun, người cậu gửi cả thời thanh xuân rạng rỡ của mình.

   Taehyun, chàng trai với nụ cười như sưởi ấm nỗi cô đơn trong lòng cậu bấy lâu nay.

   Taehyun, người để cậu có thể tin tưởng mà dựa dẫm, nương tựa vào mãi về sau.


    Taehyun, người Beomgyu dành trọn đời để yêu.













































    Beomgyu đang đi thì chân bỗng dưng đau lên dữ dội, cậu không còn đứng vững được mà khuỵ xuống đất. Có lẽ do hôm nay đi bộ quá nhiều, vận động quá sức làm cho cơ thể cậu chẳng còn lấy chút tinh thần nào nữa.

   Taehyun nghe thấy tiếng động, quay đằng sau đã thấy cậu đang quỳ gồi dưới đất, tay chống xuống dướt mặt đường mà thở gấp. Hắn sốt sắng đỡ cậu dậy, dìu cậu ngồi vào chiếc ghế đã gần đó rồi nhẹ nhàng nhắc chân  cậu gác lên đùi. Beomgyu không còn sức để mà từ chối, để cho hắn kéo ống quần lên mà kiểm tra chân mình.

   Có một vết bầm rất lớn, thâm tím lên ở trên chân cậu.

    "Chân cậu thế này là sao Beomgyu? Ai đánh cậu hả?"

  "Không có. Chiều lúc tôi làm việc ở quán bị rớt đồ vào chân thôi. Tôi không sao cả, cậu bỏ tôi ra."

 
  "Đến giờ này mà vẫn còn bướng được hả? Cậu đau đến mức đứng còn chẳng vững thì ra vẻ với ai?"

 
  "T-tôi..." mắt Beomgyu bị một màng nước bao phủ, dường như chỉ cần một cái chớp mắt cũng có thể khóc luôn.

  
   Tại sao lại mắng cậu? Rõ ràng cậu có làm gì hắn đâu.

   "Thôi đừng khóc. Tôi xin lỗi vì đã lớn tiếng. Gyu ngoan đừng khóc nữa."

  "Tôi không sao thật đó. Cậu đừng lo nhé."

   "Không lo không được. Cậu lên đây tôi cõng."

  "Không cần thiết đâu mà. Tôi có thể tự đi được."

   Vừa đứng lên thì cơn đau đột nhiên ập đến, cậu ngồi sụp xuống cái ghế đá. Vì đau quá mà nước mắt lại bắt đầu rớm rớm nơi khoé mi.

   "Cậu lên đây tôi cõng về. Về đến nhà liền bôi thuốc cho đỡ đau."

   Beomgyu đành ngoan ngoãn mà leo lên lưng hắn cho hắn cõng về. Cậu ôm lấy cổ hắn, cả khuôn mặt dụi vào vai, cổ trông đáng thương lắm.

  "Gyu này, cậu có ước mơ gì không?"

  "Ý cậu là sao?"

  "Sao này cậu muốn làm gì á?"
 
  "Tôi muốn trờ thành một kiến trúc sư nổi tiếng."

   "Cậu vẽ đẹp mà. Tôi tin chắc cậu sẽ làm được thôi "

   "Tôi muốn vẽ cho cậu, Yeonjun, Soobin, Kai mỗi người một căn nhà. Nếu sau này làm ra nhiều tiền thì tôi sẽ nuôi Yeonjun nếu cậu ý không làm ra tiền. Ngược lại thì cậu ý nuôi tôi. Tôi còn muốn tìm một người yêu thương mình thật lòng nữa, để cho tôi có thể dựa dẫm vào, để cho tôi có thể thoải mái bộc lộ tính cách của mình mà không cần lo lắng."

    Beomgyu vừa nói vừa lấy tay chỉ đi khắp nơi. Cậu hứng thú nói về những điều mình muốn làm trong tương lai. Taehyun im lặng nghe cậu nói hết. Hắn chưa từng nghe cậu tâm sự gì về bản thân cậu cả, hắn muốn coi đây là cơ hội để giúp hắn hiểu hơn và Beomgyu.

   "Gyu này, cậu muốn làm gì thì tôi cũng sẽ ủng hộ cậu. Dù cậu có sai hay đúng, tôi sẽ luôn về phe cậu. Tôi muốn cậu nhớ ràng, Taehyun tôi đây sẽ luôn sẵn sàng làm bờ vai vững chắc để cậu dựa vào, để cậu trút hết âu lo ngoài kia được không? Vậy nên đừng giấu tôi chuyện gì hay nỗi buồn gì nhé. Tôi muốn là người có thể chia sẻ sự phiền bực của cậu, cả niềm vui nữa. Tin tưởng ở tôi nhé, Choi Beomgyu."

   Taehyun đã nói rất nhiều. Hắn nói nhiều đến mức mà cậu không nhớ được hắn đã nói gì nữa. Hoặc là do chất giọng trầm ấm như rót mật vào tai làm cậu không tập trung được.

   Nhưng những lời tâm sự của hắn cậu đều nghe và nhớ kĩ.

   Beomgyu muốn được ỷ lại vào hắn thật nhiều, nhưng cũng muốn phải tự lập để bản thân không trở nên yếu đuối. Mỗi lần nhìn thấy Taehyun thôi là lập tức từ con người mạnh mẽ lại hoá mèo con ngoan ngoãn hay mè nheo, nũng nịu với hắn. Ở bên cạnh Taehyun, cậu không phải bao bọc mình bởi lớp vỏ cứng rắn nữa. Beomgyu có thể là một người yếu đuối cũng được, như thế hắn sẽ bảo vệ cậu thật tốt. Beomgyu có thể giận dỗi làm nũng với hắn cũng được, hắn sẽ chiều theo cậu mà dỗ dành như con nít.

    Đối với Taehyun, Beomgyu không cần thay đổi gì cả.

 
     Taehyun yêu chính bản thân Beomgyu.

  Taehyun không muốn Beomgyu chịu uất ức tổn thương.

  Taehyun không muốn thấy Beomgyu chỉ biết tự chịu đựng mà tiêu cực.

  Taehyun muốn là người mang đến cho Beongyu nụ cười ngây thơ.

  Taehyun muốn là người để Beomgyu có thể thoải mái tâm sự cùng.

  Taehyun muốn Beomgyu sẻ cia những khó khăn và niềm vui trông cuộc sống của cậu.

  Taehyun muốn Beomgyu mãi là cậu bé đầy nhiệt huyết và năng lượng tích cực.





  Bởi Taehyun yêu Beomgyu.

















Yêu Beomgyu rất nhiều

 




 

  
   











 








_______________________________
Đây là một chap bonus nho nhỏ t muốn tặng mọi người vì fic đã được 1k read nè. Không quá dài nhưng cũng thấy được tâm tư tình cảm của cậu Kang với Gyu rồi đúng không nò. Hehe mong mọi người thích chap bonus này nhé.

  Yêu.

  

  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net