Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm cái nắng ấm của thành phố Seoul hiện đại đã lên báo hiệu một ngày nắng nóng.

Những tia nắng nhỏ bé tung tăng chiếu vào căn phòng nhỏ của một thiếu nữ đang trong giấc ngủ say vì mệt mỏi.

Cả ngày hôm qua ami chạy từ nơi này đến chỗ khác kiếm việc làm nhưng đều thất bại. Kiếm việc bây giờ khó thật.

Đã 7h sáng...

Reng...reng....reng...tiếng chuông báo thức vang lên inh ỏi khiến người nào đó đang ngủ ngon phải bật dậy với suy nghĩ: " hôm nay chắc chắn mình sẽ kiếm được việc làm thôi" Đừng lo"
Cô VSCN và thay quần áo mất 30p. Hôm nay cô diện cho mình một chiếc áo sơ mi trắng tay xắn đến khuỷu tay kết hợp với chiếc quần bò bó làm tôn lên cái dáng người mảnh mai của cô .
Chuẩn bị xong, cô cầm tạm chiếc túi xách đi ra khỏi nhà. Đến phố Hongdae là nơi nhộn nhịp , tấp nập, tập trung nhiều cửa hàng. Cô đi hết khu phố nhưng cửa hàng của họ đều đã đủ nhân viên.
Đã trưa rồi mà vẫn chưa kiếm được việc làm. Cô ngồi nghỉ vì đói và mỏi chân , tại một nghách nhỏ và tự nhủ:
- Haizz ! Hôm nay mà ko kiếm được việc làm thì lấy cái gì để nhét vào bụng đây? Nói đến đây cái bụng trống rỗng của cô lại gào thét.
-ục..ục..ục..
Ami đành đứng dậy đi tiếp.

Ở tập đoàn SJ ..
Nhân viên: Thưa giám đốc ! Dự án về khu cô nhi viện đó xong rồi ạ ! Chỉ cần giám đốc đi xem thôi ạ!

TH: được rồi , chuẩn bị xe đi - xua tay í nói nhân viên ra ngoài.

Nhân viên: Dạ!

* Taehyung là một giám đốc của tập đoàn SJ , hắn còn rất trẻ nhưng đã quản lí được cả một tập đoàn lớn như vậy*
Anh đi xuống sảnh của công ty và bước ra xe , hai bên là hàng dài nhân viên đang cúi chào 90° . Anh vẫn bước đi với nét mặt không quan tâm.

Chiếc xe nổ máy và phóng đi.

Đến nơi....đó là cô nhi viện mà Ami đã ở , nay nó được Tập đoàn SJ sửa sang lại.
TH bước xuống xe và nhìn xung quanh...là khung cảnh của một ngôi nhà hai tầng nhưng cũng đủ to cho hơn 10 người ở. Xung quanh ngôi nhà là cây xanh và có một khu vườn cỏ xanh mướt ở đàng sau ngôi nhà trông thật tươi mát và pha chút gì đó lãng mạn của những cây hoa hồng đủ màu sắc được trồng trong vườn.
Khung cảnh đó thật thơ mộng đến nỗi làm cho Kim tổng của chúng ta phai mỉm cười vui vẻ.

Đúng lúc đó Ami đi ngang qua , vì nhớ nơi đã chứa cả tuổi thơ chua có ngọt có ở đây nên đi vào... vì quá mải ngắm nên cô đụng trúng một thân hình vạm vỡ cao ráo khiến cô ngã nhào về phía sau . Tổng tài bối rối , một phần vì nhan sắc của cô một phần vì cô đụng hơi bất ngờ. Hắn ta vội vàng cúi xuống  hỏi han và đưa tay đỡ cô dậy.
-cô có sao không...xin lỗi vì khi nãy...
- à..ờ...không sao đâu...tôi ổn..với lại là do tôi mải ngắm cảnh quá nên không để í....xin lỗi...
-haizz..xui thật....vừa ko kiếm đc việc làm lại còn bị ngã một quả đau điếng người như này nữa.....-ami nói thầm

-Mà..cô đi đâu thế?
-à...tôi đi thăm lại ngôi nhà của tôi thôi.
-À....Hóa ra cô là trẻ mồ côi.
-Vậy còn anh đến đâu làm j ?
- Tôi đến đây để xem dự án xây mới lại cô nhi viện này.
AMI mắt chữa A mồm chữa O.

/ Trời...đây là giám đốc sao....còn trẻ vậy mà làm giám đốc ? siêu thật.../

/cô gái này trông vừa xinh lại tốt tính , với lại đang tìm việc nữa hay là..../

-Cô đang tìm việc đúng ko?

- Ủa? Sao anh biết ?

- cô vừa nói mà!
-Tôi có nói ư...?* mình nói nhỏ mà nhỉ*

- đúng..tôi đg tìm việc..S thế?
-  tôi đang thiếu thư kí hay cô làm thư kí cho tôi đi.
-à...ừm.....Thư kí?
- thư kí là phải đi theo tôi, dù tôi đi đâu cũng phải đi theo, ko được cãi lời.
-ừm....cx được , vậy bao giờ thì tôi có thể đi làm  vậy?

-um...Bây giờ luôn được không?

-Hả? Ngay bây giờ lun á?
-ừm...
-okie..vậy cx đc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net