Chap3: Thật hay mơ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Haizz ya cuối cùng cũng về đến nhà rồi, mỏi hết cả chân
Đứng trước cái cổng to đùng của nhà, Hanyi than thở định lấy tay ấn chuông như thói quen nhưng cô giật mình thì thấy mình ko mở được. Hanyi cố gắng dùng cái mỏ bé xíu của mình để mổ vào cái chuông, dùng cả người đập vào nhưng cũng ko ăn thua, cố gắng la hét thì thì bên ngoài ng ta cũng chỉ nghe thấy tiếng chim. Hanyi ngồi bệt xuống sàn
- Haizz làm sao để vào được chứ. Ơ mà khoan từ từ đã mình biết bay mà. Đúng rồi chỉ cần bay qua cái lỗ kia là xong
Hanyi như bắt đc vàng hí hửng bay qua cổng nhưng khi bay đc vào trong sân thì lại còn 1 vướng mắc nữa
- yaaaah , cái gì vậy chứ tại sao lại khóa cửa nhà, dì Choo, chị Yun.. Mở cửa cho tôiii
Hanyi bay chới với sau lớp kính, nhưng dù có la hét đến đâu thì 2 con người trong nhà kia vẫn đi đứng ngóng Hanyi " người" trở về. Cô mệt mỏi ngồi "đậu" xuống sàn than thở
- Tại sao lại thế chứ, chắc đây là mơ chắc chắn đây chỉ là mơ - Đang ngồi suy nghĩ thì bỗng có tiếng bước chân
- T đã bắt đc m rồi con chim kia
- Aaaa là tôi mà
Ông bảo vệ lấy vợt ra định vồ bắt lấy cô nhưng may là cô kịp thời bay đi chứ k cũng bị tiêu đời r.
- Trời ơi cứu tôi với, dì Choo, chú bảo vệ con đây mà
Cô và ông bảo vệ chạy vòng quanh sân
*bíp bíp*
- Giờ này còn ai đến nữa vậy - bảo vệ
Ánh sáng đèn ô tô lóe lên, tưởng ai hóa ra là đám quản lí khốn kiếp của cô, vì khi trong nhà vệ sinh hết hồn vì bộ dạng của mình thì cô cũng nghe đc giọng của bọn họ nói xấu cô làm cô tức sôi máu
- Bọn họ cũng về r sao bh mới chịu về chứ - lườm nguýt
Quản gia bà cô gái giúo việc chạy ra tưởng cô về ai ngờ
- Cô Chenny đâu r - quản gia
- Cô ấy đi đâu mất r k có ở nhà sao. À điện thoại, ipad, túi xách, quần áo cô ấy đều k đem theo đây này - quản lý
- quoáccc.. quoácccc( gì Choo tôi đây nè) - Hanyi đậu ở bức tượng
- Trời ơi mấy ng phục vụ kiểu gì vậy, cô ấy đi đâu còn k bt - quản lí
- Chắc giống như mọi lần sáng mai cô ấy sẽ về mà - quản lú nam ( 3d he)
- Dì Choo có gì ăn k, bọn con làm từ sáng đến h đói quá nè... Moa moa moa
- tên quản lí õng ẹo
Quản gia k quan tâm liền did vào trong nhà, nhưng ai bt đâu đc chú chim kia đang hốt hoảng
- Ế, đừng có tắt đèn chứ - Hanyi nhanh chóng bay vèo vào trong nhà
-----------------
*nhà chú Geunji*
- Sao giờ này con vẫn chưa ngủ - chú Geunji cầm ly cafe ra phòng khách
- Con vẫn chưa buồn ngủ, con đang đợi tin tức trên TV biết đâu họ sẽ đưa tin về tai nạn sân khấu của cháu gái yêu của ba hay sao, ha ha - Minyoon ở phòng khách bật nhạc, ngồi ở ghế đánh máy tính với gương mặt hớn hở
- Tin tức nóng trong ngày, bình thg chưa căng là vậy, nhưng bh thì k còn giữ đc h/a nữa rồi, ha ha - Minyoon cười thỏa mãn
Chú Geunji khó chịu lấy điều khiển tắt TV
- Đó là chị họ của con đó, đáng lẽ con nên bt thương Hanyi khi con bé gặp chuyện xui xẻo chứ
Minyoon mặt thản nhiên, gập máy tính xuống
- Có phải chị em ruột thịt gì đâu mà phải thương hả ba
- Nhưng ba và bác Min Kanghuk là anh e ruột thịt đó con à
- Thế sao lúc bác ấy mất lại ko viết di chúc cho ba lên làm chủ tịch công ty mà lại để cho cô ta và anh Tae làm chứ
Minyoon cầm chiếc máy tính đi ngang qua Geunji
- Vì đó k phải công ty của ba
Minyoon đứng lại 1 lúc r quay lại nói
- Nhưng dù sao ba cũng đã cống hiến cả cuộc đời cho cái công ty, ba còn k có tgian riêng
Ông Geunji bức bội quay ng lại nói vs Minyoon
- Nếu con muốn bình đẳng hay công bằng thì con tự lập công ty r làm chủ đi
Minyoon k nói gì tức đến đen mặt đi lên phòng
------------------
- Cô chủ k có ở đây tôi đã tìm khắo nơi r - cô gái giúp việc đưa chị quản lý lên phòng cô. Chú chim nhỏ từ đâu đã nhanh chân lén lút bay đằng sau rồi nấp vào ghế sopha đc đặt trong phòng
Quản lý của cô đi khắp xung quanh nhà xem xét k thấy cô.
- Bình thường cô ấy đi đâu sẽ gọi báo về nhà - quản gia
- Làm sao mà họi đc hả dì trong khi điện thoại cô ấy còn ở đây mà gì cũng kc ần lo lắng đâu thôi con vè đây - bà quản lĩ õng ẹo.
Quản gia và cô giúp việc thở dài đi ra khỏi phòng.
Tạch
- quoáccc.. quoácccc ( ối cái gì vậy)
Người giúp việc như thói quen khi đi ra khỏi phòng cô thì luôn tắt đèn, đang ngồi 1 xó chú chim nhỏ giật mình rồi chạy ( bay) ra chỗ công tắc. Đậu ở đấy 1 lúc, cố gắng lấy đầu ( mỏ)
mình đập đập vào công tắc kia. Sau 1 hồi chịu đau đớn cuối cùng đèn cũng bật
- Aya đau quá
Chạy vù vào trong phòng ngủ( phòng rộng lắm thong cả phòng tiếp khách) nhắm tịt mắt đứng trước chiếc gương to đùng kia
- Hảaaaaaa
Đứng thở gấp, mặt nhăn lại vì bất ngờ vì đấy k phải là mơ mà là sự thật, 1 chú chim nhỏ màu xanh đang đứng trước gương
- Aaaaaaaaa... Mặt của mình... Aaa.. K đc mình muốn chở lại làm người
Tức giận, cô ra sức phẩy phẩy lông bằng chiếc mỏ bé xíu của mình
- Bà phù thủy xấu xa kia bà đang làm gì vậy sao lại làm như vậy với tôiii chứ
- Ngươi chỉ biết quan tâm đến bản thân của mình - Thần Tyqi
- Bà đang ở đâu bước ra đây đi
Hanyi nghe thấy 1 giọng nói vang lên nhưng k thấy ai quay lại đằng sau thì có 1 ánh sáng chói vào mắt cô
- Ta k phải là phù thủy
Thì ra là ng nhân viên ở khách sạn đó, nhưng bh trông bà ta xinh đẹp vs bộ váy trắng nhưng cô k qtam
- Bà phù thủy kia, tôi yêu cầu bà hóa giải lời nguyền cho tôi ngay lập tức ngay bh - nói dứt câu Hanyi lại định chạy đến nhưng lại 1 cái phép gì đó như vừa nãy cả ng cô cứng đơ lại
- Nếu như bh ng ko kiềm chế đc thì ta ko còn cách nào khác đâu.
👰"con gái của mẹ ơi hãy kiên nhẫn tìm cách cứu lấy mình nha con" - Hyunji trên thiên đang nhìn xuống mà xót xa
- Ta nhắc lại cho ngươi nhớ 1 lần nữa, ngươi đang nhạna lấy 1 bài học cho lối sống ích kỉ của mình, lúc mặt trời lặn cũng là lúc ngươi sẽ biến thành chim và đến sáng hôm sau ngươi mới trở lại thành ng với Chenny nổi tiếng với sắc đẹp ngàn người mê đc - Thần Tyqi
- ko..ko đc bà đã bh hỏi tôi muốn nhận bài học này đâu cơ chứ. Tôi nói là tôi k muốn - Hanyi hùng hổ
- Lời nguyền sẽ đc hóa giải khi ngươi thực hiện đc những điền ta đã nói ngươi còn nhớ k
- Thực hiện cái gì chứ tôi k hiểu - Hanyi nói hùng hổ nhưng avãn trong trạng thái đơ người
- Cũng đúng vì ngươi có bh lắng nghe ai đâu cơ chứ :
1- ngươi phải nghĩ cho ng khác hơn bản thân mình
- Sống thì nghĩ cho bản thân thì có gì sai cơ chứ - Hanyi đáp lại
- Điều 2 : ngươi phải làm gấp hai lần việc tốt so với việc xấu từ trc tới nay
- Gì chứ tôi có bh làm việc xấu đâu
- Cuối cùng là ngươi phải có 1 nụ hôn từ 1 ng đàn ông yêu cô hơn bản thân
- Chỉ có có 3 điều thôi mà, nếu tôi làm đc thì tôi sẽ trở thành ng đko - Cô cười đắc ý
- Ta cho ngươi thời hạn 3 tháng nếu k làm đc ngươi sẽ thành chim mãi mãi
Nói xong thần Tyqi biến mất và phép "đứng yê"n đấy cũng mất làm cô ngã nhào xuống
- Bà phù thủyyy xấuuuu xaaaa, sao bà làm vậy với tôiiiii
- Sao bà dám gieo lời nguyền cho tôi chứ
---
*thiên đàng*
-T..ta trở thành phù thủy rồi sao - Thần Tyqi ngác
----
- Sống vì người khác, làm việc tốt tthì có gì khó đâu chứ. Đựơc ngyeu hôn thì có gì khó. Này bà phù thủy kia bà làm sao biết đc tôi có bnh ng yêu quý tôi trên MXH đâu cơ chứ Instagram tồi còn có hàng trăm hàng triệu ng fl tôi kia kìa - Hanyi đứng nói 1 mình
" Nghe cho kĩ đó phải là ng yêu cô thật lòng và hơn bản thân của mình" - giọng thần Tyqy vang lên
Nghe xong cô đứng trầm ngâm
- Là ai ta, còn ai ngoài ba mình đâu cơ chứ - Hanyi
" Ngươu mau cầm lấy thiết bị này đi"
Giọng thần Tyqy vừa dứt thì cô thấy 1 chiếc vòng hình trụ dẹt dài ở trước mặt cô đang sáng lấp lánh
--------
*Kim gia
Cạch
Taehyung cầm lấy tấm ảnh mà cả 3 người "bạn" chụp chung với nhau để trên kệ. Anh ngắm nghái 1 lúc thì câu nói của Hanyi ngày xưa vọng trong đầu anh
"Bạn mập quá nên mơ ước trở thành hà mã hả"
" Mập rồi còn đeo kính nữa chứ"
" Mập cận mập cận"
Taehyung nhăn mặt lại, hít thở 1 cách tức giận rồi vò nát tấm ảnh trong tay  (nhưng ông ý còn 5 tấm cho vào khung khác 🙂) ném *póc* lên bàn
- Đồ xấu tính
Thở dài tức giận rồi anh ngồi trên ghế mặt đen như đít nồi
---------
* quay trở lại vs cô tiểu thư nào*
Đi đi lại lại trong phòng 1 hồi than thở rồi mệt quá cô nhảy bỏi lên chiếc giường êm ái. Nhưng mà trong dạng lốt chim ntn thì cả 1 cái đầu cô đáp xuống giường mà thôi. Lăn qua lăn lại rồi ngửa cả 2 chân lên nhưng cô thấy rất khó chịu
- quoácccc.. quoácc ( ko lẽ mình phải chịu cnảh này suốt 3th trời hay sao đây ko tài nào mà ngủ nổiiii trờiii ơii)
- mới chỉ có 1 ngày thôi mà mònh k chịu đc rồi, loài lông vũ kinh tởm nàyyyy, aissss
~ ục ục ~
- Aiss đói quá - bỗng dưng tông giọng cô nhẹ lại rồi cho tay ôm bụng
- Vậy làm sao mà ăn uống đây
Bay đến phòng khách ở trong phòng cô đứng trước cái bình nước cô luốn cuống
- Vậy làm sao uống đây, trờiii ơiiii cái bà kiaaa bà muốn cho tôi ntn đến bh hả
- Có aiii đó cứu tôi vớiiii - Hanyi bắt đầu la lối om sòm
- Mình múôn trang điểm lại cho đẹp mà, mình nói chuyện vs bạn, mình muốn chat ai đó cứu tôi kooooo
- hớ hớ hơssss~~~ tôi ko thể làm gì hết tất cả là do bà
******
Trên này 2 con gn đang xem tình hình thì bõng dưng thần Tyqi ngơ ngác
- Xin thần Tyqi là do con bé k hiểu chuyện, tất cả là lỗi của tôi vì tôi k dạy dỗ cho con bé - Hyunji
- Ko cần phải xin lỗi, dù sao lúc ngươi chết thì con bé vẫn còn nhỏ mà - Thần Tyqi
- Tôi rất muốn nhận thay cho con bé hình phạt nhưng mà....
- Muốn học đc điều gì đó thì ngươi phải cho con bé đánh đổi chứ. Ngươi phải hết sức bình tĩnh trong chuyện này thì con bé cũng mới có thể làm đc. Và tới 1 lúc r con bé sẽ nhận ra bản tính của mình





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net