#3~4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


#3.

JaeHyun lười biếng nằm trong lòng TaeYong đọc truyện tranh, không biết nghĩ tới gì chợt quay sang :

- Anh ơi

- Ừ..

- Em muốn ăn bánh mì đậu đỏ

- Thôi, tối rồi ăn bánh mì sẽ mập đó

- Ứ đâu.. anh không thương em.. cái bánh mì cũng tiếc với em ..hức.. - chơi xấu

- Rồi rồi.. ngoan.. anh đi mua cho em hẳn mười cái luôn được không?

Tự nhiên không nghe trả treo, hay reo mừng gì, TaeYong thấy ngộ nên ngó chừng, ai dè:

- Hức.. hức...

- Sao rồi.. sao rồi.. sao em lại khóc, anh mua bánh mì ngay đây này, thật nhiều luôn nha

- Hức hức.. anh không thương em...

- Hả ??? - anh ngẩn ra

- Anh muốn em ăn cho nhiều vào, em béo lên, em không đẹp nữa thì anh bỏ em chứ gì

- ="=

- Sao anh không nói gì hết ..hức hức.. anh không thương em... anh chê em phiền ...huhu

- Anh có cách để vừa ăn bánh mì thoải mái mà vẫn không béo nà.

- Cách gì.. cách gì..

Cũng không biết nội dung cụ thể của phương pháp, chỉ nghe là cửa hàng bánh mì nổi tiếng mà JaeHyun thích bán hết veo hàng liên tục trong một tuần còn JaeHyun cúp học nằm trên giường hết 6 ngày trong một tuần. Chắc do "không khỏe" nên ăn nhiều bánh mì vẫn giữ dáng vô cùng tốt.

#4.

Phòng của JaeHyun và TaeYong trong KTX

- Anh ơi..

- Sao nào - TaeYong mỉm cười ôm cậu vào lòng, mềm mềm, thơm ghê

- Em muốn đeo khuyên tai, mai mình đi bấm đi anh.. - cậu nhỏ giọng xin xỏ

- KHÔNG ĐƯỢC .. Bây giờ chưa cần đâu.. - anh nghiêm giọng nói

- Đi mà.. đi mà.. Ten hyung đeo khuyên đẹp lắm mà.. nha anh.. cho em bấm đi

- Anh nói là không được, đau lắm đó, em mà không nghe lời thì về đừng mè nheo anh.

- Nae.. - JaeHyun tiu nghỉu như mèo bị cắt tai

- Ngoan... ngủ đi

TaeYong đinh ninh bé ngoan nhà mình đã bỏ mộng xỏ khuyên tai sau khi nghe anh nói nào ngờ

vừa bước vào KTX đã nghe tiếng khóc quen quen

- Hức hức..

- Ngoan ngoan... nín đi mà JaeHyunie, anh mua trà sữa cho, nha .. anh xin lỗi mà.. em mau nín đi

- Hức hức.. đau lắm đó... hyung... quá đáng...

- Thôi anh xin lỗi... mau nín đi, anh đâu có biết tai em bị đau đâu.. TaeYong sắp về rồi, em mà khóc nó lại đòi lột da anh đó ... T.T - Yuta đau khổ dỗ nhóc con chuyên ăn vạ

Rầm... TaeYong đùng đùng đi đến chỗ JaeHyun và Yuta làm cậu trai Nhật vã mồ hôi tưởng mình bị xử tội đến nơi, nào ngờ

- JUNG JAE HYUN... ai cho em đi bấm lỗ tai hả? - anh gần như hét lên

- Hức... hức.. anh ơi... đau quá đi huhu - cậu ngước đôi mắt đỏ hoe lên, quả nhiên, TaeYong như quả bóng xịt hơi

- Thôi thôi.. ngoan.. tí xíu là hết đau thôi... nha nha - vẫn là xót cậu người yêu hơn

- Anh ơi... em hơi đau à... mà anh Yuta từ đâu chạy ra nghịch tai em đó.. đau lắm.. hức hức.... - chỉ một câu, thành công chuyển mọi sự chú ý lên đầu anh trai núi rừng

- NAKAMOTO YUTA ... lăn ra đây cho tớ..

- Hừ.. tớ có biết JaeHyunie xỏ khuyên đâu - Yuta đanh đá không phục

- Sau này không cho cậu nghịch thế nữa.. tớ bắt được thì cậu chết chắc

- Ble ble.. JaeHyunie mít ướt - nói xong nguẩy mông bỏ đi

TaeYong nghiêng đầu xem chỗ xỏ khuyên đang đỏ lựng lên của bé con nhà mình mà thương lắm. Chỉ vì muốn đẹp mà lại chịu đau thế cơ đấy, anh thổi thổi chỗ đau rồi dỗ dành

- Ngoan.. để anh thổi cho.. mấy ngày tới phải nghe lời anh để dưỡng chỗ bị xỏ khuyên không nó đau thì khỏi khóc nhé

- Nae.. hức ... em biết oyyy

TaeYong cẩn thận chăm cậu người yêu mà không hề biết rằng JaeHyun đang gióng trống ăn mừng trong bụng, đơn giản là cậu quá hiểu anh người yêu nhà mình cưng mình bao nhiêu. Anh nói thì nói thế chứ cậu mà cãi anh thì anh cũng chả mắng được mấy câu đâu .. hơ hơ

Yeah, được xỏ khuyên rồi

Không bị mắng nà

Không bị lơ nà..

Mình quá siêu :3  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net