Chap 3: Nam thần bị anh crush phũ nhưng vẫn vui.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay, Carolina Allspice của Jungkook mở cửa trở lại sau ba ngày tạm nghỉ, nhân viên ở đây đa số là sinh viên vừa học vừa làm để kiếm thêm thu nhập. Đúng 4h chiều, Kim Taehyung lái em moto thân yêu đến trước cửa quán, mấy bạn học đều biết hắn đến không phải làm vì tiền, chọc đến hắn không khéo hắn còn lấy kim cương đá quý chọi bể đầu cơ. Mục đích duy nhất của Kim Taehyung đến đây làm việc chính là ông chủ cục súc dễ thương của họ.

Jungkook có dáng người cân đối do chăm tập gym, đường nét trên gương mặt hài hoà, đôi mắt tròn xoe chớp chớp, hai bên má cũng tròn tròn, cả chóp mũi cũng tròn. Mọi thứ trên người Jungkook đều tròn một cách đáng yêu. Nhưng mà tính cách của cậu có phần khó hoà hợp nên trong quán chỉ có Kim Taehyung là nói chuyện được với cậu nhiều nhất.

Nhân viên trong quán thấy thế không khỏi đau lòng, thì thôi người đẹp đến với người đẹp còn tụi mình chỉ mà củ khoai bên đường, chỉ cầu mong mỗi ngày được nhìn ông chủ đáng yêu cùng chàng nhân viên đẹp trai bên nhau thì nhân sinh không còn gì luyến tiếc.

Taehyung bước vào quán gật đầu chào mọi người rồi nhanh chân vào trong thay đồ, mặc lên người nón cùng tạp dề màu nâu. Nhìn thấy Jungkook đang ngồi chăm chú nhìn vào đống sổ sách trên bàn ở góc bên kia, hắn bẽn lẽn đi tới ngồi đối diện chống cằm ngắm anh người thương đẹp trai. Một hồi lâu thấy hắn cứ nhìn mình miết Jungkook sinh ra ngại, hắng giọng một cái làm Taehyung giật mình cười xuề xoà nhìn cậu.

"Thích không?"

"Hả?"

"Thích cây quạt đó không?"

"À...à...thích lắm nha, cái gì của anh Jungkookie em đều thích hết."

Từ nãy đến giờ mặc dù nói chuyện nhưng Jungkook vẫn cúi đầu tính tính viết viết gì đó không ngước mặt nhìn hắn lần nào. Miệng nhỏ nhóp nhép nhai mẩu bánh quy, hai má tròn chuyển động lên xuống nhịp nhàng như hai cục mochi núng na núng nính.

Kim Taehyung đánh bạo, vươn tay xoa bầu má tròn của người đối diện, mềm mềm thích quá đi mất, tim hắn nhũn ra rồi nè. Jungkook ngừng động tác tay, ngước lên nhìn hắn: "Ai cho mà sờ?"

"Hỏng phải anh Jungkookie cũng để yên cho em sờ hả?" Tay còn lại đưa lên xoa bầu má bên kia luôn, trời ơi ta nói nó sướng, mỗi lần hắn đẩy hai cái má thịt vô thì miệng nhỏ bị ép nhô ra chúm chím hồng hào nhìn muốn chụt vài phát cho đã ghiền. Nhưng hắn phải cầm lòng nuốt xuống, không thể để cho người ta thấy mình là loại đàn ông lưu manh, vồ vập được.

"Xoa đủ chưa? Đi làm việc đi."

Kim Taehyung bĩu môi tiếc nuối buông tay ra rồi nhanh chóng quay lại trạng thái tràn trề năng lượng, nở nụ cười hình chữ nhật hút mắt, đứng nghiêm đưa tay lên trán: "Nhân viên Kim Taehyung đã được sạc pin đầy đủ, xin hết lòng vì ông chủ Jeon Jungkook mà làm việc ạ."

"Lắm trò." Mắng Kim Taehyung một tiếng, đợi hắn đi ra ngoài kia mới len lén đưa tay lên nơi bị hắn tích cực xoa xoa khi nãy. Nóng quá, không lẽ mình bị sốt?

Từ lúc Kim Taehyung vô làm việc thì doanh thu của quán tăng lên hẳn, lúc trước người ta vô đây đọc sách nhâm nhi tách cafe đăng đắng thỉnh thoảng ngắm ông chủ trẻ xinh tươi còn giờ có thêm cậu nhân viên chạy bàn siêu cấp đẹp trai, thân thiện nữa. Riết rồi không biết các anh chị em vô quán để đọc sách hay đọc tâm tư trai đẹp nữa.

9h tối quán như thường lệ đóng cửa, nhân viên nhanh chóng ra về nghỉ ngơi. Jungkook vẫn giữ thói quen đi bộ về tuy nhiên kể từ khi sự kiện tối hôm đó thì cậu không còn nhét Airpods nghe nhạc giật giữa đường. Kim Taehyung từ xa cùng chiếc moto chạy đến, kề sát bên cậu: "Anh đẹp trai ơi lên đây em chở anh vòng quanh thế giới vòng vào tim em."

Jungkook lườm hắn một cái rồi bước nhanh, hắn dễ dàng tăng ga bám theo dụ ngọt: "Uầy, giỡn tí thôi mà đại ca căng quá. Lên đây em chở cho nè, đi bộ mỏi chân em xót."

"Điên hả?"

"Ôi trời ông anh khó chiều của em ơi, đường từ quán tới nhà anh đi miết cũng chỉ có bao nhiêu đó, coi cũng chán. Lên đây em chạy từ từ cho anh ngắm toàn thành phố luôn, cùng khoảng thời gian nhưng tốc độ xe đương nhiên nhanh hơn tốc độ đi bộ của anh vì thế quãng đường đi cũng dài hơn, ngắm cũng nhiều hơn. Xe xịn, người lái đẹp trai, lại chở free chần chờ gì nữa mà không đến bên em nào anh yêu."

Lời đề nghị nghe cũng hợp lí, Jungkook đưa chân toan bước lên xe thì:

"Khoan đã, còn cái này nè." Taehyung đội lên cho Jungkook cái nón bảo hiểm y hệt hắn, cài chốt an toàn ngắm nghía trái phải trước sau yên tâm rồi mới cho cậu bước lên xe.

Suốt dọc đường chỉ toàn Taehyung nói luyên thuyên thôi, lâu lâu cậu vui thì đáp lại, phần lớn là im lặng nhìn ngắm mọi vật xung quanh cùng khung cảnh Seoul nhộn nhịp. Đánh vài vòng thành phố rồi thả cậu trước nhà, Taehyung nhanh tay hơn cởi nón cho cậu còn không quên ngứa tay bẹo má tròn của người thương nữa. Jungkook im lặng không nói gì bước vào nhà mặc cho tên đàn em hâm hâm dở dở kia ú ới nói lời tạm biệt: "Anh Jungkookie ngủ ngon, tối nhớ mơ đến em nha. Thích anh lắm đó, mai em lại đưa anh về."

Thời tới, Kim Taehyung bên cạnh là nhân viên bưng nước còn là tài xế cao cấp của ông chủ Jeon Jungkook. Thấm thoát thêm một tháng nữa trôi qua, vậy là Kim Taehyung crush anh Jungkookie được hai tháng rồi đó, mặc dù anh Jungkookie vẫn kiểu ăn nói cộc lốc như xưa nhưng đã nói chuyện với hắn nhiều hơn, cười nhiều hơn và đặc biệt hắn có thể nựng má người thương bất kì thời gian, địa điểm nào.

Hai tháng theo đuổi để được anh crush cho đưa đón, nói cười và cho bẹo má, quả thật là một thành công vĩ đại đối với Kim Taehyung.

_____

Câu lạc bộ nghệ thuật của SNU gồm các câu lạc bộ nhỏ như nhảy, múa, kịch, hát, rap và nhạc cụ. Nửa tháng một lần, câu lạc bộ lại tổ chức một buổi họp để các thành viên thoải mái giao lưu với nhau, giải toả căng thẳng. Với tư cách là chủ nhiệm câu lạc bộ, Jungkook là người chủ trì yêu cầu các sinh viên ổn định vị trí để thưởng thức các tiết mục, người đầu tiên biểu diễn chính là cậu. Ôm cây đàn guitar lên sân khấu, vẻ ngoại điển trai cùng bộ dạng tiêu soái làm các bạn học bên dưới âm thầm xuýt xoa không thôi.

Cúi đầu chào phía bên dưới, Jungkook ngồi lên chiếc ghế được chuẩn bị sẵn trên sâu khấu, kế bên là chiếc giá đỡ cao có gắn sẵn micro. Đợi cả phòng im lặng, Jungkook cất giọng hát, đôi tay bên dưới phối nhảy múa uyển chuyển trên dây đàn phối hợp nhịp nhàng.

Là Paper Heart.

Remember the way you made me feel
Such young love but
Something in me knew that it was real
Frozen in my head
Pictures I′m living through for now
Trying to remember all the good times
Our life was cutting through so loud
Memories are playing in my dull mind
I hate this part paper hearts
And I'll hold a piece of yours
Don′t think I would just forget about it
Hoping that you won't forget about it
Everything is gray under these skies
Wet mascara
Hiding every cloud under a smile
When there's cameras
And I just can′t reach out to tell you
That I always wonder what you′re up to
Pictures I'm living through for now
Trying to remember all the good times
Our life was cutting through so loud
Memories are playing in my dull mind
I hate this part paper hearts
And I′ll hold a piece of yours
Don't think I would just forget about it.
(...)

Ở góc cuối của căn phòng, có một chàng trai thân mặc bộ đồ chơi thể thao khoẻ khoắn, trên trán đeo chiếc headband, mái tóc nâu dày được vén ra sau phơi bày hoàn toàn gương mặt góc cạnh, mày rậm mũi cao đôi mắt chăm chú nhìn người trên sân khấu, miệng mỉm cười trên tay còn nâng trái bóng rổ cam quen thuộc.

Đợi khi Jungkook diễn xong, những tràng pháo tay nồng nhiệt cùng tiếng cổ vũ hò hét vang lên, cậu đứng dậy gật đầu chào rồi rời đi, trả lại sân khấu cho bạn diễn tiếp theo.

Jungkook vừa đi ra đã thấy một thân ảnh cao to cùng nụ cười toả nắng của cái tên nào đó đi đến gần, bàn tay thon dài bắt lấy sờ sờ một bên má cậu.

"Anh Jungkookie đàn với hát hay quá đi. Em là em mê anh lắm luôn rồi á."

Cậu liếc ngang liếc dọc nhìn xung quanh rồi hậm hực chun mũi trừng mắt nhìn hắn: "Tay sạch không mà đụng vô người tôi?"

Taehyung cười hì hì, bàn tay đưa lên miệng thổi hai ba cái rồi chà lên áo xong giơ lên: "Em đi vệ sinh xong rửa đàng hoàng mà, anh nhìn coi, nó trắng sạch tinh tươm không có dính hột bụi nào luôn á."

"Không chơi bóng rổ à? Đến đây làm gì?"

"Nghe nói hôm nay có tiết mục của chủ nhiệm câu lạc bộ nên người ta mới nhín chút thời gian luyện tập để xem anh diễn đó. Ơ mà sao anh biết em đi chơi bóng rổ, anh để ý em rồi chứ gì?"

Jungkook nhếch mép, hai tay khoanh trước ngực, nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy sự khinh bỉ: "Cậu cầm trái bóng rổ trên tay không lẽ đi chơi bóng đá? Hỏi ngu ghê."

Cái nết nói chuyện thấy ghét, người ta đang tạo chủ đề để nói chuyện thả thính mà không hưởng ứng gì cả. Ít ra cũng đáp lại "Ừ" hay "Ờ" cho người ta vui tí cũng được, tự nhiên bị chửi ngu làm tổn thương nhiều chút mà thôi bị phũ miết cũng quen rồi nên không sao, con tim này còn chịu được.

Hơn chục năm đi học thầy cô cha mẹ bạn bè đều khen mình thông minh học giỏi, nay trước mặt crush thả thính bị chửi ngu. Nói không quê là nói dối, nhưng ông bà xưa có câu: "Đẹp trai không bằng chai mặt." Cố gắng lên Kim Taehyung, mày sẽ làm được.

Nụ cười luôn nở trên môi, Taehyung đưa tay vào túi quần moi ra một tờ vé nhỏ được trình bày hút mắt đưa đến trước mặt Jungkook.
"Sáng mai tụi em có lịch thi đấu bóng rổ với câu lạc bộ trường Đại Học Yonsei, anh nhớ tới xem nha."

"Chi?"

Taehyung bĩu môi, lay lay cánh tay của Jungkook mà làm nũng: "Đi mà, anh tới tiếp thêm động lực cho em."

Jungkook không nói gì, tay giật lấy chiếc vé từ hắn rồi ngoảnh mặt đi vào hội trường tiếp tục buổi sinh hoạt câu lạc bộ nghệ thuật. Bỏ lại Taehyung đứng ngơ ngác, dáng hình người thương xa dần rồi lẫn vào đám đông mà hắn vẫn dõi mắt nhìn theo: "Ủa vậy là ảnh đi hay không đi?"


__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net