1 tỉnh ngộ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    
    __ Tuấn Chung Quốc à em tỉnh lại đi, chỉ cần em tỉnh lại tôi liền lập tức thả em về lại cùng hắn ta mà. Tôi sợ sự im lặng này lắm rồi làm ơn.

Đó là những lời gào théc khi Thái
Hanh nhìn thấy người thương
của mình nằm trên vũng máu.
Lập tức bế em lên xe đưa vào bệnh viện. Trên đường đi hắn ta luôn cầu nghiện cho em và luôn dằn vặt bản thân mình khi đã nóng giận mà bắt nhốt bé con khiến cho Chung Quốc luôn sợ hải và muốn trốn chạy bất cứ khi nào có cơ hội. Hắn hối hận hối hận nhưng bây giờ việc đó còn có ích gì khi em gần như đang đứng trên bờ vực mong manh của sự sống và cái chết.

Chiếc mẹt xe đét( xin lỗi tui quên cách ghi rồi) phóng như bay trên con đường hầu như ai cũng biết giá tiền của nó nên không ai dám ngán đường

Bước vào bệnh viện liền có các y tá bác sĩ đến và đấy em đi vào phòng phẫu thuật. 1 tiếng 2 tiếng 3 tiếng.........sau 6 tiếng phẩu thuật thì đèn phòng tắc, ngay lập tức hắn đứng dậy và muốn xông vào xem tình hình của bé con nhưng bác sĩ đã ngăn lại vì bệnh nhân vừa mới phẫu thuật vết thương trên cơ thể nên người bệnh rất yếu và cần thời gian nghĩ ngơi tỉnh lại. Và thông báo với hắn cuộc phẫu thuật rất thành công và sớm tỉnh lại

Nghe xong Thái Hanh mừng rỡ không dám suy nghĩ gì nữa chỉ cầu mong em tỉnh lại không xa lánh mình.

Chắc bây giờ hắn nên dừng lại đoạn tình cảm này rồi, hắn không nên chỉ nghĩ cho bản thân mà giam cầm em bắt em sống với mình trong khi tim em đã chứa một ai khác.
Hắn cũng không trách em vô tình mà quên đi lời hứa năm xưa có trách là trách hắn yêu em quá dại khờ mù quán.

Bước vào phòng bệnh trên tay cầm thêm một phần gà hầm mà em thích nhất. Lúc nảy sau khi em phẩu thuật xong thì hắn có một cuộc gọi gấp về hợp đồng rất quan trọng không thể bỏ được nên đã nhờ  người đứng ở ngoài canh em khi nào tỉnh lại thì gọi cho hăn liền

Trên chiếc giường trắng tinh có một cậu nhóc khả ái ngồi trên đó đôi mắt bần thần không có tiêu cự

Nhìn thấy như vậy hắn thật sự rất đau lòng có lẽ em đã nghĩ cách thoát khoải hắn một lần nữa hay đang chán ghét không muốn nhìn mặt tôi đây

  Bé con à em ăn chút cháo đi rồi muốn làm gì cũng được làm ơn đừng dùng cách đó để khiến Thái Hanh tôi đau khổ được không..

Chung quốc quay đầu nhìn lại , đây là Kim Thái Hanh người đàn ông vì mình mà hi sinh mạng sống đay có phải vì em nhung nhớ hắn quá mà bị ảo tuỏng rồi không. Chẳng phải hắn đã ch&t cách đay hai năm khi hòa mình vào biển lữa để cứu  em an toàn rời khỏi ngôi nhà đang bốc cháy hay sao.

Mà chẳng phải em cũng đã chết khi mà em lao ra đường và một chiếc xe băng qua. Nhưng tại sao em lại ở trong bệnh viên. Thời tiếc lúc đó là mùa đông rất lạnh còn có tiết, tại sao ở đay lại nắng vàng và ấm áp như vậy.

Liếc nhìn qua cuốn lịch treo trên tường , bây giờ là ngày 12 tháng 4 năm 2020. Tại sao là 2020 rõ ràng lúc đó là năm 2018 mà.

Nhìn bệnh viện này Chung Quốc sựt nhớ lại lúc mình bỏ trốn Thái Hanh bị tai nạn và đưa vào đay cấp cứu.

Lúc đó hắn đã kí đơn li hôn và để em về lại với người mà em yêu  nhất. Và đề nghị chia cho em một nữa gia sản mà hắn có, tất nhiên em đồng ý em muốn tránh xa hắn từ lâu lắm rồi. Những tưởng em và Luân Nghị sẽ có cuộc sống hạnh phúc mà ngày ngày hằng mong ước nhưng không thực tế nó vã cho em một cái rất đau. Gã ta chỉ yêu em chỉ vì gã ta đã nhấm sản và gia sản của Thái Hanh chỉ  chờ ngày hắn chia cho em một nữa




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#taekook