17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Hôm nay là ngày đầu tiên bắt đầu cuộc sống thực tập của Lisa ở YG.
                             
Đây không biết nên gọi là sự khởi đầu mới mẽ hay là khoảnh khắc cơn ác mộng bắt đầu nữa.
                             
Cô rụt rè bước chân vào bên trong.
                             
Vì đây là một công ty giải trí lớn ắt hẳn có rất nhiều người hơn nữa cô còn không biết tiếng hàn. Điều này với cô thật đáng sợ!
                             
Từ nhỏ, cô đã sống ở Thái nên từ khi chuyển đến Hàn Quốc thì rất khép kín và chưa từng có bạn. Cô thích một mình lầm lũi với chiếc tai phone và đọc sách trong thư viện hơn là tốn hàng giờ "nấu cháo" điện thoại với bạn bè.
                             
Cô luôn bị gọi là con nhỏ ngoại tộc.
                             
Từ nhỏ bố cô đã mất, mẹ cô vì cô nên không lâu sau đó đã tái hôn với một người ngoại quốc. Bọn họ không ngừng chửi rủa mẹ cô là sát phu, lẳng lơ. Cộng thêm việc cô phải tự thân vận động ở độ tuổi 14 ở một nơi đất khách quê người. Họ càng được nước lấn tới.

Thật ra, ai chẳng muốn có bạn. Chỉ là ai lại muốn làm bạn với đứa như cô. Cô bị tẩy chay nhưng cũng tự mình tránh xa mọi người.

Những lúc đó, Lisa sẽ chỉ tự an ủi bản thân và mỉm cười cay đắng: "Lisa ngoan không được khóc! Nếu không bà và các cô sẽ không vui! Lisa khi cười sẽ rất xinh đẹp! Cậu hãy cười nhiều lên nhé!"
                             
Cô biết, nụ cười của cô chính là niềm an ủi duy nhất của người mẹ đáng thương. Cô tự hứa, dù bất kì chuyện gì xảy ra, cô vẫn phải cười.

Năm cô 14 tuổi, vì đam mê nên cô đã tham gia buổi tuyển chọn của YG và đã trúng tuyển.
      
Cũng vì vậy mà cô chuyển nhà đến nơi đây.
                             
Nhưng có vẻ mọi chuyện cũng không khá hơn là bao. Các thực tập sinh khác luôn muốn chơi trò "ma cũ bắt nạt ma mới".
                             
Ừ! Để bọn chúng chơi chán rồi cũng thôi.
                             
Ngày đầu tiên chào đón bằng một xô nước lên đầu cùng lời cảnh cáo trong toilet của các sinh viên đầu gấu. Bọn chúng luôn nhạt nhẽo như vậy!

Đang lau khô mái tóc ướt nhẹp của mình thì cô nhận được điện thoại của bà. Bà bảo lúc nãy đã đưa mẹ cô vào bệnh viện vì phát hiện mẹ cô tái phát bệnh cũ. Bà dặn cô mọi chuyện ổn rồi và bắt cô ở lại công ty.
                             
Sau khi cúp máy, cô cũng không rõ tâm trạng của mình đang là như thế nào nữa. Cô không lo lắng, cũng không đau đớn. Mẹ đã dặn cô phải luôn tươi cười và mạnh mẽ. Kết quả, mẹ cô lại vì một người đàn ông mà tuyệt vọng đến sinh bệnh vậy. Thú vị hơn khi người đó còn là bố ruột của cô nữa chứ!
                             
Nhìn mình một lượt bộ dạng của mình trong gương, cô quyết định trốn tập, ra công viên ngồi chơi cho khuây khoả.
                             
Chính nơi đó đã khiến Taehyung trót khắc ghi bóng hình cô.

                             
Một tuần sau, họ gặp nhau khi cô đang bị bọn nữ sinh đầu gấu chặn đường bắt nạt.
                             
Đang băn khoăn không biết phải xử lý số tiền kia như thế nào thì bọn nữ sinh kia xuất hiện.

                             
Cô cười khuẩy, quăng thẳng đống tiền xuống đất rồi bỏ đi. Có vẻ chúng chưa vừa lòng, kéo cô lại đánh cho cô một trận.

                             
Cũng vui! Ít ra cô có cái cớ để khóc sau hơn nhiều tháng ngày chịu đựng.

                             
Nhưng chuyện vui thường không kéo dài. Một tên con trai nào đấy tự nhiên tới giúp cô. Dẫu không cần thiết nhưng lần đầu tiên trong đời có người ngoài bố mẹ và bà ngoại không coi thường cô mà còn ra tay giúp đỡ cô.
                             
Anh ta rất đẹp trai, trái tim cũng rất ấm áp nhưng biểu hiện lại lạnh lùng như không quan tâm.
                             
Chuyện tình đơn phương chàng hot boy của cô cứ thế diễn ra như trong truyện. Cũng từ đó, cô dần hiểu được tại sao mẹ mình lại cố chấp với bố như vậy. Đơn giản, họ yêu nhau mà.
                             
Nhưng kì lạ hơn là sau hôm gặp anh, cô có thêm người bạn mới, con rắn độc Jiae. Ngày ấy, cô ta như thiên thần vậy! Xinh đẹp, giàu có, học giỏi và cũng nổi tiếng là hoa khôi vạn người săn đón.
                             
Cô ả chủ động kết bạn với cô, còn hay mời cô đi ăn, rủ cô đi cùng đi dạo. Kể ra cũng vui, trước khi debut cô cũng có bạn, lại còn là hàng cực phẩm.
                             
Chỉ có điều, Jiae không thích trực nhật nên hay cáo bệnh nhờ cô trực thay. Ổn mà, bạn bè cả! Jiae cũng không thích chờ đợi nên cô sẽ giúp cô ta mua đồ ăn trưa. Dù gì cô cũng phải xếp hàng nên chẳng vấn đề gì hết. Jiae nói tay cô ta để đánh piano nên không tiện xách nặng. Ok, balo thì có gì nặng chứ, cô mang giúp cũng được. Jiae "bận" lên mạng học cách làm bánh kem tặng bố nên không học kịp bài. Lúc bị phát hiện, cô ta thảy phao sang bàn tôi và với lời năn nỉ "Bố tớ sẽ giết tớ mất!". Cô ta có thành tích học tập rất tốt nên bố mẹ đặt nhiều kì vọng cũng phải, còn tôi ... liệu có ai mắng tôi không nhỉ? Cũng chỉ là một bản kiểm điểm và trừ hạnh kiểm, có ai quan tâm đâu.

Nói chung, nhịn nhục một chút cũng không sao, bạn bè cả mà.

Cho đến một ngày, cô ta nói với cô rằng cô ta thích Taehyung và muốn nhờ cô tư vấn cách tỏ tình. Cô cười trừ. Đùa à? Cô mà biết thì cô tỏ tình trước rồi.

Nói đi cũng phải nói lại. Đã là hàng cực phẩm như hoa khôi Jiae thì cần tỏ tình ư? Anh ra sẽ tự đổ thôi! Vậy nên, cô luôn tự nhủ cô cũng sẽ chỉ quan tâm anh cho đến lúc cô được debut hoặc là thất bại và trở về Thái, xem như mối tình đầu dang dở. Hơn hết, cô không muốn làm Jiae - người bạn duy nhất cảm thấy không vui.

Anh tốt nghiệp hơn một năm, cô vẫn không tài nào xoá anh khỏi đầu như đã nghĩ. Tìm đến Jiae, cô nói mình thương thầm một chàng trai, anh ta không thích cô và cô muốn quên tất cả. Cô ta nghe vậy liền "hảo tâm" gợi ý cho cô hẹn hò với một anh chàng khác và nhanh chóng sắp đặt cho cô với một người bạn.

Bạn ư? "Thằng nhóc" tiền bối khốn nạn thì có. Với một con nhóc hơn 14 tuổi như cô lúc đó mà nó dám lừa để hãm hiếp cô. Đáng nhẽ, cô phải kiện cho nó đi tù mọt gông mới phải. Nó nghĩ cô yếu đuối nên thích làm gì làm à? Nhưng lúc ấy, quả thật cô quả sợ hãi để cho tên khốn đó bài học.

Tiện tay đá cho nó một phát vào "nơi cần đá" và chạy vội về nhà, sà vào lòng bà khóc sướt mướt là những gì cô đã làm. Cô đã không biết đó là là lần cuối cùng cô được khóc trong lòng bà như thế. Bà cô nhẹ nhàng ôm ấy cô an ủi: "Không sao đâu Lisa à! Mọi chuyện sẽ tốt thôi, sẽ qua nhanh thôi! Đúng vậy, cháu của bà đã làm rất tốt! Hứa với bà sau này dù có chuyện gì cũng phải mạnh mẽ đối mặt, được không?"

Sau đó hai hôm, bà cô mất vì bệnh ung thư. Suốt buổi lễ, cô tuyệt nhiên không rơi giọt nước mắt nào. Bà không muốn cô khóc và cô phải cứng rắn để bảo vệ mẹ mình nữa. Tiềm thức luôn nhắc nhở cô như vậy và cô chưa bao giờ quên.

Cô đi tập trở lại sau ba ngày chịu tang bà. Cả công ty râm ran chuyện cô ngủ với bạn trai. CEO mời cả hai lên văn phòng và tên khốn đó còn dám thừa nhận nữa cơ. Chẳng ra sao! Tất nhiên, vì danh dự nhà trường, chuyện đó nhanh chóng chìm xuồng nhưng cô vẫn bị bạn bè tẩy chay, dè bỉu các thứ.

Không thành vấn đề, cô từ nhỏ đã không quan tâm ánh mắt mọi người rồi. Ít ra, cô cũng có một người bạn mà.

Rồi cái ngày, cô biết được bộ mặt thật của "con bạn thân khốn nạn" của mình cũng đến.

Một lần, nhỡ bỏ quên trong điện thoại trong lớp, cô may mắn nghe được câu chuyện này.

- Thôi! Cậu đừng nhắc đến con nhỏ Lisa thiểu năng đó nữa! Nhắc đến còn thấy kinh tởm nổi da gà đây!

- Không phải cậu thân với nó lắm sao?

- Nếu không phải vì để ngăn cản nó cua Taehyung của tớ, tớ đã chẳng thèm chơi với đứa rẻ tiền như nó. Xem cái cách nó giả vờ thanh cao rồi lên giường với anh họ tớ thật đáng sợ mà!

- Nghe nói mẹ nó ngày xưa cũng ép cưới ba nó như vậy nên giờ mới chuẩn bị ly dị đấy!

- Mẹ nào con nấy mà!

- Jiae à! - Cô rụt rè lên tiếng.

Trái với biểu hiện lo lắng khi lỡ để cô nghe thấy, ả lại trơ tráo đến không ngờ, còn vênh mặt với cô.

- Nghe hết rồi à? Cũng tốt! Từ nay, tớ chính thức tuyệt giao với con điếm này nhé! Nói với tụi HyunSi là thích bắt nạt cậu ta thế nào cũng được, đừng nể mặt tớ! Nếu đánh càng nhiều không phải càng hay sao? haha ...
                             
Thì ra, bạn thân là vậy đấy! Cô nhếch môi khinh bỉ.
                             
Lại nói đến cô sau khi trở thành lại cuộc sống ấm êm bên gia đình. Cuộc sống ấy đã dạy cho cô cách sống giả tạo hơn, cười nhiều hơn để đẹp lòng mọi người mà trước hết là những người cô yêu thương.
                             
Và đến ngày gặp lại anh ...'

——
                             
- Taehyung-ssi cứ yên tâm, cô ấy chỉ là do lao lực quá độ nên mới hay khó chịu với mọi thứ xung quanh thôi.
                                                         
- Vậy tôi cần phải làm gì?
                            
- Đơn giản thôi. Cậu chỉ cần quan tâm chăm sóc cô ấy nhiều hơn. Tránh những tranh cãi không đáng có. Và đặc biệt là nên chú ý đến Lisa-ssi nhiều hơn. Tuy tôi không chắc điều gì nhưng tôi khuyên cậu cũng nên đề phòng.
                             
- Tôi hiểu rồi...
                             





———

Đã lâu không trở lại><
Xin lỗi mng vì đã đợi lâu. Vì fic này mình không chỉ là chuyển ver nữa mà là edit một số đoạn chi phù hợp với hai nhân vật chính. Và điều đó không dễ tí nào khi mình phải cố hoà nhập văn phong của tác giả gốc.
Tốc độ hiện tại là mình đã cố hết sức rồi:<
Bộ này được up trên watt nên đâu thể nào chỉ copy rồi paste đơn giản thế:< tớ còn phải viết lại rồi sửa nữa nên dĩ nhiên là không ra chap đều được.
Thông cảm với ạ:((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net