69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Daesang nhìn thấy những thứ này thì vô cùng tức giận.

Ông cũng không quản việc giữa mình và Taehyung có tồn tại mâu thuẫn và hiềm khích, chỉ biết truy hỏi xem người đàn ông kia là ai, rốt cuộc chuyện này là như thế nào.

Taehyung: “Bố có biết người đàn ông này cũng chẳng có ý nghĩa gì, dù gì không có hắn ta thì vẫn sẽ có những người khác thôi. Vấn đề ở đây là, người đàn bà kia nhìn bố không vừa mắt nữa rồi nên muốn tìm cành khác cao hơn.”

Kim Daesang giận dữ:

“Bà ta là cái thá gì chứ! Không có tao, thì bà ta chẳng đáng một đồng nữa!”

Xuất thân của Park Soyeon quả thực không tốt, chẳng qua chỉ là một người bình thường thôi.

Ban đầu làm thư ký bên cạnh Kim Daesang, dựa vào việc không ngừng vun đắp cảm tình và quyến rũ, đã thành công một bước lên cao.

Những năm này, lại dựa vào những mối giao thiệp rộng của Kim Daesang mà từ từ thâu tóm công việc kinh doanh.

Kim Daesang ngàn vạn lần không nghĩ tới là, người phụ nữ luôn cúi đầu ngoan ngoãn nghe lời mình, sau nhiều năm được bồi dưỡng thì tâm càng ngày càng lớn, tham vọng càng nhiều, một khi phát hiện ông không còn quyền thế, khó có thể vươn mình liền thay lòng đổi dạ.

Kim Daesang càng nghĩ càng giận, vừa nhìn thấy gương mặt bình tĩnh tự tin của Kim Taehyung thì càng thêm thẹn quá hóa giận, bèn phát tiết lửa giận lên người anh:

“Không phải mày luôn chờ ngày này à? Bố mày càng xui xẻo thì mày càng hài lòng! Mày hận không thể khiến tao tan nhà nát cửa mà!”

Taehyung cười lạnh một tiếng, nói:

“Bố muốn xử lý chuyện này như thế nào không liên quan đến tôi. Có điều, tôi có thể nói cho bố biết một tiếng, công ty đang chuẩn bị khởi tố bà ta rồi.”

“Cái gì? Khởi tố bà ta cái gì?”

Kim Daesang sửng sốt một chút.

“Trong thời gian nhậm chức, tham ô công quỹ trái phép, lợi dụng chức vụ, và còn đang bị tình nghi có giao dịch cổ phiếu với Tổng giám đốc của công ty FT.”

Kim Daesang: “…”

Kim Daesang nhìn Taehyung, một lúc lâu không nói nên lời.

Dường như lúc này ông mới rõ rằng con trai của mình tuyệt không phải người hiền lành, mà lòng dạ vừa độc ác vừa lạnh lùng.

Anh đối với Park Soyeon, là muốn bức đến đường cùng.

“Không phải bố còn muốn cầu xin thay người đàn bà đã phản bội mình đấy chứ?”

Taehyung nhìn chằm chằm Kim Daesang.

Kim Daesang sửng sốt mấy giây, bị anh hỏi đến á khẩu.

Taehyung cười lạnh một tiếng:

“Lẽ nào bố muốn nhìn cảnh sau khi bà ta ly hôn với bố lại có thể sống vui vẻ sung sướng bên người khác à?”

Kim Daesang: “…”

Tâm trạng của Kim Daesang hết sức phức tạp, vừa bi thương vừa phẫn nộ, còn có cảm giác bất lực.

Không quản được vợ, con trai lại càng không cần phải nói. Ông ta thậm chí còn sinh ra một tia sợ hãi đối với đứa con trai này.

Khi Kim Daesang về đến nhà, Park Soyeon vẫn đang ầm ĩ muốn ly hôn.

Ầm ĩ xong, bà ta sửa soạn lại hành lý của mình, định đi.

Phòng tuyến trong lòng Kim Daesang hoàn toàn đổ vỡ, khi con gái khóc lóc chạy đến ôm chân mẹ, kết quả lại bị bà ta đẩy ra.

“Mẹ, mẹ đừng đi mà, đừng đi mà…Mẹ…”

Tiếng khóc thất thanh của đứa trẻ khiến ông đau thấu tim.

Ông vẫn nhớ mang mang nhiều năm về trước, thời điểm vợ cũ mất, đứa con trai từ nhỏ không khóc không nháo của ông, lúc ấy lại khóc đến tê tâm liệt phế.

Park Soyeon nhìn về phía Kim Daesang, nói với con gái:

“Con ngoan ngoãn đi theo cha con đi, không phải ông ta đã nói rồi sao, bất kể như thế nào cũng sẽ là cơm áo vô lo, con vẫn là thiên kim tiểu thư Kim gia.”

Bà ta nói với Kim Daesang:

“Rời khỏi cuộc hôn nhân này tôi mới được bình yên. Kim gia của các người bây giờ là do Kim Taehyung một tay che trời, nó hận tôi như vậy, chắc chắn không để tôi sống dễ chịu. Tôi không dám trêu chọc nó đâu. Ông vô dụng thì cũng đừng kéo tôi chịu tội theo.”

Kim Taehyung này làm việc độc ác, không chút nương tay, huống chi bây giờ anh lại đắc thế, thì làm sao để cho bà ta được sống những ngày tháng thoải mái chứ? Năm đó trèo cao như thế nào, bản thân bà rất rõ ràng.

Kim Daesang bỗng nhiên nở nụ cười châm chọc:

“Được, bà đi đi. Chúng ta gặp nhau tại tòa.”

Park Soyeon đi rồi, Kim Daesang chìm sâu vào cảm giác bất lực và thống khổ.

Ông bỗng nghĩ tới người vợ bị mình phản bội năm đó, khi đó không phải bà ấy cũng như thế này sao, lòng như dao cắt?

Quả nhiên, đạo trời luân hồi. Ông trời sẽ không bỏ qua cho ai.

Ông ta chẳng qua chỉ từ người hãm hại biến thành người bị hại mà thôi, hết thảy đều là tự làm tự chịu.

Sau khi Park Soyeon hoàn tất thủ tục ly hôn như mong muốn, lão đại mà bà ta dựa vào lại không hề thực hiện những lời đã hứa với bà ta, trái lại còn trở mặt như không quen biết.

Càng tệ hơn chính là, lúc bà ta đang chuẩn bị xuất ngoại thì bị cảnh sát bắt giữ ở sân bay, mang về điều tra.

Chứng cứ mà Kim Taehyung cung cấp vô cùng xác thực, khiến Park Soyeon không có cách nào phản biện.

Không bao lâu sau, tòa chính thức tuyên án, Park Soyeon gánh nhiều tội danh, bị phạt 20 năm tù.

Vì mặt mũi của Kim gia, nên chuyện này được xử lý trong im lặng, không có truyền thông đưa tin.

Sau khi Yugyeom biết được chuyện này thì xin phép đoàn phim nghỉ một ngày để quay về.

Tội danh và các chứng cứ đã được điều tra rõ ràng, khi anh ta biết rõ cũng chỉ đành tiếp thu hiện thực này.

Trước khi mẹ của mình vào tù, anh có gặp bà một lần.

Lúc đó, Park Soyeon chỉ biết khóc lóc thất thanh, không ngừng chỉ trích anh:

“Tao đều là vì mày… cũng vì mày mà… thằng con bất hiếu này, không biết suy nghĩ vì người nhà đã đành, vậy mà còn đi đóng phim… Ngay cả mày cũng không biết cầu tiến thì tao còn biết hi vọng vào ai đây… Tao xem như sinh dưỡng mày không công rồi…”

Ban đầu, Yugyeom vốn muốn đến động viên mẹ mình, nhưng sau lại bị bà mắng đến im lặng.

Sau đó, những lời chỉ trích và phỉ nhổ một cách mê muội của bà khiến anh phải mở miệng phản kháng.

“Cuộc đời của mẹ là do mẹ tự mình chọn, nhưng con thì không phải vậy! Cuộc đời của con vẫn luôn do mẹ làm chủ, thậm chí bao gồm cả việc sinh con ra! Nếu như mẹ vì muốn tốt cho con thì sao lại phá hoại gia đình người khác chỉ để sinh con ra chứ, để con phải gánh vác cái xiềng xích này? Nếu như mẹ vì muốn tốt cho con, thì tại sao lại buộc con phải làm những chuyện mà con không thích? Nếu như mẹ vì muốn tốt cho con, thì sao phải dùng hôn nhân của con để trao đổi lợi ích chứ?”

Yugyeom đỏ mắt đứng đối diện với mẹ mình, khóe mắt có chút ướt át.

“Nếu đã muốn tốt cho con, vậy mẹ có từng suy nghĩ đến cảm nhận của con không? Chỉ bởi vì con là do mẹ sinh ra nên liền trở thành vật sở hữu của mẹ sao? Tất cả phải do mẹ sắp xếp mới đúng, tất cả phải dựa theo ý của mẹ thì mới là đứa con có hiếu!”

“Mày…”

Trong lúc tức giận, nhất thời Park Soyeon không nói nên lời.

“Mẹ chỉ muốn bồi dưỡng con để trở thành chỗ dựa cho mẹ mà thôi, để bảo đảm mẹ được sống trong vinh hoa phú quý, để bảo đảm mẹ luôn có thể ngồi tít trên cao, bảo đảm cho mẹ cả đời vô lo. Còn con nghĩ như thế nào, thích cái gì, con muốn làm cái gì, những chuyện này không quan trọng!”

Park Soyeon tức giận mắng:

“Đứa con bất hiếu… Mày đúng là đứa con bất hiếu mà… mày nên bị thiên lôi đánh mới phải…”

Yugyeom để mặc bà lên án, chỉ lẳng lặng nhìn bà.

Mãi đến khi bà yên tĩnh lại, anh mới hít sâu một hơi, nói:

“Nhưng mà mẹ là mẹ của con. Cho dù mẹ bị người khác khinh thường thì mẹ vẫn là mẹ của con. Con sẽ thường đến thăm mẹ, đợi ngày mẹ ra tù. Sau khi ra khỏi đây, con sẽ chăm sóc cho mẹ thật tốt, cho đến khi mẹ tuổi già sức yếu.”

Một câu Park Soyeon cũng không nói nên lời, nhìn ánh mắt chân thành của con trai, nước mắt liền chảy ra.

Yugyeom cất giọng khàn khàn:

“Mẹ ở trong này phải chú ý sức khỏe của mình. Nếu thật sự muốn mắng con thì tranh thủ ra sớm một chút. Con sẽ ở đây chờ mẹ.”

Tiếng “mẹ” này của con trai khiến Park Soyeon cúi đầu, khóc thất thanh.

Yugyeom dành ra mấy ngày để điều chỉnh tâm trạng rồi mới về đoàn phim.

Trước khi chuyện này phát sinh, ngay cả Lisa cũng không nghĩ rằng Taehyung sẽ đưa Park Soyeon vào tù.

Sau khi biết chuyện, cô vẫn có chút mơ hồ, thậm chí không biết nên đối diện với Yugyeom ra sao.

Cô chỉ có thể nói với đạo diễn, nếu như Yugyeom hủy hợp đồng, không đóng phim này nữa, thì cứ thay người khác, tất cả tổn thất cô sẽ chịu.

Nhưng khiến cô bất ngờ chính là, một tuần sau, Yugyeom quay lại đoàn phim.

Anh không chỉ không lười biếng, thậm chí còn nỗ lực, chăm chỉ hơn so với trước đây.

Đạo diễn nhắn lại cho Lisa rằng: Yugyeom là một người có tài, hơn nữa còn rất liều mạng, anh nhất định sẽ nổi tiếng.

Lisa rất vui khi Yugyeom nhận được sự tán dương của người khác, mà cô cũng tin tưởng vào năng lực của anh.

Mấy ngày sắp sinh, Lisa được đưa vào bệnh viện.

Taehyung hoãn lại tất cả công việc, khẩn trương, sốt sắng ở cạnh cô.

Trông Lisa rất thảnh thơi, mắt thấy đoạn đường dài này chấm dứt, về sau sẽ được tự do trở lại.

Taehyung nói với bác sĩ muốn vào phòng sinh với cô, lại bị cô cự tuyệt.

Lisa: “Em không muốn anh nhìn thấy dáng vẻ chật vật này đâu…”

Taehyung dịu dàng nói:

“Có anh ở bên cạnh em, em sẽ có cảm giác an toàn hơn.”

Nhưng Lisa lại không cảm kích:

“Không có đâu. Có bác sĩ ở đây em mới có cảm giác an toàn, anh cái gì cũng không biết, đứng ở bên cạnh căng thẳng, trái lại càng khiến em bị áp lực tâm lý hơn.”

Taehyung: “…”

Cô vợ này… đúng là không chừa mặt mũi cho anh mà.

“Đến lúc đó, anh cứ chờ ở bên ngoài đi. Đừng để lúc em đang cố sức sinh con mà còn phải lo sợ xem vẻ mặt dữ tợn của mình có quá khó coi không.”

Taehyung cười bất đắc dĩ:

“Trước đây anh mới là người… lớn nhất, bọn họ đều nói chỉ cần là chuyện mà anh đã nhận định thì ai cũng không thể thay đổi được. Nhưng bây giờ nhìn lại, em mới là người nói một không nói hai trong nhà chúng ta đấy.”

Lisa ra vẻ: “Đây không phải là vì anh yêu em nên mới nguyện ý nghe theo em sao.”

Taehyung vén tóc cô ra sau tai, cười cực kỳ cưng chiều:

“Ừ, cả đời này anh đều nghe theo em.”

Đối với việc cúi đầu trước cô, anh cam tâm tình nguyện lại càng cảm thấy vui vẻ.

Lúc Lisa được đẩy vào phòng sinh, Taehyung chờ ở bên ngoài mà lòng như lửa đốt.

Không chỉ có anh, mà cha mẹ và mấy người bạn thân của Lisa cũng đến.

Cha mẹ của Lisa là người từng trải, nên vẫn tương đối bình tĩnh, thấy Taehyung cứ đi tới đi lui trên hành lang thì cũng ngồi không yên, lên tiếng an ủi:

“Đừng khẩn trương, hiện tại y học rất phát triển, sinh con sẽ rất thuận lợi.”

Taehyung quay đầu nhìn họ, miễn cưỡng cười:

“Con biết là sẽ thuận lợi.”

Nhưng mà anh đã tìm hiểu qua chuyện sinh sản, biết rằng quá trình này cực kỳ gian khổ.

Vừa nghĩ tới người vợ mà mình yêu nhất phải ở trong chịu loại khổ sở kia, dù thế nào anh cũng không yên tâm nổi.

Rốt cuộc bên trong cũng vang lên tiếng khóc của trẻ con, bác sĩ đẩy em bé ra, là một tiểu công chúa.

Taehyung lập tức vọt đến phòng bệnh, nhìn thấy sắc mặt Lisa trắng bệch, cả người giống như được ngâm trong mồ hôi, nằm xụi lơ ở trên giường thì cực kỳ đau lòng.

Anh đứng bên giường cúi xuống, nhẹ nhàng nắm tay Lisa, động tác cẩn thận từng li từng tí, khàn giọng hỏi:

“Bà xã, em thấy sao rồi?”

Lisa gật đầu: “Không sao cả… Vẫn còn tốt…”

Taehyung thở phào nhẹ nhõm, nắm tay cô, hôn xuống đó:

“Ông trời cũng không đành lòng để em chịu khổ.”

Lisa: “Con của chúng ta có đáng yêu không?”

Taehyung: “Anh vẫn chưa nhìn nên không biết.”

“Anh bế con bé đến cho em xem nào.”

“Được.”

Taehyung đẩy con đến bên giường cho Lisa xem.

Viền mắt cô đỏ lên, chóp mũi chua xót:

“Trời ơi, sao con bé lại xấu như vậy?”

Taehyung nghe cô nói thế mới nhìn kỹ con gái của bọn họ, đúng là không thể nói là đẹp được, làn da đỏ hồng nhăn nheo, trên mặt còn có rất nhiều mụn nhỏ li ti…

Taehyung thấy dáng vẻ đau buồn của vợ thì vội vàng an ủi:

“Không sao đâu, con gái 18 sẽ thay đổi mà, huống chi có người mẹ xinh đẹp như vậy, sau này nhất định sẽ càng ngày càng xinh.”

Y tá ở bên cạnh nhìn cặp vợ chồng tuổi trẻ tài cao nhưng lại thiếu kiến thức sinh sản thì cười giải thích:

“Những đứa trẻ mới sinh thì da dẻ đều như vậy cả, hiện tại ngay cả mắt cũng chưa mở đâu. Ngược lại tôi lại thấy sau này cô bé sẽ trở thành một mỹ nhân đấy, trông chiếc cằm nhỏ nhắn đó kìa, rất đẹp đó.”

Lisa bị trêu liền cười:

“Vậy nên Mimi của nhà ta là từ con vịt xấu xí biến thành thiên nga à.”

Taehyung thấy Lisa cười, trong lòng thở dài một hơi, rồi cũng cười theo.

Anh cũng không quan tâm đến nhan sắc của đứa nhỏ, chỉ cần là con của anh thì dù thế nào anh cũng thương.

Y tá cười nói:

“Gen của cha mẹ xuất chúng như thế, tiểu công chúa nhất định sẽ xinh xắn đáng yêu cho xem.”

Không bao lâu sau, Lisa phát hiện, Mimi thật sự càng lớn càng xinh đẹp.

Làn da trắng như tuyết, đôi mắt to tròn sáng long lanh, ở giữa sống mũi cao và chiếc cằm nho nhỏ là khuôn miệng hồng hào chúm chím.

Tiểu nha đầu như được đúc ra từ một khối ngọc, cực kỳ xinh đẹp.

Hơn nữa cô còn phát hiện, tiểu nha đầu giống như là phiên bản nữ của Kim Taehyung vậy, hoàn toàn kế thừa gen của bố mình, nhưng cũng kết hợp với đường nét dịu dàng của mẹ.

Lisa chơi đùa với con: “Sau này Mimi nhà ta lớn lên chắc còn đẹp hơn mẹ nữa.”

Taehyung đang bế con nói:

“Không, mẹ vĩnh viễn là người đẹp nhất.”

Nói xong, quay đầu hôn lên má Lisa một cái.

Lisa bị trêu ghẹo bất thình lình như vậy thì mím môi cười.

Ba tháng sau, Lisa được mời đến một buổi liên hoan phim có danh tiếng trong nước, bộ phim «Phù Thành» của cô có mặt trong danh sách đề cử của năm.

Taehyung hỏi: “Có muốn anh tham gia liên hoan phim với em không?”

Lisa suy nghĩ một chút rồi đáp:

“Thôi, mặt mũi của anh quá lớn, em tự đi là được rồi.”

Taehyung giả vờ không vui hừ nhẹ:

“Làm gì cứ mang anh đi giấu vậy? Ngay cả con cũng có rồi, em còn muốn vứt bỏ anh à?”

Lisa bị anh chọc cười, trêu:

“Em làm sao dám bỏ anh chứ, trừ phi không muốn lăn lộn trong giới này nữa thôi.”

Taehyung: “Vậy sao lại không cho anh theo?”

“Em cảm thấy không cần thiết.”

Lisa ôm cánh tay chồng:

“Anh ở nhà trông Mimi đi.”

Mấy ngày sau, Lisa dẫn theo đoàn phim của mình xuất phát.

Bởi vì sinh con nên cô bặt vô âm tín gần một năm, lần này xuất hiện ở liên hoan phim sẽ là một khởi đầu mới đối với cô.

Hội trường lễ trao giải.

Lisa ngồi ở chỗ mình, nhắn tin cho Taehyung:

[Em có chút căng thẳng.]

Taehyung nhắn lại: [Tại sao?]

Lisa: [Có đoạt giải hay không cũng không quan trọng, chỉ là trong lúc chờ thời khắc công bố khó tránh khỏi hồi hộp, nên hơi căng thẳng.]

Taehyung: [Bà xã, em là người giỏi nhất. Em nhất định sẽ nhận được giải.]

Lisa: [Đừng đội cho em chiếc mũ cao quá, nếu không bị rớt rồi lại về khóc lóc trong ngực anh đó…]

Taehyung: [Nếu không được thì anh tự trao giải thưởng cho em.]

Lisa: [Giải gì?]

Taehyung: [Giải người vợ đẹp nhất.]

Lisa: [Cái này cũng có nữa hả?!]

Lisa: [Thôi không tán gẫu nữa, sắp bắt đầu rồi.]

Lisa được đề cử giải đạo diễn mới xuất sắc nhất.

Trong danh sách đề cử cho giải này có đến mấy người, đều là những đạo diễn mới có biểu hiện xuất sắc trên màn ảnh lớn mấy năm gần đây.

Sau khi đoạn video chiếu phim của những đạo diễn được đề cử phát xong, MC nói:

“Xin hãy chào đón vị khách quý trao giải của chúng ta ngày hôm nay, Chủ tịch Tập đoàn HyG, tiên sinh Kim Taehyung.”

Dưới sân khấu truyền đến những tiếng vỗ tay như sấm. Chẳng ai nghĩ tới buổi liên hoan phim này lại có thể mời được lão đại trong giới kinh doanh đến trao giải.

Lúc Taehyung mặc âu phục mang giày da bước ra sân khấu, phía dưới liên tiếp phát ra những tiếng thét chói tai.

“Trời ạ! Hóa ra Chủ tịch HyG lại trẻ như vậy!”

“Lại còn đẹp trai nữa chứ a a a a a a!”

“Đây cũng quá đẹp trai trẻ tuổi rồi nhỉ? Ai gả cho anh ấy chắc kiếp trước đã cứu cả ngân hà đấy!”

“Tại sao vị lão đại trao giải này lại có thể chèn ép hết nhan sắc của mấy lưu lượng trong giới vậy a a a a a a!”

Hiện trường bỗng chốc sôi trào.

Những người kia vốn đến đây để cổ vũ cho thần tượng của mình, nhưng thời khắc này lại biến thành fan của lão đại, ào ào khuất phục trước giá trị nhan sắc và khí chất của lão đại.

Taehyung đi đến trước sân khấu, ánh mắt trầm tĩnh đảo qua bên dưới, dưới đài liền yên tĩnh lại.

Anh mở phong thư trong tay ra, đứng trước micro, nói:

“Người đoạt giải đạo diễn mới xuất sắc nhất là, Lalisa.”

Các máy quay tại hội trường đồng loạt chĩa vào Lisa.

Lisa: “…”

Tại thời điểm Taehyung xuất hiện với tư cách khách mời trao giải thì cô đã cảm thấy không chân thật rồi.

Hiện giờ, mọi ánh mắt và ánh đèn đều quay về phía cô, khiến cô như tỉnh khỏi giấc chiêm bao, đứng lên, đi về phía sân khấu.

Đoạn đường này, dẫm lên thảm đỏ, đi đến gần người đàn ông đang đứng trên sân khấu.

Mỗi một bước đi, nụ cười trên mặt cô càng sâu hơn.

Vừa đặt chân lên sân khấu, Taehyung đã tự mình trao cúp cho Lisa.

Không chờ Lisa đi tới trước micro để nói lời cảm ơn, Taehyung đã quay người lại, nói với những người bên dưới:

“Tôi muốn mượn ba phút của mọi người, có được không?”

“Được.”

Dưới đài truyền đến một tiếng hét đồng thanh. Chẳng ai nghĩ tới, tại buổi liên hoan phim này còn có thể xem được một màn nhạc đệm đặc sắc.

Taehyung mỉm cười, xoay người, đứng trước mặt Lisa, lấy một hộp nhung từ trong túi rồi mở ra.

Bên trong là một chiếc nhẫn kim cương đang tỏa ra ánh sáng lung linh.

Lisa sợ ngây người. Cô thật sự không biết Taehyung lại chuẩn bị những thứ này.

Màn ảnh lớn phía sau hiện lên cảnh hoa rơi, ánh đèn trên sân khấu cũng đan xen thành một sắc thái lãng mạn.

Trước mặt hàng ngàn người, Taehyung quỳ một chân xuống đất, đưa nhẫn đến trước mặt Lisa, nhìn cô, nói một cách trịnh trọng:

“Lisa, anh yêu em. Gả cho anh, có được không?”

Lisa kinh ngạc nhìn anh, không biết tại sao mũi lại rất chua xót, không phải do lòng buồn bã mà là hạnh phúc đến mức không khống chế được, ngọt ngào mà lại ê ẩm.

Cô gật đầu, ngẩng đầu lên rồi lại gật lần nữa.

Taehyung đứng lên, đeo nhẫn vào ngón tay của cô, nâng mặt cô lên, dùng giọng chỉ hai người có thể nghe thấy, dịu dàng nói:

“Có lẽ sự khởi đầu của chúng ta không lãng mạn, nhưng mà anh sẽ dùng cả quãng đời còn lại để yêu em, trao cho em tất cả những gì em muốn. Bà xã à, cảm ơn em đã gả cho anh, cảm ơn em đã bước vào sinh mệnh của anh.”

Nói xong, anh cúi đầu, hôn lên môi cô.

Phía dưới là những tiếng la hét điên cuồng…


End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net