Chap 3: Moka Akashiya

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

10 năm trôi qua không tính là chậm, nhưng cũng không tính là quá nhanh.

10 năm trước khi được vị thần kia giới thiệu căn nhà Aono có thể sống bình yên, Akari đã đáp ứng theo gợi ý của đối phương mà trở thành bạn bè với Aono Tsukune vì cả hai đều bằng tuổi nhau.

Năm lên 6 tuổi, Akari cùng Tsukune phải vào trường tiểu học để học tập. Cả hai học cùng nhau từ tiểu học tới trung học.

Dù không học cùng lớp thường xuyên nhưng vẫn rất vui vẻ làm bạn, Akari cùng phải giả vờ mình học tập chăm chỉ nhưng lại mà biết rằng trong thân xác trẻ con lại có trí tuệ của người lớn chứ?

Gia đình Aono ai nấy cũng vui vẻ khi biết mình nhận nuôi một cô bé thiên tài, cả gia đình đều mua những món ngon cho Akari ăn cùng nhưng... Không ai biết được, đồ ăn mà gia đình cho ăn cô chỉ có thể ăn được nhưng lại không thể giảm cơn khát máu đang dần dữ dội trong người.

Nhiều lần Akari phải kìm hãm cơn khát và tự thoả mãn bản thân bằng cách uống lon nước ép cà chua. Nó có thể giảm phần nào cơn khát máu trong người.

Năm 15 tuổi, cậu bạn Tsukune không biết nên nhập học trường tư cấp III nào, nhưng nếu nhắc đến Akari thì cô đã có sẵn ngôi trường nhập học mới vì được hiệu trưởng trường Yõkai đích thân tới gửi giấy mời tới.

Trong một lần trở về, Tsukune đã nói với Akari rằng mình đã biết nên nhập học vào ngôi trường nào rồi. Akari cũng chúc mừng cho cậu bạn của mình.

Vì cả hai một người thì nhập hồ sơ, mỗi người thì chỉ cần vào trường nhận lớp nên cả hai đồng loạt đều ngồi chung xe buýt tới ngôi trường Yõkai.

Cô bé Akari lúc 5 tuổi giờ đây đã trưởng thành trong bộ đồng phục trường Yõkai, hiện cô đang ngồi trên ghế xe buýt đang suy nghĩ miên man, không quan tâm đến cậu bạn đang nói chuyện với vị tài xế xe buýt Nurari đầy bí ẩn vì cô biết ông ta.

Đồng thời Nurari đó cũng biết mặt cô vì nhiều năm qua cô hay qua lãnh thổ giữa con người và quái vật để tiến tới khu vực lạnh thổ của gia tộc Shuzen vì có thứ thắc mắc.

Lúc đầu Nurari có chút kinh ngạc nhưng dần dần ông ta cũng quen dần với sự hiện diện của cô, nhưng mấy năm gần đây, Nurari không thấy cô lên xe buýt nữa, ông ta cũng đoán được phần nào nguyên nhân của Akari.

"Cậu nhóc, tôi khuyên cậu không nên nhập học vào ngôi trường này đâu."

Khó hiểu vì lời khuyên của Nurari, Tsukune tò mò hỏi.

"Vâng?"

"Nơi cậu chuẩn bị nhập học rất đáng sợ, và kinh khủng, bây giờ quay lại vẫn còn kịp."

"Đã có Akari ở đây, cháu cũng không cần phải lo lắng cậu ấy không bảo vệ được!"

"Tùy cậu, đó là quyết định của cậu. Giờ đã đến nơi rồi."

Nghe vậy, Akari không chút do dự đứng lên, bước ra khỏi xe buýt. Nurari cũng không quên nhắc nhở.

"Cẩn thận đấy cô bé, dù có thay đổi được nhưng chưa chắc gì thay đổi được hoàn toàn kết cục."

Nghe lời nhắc nhở từ Nurari, Akari chỉ nở nụ cười nhẹ không nói.

Thấy cô bạn mình quen biết vị tài xế bí ẩn này, cậu bạn Tsukune không khỏi tò mò vội vàng chạy ra.

"Đợi tớ với !"

Cậu bạn Tsukune vừa chạy qua, vừa chạy gần tới chỗ Akari đang đứng thì nghe tiếng ai đó kêu lên.

"Xin bạn hãy tránh ra! Yahhh—"

Người bị cán trúng lại không ai khác chính là Akari, cô nàng xấu số bị cán ngang hông mình không chút cảnh giác làm cô phải ngã xuống đất.

"Akari!"

Tsukune gọi tên cô trông rất hốt hoảng, cậu vội chạy lại xem xét tình hình cô bạn của mình.

Akari vẫn ngồi tại chỗ, xoa xoa tấm lưng bị tông, dù không quá đau nhưng vẫn có chút ê ê. Dù cho bây giờ cô đã là một ma cà rồng nhưng vẫn phải lãnh những sát thương vật lý như người bình thường.

Nếu là con người bình thường, Akari đảm bảo đối phương phải bị đau điếng vì bị cán qua lưng.

"Này, cô chạy xe kiểu gì—"

Tsukune định lên tiếng chất vấn cô gái vừa đụng vào bạn mình, nhưng khi thấy dáng vẻ của cô nàng, cậu ta bỗng im bặt.

Lúc này, Akari mới nhớ ra, tình tiết quen thuộc này, cô ngước mặt lên nhìn quan sát đối phương một chút.

Trước mắt cô là một người con gái có mái tóc màu hồng, đôi mắt màu xanh lá cây đặc trung, trên cổ cô ấy có đeo một chiếc thánh giá chữ thập... Điểm đặc trưng của nữ chính Moka Akashiya!

Moka nghe lời chất vấn của Tsukune ngược lại không tức giận mà lo lắng hỏi thăm.

"Ah, bạn có sao không?"

Akari gãi đầu, mặt có chút ngượng ngùng trả lời.

"Tôi không sao!"

"Không sao à?"

Ngay sau đó một cái vỗ lưng làm Akari phải điếng người trợn trừng mắt nhìn kẻ đầu sỏ.

"Cậu nhìn tay mình đi!"

Tsukune nhắc nhở, mặt cậu bạn đã đỏ lên vì ngại, bây giờ Akari mới cảm giác được một vật mềm mại, khi nhìn thì không khỏi kinh ngạc, tay cô vậy mà đang bóp ngực của Moka.

Cô ấy đỏ mặt ngại ngùng bảo.

"Bạn có thể bỏ tay của bạn ra ngoài ngực mình được không?"

Akari nhìn Moka rồi nhìn lại cánh tay mình, coi không nghĩ nhiều vội vã bỏ tay ra và nói.

"Ah! xin lỗi!!"

"Không có gì, à mà bạn có thể cho mình xin chút máu đang chảy ra của bạn được không? Nhìn nó ngon miệng quá..."

Moka hỏi, mặt mày cô nàng đã đỏ lên, hơi thở cũng có chút hỗn loạn vì mùi máu tươi đang chảy trên tay.

Akari nhướn mày nhìn bàn tay đang chảy máu của mình, cô không ngần ngại đáp.

"Được thôi, cứ tự nhiên!"

"Cảm ơn bạn rất nhiều!"

Thế là Moka tiến đến gần Akari, Tsukune đứng một bên đầy kinh hoàng, cậu ta vừa nghe cô gái lạ này xin chút máu tươi của bạn mình. Bất giác lùi lại mấy bước môi mấp máy muốn nói gì đó nhưng đã nghẹn lại.

Nhớ tới lời tài xế bí ẩn đó, cậu thật sự muốn trở về nhà ngay!

"Cảm ơn cậu vì bữa ăn! Máu cậu ngon thật đấy! Không biết cậu là yêu quái nào?"

Moka nhìn Akari liếm môi lưu luyến vị máu ngon ngọt của cô hỏi.

"Ma cà rồng."

Akari lịch sử đáp, cô phủi bụi trên người đứng dậy nhìn Moka đầy nghiêm túc.

"Ehhh !?"

Cả Tsukune lẫn Moka đều kinh ngạc nhìn Akari, cả hai không ngờ người bạn/ người cho máu mình lại cùng đồng loại là ma cà rồng/ từ lúc nhỏ lại là ma cà rồng trong truyền thuyết!

"Sao? Cậu có ý kiến à Tsukune?"

Ánh mắt bỗng chốc trở nên sắc bén nhìn cậu bạn Tsukune đang trợn mắt nhìn mình.

"K-không... Tớ rất kinh ngạc khi biết cậu lại là ma cà rồng..."

Tsukune vừa nói vừa liếc nhìn cánh tay đang chảy máu lại xuất hiện vài sợ xúc tu ghép vết thương hở lại từ từ trở về dáng vẻ ban đầu.

"Mình cũng rất kinh ngạc không kém cậu bạn này. Không ngờ vừa nhập học lại tìm ra một người đồng loại là một ma cà rồng!"

Moka vui mừng nhảy lên, cô không ngờ nhập học vào ngôi trường Yõkai này lại bất ngờ gặp đồng loại, không những thế máu bạn học này còn ngon miệng nữa!

"!?"

Ánh mắt Tsukune dại ra, không ngờ tới người bạn của mình quen biết nhau gần 10 năm lại là một ma cà rồng, còn cô bạn mới gặp này cũng là một ma cà rồng!

Tsukune muốn nói gì đó, nhưng đã bị khẩu âm của Akari nói:

'Cậu không muốn bản thân chết thì hãy câm miệng lại.'

"Ah, quên giới thiệu với hai bạn, mình là Akashiya Moka! Hân hạnh được làm bạn với hai bạn!"

"Còn tớ là Iwasaki Akari, tên kế bên mình là Aono Tsukune! Hân hạnh!"

Tsukune giật giật khoé miệng, muốn nói gì đó với Akari nhìn lại bị đối phương liếc đôi mắt màu đỏ thẫm nhìn bản thân, cậu dành run rẩy chào.

"H-hân hạnh được gặp cậu, Moka-san!"

"Anou... Cho mình hỏi hai bạn có biết ngôi trường Yõkai ở đâu không...?"

Ngay khi Moka hỏi, một tia sét đánh ngang sau lưng Moka.

"X-xin lỗi... Tớ không biết nó ở đâu cả... Nhưng có lẽ Akari biết đấy phải không?"

Tsukune gãi đầu cười gượng chuyển mọi sự chú ý lên người Akari vì cái tội hù doạ cậu ta lúc nãy.

"Eh? Ah, tớ biết đường. Cậu có muốn đi chung không Moka?"

"Vâng!"

Moka vui vẻ gật đầu, cả hai cứ như vậy đi, chỉ để lại cậu bạn Tsukune lắc đầu lẽo đẽo theo sau hai người.

Rất nhanh đã thấy cổng trường Yõkai, nó âm u cùng với tiếng sấm rầm rầm làm tăng theo vẻ đáng sợ làm Tsukune phải giật giật khoé môi.

Đằng sau Tsukune cũng xuất hiện vô số học sinh mặc đồng phục trường Yõkai tới, ai ai cũng không bình thường cả. Nhất là người thiếu niên đầu rắn mình người kia, làm Tsukune phải ớn lạnh da gà nổi lên hết.

Akari có lòng tốt nhắc nhớ cậu bạn đầu rắn này biến trở lại thành một con người hoàn chỉnh nhưng xem ra cậu bạn này không chịu phối hợp nên cậu ta đã nằm gọn trên cành cây lớn cách đó hơn trăm mét.

"A-Akari... Cậu có hơi quá đà rồi đấy..."

Giọng Moka run rẩy vì sức mạnh mà Akari đã sử dụng chỉnh cậu bạn đầu rắn kia.

"Đúng đó, cậu cũng nên nhẹ tay với cậu ta chút chứ?"

Tsukune cũng phụ hoạ theo Moka, như đổi lại là giọng đầy khó chịu của Akari.

"Không phải cậu thấy rõ cậu ta không nghe lòng tốt của tớ sao?"

"C-chuyện này..."

Bị nói đúng trọng điểm, Tsukune chỉ gượng gạo cười gãi đầu mình nhìn Akari đầy vẻ hối lỗi.

"Này, này các em! Không được đánh nhau trong sân trường!"

Một người phụ nữ ăn mặc giống giáo viên bước về phía bọn cô, trên đầu cô ấy có đôi tai của loài mèo đặc trưng, phía mông cũng có một chiếc đuôi.

"Vâng..."

"Vâng."

"— vâng"

___ To be continue ___


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net