Phiên ngoại 1: Chúc mừng năm mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày 31/12/2005, ngày cuối cùng trong năm để bước sang năm mới, Takemichi đang đứng chờ Mikey trước cổng nhà để đi lễ chùa đầu năm. Hiếm lắm mới có một ngày hẹn hò, cậu đã ăn mặc đẹp nhất có thể đó. Cậu mặc một bộ kimono đen, khoác trên mình một chiếc haori đen cùng haori himo bông trắng và chiếc hakama sọc đen trắng. Quả đầu vàng vuốt keo bóng lộn với vài vết thương tích trên mặt sau trận chiến giáng sinh để lại, cậu cảm thấy mình trông thật nam tính và ngầu lòi, Mikey nhìn kiểu gì cũng mê như điếu đổ cho xem.

Đang đứng chờ cậu nghe thấy một vài bước chân đến gần, ngoảnh mặt lại cậu mới phát hiện ra hai gương mặt thân quen đã đằng sau mình từ lúc nào. Hina thì không nói làm gì, từ khi cậu về quá khứ và quen biết Touman Hina đã thích Ema từ cái nhìn đầu tiên; đúng lúc cậu cũng yêu Mikey từ cái nhìn đầu tiên, hai người như tâm lý tương thông mà chia tay để tán crush. Tuy giờ cậu và cô đã hai người một ngả nhưng vẫn là bạn thân thiết của nhau. Nhưng cái chính đấy, Draken-kun rất nguy hiểm đó. Là bạn thân của Mikey lại còn là phó tổng trưởng Touman, đẹp trai, cao to, ngầu, mạnh mẽ mà còn dịu dàng, đảm đang, yêu thương gia đình, là mẫu đàn ông lý tưởng của cả phụ nữ lẫn đàn ông. Cậu sẽ không tự nhận mình thảm hại đâu nhưng anh ta quá hoàn hảo, đã thế cứ kè kè bên cạnh Mikey cậu không ghen mới lạ. 

- Draken: Yo Takemichi cũng chờ ở ngoài à?

" Yo yo con khỉ! Sao ông cũng ở đây? bạn bè gì chứ tôi với Mikey hẹn hò mà? Muốn làm bóng đèn công suất lớn à!? " nghĩ thế thôi chứ Takemichi không dám nói.

- Takemichi: À...Tao đứng đây đợi NGƯỜI YÊU TAO mà!_ Máu ghen của cậu lên cơn

Hai người nghe thế cười phụt lên một tiếng. Đúng là, câu sến thế cũng nói được chỉ có thể là Takemichi. Ai chả biết hai đứa đang yêu nhau chứ, mà cũng không biết có đúng không nữa. Có khi Mikey thấy tên này phiền phức quá chấp nhận đại luôn á. Takemichi đích thực là tên đeo bám chuyên nghiệp, nhìn thôi cũng biết trình độ biến thái như thế nào. Chính xác Draken đã chứng kiến một sự việc vô cùng hãi hùng mà anh bây giờ vẫn ám ảnh mãi. Hôm ấy Mikey đến trường của Takemichi để rủ đi chơi, đúng lúc Mikey táo bón vì ăn nhiều Taiyaki nên vào đi WC, chuyện sẽ rất bình thường nếu anh không nhìn thấy khuôn mặt bình tĩnh của Takemichi ngồi nhìn Mikey trước cửa buồng vệ sinh và nói " Mikey cái gì cũng đẹp, đến sh*t của Mikey cũng đẹp, tao yêu nó... ". Anh thề khuôn mặt của Mikey lúc đó đen còn hơn đít nồi. Còn anh thì mất mặt vì cái kiểu tán crush của cậu, không hiểu Mikey nghĩ gì chứ có tên khùng như thế theo đuổi anh là anh đập cho vỡ mặt.

- Mikey: Bọn mày chờ lâu chưa? Do Ema chuẩn bị lâu quá nên bọn tao mới hơi lâu

- Ema: Gì chứ! Anh cũng ngủ quên chứ đâu phải lỗi em!

- Draken: Thôi mau đi thôi, khá muộn rồi đấy

- Mikey: Ah! Kenchin! Cõng tao!

Draken thở dài nhưng cũng chiều em mà cõng em lên lưng. Takemichi ở đấy ghen lồi con mắt, cậu cũng cõng được mà sao không hỏi cậu, suốt ngày Draken Draken, cậu là bạn trai em chứ không phải Draken! 

- Ema: Mồ! Anh trai lười quá, đi chút mà cũng không chịu 

- Hina: Không sao mà, Ema nắm tay tớ đi hai ta đi cùng nhau~

- Ema: Ừ..Ừm ///><///

Takemichi cảm thấy mình mới là bóng đèn của 4 người này, rõ là cậu với em phải nắm tay tình cảm lãng mạn các thứ các thứ chứ không phải là anh nhìn em sau lưng thằng bạn thân đang cười nói vui vẻ với nhau. Buồn của Takemichi lúc nào cũng ăn giấm chua.

Đến chùa, Draken thả Mikey xuống, mọi người cốt cán trong bang đã đến từ lâu đang chơi lễ hội, không khí thật náo nhiệt. Đang đi họ gặp Yuzuha, Hakkai, Mitsuya với hai cô em gái trong truyền thuyết Luna và Mana. Mọi người liền rủ nhau viết điều ước lên miếng gỗ. 

Luna, Mana * Mong mama có thể đi chơi với mình nhiều hơn *

Mitsuya * Năm nau cũng đánh nhau xuất sắc *

Ema * Trở thành cô dâu * ( không được :(( )

Hina * Năm sau cũng được ở bên Ema * ( không được :(( )

Yuzuha * Bảo vệ gia đình *

Hakkai * Bảo vệ chị và Mitsuya *

Draken * Mở tiệm xe *

Takemichi * Ước gì mình trở thành anh hùng có thể cứu mọi người *

- Mikey: Takemichi viết gì mà lâu thế mọi người xong hết rồi đấy

- Mitsuya: Đúng đấy cho xem đi Takemichi

- Hakkai: GÌ thế? Gì thế?

- Takemichi: Không được! Nếu mọi người biết thì điều ước sẽ không thành hiện thực mất!

- Mikey: Nhưng mày quẳng ra kia rồi kìa

- Takemichi: Á! Không được!

*Ema* của Takemichi đúng lúc rơi xuống dưới chân Chifuyu và Peyan gần đó. Đang nhặt nó thì Takemichi hét lên " Trả tao Chifuyu " làm Chifuyu bé con giật mình lỡ ném đi theo phản xạ tự nhiên.

- Takemichi: Đồ tồi! Sao lại ném đi chứ!

Nghe thấy tiếng hét thất thanh của Takemichi, Smiley với Muchou đang đi chơi gần nhau nhìn lại xem một màn đuổi bắt của Takemichi, Mitsuya, Hakkai, Chifuyu, Peyan thú vị nên tham gia theo. Mọi người náo loạn vui vẻ chạy theo một đoàn cùng không khí náo nhiệt, tiếng cười đùa vui vẻ. Đúng là tuổi trẻ huy hoàng, không biết tương lai sẽ ra sao, nếu có thể như này mãi thật tốt, ở bên cạnh mọi người thêm chút nữa thôi.

Mikey chạy nhanh nhất nên lấy được tấm *Ema*, em liếc mắt rồi cười nhẹ, đúng là... 

- Takemichi: Mikey-kun trả tao đi mà!!

- Mikey: Ừm quyết tâm ghê nhỉ, đây...

Đang đưa đến gần tay cậu, tiếng nổ bùm bụm khiến hai người chú ý đến.

" Còn 10 giây nữa là sang năm mới "

- Mikey: Bay hết lên đi

- Takemichi: Ể? Ể?_ Takemichi ngơ ngác không hiểu

3...

2...

1...

" Chúc mừng năm mới " 

Mọi người nhảy bay lên cao đón chào tiếng pháo hoa, tiếng reo hò, một năm mới bên nhau vui vẻ, hạnh phúc. Mikey quên tay ném luôn *Ema* của Takemichi bay lên trời cao, ánh sáng đa sắc soi sáng điều ước nguyện làm nó như thêm bừng sáng, chứng thực cho tương lai của anh hùng thời đại.

Đến khuya khi lễ hội kết thúc, mỗi người về nhà của mình để nghỉ ngơi. Takemichi được về nhà cùng với Mikey một mình do Ema bị Hina kéo về nhà cô ấy ngủ rồi. Cả ngày hôm nay cậu không được gần em nên giờ vui lắm, còn được em chủ động nắm tay dắt về, sướng chetme. Hai người cầm tay nhau đi trên lối mòn, Takemichi muốn phá vỡ sự im lặng này nên đã bắt chuyện trước.

- Takemichi: Mikey-kun sao lại chấp nhận hẹn hò với tao?_Giờ thì cậu muốn đội quần rồi, hỏi sao ngu thế!

- Mikey: ......Không biết nữa, quên rồi...Còn mày?

- Takemichi: Ah?...Cũng không biết nữa? Do điểm chung chăng?

- Mikey: Chém gió chetme! Mày với tao khác nhau hoàn toàn có cái mịa điểm chung ý!

- Mikey: ...Thích thì thích thôi, đôi khi đơn giản mà cần gì lý do chứ! 

- Takemichi: Phải ha! Tao cũng thích mày lắm! ...Hôm nay mày mặc kimono màu đỏ đẹp lắm!

- Mikey: Còn mày mặc thế này đi cưới à!? Tao chưa đủ tuổi đâu đấy!

- Takemichi: Ahaha...Năm 26 tuổi, tao sẽ rước mày về làm vợ, mày chờ đấy!

- Mikey: Rồi rồi ông tướng, nói lời giữ lời. Đến lúc ấy mày không được bỏ tao đâu đấy!

- Takemichi: Quên mất! Mày viết gì trên *Ema* thế?

- Mikey: Xì! Không cho người ta xem mà đòi xem à! BÍ MẬT hehe...

Trên con đường vắng lặng, hai con người nắm tay nhau ngọt ngào lạ thường, bàn tay ấm áp truyền hơi ấm sưởi ấm lẫn nhau.                                                                                                             .                                                                        .                                                                       .

12 năm sau

" Đoàng "

- Mikey: Cuộc đời tao đã luôn chỉ toàn đau khổ

- Mikey: Takemichi...Tay mày ấm lắm.

- Takemichi: MIKEY-KUN!!!!

______________________________________

Chúc mừng năm mới 2022 nha mọi người. Năm mới cũng là lúc mở đầu một fic mới đúng không nhỉ? Mong mọi người hãy đón đọc fic mới này nha~       

Truyện sẽ dài tầm trên dưới 15 chương, khá ngắn đúng không ? [ 10 chương chính truyện và 5 chương ngoại truyện ]                                                                                                                    Diến biến truyện cũng không khác nguyên tác mấy nhưng tôi vẫn thay đổi nó theo cách triển khai của tôi phù hợp với việc đu OTP :))                                                                                          Tôi sẽ cố không OOC quá đà [ nhưng vẫn OOC thoiii :)) ]   
                               
Não tôi không có nhiều chất xám nên truyện có thể nhàm chán và không gây hứng thú được cho người đọc. Nhưng nếu bạn yêu thích truyện của tôi thì chắc bạn biết cách hành văn của tôi rồi nhỉ? Vì tôi là con người bất biến trước vạn biến. Bật mí một chút là tôi thích viết các câu hội thoại hơn là mô tả chi tiết vì đôi khi một câu nói cũng không hẳn là một câu nói nhưng khi ta mô tả nó thì nó lại quá chi tiết; một chút mơ hồ nhẹ nhàng nhưng cũng rất dễ hiểu là niềm yêu thích của tôi, và tôi biết điều đó không phù hợp với nhiều người đâu.
                       
Tôi không phải dân chuyên nên văn phong không hay đó là chắc chắn, chỉ là muốn đu OTP mà viết nên là góp ý nhẹ nhàng thôi đừng mạnh bạo quá tôi sợ :< 
                                                     

Trân thành cảm ơn mọi người đón đọc bộ truyện này.                                                                        






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net