tạm biệt mối tình đầu của tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi và anh ấy là bạn từ nhỏ cũng có thể gọi là thanh mai trúc mã nhà tôi và nhà anh ở sát nhau, anh hơn tôi một tuổi là một người láu bá đạo.
Lúc đầu tôi thực sự rất ghét anh là vì tôi thích yên tĩnh thích ở trong thế giới của riêng mình không muốn bất cứ ai đi vào nó trong khi đó anh cứ lẻo đẻo theo tôi lải nhải suốt ngày làm tôi khó chịu. Tôi luôn tìm cách xa lánh hắt hủi anh nhưng tôi không ngờ anh lại không tránh xa tôi mà còn lẽo đẽo theo tôi làm tôi càng ghét anh hơn.
Ngày đầu đến trường ttôi bị một đám bạn gây sự chắc là muốn ra oai với học sinh mới. Đứng trước một lũ con trai to gấp đôi mình chân tay tôi mềm như sợi bún tôi nghĩ một đứa con gái như tôi thì sao mà đánh lại đám này cơ chứ thì anh từ đâu xuất hiện ném mạnh cái cặp vào mặt thằng cầm đầu rồi kéo tôi chạy thật nhanh nhưng dù có chạy nhanh thế nào thì chúng tôi vẫn không thoát được. Chúng kéo tôi và anh vào con hẻm nhỏ quyết đánh cho thừa sống thiếu chết mới thôi kế hoạch thì thành công đấy nhưng tôi không ngờ người như tôi mà cũng đánh nhau cơ đấy cũng sau lúc đó bọn chúng đã không gây sự với tôi nữa
Tôi và anh đi về trên người bầm dập đi về nhà tôi khóc lóc suốt đường về anh dỗ mãi không được cũng đành chịu cũng từ đó tôi và anh trở thành bạn , chúng tôi cùng nhau làm mọi việc, cùng vui cùng buồn nhưng không biết từ khi nào tôi đã thích anh tình yêu là thứ không thể lí giải được nhìn anh rất đẹp trai mái tóc đen che qua trán ánh nắng chiếu vào mặt anh làm anh càng đẹp hơn làm trái tim tôi lỡ nhịp vì anh. Cậu ấy là cả thế giới đối với tôi nhưng thế giới của anh rộng hơn tôi nghĩ tôi chỉ là một phần trong thế giới ấy nhưng mãi không phải là thứ tôi mong muốn. Từ khi anh có người yêu chúng tôi không còn thân thiết như trước nữa anh luôn dành thời gian cho Vi cô ấy là người anh yêu là người  xinh đẹp dịu dàng yếu đuối làm ai cũng muốn dang tay che chở so với cô ấy thì tôi không là gì, giữa một người xinh đẹp với một đứa nhan sắc thì không bằng ai lại vụng về thì anh chọn cô ấy là đúng rồi. Từ lúc đó tôi luôn đứng đằng sau nhìn anh luôn dõi theo anh qụan sát anh cô yêu anh vậy mà tim cô rỉ máu cũng vì anh.
Sau lễ tốt nghiệp Vi du học tôi rất ngạc nhiên nhưng anh ấy chẳng ngạc nhiên một chút nào có lẽ cô và anh đã nói với nhau từ trước, tôi có thể thấy được nỗi buồn sâu thẳm  trong ánh mắt của anh nhưng lại thấy có niềm vui trong lòng mình.
Sau đó tôi và anh vào cùng trường Đại học từng ngày trôi qua thật yên bình tôi nghĩ chỉ cần ở bên anh như vậy là đủ .
Kì nghỉ Vi về nước và chúng tôi cùng tham gia hoạt động bảo vệ động vật hoang dã trong suốt ngày đó tôi luôn dõi theo anh quan sát từng cử chỉ hành động thân mật của anh và cô lúc sắp ra về thì trời đổ mưa to chúng tôi cùng đứng chờ mưa tạnh chỉ tôi và cô ấy đều không mang theo ô chỉ có anh mang nhưng ô chỉ che được 2 người anh nhìn tôi , tôi hiểu ý anh khẽ nói
" 2 người về trước đi tớ gọi  ra đón "

Sau đó anh và Vi đi về tôi cũng về luôn thật sự là tôi không gọi cho em gái mà dôi mưa về luôn tôi không biết vì sao mình lại như vậy có lẽ nỗi đau thể xác sẽ làm giảm bớt đi nỗi đau tinh thần cũng vì thế mà tôi ốm cả một tuần. Sau đó Vi quay trở lại nơi cô ấy du học tôi và anh trở lại lại cuộc sống xô bồ đầy bận rộn.
Một lần  anh rủ tôi xem phim một bộ phim nhàm chán làm tôi hiu hiu ngủ , anh nhíu mày rồi nói
" tại sao em lại thích người như anh"
Câu nói của anh làm tôi giật mình đôi mắt tôi vẫn cứ nhắm lại
Anh nhìn tôi rồi nói tiếp
"  em là cô gái tốt em nếu cô ấy không xuất hiện thì có lẽ anh và em sẽ là một cặp nhưng.... Nhưng anh yêu Vi "
Câu nói này như ngàn con dao đâm vào tim cô nó lại rỉ máu vì anh một lần nữa
" anh  và em lớn lên cùng nhau anh  hiểu em em cũng hiểu anh nếu em nói ra tình cảm này anh sợ mình sẽ không thể làm bạn như bây giờ nữa anh rất mong là em không nói ra cũng mong là em chưa từng thích anh có phải anh quá ích kỷ rồi không "
Sau tất cả cô chưa từng nghĩ đến cảm nhận của anh vẫn cứ cố chấp giữ anh lại người ích kỷ là cô mới đúng phải từ bỏ thôi. Sau khi kết thúc buổi xem phim anh đi về trước vì cô lấy cớ là đi chơi với bạn. Cô nhìn theo bóng dáng anh xa dần rồi cô cũng đi về vừa đi vừa khóc chìm trong suy nghĩ cô quyết định sẽ buông bỏ vào thời khắc cô quyết định thì một con xe lao tới đâm thẳng vào vào cô cô nghĩ có phải ông trời cũng không tin cô đã từ bỏ nên mới tước đoạt mạng sống của cô không  nhưng nếu cô chết đi thì cuộc sống anh sẽ tốt hơn anh sẽ không phải kkhó xử nữa
" tạm biệt mối tình đầu của tôi " cô nằm trên vũng máu đỏ chói mắt mà nước mắt rơi rồi từ từ chìm vào giấc ngủ mãi mãi không tỉnh dậy nữa


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net