Chapter 7: Chủ nghĩa độc thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào thời gian rãnh không biết làm gì thì tôi lấy điện thoại mở app ibis Paint X để vẽ, dạo gần đây tôi khá thích vẽ theo ảnh thật, tô màu không được đẹp nên tôi vẽ bằng chì nhìn sắt nét và phù hợp với khả năng của bản thân

Vẽ xong thì tôi mang ra tiệm in nhờ người ta in dùm, in ra tôi khá thật vọng về độ đậm nhạt không hề giống với những gì tôi vẽ còn bị lỗi in những nét như mắt hay miệng

Thời gian vẽ từ 11/11 đến 20/11 sau khi in thì tôi để khoảng 2 tuần vì lúc trước có ý định sẽ trao cho chủ nhân trên ảnh nhưng cảm thấy khá thất vọng nên không muốn đem trả vật cho chủ

Thứ 4 ngày 6/12 bị Du thao túng tâm lý quá nhiều nên hết tiết 3 đến giờ giải lao tôi mang ảnh úp mặt ảnh xuống bàn phím laptop trên bàn giáo viên, lúc đó cô đang ký sổ đầu bài thì quay sang nhìn tôi rồi lại quay sang thấy bức ảnh định lật lên xem thì

- Tôi: ơ

Tôi dùng tay mình chặng không cho bức ảnh được lật lênh rồi lập tức chạy về chỗ ngồi, một lát sau thấy các bạn đã ra khỏi lớp khá nhiều nên tôi lên ngồi xổm bên cạnh cô rồi nhìn lên, cô thì nhìn xuống, tôi đứng dậy thấy bức ảnh được kẹp vào cuốn sách của cô với những tờ giấy khác, tôi chỉ sang quyển sách hỏi cô

- Tôi: chị không xem hả?
- Chi: em không cho cô xem mà?
- Tôi: giờ chị xem đi nếu thấy không được thì trả lại cho em, em bị thao túng tâm lý nên mới đem lên á
- Chi: để về nhà cô xem

Cô định cất vào cặp nhưng tôi không cho

- Tôi: chị xem cái đi, cái này ek vẽ trên điện thoại ý lúc chưa gãy tay, còn giờ thì vẽ không được đâu

Cô nghe vậy thì lật nhẹ lên xem

Chi: ohhh!

Rồi cất vào cặp, tôi đứng nhìn biểu cảm của cô không có gì đặc biệt nên cũng khá thất vọng

* - Hay là do mình vẽ còn chưa đẹp?

Cô cất vòng cặp xong quay sang hỏi tôi

- Chi: tay của em là bị gãy làm sao
- Tôi: do em có chuyện buồn nên bất cẩn đánh sai kỷ thuật trong lúc luyện võ nên là...
- Chi: Không, cô hỏi tay bị như nào, chỗ nào ở tay
- Tôi: ah em bị gãy khớp 2 ngón tay, ngón cái và trỏ

Cô tạch lưỡi, lắc đầu, biểu cảm bất lực

- Chi: bây giờ á phải không là nhanh phục hồi nhưng sau này lớn tuổi có con rồi thì sẽ yếu lắm
- Tôi: năm trước em cũng mới bị gãy chân trái

Cô nhìn tôi với biểu cảm bất ngờ có chút buồn hay rầu gì đó, nói chung là không biết diễn tả như thế nào nữa

- Tôi: em không có lấy chồng sinh con gì hết á

Cô cười

- Chi: vậy hé, ráng nói được làm được nghen, *kkkk

Tôi với cô cùng đi ra lớp

Không biết cô và tôi đã nói gì, tôi cũng không hiểu lúc đó nói gì

- Chi: đi đàng hoàng đó, cái chân nhảy nhảy mà cái tay quơ quơ

Cái nết của tôi là không có đi bình thường được tại lúc tim đang rối loạn, tôi đi từ từ là run xĩu luôn

- Tôi: em biết tuổi thật của cô rồi, em shock quá

Cô cười

- Tôi: tính ra thì cô lớn hơn chị em 3 tuổi thì gọi chị cũng được
- Chi: ủa chị ruột em hay sao
- Tôi: Dạ đúng rồi
- Chi: chị em làm nghề gì?

Run quá nên trả lời tùm lum

- Tôi: kiểu như chế tạo thuốc với phân bón đồ á

#Gócgiảithích: Ngành bảo vệ thực vật và chế tạo giống cây trồng - phân bón, các độc giả có thể lên Google tìm hiểu thêm nha! Chị mình cũng có công ty riêng nếu ai muốn ứng tuyển thì cmt thông tin cá nhân vào chapter này mình sẽ ib nhé

- Tôi: em còn shock về tuổi của cô quá, không tin là sự thật

Cô xoa đầu rồi lại xoa lưng tôi cười

- Chi: thôi không sao

Tôi bước sang chỗ ngồi của mình

- Chi: Thôi cô đi nha

Chỉ vào tay của tôi

- Chi: coi chừng cái tay đó

Tôi chỉ cười chứ không biết nói gì

*Đúng quê luôn á trùi
---------------------------------------

*Tối hôm đó lúc 19h43p tôi nhắn tin cho cô với 1 điều khó hiểu sau buổi trò chuyện hồi sáng

- Tôi: Lúc nói chuyện vs c thấy có gì đó khác thường mà ko bt khác thường chỗ nào lúc ngẫm lại thấy, tính ra c mang giày đôn cũng không cao lắm ha:>> em thì mang đôi dép cũng bình thường, mà em đứng cao hơn c 1 xí à mà sao c xoa đầu em đc hay vậy :)))
- Tôi: Quá đỉnh ln:)))

*19h54

- Chi: 👍
- Chi: Đó là nghiệp vụ sư phạm bé ơi kkkk

- Tôi: Tính ra em cũng định học sư phạm
Mà mẹ nói nết em vậy chắc vô nhai đầu học sinh:)))
- Tôi: Bùn nhiều chút
- Chi: Hi biết đâu khi e học xong ra dạy lại hợp cực kì rồi sao nè
- Chi: Nếu yêu thích cứ thực hiện đi bé
- Tôi: Nói dỡn thôi chứ em chuyên lập trình mà:)) vô dạy hỏng có đam mê
- Chi: 👍
- Chi: Uhm lập trình thì ok hơn GV , nhưng cần phải cố gắng nhiều chút , vì ra trường em phải có sáng chế hay có ý tưởng xịn thì mới lọt top lương cao .
- Tôi: Em định nói vs c việc sao em bt tuổi thật vs thông tin của c, mà sáng em ngại quá quên mất tiu
- Chi: Hi bỏ qua đi bé

Ý là không muốn nhắc đến chuyện tuổi tác chứ gì?, hack tuổi đỉnh quá mà:)))

- Tôi: Ủa em tính nhắn ln é:)))
- Tôi: Cái bạn hổm chọt bánh xem em nhắn tin xin lỗi, em bảo là chuộc lỗi = cách lộ thông tin gvcn rồi tha lỗi
- Tôi: Bạn ý kể hết trơn ln:)))

Nói thật ra thì đã hù đánh lộn luôn, mình cũng không nhịn nếu dám đánh 1vs1 thì mình chấp nhưng người ta có gan nói chứ không có gan làm nên chuyển qua xin lỗi, làm chuyện này chuyện kia nhưng mình cũng không tha lỗi nổi

- Chi: 👍
- Chi: Vậy bạn đó là hs lớp cô hả bé
- Tôi: Gòi gòi:)))
- Tôi: Chắc em sai khi nói ra gòi:)))
- Chi: Chèn nghe cô sầu hết cả người

- Tôi: Hôm đấy là định méc đấy, mà hỏng dám

Có gan nói chứ không có gan méc vì sợ cô buồn lòng, bây giờ giải quyết xong rồi nói ra sẽ ổn hơn

- Chi: Bạn đó và em có xích mích ko mà bạn lại làm vậy em
- Tôi: Bạo lực học đường :)))
- Tôi: Mà lên c3 em k có nhịn nữa, nên là giải quyết luôn thế bạn ý mới xin lỗi
- Chi: Uhm cách giải quyết blhd là phải đối mặt giải quyết chứ trốn tránh là nuôi dưỡng nó lớn mạnh
- Chi: Tuy nhiên vẫn phải nói cho người lớn biết
- Chi: Để ngăn chặn tình huống xấu xảy ra
- Tôi: Lúc bị thì không nghĩ đc vậy, thoát rồi mới nghĩ đc thôi, bị khủng hoảng tinh thần mém nữa là...
- Tôi: Mà có mấy đứa bạn lôi ra khỏi đóng tiêu cực nên h bth rùi
- Chi: May mắn là e thành công , tuy nhiên cô vẫn nhấn mạnh có gì nên kể với phụ huynh và gv .
- Tôi: Kể với gia đình thì vẫn ổn hơn giáo viên, bởi vì em cũng nói với giáo viên rất nhiều lần những sự việc vẫn tiếp tục
- Tôi: Giáo viên còn bao che nữa
- Chi: Uhm miễn là phải có người lớn biết sự việc này, còn vụ kia thì phải suy sét kĩ mới kết luận đc bé .

Suy xét rồi mới kết luận, vụ việc sảy ra rất nhiều lần nhưng giáo viên vẫn thờ ơ dù đã báo cáo rất nhiều lần, đến khi phụ huynh lên trường nói chuyện thì lại bảo các em kia bình thường rất ngoan do con của phụ huynh ganh tị thôi, thật mắc cười lúc bình thường thì ngoan vậy lúc dị thường thì thế nào?

Tôi hiểu rằng cô Chi là giáo viên nên cần suy xét nhưng không phải ai cũng tốt và cũng không phải giáo viên nào cũng đối với học sinh như nhau điều này cô phải hiểu rõ hơn em chứ?
- Chi: Em biết giờ rất nhiều tình huống cắt ghép video
- Chi: Nên khi làm gì cũng phải cẩn thận.

Tôi không muốn tiếp tục câu chuyện nên đành là người kết thúc, vì tôi hiểu rõ cô cũng không biết kết thúc câu chuyện này như thế nào ...

- Tôi: Em hiểu rồi
- Tôi: C ngủ đi sáng đi dạy sớm
- Chi: Bye bé , bé ngủ ngon 🌻🌻🌻

#Góctâmsựmỏng: tác giả hôm nay học và lớp việc rất mệt nhưng vẫn có gắng ra 2 chap vì mong muốn của độc giả, mong độc giả đừng quá khắc khe về truyện, mình sẽ khắc phục vào những tác phẩm sau nhé 🫰🏻


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net