Chap 18: Cuộc gặp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Giữ đúng lời hứa với Tú Linh, ngày hôm sau, bọn nó đã cho phép Huy Minh và Hiển gặp nhau tại 1 khu biệt lập nhưng vẫn nằm trong khuôn viên trại giam rộng hàng trăm ki-lô-mét vuông. Vừa trông thấy Hiển, mắt Huy Minh đã sáng rỡ lên.

Hiển! Lâu lắm rồi mới gặp ông! Ông dạo này thế nào?


Trái với vẻ xúc động của Huy Minh, Hiển để lộ khuôn mặt u ám, cất giọng trầm nghe như không có sinh lực.

Tôi bình thường.


Huy Minh hơi ngỡ ngàng vì thái độ của Hiển, nhưng anh ta gạt chuyện đó sang 1 bên.

Tôi nghe nói ở trường ông bị bắt nạt! Mọi chuyện thế nào? Ông bị thế từ bao giờ?


Tôi không muốn nhắc đến chuyện đấy.


Hiển chỉ nhàn nhạt đáp lại. Điều này khiến Huy Minh cảm thấy tổn thương.

Có gì mà ông lại không thể chia sẻ với bạn thân của mình? À quên mất, ông đâu có coi tôi là bạn nữa. Ông còn cắt liên lạc với tôi cơ mà...


Huy Minh bất lực thả phịch người ra sau ghế, giọng nói bộc lộ sự chua chát. Hiển đối diện anh ta với ánh mắt u buồn.

Không phải thế! Đó không phải lí do...


Hiển muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi. Điều đó nhen nhóm 1 chút hi vọng cho Huy Minh.

Hiển! Ông là người bạn rất thân của tôi! Có gì thì ông phải nói cho tôi biết! Tôi muốn chúng ta lại như trước đây, trở về ngày xưa khi chúng ta suốt ngày bàn về manga, anime và waifu!


Trước sự nhiệt tình của Huy Minh, Hiển chỉ quay mặt ái ngại.

Chỉ là đã rất lâu rồi, tôi không giao tiếp bình thường với mọi người...


Ông có thể thay đổi mà! Là bạn thân của ông, tôi sẽ làm mọi cách để giúp ông! Dù ông có cố gạt bỏ những thứ quan trọng với bản thân ông, cố tìm cách xa lánh mọi người xung quanh, tôi vẫn sẽ tìm ông đến cùng.


Huy Minh nhiệt tình nói, tâm huyết tuổi trẻ dồi dào, trong đầu anh nhớ đến hơn mấy trăm tập anime mà Naruto đã phải vượt qua để thuyết phục Sasuke trở lại làng. Trong suốt 17 năm cày anime đến nỗi giới khoa học còn gọi anh là chuyên gia, Harvard mời về làm giảng viên nhưng từ chối để có thời gian xem nhiều hơn, chưa bao giờ anh thấy đồng cảm với nhân vật như bây giờ. Hiển như hiểu được suy nghĩ của Huy Minh - nói cho cùng, ngoài Hiển ra, trên thế giới này không ai có đủ hiểu biết về anime, manga và waifu bằng được Huy Minh - thở dài một câu:

Ông không bao giờ mất hi vọng à? Nhìn lại bản thân đi, mặc dù nhà giam này rộng rãi, sang trọng như khách sạn nhưng đừng quên là ông đang bị theo dõi, bị giam giữ, bị cướp mất sự tự do. Sao ở trong hoàn cảnh này mà ông vẫn có vẻ tích cực vậy. Không thể tin là tôi sẽ nói với ông điều này nhưng ông xem anime nhiều quá bị mất liên lạc với thế giới thực rồi.


Huy Minh nghe vậy liền cứng họng, từ trước đến giờ chưa ai cản phá được talk-no-jutsu của Huy Minh (thực ra là mọi người không hiểu anh ta đang nói gì nên không biết trả lời như thế nào, nhưng mà Huy Minh lại tưởng là lời nói của anh ta quá thuyết phục khiến người khác không nói nên lời). Không những Hiển không bị lay chuyển bởi talk-no-jutsu mà còn phản đòn lại mạnh mẽ hơn. Đáng thương thay cho Huy Minh, đòn phản công của Hiển vẫn chưa kết thúc, anh ta kết thúc màn talk-no-jutsu bằng một câu chốt hạ:

Tôi chưa bao giờ coi ông là bạn cả.


Nói rồi Hiển quay lưng bỏ đi, mặc kệ Huy Minh ngồi suy sụp trong căn phòng trống vắng, mồm không biết nói gì nhưng theo thói quen nên cứ lẩm bẩm "nà ní". Anh ta không thể ngờ người mà anh ta đã từng coi là hiểu mình hơn cả bản thân lại có màn lật mặt như thế này. Huy Minh thì thế nhưng Tú Linh còn khổ hơn.

Tú Linh mong muốn cho Huy Minh gặp Hiển vì nghĩ rằng gặp lại người bạn cũ sẽ khiến cho anh ta tin tưởng mọi người và vì thế sẽ khiến cho công việc cải tạo tù nhân của cô bé dễ dàng hơn. Ai ngờ sự việc lại tiến triển theo hướng này khiến cho Tú Linh lại phải quay lại việc điều trị tâm lí cho Huy Minh, đợt này còn có vẻ trầm trọng hơn trước, có khi sau cuộc nói chuyện này Huy Minh lại trở thành trẻ tRầM KảM giống Hiển, suốt ngày nghe nhạc Billie Eilish xong cho rằng cả thế giới không ai hiểu mình. Bản thân Tú Linh cũng thích nhạc của Billie nhưng do điều trị cho quá nhiều trẻ tRầM kẢm khiến cho cô bé trở nên chán ghét. Vì theo học tâm lí học, Tú Linh hiểu là trầm cảm là một vấn đề quan trọng ảnh hưởng một cách không cân xứng theo độ tuổi, nhất là với giới trẻ và hiện tại thế giới vẫn chưa coi trọng vấn đề sức khỏe tinh thần bằng sức khỏe thể chất, mặc dù sự ảnh hưởng của những căn bệnh này đều có tác hại tương đương nhau. Có quá nhiều thiếu niên nhàm chán, thiếu hiểu biết nhưng thích tỏ ra là mình có cá tính, mỗi tuần dành ra 2, 3 tiếng lên mạng tìm quote deep deep để đăng lên insta private hoặc close friend story để chứng tỏ sự TrẦm KảM của bản thân. Tú Linh có mong muốn thầm kín là khiến thế giới thay đổi suy nghĩ về bệnh tâm lí, thế nhưng sự gia tăng của bọn trẻ đú nghĩ rằng trầm cảm là trend khiến cho việc đạt được mục tiêu kia càng ngày càng xa vời.

Ngoài phòng giam, bọn nó đứng sau tấm kính một chiều nghe hết cuộc trò chuyện của hai người. Cô và nhỏ thở dài trong khi mặt nó vẫn lạnh băng. Lí do bọn nó cho Huy Minh gặp Hiển không chỉ là do bị Tú Linh thuyết phục mà là do bọn nó vẫn chưa thực sự tin tưởng cả hai người, muốn cho hai người gặp mặt để tạo cơ hội sơ hở một trong hai người vô ý nói ra bí mật nào đó. Phương pháp này tiết kiệm được thời gian, công sức và tiền bạc và cực kì hữu hiệu đối với những người nói luôn mồm gặp ai cũng nói. Thế nhưng không may cho bọn nó là Hiển rất kín miệng còn mấy chuyện Huy Minh nói thì toàn lặp đi lặp lại mấy vấn đề waifu cao siêu đến nỗi IQ của bọn nó không bao giờ có thể hiểu được.

Đưa hắn về phòng đi.


Nhỏ ngán ngẩm ra lệnh cho bọn đàn em, tiếc rẻ vì 30' mà không có được thêm thông tin nào.

Nhớ gấp đôi số lượng người canh giữ, nhưng hãy cẩn thận vào, đừng để hắn biết.


Nó nhắc với theo bọn đàn em rồi quay sang nhìn cô với nhỏ:

Không đáng giá thấp tên này được đâu. Cẩn thận không thừa.

Để chắc ăn, bọn nó thu âm cuộc trò chuyện của hai người. Cuộc trò chuyện chưa đầy 30 phút của Huy Minh và Hiển được bọn nó chia nhau ra mỗi người xem 10 phút để tìm hiểu hết reference anime của hai người. Tối hôm đấy cô ngồi cày hết Naruto và Naruto Shippuden, không những thế còn soạn ra luận án nghiên cứu về mối quan hệ của Sakura và Sasuke, cả đêm không ngủ được vì trằn trọc không hiểu mối quan hệ này nên được hiểu theo hướng tình yêu đích thực, vượt qua bao nhiêu trở ngại khó khăn để đến với nhau hay là ngu ngốc, vô vọng, gây tổn hại cho cả đôi bên và người xung quanh. Nhỏ thì ngồi xem phim của Makoto Shinkai, xem đến Weathering With You thì khóc sưng mắt không mở được, còn đến Your Name thì đã chuẩn bị sẵn luật sư, tài liệu đầy đủ để kiện ban giám khảo Oscar năm đấy từ chối đề cử cho phim này. Còn nó thì ôm hết tất cả các phim Ghibli xem trong một tối, từ những phim đời đầu như Castle in the Sky cho đến những phim gần đây như The Tale of Princess Kaguya hay When Marnie Was There. Mặc dù xem nhiều như thế nhưng nó vẫn chưa thấy thỏa mãn nên đắn đo xem không biết có nên dùng tiền mua kịch bản phim How Do You Live? của Hayao Miyazaki để đọc trước khi phim phát hành không.

Trong lúc đó, tại phòng giam của Huy Minh và Khánh...

Waifu-chan à, hu hu hu, để anh kể em nghe về ngày hôm nay như thế nào, hức.


Huy Minh nói, một tay cầm viên Kim Cương Tuyệt Vọng, tay kia lau nước mắt. Nguyễn Khánh ngồi ở góc phòng thấy vậy nhăn mặt lại, bịt mặt con mèo

Đừng nhìn mấy đứa trẻ trâu chim chuột nhau Cá Amazing NK 273 ạ.


Huy Minh đang tâm hồn tổn thương mà thấy có đứa nhắc đến mình liền quay ra nói với giọng falsetto:

Im đi ông Khánh, ông không biết tôi đang trải qua tổn thất tâm thần như thế nào đâu. Mà tại sao tự dưng ông đổi tên con cá thành cái gì đấy?


Ha ha đồ nhà quê, bây giờ đang trend đặt tên cho mèo phải cho số, chữ cái với mấy từ Tiếng Anh vào. Đúng là suốt ngày ngồi nhà tự kỉ như ông thì không biết thế giới xung quanh như thế nào.


Này nhá, ông thì có khác gì tôi không, suốt ngày ngồi nhà ôm mèo.


Huy Minh giãy nảy lên, Khánh thấy thế thì cũng không thua kém, vừa nói vừa chỉ vào mặt Huy Minh cười.

Lêu lêu nhà quê há há, suốt ngày waifu-chan mà đến cả tên con mèo còn không biết mà!


Hai người đang cãi nhau hăng say thì bỗng có tiếng gõ cửa

Cốc cốc, có ai trong này không?


Khánh ngồi ngay gần cửa nhưng lười, gọi với ra Huy Minh sai

Ê Huy Minh kìa, có người gọi sao không mở cửa, vô duyên thế.


Nà ní, ông ngồi ngay đấy mà!


Chậc, lí do lí trấu vừa, ra mở cửa đi Huy Minh!


Huy Minh bực nhưng nể Khánh nên vừa lẩm bẩm vừa chạy Naruto ra cửa, gần đến cửa Khánh không quên khều chân Huy Minh một cái khiến anh ta ngã dập mặt. Khánh được một trận cười no bụng // Khánh cười lật bàn lật ghế // Khánh cười ngã ngửa con heo sữa. Huy Minh đứng dậy phủi bụi, không quên "Baka" với Khánh rồi nhìn qua cái mắt thần trên cửa. Đứng ngoài cửa không ai khác ngoài Cow Dick Anh, người đã qua mặt được hàng chục đứa đàn em của bọn nó canh gác ngoài cửa. Tên này có vẻ không biết là có người nhìn thấy mình nên đang đứng ngoáy mũi rất tự nhiên rồi bôi vào nắm cửa, không thể tin được một con người kinh tởm ngu si đần này lại có khả năng xâm nhập vào hệ thống bảo vệ dày đặc mà bọn nó đặt ra. Huy Minh thấy xung quanh có vẻ yên ắng nên cũng mở cửa để Dick Anh vào.

Hố hố xin chào hai ông bạn não teo hơn chim!


Dick Anh mở đầu với câu nói cực kì funny đi sâu vào lòng người đến nỗi Khánh với Huy Minh dù bị xúc phạm nhưng do ấn tượng quá sâu sắc với khiếu hài hước tinh tế của Cow Dick Anh nên cũng bỏ qua. Dick Anh dúi vào tay Huy Minh một cái bóp vải nhỏ, bên trong có mấy lớp giấy.

Bạn ông muốn xin lỗi vì nặng lời với ông sáng nay nên bảo tôi đưa cái này coi như để làm lành.


Nói rồi Dick Anh biến mất trong làn sương mờ ảo diệu để lại hai anh bạn bần thần. Một lúc sau Huy Minh và Khánh mới định thần lại, sự xuất hiện của Dick Anh đem lại dấu ấn sâu đậm trong lòng hai người đến nỗi mấy phút sau khi Dick Anh đi khỏi họ vẫn thấy trong lòng lâng lâng.

Ê Huy Minh, mở cái gói đấy ra đi!


Khánh cao giọng lên mặt ra lệnh cho Huy Minh. Huy Minh nghe vậy nên táy máy, tay run run mở cái bóp vải ra, lần từng lớp giấy một. Mặc dù bình thường Khánh sẽ lên tiếng chửi Huy Minh nhưng do vẫn lâng lâng dư vị mà Dick Anh để lại nên Khánh có vẻ bình tĩnh và khoan dung đến lạ thường.

Cái gì đây?


Huy Minh bàng hoàng sau khi mở lớp giấy cuối cùng ra. Khánh thấy thế nên tò mò, xách đít đi từ góc phòng đến gần Huy Minh để nhìn. Nằm giữa nắm giấy là một nhúm bột trắng phớ.

Anh có nghĩ giống tôi không?


Huy Minh lên tiếng, Khánh ngẩng mặt lên nhìn Huy Minh, xong dụi mắt đi dụi mắt lại mấy lần, đứng trước mặt anh ta là một quả chuối to bằng con người nhưng mà có mắt với mồm của Huy Minh. Cùng lúc đó Huy Minh cũng không tin vào mắt mình, trước mặt anh ta là con Cá nói tiếng người, đang dạy cách phát âm cái tên "Cá Amazing NK 273."

Trong cơn phê sảng, Khánh thấy mình đang đứng trên sân khấu với những đoạn rap bốc lửa. Chiều cao 5'4 của anh khiến cho anh ta cảm thấy gần khán giả hơn.Ở cự li gần anh ta nhìn thấy rõ khớp cổ của những con người đầu gật 90 độ theo mỗi lời nói anh ta phát ra. Anh ta cười mãn nguyện sau khi đã trình diễn xong hit tiktok của mình và không quên kết thúc với câu:

Hãy gọi tôi là Baby Pluto hoặc Sasuke.


Nghe vậy Huy Minh ngồi đằng sau lên tiếng.

Cái gì đấy Khánh, ông chê tôi wibu mà bây giờ lại bày đặt sasuke à?


Im mồm đi DJ Minh Lốt, ông bao giờ thấy thằng DJ nào nói nhiều như ông không?


Thì tôi có định làm DJ đâu, tôi có bản rap hit "Khuôn mặt cáu kỉnh" của tôi.


Huy Minh phụng phịu

Ông có bài nào hit tiktok như tôi chưa mà đòi!


Khánh vừa nói tay vừa kí tặng fan. Vì là một rapper nổi tiếng nên Khánh được fan tặng một đống quà, nhiều lúc không biết để đâu nên cho Huy Minh hết. Trong số những món quà Huy Minh được hưởng từ Khánh thì anh ta thích nhất cái album cover Sasuke vs. the world được fan làm này.

credit: @Jediah on Twitter

(đẹp quá phải cho vào huhu, một sự pha trộn hoàn hảo giữa văn hoá châu á, châu phi và châu mỹ, hoà lộn giữa âm nhạc và điện ảnh, nghệ thuật xuyên biên giới :-))) jkjk inner cô thuỷ trong t nổi lên, nói chung là t thích cái album cover này, đẹp vê lol)

Hai người cứ thế cười khùng khục với nhau đến sáng.

Hôm sau, sau khi đã thấy tự tin với vốn kiến thức về văn hoá đại chúng Nhật, bọn nó quyết định đến nói chuyện với Huy Minh thêm lần nữa, một là để kiểm tra xem tình trạng sức khỏe tâm thần, hai là để lấy lời khai. Thế nhưng lúc lên đến tầng giam giữ của Huy Minh và Khánh, bọn nó thấy bọn đàn em nằm la liệt dọc hành lang. Nhỏ thấy vậy chạy ra đứa gần nhất tát nhẹ vào mặt nó mấy phát cho tỉnh, thế nhưng đứa đàn em cười khậc khậc nhẹ rồi thở mạnh ra rồi lại quay xuống ngủ. Nhỏ bực mình định đá thằng đàn em này xuyên không trung nhưng rồi nhận ra trên mũi thằng này có vệt trắng đọng lại. Nhỏ lôi từ trong áo ra một cái nhíp, thu thập mẫu vật trên mũi đàn em, rồi cẩn thận cất vào một cái túi nhựa để đem về lab nghiên cứu. Tin tưởng sự chuyên nghiệp và thái độ làm việc nghiêm túc khác với lúc đi chơi của nhỏ, cô và nó nhanh nhẹn vào kiểm tra phòng của Khánh với Huy Minh.

Trong phòng, nó và cô thấy Khánh với Huy Minh đang ngủ say sưa, riêng Huy Minh ngủ kiểu gì còn ra được bong bóng mũi như mấy nhân vật anime. Cô xông vào lay Khánh dậy nhưng không có ích còn nó thì quan sát xung quanh phòng. Ngoài sự bừa bộn ra thì căn phòng này không có gì khác biệt, ngoại trừ ... Nó bỗng dừng lại, mắt hướng lên bàn. Vì là chủ một băng đảng xã hội đen nên nhìn một phát nó biết ngay đây là ma tuý đá hạng 1, nhập khẩu chính hãng từ Peru, nguyên chất không được pha trộn với một tí sữa bột hay cansua 3+ gì cả. Loại ma tuý đá này nó đã từng nghe qua nhưng chưa bao giờ được nghĩ sẽ được nhìn thấy tận mắt như thế này, huống gì là trong nhà giam của bọn nó. Mặc dù bọn nó cũng bán ma tuý nhưng chỉ chuyên loại nhập khẩu từ tam giác vàng,Thái Lan, Lào và Myanmar. Làm phạm vi nhỏ vì bọn nó sợ liên luỵ đến tập đoàn lớn của bọn nó, không muốn vụ việc làm ăn bất hợp pháp bị phanh phui, mà cũng do bọn nó muốn ủng hộ những doanh nghiệp địa phương chứ không như ai kia sính ngoại.

Nhỏ sau khi đã hoàn thành nhiệm vụ khám sát hành lang thì vào phòng, thấy nó đang đứng suy nghĩ trước nhúm bột trắng. Cô thấy vậy thì cũng bỏ qua việc tập cơ tay kiêm lay Khánh dậy mà đi qua chỗ nó đang đứng.

Tớ có một phỏng đoán về thứ bột này, nhưng tớ vẫn muốn đem về phòng lab làm thí nghiệm qua để chắc chắn hơn.


Nhỏ lên tiếng, tay lúi húi cẩn thận đưa cái gói bột trắng vào trong một cái túi nilon ziploc.

Nếu đây đúng là thứ mà bọn mình đang nghĩ thì nghĩa là chúng ta đã dính dáng khá sâu vào băng đảng của kẻ mà chúng ta đang cần tìm rồi. Để có thế có được loại bột này và đem được vào trong nước thì chắc chắn kẻ này phải rất là quyền lực. Tớ không bất ngờ nếu kẻ mà chúng ta đang tìm dính dáng trực tiếp vào chuyên vụ này.


Cô lên tiếng nhận xét sau khi đã quan sát kĩ càng mọi việc xảy ra. Nó nghe vậy cũng gập đầu tán thành

Đúng vậy, mà nếu kẻ đó đem được cả thứ này vào nhà giam của chúng ta thì có nghĩa hắn ta cũng đang ở gần chúng ta rồi.


Nếu vậy thì ngoài chúng ta ra thì không thể tin được ai cả.


Nhỏ lên tiếng

Tớ nghĩ kẻ đó vẫn chưa cao chạy bay xa được đâu, mặc dù hắn ta vào được trong nhà giam này nhưng để thoát ra sẽ không đơn giản bằng.


Nó kết luận. Cô và nhỏ nghe vậy thì hiểu ý, lúi húi bận điện thoại ra lệnh cho đàn em nâng cao phòng thủ, đóng hết các cửa ra vào của nhà giam để cho nội bất xuất ngoại bất nhập.

Mặc dù tớ không muốn kết luận quá vội vàng nhưng chắc chắn sự việc xảy ra ngày hôm nay không phải là sự trùng hợp. Chỉ vài ngày sau khi chúng ta bắt được Cow Dick Anh, hệ thống phòng thủ bị xâm nhập, 2 nhân chứng của chúng ta trong cùng một ngày đều bị ngủm củ tỏi (dùng từ gì bây giờ???), thêm nữa, tên Cow Dick Anh này có tiền sử buôn lậu ma tuý nhưng chưa bao giờ bị bắt. Chắc chắn là có ai đó quyền lực chống lưng, hoặc chính bản thân hắn ta cũng là một kẻ nắm giữ quyền lực.


Cô nói tiếp, nó bổ sung

Thế nên chúng ta phải hành động thật nhanh, ngay lập tức cách li phòng giam của Cow Dick Anh, không để cho hắn ta liên lạc được với bất kì ai, theo dõi hắn qua camera 24/7.


Sau khi phân chia nhiệm vụ và nắm rõ các việc cần làm thì bọn nó mỗi đứa một hướng ngay lập tức bắt tay vào thực hiện công viêc được giao.

... Trong lúc đó tại penthouse Keangbắc ...

Sao tất ta tất tưởi thế hả Bubble?


Anh nhìn cậu với đôi mắt ái ngại nhưng mồm thì không giấu nổi điệu cười nửa môi.

Không tất tưởi sao được, chả hiểu sao ông bình tĩnh được. Hội the Cold Queens đã tóm được gần hết các Thiên Vương rồi, còn chúng ta thì không những chưa bắt được ai mà lại còn làm hỏng việc, suýt để cho tên Q với GheTom bỏ trốn với nhau.


Thế nên chúng ta mới phải bình tĩnh. Mặc dù còn 1 tên Thiên Vương nữa nhưng tên này so với 3 tên kia thì là một đẳng cấp khác. Việc bắt được tên này bây giờ hoàn toàn dựa vào chúng ta. Tôi vừa nói chuyện với The Cold Queens xong, họ bảo nhà giam vừa xảy ra việc nên bây giờ phải tập trung điều tra tù nhân trong nhà giam, không muốn chia rẽ thời gian và công sức ra tìm tên Thiên Vương còn lại.


Anh thông báo với cậu và hắn

Cái gì cơ, lại vừa xảy ra chuyện gì đấy?


Bubble lo lắng hỏi

Tôi có hỏi lại Chi Mai nhưng có vẻ cô ta đang bận nên không nói rõ, chỉ bảo là có liên quan đến ma tuý, hai tên Huy Minh và Khánh thôi


Anh tường thuật lại.

Cái gì, Chi Mai nói chuyện với ông mà không phải tôi à?


Bubble nghe thế thì chồm lên.

Bình tĩnh đi Bubble, rõ ràng là Chi Mai biết suy nghĩ chứ không như ông nên mới tin tưởng nói chuyện với Louis chứ.


Hắn ngồi bến thỉnh thoảng đổ thêm dầu vào cuộc trò chuyện của hai người bạn. Cậu nghe hắn nói thế thì bực lắm nhưng tay đang bận đè đầu anh nên không làm gì được hắn.

Tán dóc thế thôi, quay lại vấn đề nào. Tôi nghĩ chắc chắn vụ này có liên quan đến ma tuý thì thế nào cũng liên quan đến Cow Dick Anh rồi.


Nói rồi hắn lôi ra một tập tài liệu to đúng trong gầm bàn.

Hồi trước nhờ Louis mới hack được máy của cô Khuê, nhìn cô ta thế thôi chứ ai ngờ trong đó có hết tiểu sử hồ sơ lí lịch của tất cả học sinh trường Shining Star, Cow Dick Anh và cả chúng ta cũng không phải là ngoại lệ. Nhưng mà may mà chúng ta cẩn thận nên mới để hồ sơ giả nên vẫn còn giữ được một số bí mật về gia cảnh. Tôi lưu hết thông tin vào cái USB, may mà tôi cẩn thận làm ra hai bản sao chứ hồi trước hội The Cold Queens đột nhập vào nhà tôi lấy mất bản chính, chỉ còn lại bản sơ cua này.


Trong một khoảng thời gian ngắn mà ông có thể lướt qua hết được nội dung máy cô Khuê để chọn lọc thông tin à, hay là..., đừng bảo tôi là ông tải hết nội dung máy cô ý về nhớ đồ creepy.


Cậu vẫn cay vụ trước nên tìm cách bắt bẻ lại hắn.

Thật sự, ông còn creepy hơn cả tôi nữa.


Anh đứng cạnh gật đầu hùa theo cậu.

Thôi đi ạ chả hiểu sao, ông nghĩ trong khoảng thời gian đấy mà tôi làm được hết những thứ thế à, mạng 6G, 7G có nhanh như thế nào thì cũng không thể tải hết mấy trăm GB dữ liệu trong vài giây được nhé. Tôi không phải tìm gì cả, cũng là do cô Khuê làm việc có sắp xếp bài bản, các thông tin liên quan đến vụ việc mà chúng ta đang tìm thì cô ta đều lưu vào 1 file hết, tôi chỉ tải thông tin file đấy thôi.


Hắn nóng mặt giải thích cho anh

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net